Trường Ninh Đế Quân [Dịch Full]

Chương 1469 - Chương 1469: Đốt Tiền Huấn Luyện

Chương 1469: Đốt tiền huấn luyện Chương 1469: Đốt tiền huấn luyện

Ngoại trừ thuyền rồng của bệ hạ ra, kỳ hạm Thần Uy của Thẩm Lãnh là loại thuyền lớn nhất trong các loại thuyền biển ở Đại Ninh hiện nay, thuyền dài đến hơn bốn mươi trượng, đây có thể đã là quy mô cực hạn của chiến thuyền làm bằng kết cấu gỗ.

Khi chiến hạm dài hơn bốn mươi trượng chạy trên biển rẽ sóng nước giống như một con hải thú khổng lồ.

Ở phía trước chiến hạm Thần Uy là tiên phong doanh của thủy sư. Tướng quân Vương Căn Đống xin Thẩm Lãnh cho ông ta làm quan tiên phong nhưng lúc đầu Thẩm Lãnh không phê chuẩn mà định phái người khác đi, Vương Căn Đống ở bên ngoài lều lớn của Thẩm Lãnh khổ sở cầu xin hai canh giờ, Thẩm Lãnh không thể không đồng ý với ông ta.

Thật ra Thẩm Lãnh hiểu tâm tư của Vương Căn Đống, chỉ là ông ta muốn xông lên báo thù cho Tân Tật Công đầu tiên.

"Đại tướng quân."

Thiên bạn phủ Đình Úy Cảnh San đứng ở bên cạnh Thẩm Lãnh, vẻ mặt hơi áy náy: "Chúng ta ở Tang quốc không thể thăm dò được gì, xin lỗi đại tướng quân."

Thẩm Lãnh nghiêng đầu nhìn nàng, cười lắc đầu: "Tin tức do các ngươi tìm hiểu đưa về còn ít sao? Đừng tự trách vì chuyện không làm được, các ngươi đều là anh hùng."

Cổ Lạc ngồi xổm ở một bên như giận dỗi, nói: "Nếu có thể về muộn hơn một ngày, ta sẽ lấy được hết bản vẽ của chiến thuyền Long Quy."

Thẩm Lãnh liếc mắt nhìn gã: "Lần này ta đứng về phía Cảnh San."

Cổ Lạc: "Hơ!"

Thẩm Lãnh nói: "Ta biết lấy được bản vẽ chiến thuyền Long Quy có ý nghĩa như thế nào, có lẽ có thể giúp chúng ta một việc lớn ở trên chiến trường, tìm được sơ hở của chiến thuyền Long Quy, một kích tất thắng, nhưng trận chiến phải đánh, người càng phải sống, nếu ngươi gặp chuyện không hay, ta phá vỡ nhiều chiến thuyền Long Quy đến mấy thì trong lòng cũng khó chịu."

Cổ Lạc: "Đàn bà này..."

Cảnh San: "Hửm?"

Cổ Lạc: "Thiếu nữ này quá vô tình! Nàng ấy còn đánh ta."

Cổ Lạc nhìn về phía Thẩm Lãnh, chỉ vào cổ mình: "Đây, đánh ở chỗ này, một chưởng đánh xuống suýt nữa thì thuộc hạ đã bán thân bất toại, gân toàn thân đều co lại, thật ác độc."

Thẩm Lãnh cười lắc đầu, Cổ Lạc vẫn không đổi cách xưng hô được, vẫn quen tự xưng thuộc hạ trước mặt hắn. Sau đó hắn bỗng nhiên nghĩ đến Cổ Lạc nói tất cả gân đều co lại, vì thế thấy thương Cổ Lạc.

Cảnh San đi đến bên cạnh Cổ Lạc, Cổ Lạc ngồi dịch sang một bên: "Nàng nàng nàng cách xa ta một chút... bây giờ ta nhìn thấy nàng là đau cổ."

Cảnh San nói: "Còn nói lung tung nữa là lần sau ta đánh gãy chân chàng."

Cổ Lạc: "Chân nào?"

Cảnh San: "Chân nào cũng được."

Trần Nhiễm vốn ở Yên Sơn diệt thổ phỉ nhưng sau khi biết được tin tức đại tướng quân phải trở về đông cương liền đuổi theo suốt ngày đêm, sau khi Thẩm Lãnh ra khỏi Trường An không lâu thì đuổi kịp hắn. Biết được tin Tân Tật Công đã chết, hơn một tháng qua tâm trạng của Trần Nhiễm cũng không tốt lắm.

Lúc này nhìn thấy hai người Cảnh San và Cổ Lạc, tâm trạng của gã mới tốt hơn một chút.

