Người bị Thẩm Lãnh mang về là ti tọa Thủy bộ ti, một trong bốn ti thuộc Công bộ, tòng tứ phẩm, tên là Diêu Triều Tông.
Diêu gia được coi là một gia tộc khá khiêm tốn trong rất nhiều đại gia tộc, cho dù là từ thông tin mà hiện tại phủ Đình Úy điều tra được, có lẽ Diêu gia cũng không có quá nhiều dính líu gì với các đại gia tộc khác.
Thẩm Lãnh mang người về phủ tướng quân của hắn chứ không phải phủ Đình Úy. Hai đội thân binh mười người đứng ở cửa lớn phủ tướng quân, phụng quân lệnh của Thẩm Lãnh, không ai được phép đi vào.
Tin tức ti tọa Thủy bộ ti Công bộ Diêu Triều Tông bị đưa đi nhanh chóng khiến triều đình nổ tung, cả triều văn võ đều như có gió thổi trong tai, vù vù, đến mức người cũng sững sờ.
Nội các.
Công bộ thượng thư Đinh Yêu cũng là một trong các thứ phụ Nội các, sau khi nghe thủ hạ báo tin tức đã đi tìm thủ phụ Nội các Lại Thành ngay lập tức.
"Thủ phụ đại nhân."
Đinh Yêu cúi người nói: "Lúc nãy người của bên Công bộ đến nói An Quốc Công mang binh đi bắt Diêu Triều Tông của Thủy bộ, thủ phụ đại nhân có biết chuyện không?"
Lại Thành ngẩn ra: "Tại sao An Quốc Công bắt người?"
Đinh Yêu đã năm mươi mấy tuổi, bởi vì làm việc quá vất vả mà nhìn đã tóc bạc đầy đầu. Ông ta cũng rất bất ngờ, cũng rất khó hiểu, Công bộ đã đắc tội gì với Thẩm Lãnh? Bệ hạ bảo Thẩm Lãnh giám sát vụ án của Thịnh gia, Diêu gia và Thịnh gia cũng không liên quan, ngày thường cũng không lui tới.
Đinh Yêu nói: "Người bên dưới cũng không rõ, chỉ nói là người đã bị An Quốc Công bắt đi, còn có hai mươi tám binh lính của Công bộ cùng bị bắt, hiện tại mọi người đang bị nhốt ở trong phủ đại tướng quân."
Đinh Yêu nhìn về phía Lại Thành: "Ta rất tin An Quốc Công sẽ không vô duyên vô cớ bắt người, nhưng bắt người cũng phải có quy định bắt người, không có trình công văn cho Công bộ ta, không có thông báo với bất cứ người nào, chỉ sợ cũng không có thỉnh chỉ... Ti tọa của Thủy bộ ti Công bộ mặc dù chỉ là tòng tứ phẩm, nhưng cách bắt người như thế này không đúng, cho dù An Quốc Công là khâm sai thì cũng phải có quy trình chế độ."
Lại Thành gật đầu: "Việc này đợi với ta hỏi rõ ràng rồi hãy nói, ngươi đi làm việc đi, bây giờ ta đi hỏi."
Đinh Yêu vâng một tiếng: "Làm phiền thủ phụ đại nhân."
Lại Thành từ Nội các ra ngoài không có đi hỏi đã xảy ra chuyện gì mà đến Đông Noãn Các trước, ông ta là đại học sĩ thủ phụ Nội các, hắn nhiều gà kẻ trộm a.
Hoàng đế nghe Lại Thành nói xong cũng hơi khó hiểu, Thẩm Lãnh vô duyên vô cớ đi bắt ti tọa Thủy bộ ti gì đó. Vụ án thủy tai ở phía nam là vụ án duy nhất có thể dính líu đến Thủy bộ ti, nhưng vụ án thủy tai cũng không có liên lụy đến Diêu Triều Tông, phủ Đình Úy tra được rõ ràng, quan viên địa phương bên Hân Châu đáng chết, nhưng chỉ là thất chức nghiêm trọng, không liên lụy đến Công bộ.
"Thẩm Lãnh bắt người ở đâu?"
"Thần đã phái người đến hỏi, vẫn chưa hồi âm."
Lại Thành vừa mới trả lời một câu thì Vệ Lam từ bên ngoài vào, cúi người nói: "An Quốc Công bắt ti tọa Thủy bộ ti Diêu Triều Tông ở Lâm Diệu Trai, mang người về phủ đại tướng quân, nói là nghi ngờ Diêu Triều Tông cấu kết với thủ hạ của Thẩm Lãnh lấy trộm lượng lớn quân phí của Thẩm Lãnh."
