Mắt thấy Lăng Mộng Nhi cũng tế lên phi kiếm chuẩn bị hỗ trợ hắn, Lý Trường Ca mạnh mẽ nói:
- Nàng chỉ cần quan sát là được, hãy để ta tự tay kết thúc chuyện này!
Lã Vọng thấy vậy cười lớn, gằn giọng châm chọc Lý Trường Ca:
- Ha ha, H Ả O! H Ả O! Ta còn tưởng ngươi sẽ núp váy đàn bà nữa đấy!
Lý Trường Ca quán đỉnh chân khí vào Tiêm Ngưng kiếm càng lúc càng nhiều, bây giờ kiếm uy cũng đã hiển lộ, kêu lên từng tiếng thanh minh.
- Bớt nói nhảm!
Lý Trường Ca lao vọt lên phía trước, khơi mào cuộc chiến, Lã Vọng cũng lao lên ứng chiến ngay tức khắc.
Ở một bên, Lăng Mộng Nhi lo lắng cho Lý Trường Ca, nàng nhìn theo thân ảnh hắn không chớp mắt, hắn đã làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của nàng về hắn, một kẻ mà nàng đã từng tưởng chừng là nhu nhược, nay lại mạnh mẽ vô cùng.
Choang! Choang! ... Choang!
Bành ... Bành ...
Kiếm khí, thương khí không ngừng va chạm, kẻ đánh người thủ, thay phiên nhau liên tục, tạo nên tràng cảnh khốc liệt trên không trung.
Uy áp do chân khí va chạm mà bạo nổ lan tỏa ra khắp nơi, nhìn từ xa những chùm pháo hoa nổ liên hồi, sáng cả một góc trời, đinh tai nhức óc.
Học theo Vũ Phàm, Lý Trường Ca nhắm vào đầu mũi thương mà công kích, toàn bộ sử dụng trọng lực kiếm chiêu mà đánh tới tấp.
Cái chiến pháp này thực sự vô cùng hiệu quả, tên Lã Vọng kia đã bắt đầu nhăn nhó khó chịu, hai tay hắn chịu áp lực cực lớn bởi những chiêu thức này của Lý Trường Ca.
Thương là vũ khí dài, tuy có lợi thế về tầm công kích trong cận chiến, nhưng nếu bị công kích vào đầu mũi thương bằng trọng lực vũ kỹ, thì độ chịu lực của hai tay đều sẽ bị nâng lên gấp bội, đây là nguyên lý đòn bẩy của vật lý học.
Do vậy mà Lý Trường Ca chưa vội tiếp cận hắn ở khoảng cách gần để gây sát thương, mà lại lựa chọn thủ pháp này từng bước làm suy giảm chiến lực của hắn.
Lão đầu trong cơ thể của Lã Vọng thú vị nhìn tên thiếu niên trước mặt, lão không thể phủ nhận được tài năng của Lý Trường Ca, lão chỉ điểm Lã Vọng.
"Mau rút ngắn khoảng cách, hắn đang muốn tiêu hao thể lực của ngươi trước, nếu để hắn tiếp tục thêm một khoảng thời gian nữa, e là ngươi ngay cả cầm thương cũng không cầm nổi!"
Tuy đã được lão chỉ điểm nhưng Lã Vọng vẫn có chút lúng túng, thương pháp mà lại không dùng mũi thương để công kích, chẳng lẽ dùng sống thương để quật hắn.
Lã Vọng chỉ mới lúng túng trong mấy giây thời gian, liền bị Lý Trường Ca chiếm tiện nghi.
Năm đạo Lôi Phù xoáy tròn như mũi khoan lao về phía tên họ Lã, rồi ầm ầm khởi bạo, lôi điện giăng kín trời như một cái lưới, vây Lã Vọng vào bên trong.
Thân thể hắn bị Lôi Điện trùng kích không ngừng, nếu không phải có Địa Sư Giáp chống đỡ, e là hắn đã bị Lôi Điện làm cho tê liệt mà gục ngã.
Đạo bào đệ tử Tụ Linh Các của Lã Vọng cũng đã rách vài chỗ, dù sao cũng chỉ là một kiện Huyền Giai Thượng Phẩm mà thôi, nên cũng không thể cầm cự quá lâu dưới sự công kích mạnh mẽ của Lôi Phù Thiên giai Thượng Phẩm được.