"Đại tướng quân, Cổ Lạc chọc ghẹo thiếu nữ trước mặt mọi người, có phải là nên phạt nặng không?" Trần Nhiễm hỏi.

Thẩm Lãnh nói: "Chuyện này không tiện quản, hắn đùa giỡn trong nhà mình, nhưng nếu nữ nhân trong nhà đánh nam nhân, đương nhiên chúng ta cũng không tiện quản, thanh quan khó xen vào việc nhà. Ngươi nói nếu thật sự đánh thì chúng ta ở bên cạnh xem, còn phải chuẩn bị chút hạt dưa củ lạc gì đó nữa."

Cổ Lạc: "Nhà mẹ đẻ đối xử với ta như vậy sao?"

Trần Nhiễm: "Đàn ông gả ra ngoài như bát nước hắt đi, phì..."

Cảnh San cười hì hì, ấn Cổ Lạc xuống đánh một trận, ngón tay gõ cốp cốp trên đầu Cổ Lạc.

Một lát sau Cổ Lạc xoa đầu trở lại, tựa vào mép thuyền nói với Thẩm Lãnh: "Quy mô thủy sư của Tang quốc không phải là nhỏ, bọn họ dốc hết quốc lực tạo ra thủy sư chính là để tranh hùng với Đại Ninh, phần lớn chiến thuyền cũng không có gì đáng để chú ý cả, chiến thuyền Long Quy là lợi khí của bọn họ."

Thẩm Lãnh đã xem qua một phần bản vẽ của chiến thuyền Long Quy. Loại chiến thuyền này khiến người cảm thấy khó đối phó là chỗ nó sẽ không bị lật, cho dù là thuyền va chạm Thiết Tê đã được cải tạo lần thứ ba trong hạm đội Đại Ninh đâm vào cũng sẽ không bị lật, cấu tạo đặc biệt khiến cho chiến thuyền Long Quy giống như một con lật đật ở trên biển.

"Thân tàu rất rộng, hình bầu dục."

Cổ Lạc nói: "Chiến thuyền Long Quy thật ra chính là thuyền va chạm, mũi húc ở đầu thuyền là đầu rồng được đúc bằng sắt, thân thuyền giống như mai rùa, cả con thuyền nhìn giống như phong kín nhưng ở hai bên có thể mở cửa sổ ra, cung tiễn thủ của bọn họ có thể bắn tên ra bên ngoài, chẳng những sẽ không bị lật và còn khổng lồ, trước đó vẫn chưa có người nào tạo thuyền va lớn như Vạn Quân."

Thẩm Lãnh gật đầu.

Chiến thuyền Long Quy cực kỳ nặng nề, mũi húc ở phía trước nhất có lực rất mạnh, mà mũi húc của Thiết Tê bên Đại Ninh gần như không tạo thành uy hiếp đối với chiến thuyền Long Quy. Thân thuyền của chiến thuyền Long Quy quá đặc biệt, mũi húc húc vào, chiến thuyền của bọn họ sẽ trượt ra.

"Lúc đầu bọn họ sẽ không sử dụng chiến thuyền Long Quy."

Thẩm Lãnh im lặng một lát rồi nói: "Lúc trước các ngươi đã gửi tin tức về, số lượng chiến thuyền Long Quy của Tang quốc không có quá nhiều, nhiều nhất chỉ có hơn sáu mươi chiếc, đây là lợi khí của bọn họ khi quyết chiến."

Sau khi nói xong hắn quay đầu lại liếc nhìn, Râu Xồm ngồi xổm trên sàn thuyền đang xem kỹ từng tờ bản vẽ chiến thuyền Long Quy. Tuy hắn ta không phải người xuất thân tạo thuyền nhưng trong khoảng thời gian gần đây vẫn luôn ở xưởng thuyền Đông Hải, đương nhiên không xa lạ gì với công nghệ tạo thuyền, hắn ta cải tạo chiến thuyền đã mấy năm, đây là một gã Râu Xồm làm nghề nào yêu nghề đó.

"Râu Xồm, có phát hiện gì không?"

Thẩm Lãnh hỏi một câu.

Từ trước lúc xuất chinh Râu Xồm vẫn luôn nghiên cứu bản vẽ chiến thuyền Long Quy, ra biển đã hai ngày, hắn ta cũng chưa từng rời những bản vẽ đó.

"Đại tướng quân."

Râu Xồm quay đầu lại nhìn về phía Thẩm Lãnh: "Không có."

Thẩm Lãnh nói: "Có thể có không?"

Râu Xồm lắc đầu: "Không thể."

Tất cả mọi người đều cười, Râu Xồm là người ngay thẳng.