Hoàng đế càng khó hiểu hơn.
"Thủ hạ của Thẩm Lãnh sẽ cấu kết với người khác?"
Lại Thành nói: "Theo như thần hiểu, thủ hạ của Thẩm Lãnh sẽ chỉ cấu kết với Thẩm Lãnh."
Hoàng đế đột nhiên sáng mắt lên: "Thẩm Lãnh lấy quân phí ở đâu?"
Lại Thành: "Bệ hạ trọng điểm này đúng là nhất châm kiến huyết."
Hoàng đế cười: "Khanh ngồi ở chỗ trẫm trước đã. Nếu Thẩm Lãnh động thủ thì sẽ không kéo dài, khanh đừng đi ứng phó với bên Công bộ vội, chờ Thẩm Lãnh đưa tin tức đến rồi hãy nói."
Hoàng đế nhìn về phía Vệ Lam: "Phái một người đến phủ tướng quân của Thẩm Lãnh hỏi xem tình hình như thế nào."
Vệ Lam cúi người nói: "Đã cho Hắc Nhãn đi rồi."
Hoàng đế ngồi xuống, khóe miệng hơi nhếch lên: "Hiện tại trẫm chỉ muốn biết quân phí mà Thẩm Lãnh nói là quân phí gì, lấy từ đâu, có bao nhiêu."
Lại Thành thở dài: "Thẩm Lãnh cũng được tính là người từng trải, sao lại không cẩn thận như vậy, tiền tài không thể để lộ ra ngoài được."
Hoàng đế: "Hửm?"
Lại Thành: "Không có gì, không có gì... Thần nói nhảm thôi."
Phủ đại tướng quân.
Thẩm Lãnh nhìn Diêu Triều Tông đã bị lột bỏ quan phục, Diêu Triều Tông thì có vẻ mặt kinh ngạc và phẫn nộ, hắn ta cũng đang nhìn Thẩm Lãnh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
"An Quốc Công, nếu chuyện này không có một lời giải thích hợp lý, cho dù ti chức quan nhỏ người nhẹ cũng sẽ ở trước mặt bệ hạ đòi một công đạo."
Thẩm Lãnh nói: "Ngươi được gặp bệ hạ, chẳng qua là sau khi đã điểm chỉ ký tên."
Hắn kéo một cái ghế đến ngồi đối diện với Diêu Triều Tông: "Bây giờ ta hỏi ngươi cái gì, tốt nhất là ngươi khai báo chi tiết, bởi vì ta là một gã kiêu binh, ý của kiêu binh chính là không có kiên nhẫn gì cả."
Diêu Triều Tông hừ lạnh một tiếng: "An Quốc Công cũng thật biết tự giễu, nhưng mà ta tin An Quốc Công vẫn sẽ lấy quốc pháp làm trọng."
Hắn ta nói từng câu từng chữ: "Ta không biết thủ hạ của ngươi, cũng không biết hắn trộm lấy bao nhiêu quân phí. Ta là nhận được tin tức nói có giáo úy chiến binh hoành hành ngang ngược ở trong Lâm Diệu Trai, còn có lượng lớn bạc lai lịch không rõ, cho nên dẫn người đến điều tra."
Thẩm Lãnh: "Tại sao lại là ngươi?"
Diêu Triều Tông nói: "Vừa hay họ gặp được ta."
"Vậy thì đúng là trùng hợp."
Thẩm Lãnh nói: "Ta ở Trường An mấy ngày nay vẫn luôn làm một việc, một việc mà người của phủ Đình Úy cũng sẽ cảm thấy vô cùng nhức đầu... sắp xếp quan hệ nhân vật. Ta lấy một bản hồ sơ của vụ án thủy tai từ phủ Đình Úy, chủ yếu nhất là xem mối quan hệ của lang trung giám sát sông hồ Hân Châu, Dư Trung Hòa."
Hắn tựa người về phía sau để mình ngồi thoải mái hơn một chút, thong thả nói tiếp: "Mẫu thân của Dư Trung Hòa là người của Từ gia, tính ra thì là đường muội của Từ Thiếu Diễn, chỉ là họ hàng khá xa, có lẽ ngay cả Từ Thiếu Diễn cũng không biết mình có một đường muội như vậy. Trên thực tế thì y biết, hơn nữa còn biết rất rõ ràng, vì y đã từng lợi dụng người này."