Để lộ ra cái đầu Địa Sư đặc trưng của Địa Sư Giáp ở bên trong.
- Địa Sư Giáp?
Lăng Mộng Nhi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, dù là Lã Vọng tự thân mua lấy thì cũng đã là vô cùng quá sức với hắn, ba kiện bảo vật này, Tử Huyền Thương, Địa Sư Giáp, và Tật Phong Hài đã là cả gia tài với một cửu phẩm gia tộc ở Phù Quang Tiên Quốc chứ đừng nói đến một tán tu thân cô thế cô như Lã Vọng.
Nghe thấy Lăng Mộng Nhi nói ra danh tự của khôi giáp, Lã Vọng cũng thoáng chốc chột dạ, tuy hắn có luyện đan để bán, nhưng đan dược nhị phẩm, tam phẩm mà nói, chung quy tiền lời vẫn là xa xa không đủ.
Hắn bị phân tâm, liền bị Lý Trường Ca dùng ngũ đạo phi kiếm tấn công tới tấp, hắn phải dồn toàn lực để chống trả, chật vật không thôi.
Lão đầu chỉ đành thở dài ngán ngẩm, nhưng lão cũng không thể trách cứ hay kỳ vọng vào Lã Vọng quá nhiều, dẫu sao y cũng chỉ mới là thiếu niên 17 tuổi đầu, lịch luyện còn quá ít.
Lã Vọng hầu như đã dồn hết công lực để chiến đấu, nhưng hắn càng lúc càng cảm thấy hắn vô phương chạm đến Lý Trường Ca, hắn không hiểu tại sao tốc độ xuất chiêu, lẫn khả năng di chuyển trên không trung của Lý Trường Ca lại xuất quỷ nhập thần như vậy, hai thứ này đáng lẽ phải là ưu thế của một kẻ thường xuyên vào sinh ra tử như hắn mới phải.
Hắn không cam tâm một chút nào, hắn nóng vội mà quên đi lời khuyên từ lão đầu, hắn tự mình thôi động bí pháp tăng cường chiến lực, Vạn Thú Huyết Hóa!
Giọt tinh huyết của Đại Thiết Hùng đầu lĩnh bên trong đan điền của Lã Vọng cấp tốc xoay tròn, rồi dần tách ra thành từng sợi tơ mỏng manh, quấn vào chân khí mà đi vào kinh mạch.
Trong thoáng chốc, lực lượng cơ thể hắn tăng vọt, áp lực lên thành kinh mạch cũng tăng lên đột biến, làm cho mắt hắn đỏ lên một cách dữ tợn vì cơ thể đang chịu áp lực lớn từ bí pháp.
"Tiểu tử, ngươi điên rồi!"
Lão già quát khẽ, lão không ngờ hắn dùng tới hạ sách như vậy để chiến đấu với Lý Trường Ca, vốn dĩ bí pháp này lão truyền cho hắn là để hắn dùng lúc đối đầu nguy hiểm sinh tử, không phải dùng bừa bãi như thế này.
Lý Trường Ca hừ lạnh, hắn đã sớm nghĩ tới tình huống này, nhưng hắn cần thử đọ sức trước khi quyết định dùng vật phẩm hỗ trợ từ hệ thống, đây là cơ hội để hắn khảo nghiệm cực hạn của bản thân.
OÀNH!
Sau khi thi triển bí pháp, lực lượng của Lã Vọng tăng mạnh, hắn chỉ hất thương cũng đủ để đánh bạt Lý Trường Ca ra sau năm sáu trượng.
- Lý Trường Ca, nãy giờ ta cũng chỉ là khởi động với ngươi mà thôi!
Lã Vọng ra oai phủ đầu, sau khi thành công đẩy lùi được hắn ra ngoài, trong lòng quả thực cũng có 3 phần đắc ý.
(p/s: tác sẽ giảm số lượng chữ trong một chương xuống khoảng 1200 chữ, và cố gắng ngày ra hai chương, thay vì 1500 chữ một chương và mỗi ngày 1 chương như trc)