Mười túi hỏa dược to như cối xay xếp thành một hàng ngang bay ra ngoài, trong thời điểm đó, sự chú ý của mọi người đều ở trên bầu trời, nhìn mười túi hỏa dược kia bay lên cao sau đó rơi xuống.
Ầm!
Túi hỏa dược đầu tiên nổ tung không rơi xuống thuyền va chạm nhưng lại nổ tung ở độ cao cách thuyền địch khoảng vài thước, một quả cầu lửa khổng lồ nhanh chóng lan ra bốn phía, người trên thuyền trực tiếp đã bị hất văng toàn bộ.
Mũi tên dày đặc bắn khắp nơi đều là lỗ vỡ, trên thuyền va chạm vốn có mang theo những thứ như củi khô để va chạm với chiến thuyền của Đại Ninh, không đợi người Tang đốt, túi hỏa dược vừa nổ tung là những thứ đó liền cháy rụi.
Vương Căn Đống cầm thiên lý nhãn nhìn thuyền va chạm bị đốt cháy, căn dặn một tiếng: "Phục Ba, trận hình chữ nhất, bắn chìm thuyền va chạm của bọn họ."
Ở khoảng cách giữa mười chiếc chiến hạm Vạn Quân, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền Phục Ba bắt đầu di chuyển về phía trước, triển khai trận hình ở phía trước chiến hạm Vạn Quân. Trước đó ở phía trước chiến hạm Vạn Quân đã có mười mấy chiếc chiến thuyền làm thuyền bảo vệ, hiện tại sau khi Phục Ba đến tiếp viện, có thể có đến 30 – 40 chiếc chiến thuyền dàn hàng ngang ở phía trước.
Trên mũi thuyền, các binh sĩ nhanh chóng chuyển động trục quay, tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt làm cho người ta nghe cũng có chút hưng phấn, trục quay căng cứng, mũi tên loại lớn to bằng cẳng chân được lắp vào. Khi bọn họ nhét mũi tên loại lớn vào, lượt túi hỏa dược thứ hai đã bay trên bầu trời.
Lại là một loạt tiếng nổ, có ba bốn chiếc thuyền va chạm bị vỡ tan chìm xuống.
"Bắn!"
Sau một tiếng ra lệnh, mũi tên loại lớn trên mấy chục chiếc chiến thuyền Phục Ba gần như đồng thời bắn ra, không bay lên trời giống như túi hỏa dược, những mũi tên loại lớn này bay ngang ra ngoài, tốc độ nhanh hơn nhiều so với túi hỏa dược.
Ngay sau những tiếng trầm đục vang lên, thuyền va chạm của người Tang liên tiếp bị bắn thủng. Mũi tên loại lớn dùng trên chiến thuyền cũng không giống loại mà lục quân dùng, loại này thích hợp bắn thủng chiến thuyền của kẻ thù hơn, lỗ thủng tạo thành cũng lớn hơn.
Thuyền va chạm của người Tang bắt đầu có nước tràn vào, tốc độ chìm xuống rất nhanh.
Lượt túi hỏa dược thứ ba bay ra ngoài, tuyệt đại bộ phận thuyền va chạm đã bị nổ chìm xuống, một chiếc thuyền va chạm gần nhất chỉ còn cách chiến hạm của Đại Ninh khoảng một dặm. Mà lúc này, chiến hạm Thiết Tê của Đại Ninh đã di chuyển lên đầu, bọn họ là thuyền xung phong của hạm đội, cũng là lớp phòng ngự cuối cùng.
Hai mươi mấy chiếc thuyền va chạm của người Tang đều chìm xuống dưới sự công kích không ngừng nghỉ của túi hỏa dược và mũi tên loại lớn, không thể tạo thành tấn công đối với thuyền biển của Đại Ninh.
"Tiến công!"
"Rõ!"
Trên chiến thuyền Vạn Quân của Vương Căn Đống truyền ra từng hồi trống trận, một tiếng một tiếng giống như tiếng sấm.
Thời khắc tiếng trống trận vang lên, Thiết Tê nặng nề bắt đầu phát lực lao về phía trước, giống như những con bò tót đang chạy nhanh trên biển, mang theo khí thế vô cùng bá đạo.