"Mạng lưới quan hệ của những đại môn đại hộ các ngươi quá phức tạp, ta sắp xếp ba bốn ngày mới có được một tí chút manh mối, nhất là những người ở chi nhánh dòng tộc càng là như vậy."
Thẩm Lãnh nói: "Hai mươi mấy năm trước, Diêu gia các ngươi từng gặp chuyện. Lúc ấy bệ hạ vừa đến Trường An không lâu, ngươi còn nhớ Diêu Triều Nguyên chứ? Đường huynh thật sự của ngươi, quan hệ rất gần, chỉ là lớn hơn ngươi mười mấy tuổi. Thế hệ của cha ngươi có mười mấy huynh đệ, phụ thân của Diêu Triều Nguyên là đại bá của ngươi, phụ thân ngươi đứng thứ mười một."
"Lúc ấy Diêu Triều Nguyên cũng làm quan ở Công bộ, Công bộ muốn xây dựng thêm phủ khố, chính là khi làm chuyện này, đường huynh ngươi Diêu Triều Nguyên sai người bức ép đuổi hai mươi mấy hộ bách tính đi, kết quả không cẩn thận dẫn đến chuyện chết người ầm ĩ. Phủ Đình Úy điều tra, chuyện Diêu Triều Nguyên ăn chặn mấy vạn lượng bạc cũng bị tra rõ ràng, vì thế Diêu Triều Nguyên bị tịch thu nhà, y bị chặt đầu, người nhà của y bị đày đi làm nô lệ."
Lúc nghe nói đến đây, sắc mặt của Diêu Triều Tông đã bắt đầu tái nhợt.
Nhưng hắn ta vẫn chống chế, phẫn nộ nhìn Thẩm Lãnh nói: "An Quốc Công, ngươi lật lại những chuyện năm xưa này với ta thì có ích gì? Lúc Diêu Triều Nguyên phạm án ta chỉ vừa mới vào triều, hơn nữa cũng không ở Công bộ, không có bất cứ quan hệ nào với hắn cả. Lúc trước bệ hạ cũng đã cho phủ Đình Úy tra rõ ràng, người của Diêu gia chúng ta không có một người nào biết vụ án này, nếu không thì tại sao bệ hạ không xử lý chúng ta?"
Thẩm Lãnh nói: "Ngươi hãy nghe ta nói hết đã."
Hắn gác lên chân, nhìn có vẻ càng nhàn nhã hơn.
"Người nhà của Diêu Triều Nguyên bị đày đi làm nô, cô mẫu của ngươi năn nỉ cô phụ của ngươi cầu xin trước mặt bệ hạ, cuối cùng bệ hạ nhân từ, tất cả người lớn trong nhà Diêu Triều Nguyên đều bị đi đày, tất cả trẻ nhỏ được đặc xá. Phần lớn những đứa trẻ này đều được người khác nhận nuôi, dù sao mối quan hệ của những đại gia đại hộ các ngươi cũng phức tạp."
"Cô mẫu của ngươi tên là Diêu Tư Miểu, mà cô phụ của ngươi chính là Từ Thiếu Diễn."
Thẩm Lãnh cười cười nói: "Con gái lớn của Diêu Triều Nguyên đã được ai nhận nuôi? Được mẫu thân của Dư Trung Hòa nhận nuôi, chúng ta sắp xếp quan hệ... Mẫu thân của Dư Trung Hòa là người của Từ gia, Từ Thiếu Diễn cầu xin, con gái của Diêu Triều Nguyên được mẫu thân của Dư Trung Hòa nhận nuôi, là ân đức của cô mẫu cô phụ ngươi."
"Nữ hài tử này sau khi vào nhà Dư Trung Hòa đã đổi sang họ Dư, đặt tên là Dư Mỹ Luân."
Thẩm Lãnh nhìn về phía Diêu Triều Tông: "Bây giờ còn cần ta nói tiếp nữa không? Ta đã sớm đoán được một khi Lâm Diệu Trai có chuyện gì không thể làm chủ, khi Diêu Mỹ Luân không có ở đây thì sẽ cần ngươi ra mặt. Ta tưởng ngươi sẽ cẩn thận một chút, thế nhưng ngươi lại trực tiếp lộ diện."