Râu Xồm đứng dậy đi đến bên cạnh Thẩm Lãnh nói: "Phần bản vẽ bị thiếu là cấu tạo mấu chốt bên trong chiến thuyền Long Quy, muốn tìm được nhược điểm của chiến thuyền Long Quy, dựa vào bản vẽ cấu tạo bên ngoài thì không có nhiều tác dụng, nhưng mà..."

Râu Xồm nói: "Chúng ta không tìm được sơ hở của chiến thuyền Long Quy, vậy thì hãy khiến bản thân chúng ta mạnh hơn."

Trần Nhiễm nói: "Lại khoác lác nữa, đến lúc khai chiến, nếu chiến thuyền do ngươi cải tạo mà nhịn rắm, ta cho ngươi nhịn rắm."

Râu Xồm nói: "Ngươi mới nhịn rắm, miệng ngươi toàn nhịn rắm."

Trần Nhiễm cười nói: "Ta đệch, bây giờ ngươi phản kích sắc bén như vậy sao?"

"Báo!"

Đúng lúc này lính quan sát trên cột buồm hô một tiếng.

"Đội ngũ tiên phong phát tín hiệu cờ, phía đối diện xuất hiện đội thuyền Tang quốc."

Thẩm Lãnh gật đầu: "Đến rồi."

Mọi người vốn còn cười đùa trong khoảnh khắc này đều lập tức nghiêm nghị hẳn. Thẩm Lãnh nhìn về phía cây thiết thương hắn để ở một bên, đi nhanh qua cầm thiết thương lên: "Hạ thuyền nhỏ, chúng ta đi qua xem, hạ lệnh trung quân hậu quân đề phòng."

Một bên chiến hạm Thần Uy thả một chiếc khoái thuyền Con Rết xuống, Thẩm Lãnh dẫn theo Trần Nhiễm bọn họ lên thuyền nhỏ chèo về phía trước, không bao lâu sau đã đến đội quân tiên phong. Trên chiến hạm Vạn Quân khổng lồ buông thang dây xuống, Thẩm Lãnh bọn họ đi lên Vạn Quân.

"Đại tướng quân."

Vương Căn Đống chỉ về phía trước: "Phía trước phát hiện số lượng chiến thuyền Tang quốc không rõ, khoảng cách còn xa, sau khi bọn họ nhìn thấy chúng ta liền ngừng lại, hẳn là sẽ phái sứ giả tới đây giao thiệp."

Thẩm Lãnh ừ một tiếng: "Xem thử tình hình trước."

Đợi khoảng hai khắc không thấy đối phương phái thuyền nhỏ đến, Thẩm Lãnh căn dặn một tiếng: "Bọn họ muốn trực tiếp đánh, không có ý định tới nói trước vài lời gì đó, thật ra nghĩ lại cũng phải, còn có gì để nói nữa. Vương Căn Đống, trận chiến đầu tiên giao cho huynh, ta về Thần Uy, sẽ căn cứ chiến cuộc xem chi viện cho huynh như thế nào."

"Vâng!"

Vương Căn Đống lên tiếng đáp lại.

Thẩm Lãnh bọn họ trở lại chiến hạm Thần Uy, Thẩm Lãnh hạ lệnh trung quân tiến về phía trước, kéo gần khoảng cách giữa trung quân và quân tiên phong chỉ có vài dặm.

Chiến hạm Thần Uy lớn hơn, cao hơn chiến thuyền khác rất nhiều, hắn đi lên thuyền lâu cầm thiên lý nhãn nhìn, trên mặt biển xa xa, chiến thuyền của Tang quốc đã đang thay đổi trận hình.

"Trong đội ngũ của bọn họ nhất định có một nhân vật lớn, tướng lĩnh cấp bậc thấp không dám hạ lệnh trực tiếp tiến công."

Thẩm Lãnh lẩm bẩm một câu, nghiêng đầu nhìn về phía Trần Nhiễm: "Đi nói với Tạ Phù Dao, bảo hắn mang ba mươi chiếc thuyền di chuyển sang bên trái, sau khi quân tiên phong và đội thuyền của Tang quốc đánh nhau, bảo hắn nhắm chuẩn kỳ hạm của kẻ thù, tự tìm kiếm thời cơ chiến đấu, không thể kích động."

"Vâng!"

Trần Nhiễm quay đầu lại căn dặn một tiếng, lập tức có người truyền đạt quân lệnh của Thẩm Lãnh cho lính quan sát trên cột buồm, lính quan sát lập tức xoay người phất cờ tín hiệu với đội thuyền ở phía sau. Không bao lâu sau, một chiếc chiến thuyền Vạn Quân dẫn theo hai mươi mấy chiếc chiến thuyền Phục Ba và hai chiếc Thiết Tê rời khỏi đại đội, vòng qua bên trái.

