Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung (Dịch Full)

Chương 850 - Chương 850: Ngươi Không Muốn Hỏi Gì Sao

. Chương 850: Ngươi Không Muốn Hỏi Gì Sao
Lúc trước nàng ta cảm thấy Công chúa này cũng không tệ lắm, nhưng hiện tại Công chúa đang có ý gì vậy? Phải biết rằng trước khi triều đình đưa người tới, chính Tạ tiên cô đã cứu phụ thân nàng ta!

Hiện tại Công chúa không cho bọn họ cung phụng tiên cô?

Tô Lệ Nương thấy vẻ mặt Tiểu Bối sa sầm, nói: “À, mọi người cảm thấy nên làm thế nào thì cứ làm thế đó. Vừa nãy chỉ là Công chúa mãi nghĩ nên thất thần, lời đó không phải nói với ngươi.”

Tô Lệ Nương đuổi Tiểu Bối đi, nhìn về phía Tiêu Vũ.

Tiêu Vũ cũng nhìn về phía Tô Lệ Nương.

Một hồi lâu Tô Lệ Nương cũng không lên tiếng.

Tiêu Vũ nói: “Ngươi không muốn hỏi gì sao?”

Tô Lệ Nương nói: “Không có gì còn muốn hỏi.”

Tiêu Vũ nhắc nhở: “Ngươi không muốn hỏi... Chuyện này có liên quan đến ta hay không?”

Tô Lệ Nương là một người thông minh, nàng ấy đã biết từ lâu Tạ tiên cô này chính là nàng, bây giờ Tiểu Bối này nhắc tới Tạ tiên cô... Làm sao có thể không liên tưởng đến được chứ?

Tô Lệ Nương lúc này mới nhịn không được nói: “Công chúa, người sẽ không thật sự cảm thấy ta sẽ tin những lời người nói rằng người có thể kết nối với Tiêu Vô Lương, toàn bộ những thứ người đưa ra đều do Tiêu Vô Lương đưa chứ?”

Tiêu Vũ thấy vẻ mặt Tô Lệ Nương, không nên coi nàng ấy là kẻ ngốc, có chút lúng túng.

Tô Lệ Nương liếc Tiêu Vũ một cái: “Ở đâu ra có chuyện trùng hợp như vậy, chúng ta muốn tới bờ biển thì người lấy hải sản ra ăn?”

“Nhưng mà… Mấy chuyện đó liên quan gì đến ta đâu? Ta mặc kệ người dùng thủ đoạn gì, có bí mật gì, ta chỉ biết là, đi theo người có thể sống thoải mái là được rồi...” Tô Lệ Nương nói xong, lười biếng duỗi lưng một cái.

“Chỉ tiếc, người không phải nam nhân, nếu người là nam nhân, ta tình nguyện gả cho người.” Tô Lệ Nương cười híp mắt nói.

Tiêu Vũ nghe xong lời này, vội vàng nhảy về phía sau một chút: “Tô nương nương, nếu ngươi thật sự làm như vậy, chỉ sợ là có khi phụ hoàng ta sẽ bật nắp quan tài sống dậy mất.”

Kế nương và nhi tử ở bên nhau, loại chuyện loạn luân này thoại bản cũng không dám viết đâu!

Tô Lệ Nương nói: “Người xem người kia, ta chỉ đùa một chút thôi, người cũng không phải nam nhân ngươi sợ cái gì?”

Hai người trong phòng cười nói.

Bên ngoài phòng lúc này.

Các thôn dân đã điêu khắc xong tượng đá, đứng bên cạnh Hải nương nương.

Hắc Phong đang cầm một nắm hạt dưa cắn ở bên cạnh.

Lúc này nhìn thấy pho tượng kia, thấy thế nào cũng có chút quen mắt: “Chậc, Tiểu Lâm Tử, ngươi có cảm thấy bức tượng này giống Công chúa của chúng ta không?”

Tiểu Lâm Tử lập tức nói: “Đúng là có chút giống!”

Mạc Sơn nghe nói như thế, mặt không chút thay đổi nhưng trong đầu lại nghĩ những người này đúng là nói khoác mà không biết ngượng mồm.

Đại Ninh Công chúa vừa nhìn đã biết là một người thân mềm thể yếu, lần này tới đây cũng không giống như là đi giải quyết vấn đề, bây giờ vậy mà còn tự so với Tạ tiên cô!

Không thể không nói, lúc này Mạc Sơn đã có chút ý kiến với Tiêu Vũ rồi.

Ở trong lòng Mạc Sơn, người như Tạ tiên cô mới là đáng để cung phụng.

Tiêu Vũ cũng không nghĩ tới, trên lãnh thổ Đại Ninh, còn có thể có một địa phương không biết sự tích vinh quang của Tiêu Công chúa nàng.

Chẳng những không được tôn trọng như thường ngày, nàng lại còn bị người ta kỳ thị.

Nhưng mà Tiêu Vũ cũng không phải loại người bởi vì ánh nhìn của người khác mà thay đổi mục đích của mình. Lần này nàng đến là để trừng trị hải tặc thì đương nhiên không thể chỉ vì sự nghi ngờ của một số người mà nàng từ bỏ ý định này.

Huống chi, những người này cũng không biết Tiêu Công chúa chính là Tạ tiên cô.

Thật ra có đôi khi Tiêu Vũ cũng nhịn không được muốn biết, nếu những người này biết mình chính là Tạ tiên cô thì họ sẽ có cảm tưởng gì.

Sau khi Tiêu Vũ đến Hải Đới thôn này.

Vẫn luôn không có ý ra ngoài.

Ngược lại cứ luôn ở lỳ trong này vui chơi giải trí, lúc mới đầu còn để thôn dân Hải Đới thôn mang một ít hải sản tới ăn.

Càng về sau, dưới góc nhìn của mọi người trong Hải Đới thôn, Công chúa cùng đội danh dự của Công chúa, không biết lấy đâu ra một cái nồi sắt lớn, cả ngày hâm rượu nấu thịt…
Bình Luận (0)
Comment