Thẩm Lãnh nói: "Diêu Mỹ Luân là cháu gái của ngươi, ngươi nhất định là biết chuyện, mà Từ Thiếu Diễn nhất định cũng biết chuyện. Nói cho ngươi biết thêm một chuyện nữa, phủ Đình Úy cũng chưa điều tra ra mối quan hệ của Từ Thiếu Diễn và Diêu Mỹ Luân, ta đã điều tra ra, ngươi nói ta có lợi hại không?"
Thẩm Lãnh rướn người về phía trước: "Hiện giờ ta nghi ngờ ngươi tham ô lượng lớn tiền của Công bộ cứu nạn thiên tai và chuyển đến Lâm Diệu Trai."
Diêu Triều Tông sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn cười lạnh một tiếng: "Cho dù ngươi sắp xếp quan hệ nhân vật đều đúng thì thế nào? Ta hoàn toàn có thể nói mình không biết chuyện, hơn nữa ta cũng chưa từng tham ô một đồng tiền nào của Công bộ, An Quốc Công, ngươi không thể làm gì ta được."
"Ta đã nói rồi."
Thẩm Lãnh đứng dậy: "Ta là kiêu binh, ta không thích tra án, ta chỉ thích khiến người ta bị phạt đúng tội, chúng ta lược bớt quá trình thẩm vấn tra án đó đi, trực tiếp kết tội là được... Việc làm ăn lớn nhất của Thịnh gia là vận tải đường thuỷ, bất kể là hải vận hay thuỷ vận đều có liên quan, mà phần lớn phê văn cho những thương đội vận tải đường thuỷ của Thịnh gia xuất phát từ tay ngươi, ngươi là ti tọa của Thủy bộ ti."
Thẩm Lãnh nói: "Ta là khâm sai đại thần do bệ hạ chỉ điểm, phụ trách điều tra vụ án của Thịnh gia, bây giờ ngươi liên lụy vào, ta có quyền tiền trảm hậu tấu đối với quan viên từ chính tam phẩm trở xuống, không phải ta đang hỏi ngươi mà là nói cho ngươi biết, ngươi có thể chết được rồi."
Thẩm Lãnh khoát tay: "Chém hắn."
Trần Nhiễm dẫn thân binh đi lên, kéo Diêu Triều Tông đến giữa sân, hai gã thân binh giữ chặt cánh tay của Diêu Triều Tông, một người túm tóc Diêu Triều Tông kéo đầu về phía trước. Trần Nhiễm rút hắc tuyến đao ra xoẹt một tiếng, giơ lên cao...
"An Quốc Công!"
Diêu Triều Tông hét lớn: "Ta không phục! Những chuyện ngươi nói căn bản không thể định tội ta, tất cả phê văn của đội thuyền Thịnh gia đều hợp lý hợp pháp, không có bất kỳ chỗ nào thất chức, cho dù là bệ hạ hỏi ta cũng dám nói như vậy!"
"Bệ hạ sẽ không hỏi ngươi, nhưng bệ hạ sẽ nhìn thấy đầu của ngươi."
Thẩm Lãnh ra lệnh một tiếng: "Chém!"
Trần Nhiễm sắp hạ đao xuống, Diêu Triều kêu "a" một tiếng: "An Quốc Công!"
Thẩm Lãnh hỏi: "Ngươi còn có lời trăn trối gì nữa?"
"Ngươi muốn biết gì?"
Diêu Triều Tông hoàn toàn sụp đổ, cả người đều run rẩy, sắc mặt trắng bệch giống như tờ giấy: "Ngươi muốn biết gì?"
Thẩm Lãnh nhếch khóe miệng lên: "Cuối cùng ngươi cũng có một câu đúng ý ta... Ta muốn biết tài sản của Lâm Diệu Trai đều ở đâu? Không thể nào đều để ở trong Lâm Diệu Trai, cũng không thể đều nằm trong sổ sách ở tiền trang được. Ta có thể không giết ngươi, thậm chí còn thả ngươi về, nhưng ta nhất định phải lấy được số tiền đó."
"Ở..."
Diêu Triều Tông bỗng nhiên hiểu ra, nếu như mình khai ra thì chẳng phải là cũng chắc chắn phải chết sao?
"Ngươi muốn tra Đồng Tồn Hội."
Diêu Triều Tông bỗng nhiên cười: "Cuối cùng ta cũng hiểu ý của ngươi, An Quốc Công, xin lỗi nhé, bây giờ ngươi có thể động thủ chém ta đầu rồi."
Diêu Triều Tông chậm rãi thở ra một hơi: "Ta sẽ không nói thêm một từ nào nữa."