"Truyền lệnh cho Vương Khoát Hải, bảo hắn mang ba mươi chiếc thuyền đi theo phía sau Tạ Phù Dao, duy trì khoảng cách, đội thuyền của Tạ Phù Dao che chắn cho hắn, như vậy thì lính quan sát của kẻ thù sẽ không nhìn thấy thuyền ở phía sau."

"Vâng!"

Quân lệnh lại truyền đạt xuống rất nhanh, khoảng một khắc sau lại có ba mươi chiến thuyền rời khỏi trung quân, đi theo phía sau đội ngũ của Tạ Phù Dao ở rất xa, dùng đội thuyền của Tạ Phù Dao để che chắn.

"Thuyền va chạm bình thường."

Thẩm Lãnh cầm thiên lý nhãn lẩm bẩm nói.

Xa xa, hai mươi mấy chiếc thuyền va chạm của Tang quốc đang lao vào quân tiên phong của thủy sư Đại Ninh, có thể nhìn ra được binh sĩ trên những chiến thuyền này là ôm ý định quyết tử. Người Tang rất đáng khen ở điểm này, binh lính của bọn họ chỉ cần lên chiến trường, khi không có mệnh lệnh lui quân, cho dù đánh đến khi chỉ còn lại một người cũng sẽ không rút đi.

Người Tang tôn sùng võ sĩ, gọi cách làm tuyệt đối không lùi bước này là tinh thần võ sĩ.

Trong đội quân tiên phong, Vương Căn Đống nhìn thấy những chiếc thuyền va chạm kia đi đến, lại ngược sắc mặt còn trở nên bình tĩnh hơn. Trước khi khai chiến, ông ta luôn rất kích động, luôn rất bi phẫn, nhưng thật sự đến lúc đánh nhau thì cảm xúc này lại biến mất, càng lúc ông ta càng tỉnh táo.

"Truyền lệnh tất cả Vạn Quân đánh chìm thuyền va chạm của kẻ thù."

"Rõ!"

Cờ lệnh phất lên, mười chiếc chiến hạm Vạn Quân trong đội quân tiên phong bắt đầu tiến về phía trước xếp thành hàng ngang, chiến hạm Vạn Quân dài ba mươi mấy trượng, một hàng Vạn Quân, nhìn cực kỳ đồ sộ.

Máy ném đá lắp đặt trên thuyền nhanh chóng điều chỉnh. Qua nhiều thí nghiệm không phân biệt ngày đêm của Râu Xồm và vô số người thợ, cuối cùng cũng có thể lắp máy ném đá trên chiến thuyền, còn có thể bảo đảm sự cân bằng khi chuyển tàu, thật ra điểm này rất khó.

Râu Xồm vốn định thiết kế ra một loại vũ khí có thể bắn ra túi hỏa dược nhưng về mặt công nghệ không đạt được yêu cầu của hắn ta, đến bây giờ ý tưởng này vẫn không thể thực hiện.

"Trắc pháo, bắn!"

Sau một tiếng ra lệnh, một cỗ máy ném đá trong số đó bắn bổng một tảng đá lớn đi, hòn đá kia bay qua không trung, sau một đường cong hoàn mỹ, tảng đá lớn rơi ầm xuống biển, bắn lên một cột nước cao ngút trời.

Sau khi bắn xong phát đầu tiên, tất cả máy ném đá đều đang điều chỉnh.

"Bắn đồng loạt, bắn!"

Vù!

Mười cỗ máy ném đá đồng thời vung cánh tay lớn lên, chẳng qua lần này không phải dùng tảng đá lớn mà là túi hỏa dược, đá trên thuyền là thứ có phân lượng không kém túi hỏa dược bao nhiêu, cũng không mang theo nhiều, chỉ là dùng để thí nghiệm khoảng cách.

Đại Ninh giàu có.

Không mang nhiều đá, túi hỏa dược thì có nhiều.

Mười túi hỏa dược to như cối xay bay ra ngoài, khoảng cách bay cơ bản là giống nhau.

Sau những tiếng nổ liên tiếp, mười túi hỏa dược lần lượt nổ tung, thế mà không có một túi nào rơi xuống nước.

Xét đến cùng thì vẫn là Đại Ninh giàu có.

Để ứng đối với lần hải chiến này, Đông Hải Thủy Sư huấn luyện một đám người đo lường, chức trách của bọn họ chính là căn cứ khoảng cách để cắt độ dài của dây kíp nổ túi hỏa dược, mỗi một người đo lường đều luyện thành hoả nhãn kim tinh như vậy sau khi đã tiêu hao lượng túi hỏa dược nhiều không đếm xuể.

Đốt tiền để huấn luyện ra.

Bình Luận (0)
Comment