Bên đội thuyền người Tang, chỉ huy hạm đội là tướng quân Đằng Huy Tam Dư, trên mặt y có một biểu cảm quyết tử, bởi vì ngay cách đây không lâu hai đứa con trai của y lần lượt chết đi, con trai lớn Đằng Huy Thái tự sát hi sinh vì quốc gia, con thứ hai Đằng Huy Trị chết ở đại doanh quân nhu của người Ninh.
Y là tướng quân quân tiên phong của thủy sư Tang quốc. Chính bởi vì có thù hận của hai đứa con trai cho nên Cao Tỉnh Nguyên mới phong y làm quan tiên phong, Cao Tỉnh Nguyên tin người như vậy có thể tử chiến vì Tang quốc.
Nhưng đội thuyền tiên phong này cũng không phải chỉ có một mình Đằng Huy Tam Dư định đoạt, trên chiến thuyền kỳ hạm Thần Mộc lớn nhất của y có một nam nhân trung niên mặc vương bào ngồi trên ghế nhìn về phía trước.
Lão ta là thúc thúc của Cao Tỉnh Nguyên, Cao Tỉnh Vân Đài, được Cao Tỉnh Nguyên phong làm thân vương.
"Thân vương điện hạ."
Đằng Huy Tam Dư đi đến trước mặt Cao Tỉnh Vân Đài cúi người nói: "Mời thân vương điện hạ ngồi thuyền nhỏ trở về hậu quân, thuyền va chạm người Ninh sắp tới rồi, vì sự an toàn của thân vương điện hạ, vẫn mong ngài lập tức rời đi."
"Rời đi?"
Cao Tỉnh Vân Đài đã sáu mươi tuổi nhưng lão ta là một người hiếu chiến cực đoan. Vốn dĩ Cao Tỉnh Nguyên không có ý định để lão ta ở tuổi này còn ra ngoài chinh chiến, thế nhưng lão ta lại không chịu, lão ta thề phải đặt chân lên đất Đại Ninh đầu tiên.
"Ta sẽ không đi đâu tướng quân, ngươi cứ việc chỉ huy đội thuyền của ngươi tác chiến, đừng để ta thất vọng."
Cao Tỉnh Vân Đài nhìn Đằng Huy Tam Dư: "Ta nhìn thấy dục vọng báo thù trong mắt ngươi, điều này rất tốt, dùng lửa giận báo thù của ngươi để đốt cháy chiến thuyền của người Ninh, cho những người Ninh kia vùi thân dưới biển."
"Vâng!"
Đằng Huy Tam Dư khom người cúi đầu, xoay người đi đến đầu thuyền, giơ thiên lý nhãn lên nhìn chiến cuộc ở phía trước.
"Nhóm thuyền va chạm thứ hai xuất phát, cản thuyền va chạm của người Ninh lại!"
Ngay sau mệnh lệnh của y, tiếng tù và vang lên tu tu, nhóm thứ hai gồm khoảng hai mươi mấy chiếc thuyền va chạm chạy nhanh ra khỏi bổn trận. Thuyền va chạm của người Tang ngoại trừ chiến thuyền Long Quy ra, những thuyền va chạm khác đều có giá trị chế tạo rất thấp, phần lớn đều là cải tạo từ thương thuyền chở hàng, số lượng cực nhiều.
Người Tang quen sử dụng chiến thuật như vậy trong hải chiến, dùng rất nhiều thương thuyền chở hàng chứa đầy những thứ dễ cháy, sau đó triệu tập đội cảm tử xông lên, dùng phương thức như vậy để phá hủy hạm đội của quân địch. Kiểu chiến thuật này rất tàn nhẫn nhưng rất hữu hiệu, hơn nữa có rất nhiều người Tang bằng lòng dùng phương thức như vậy để chết vì quốc gia của bọn họ, số lượng không hề ít.
Người Tang cho rằng công kích bằng phương thức tự sát trong chiến tranh là một hành động vinh quang, sau khi chết sẽ trở thành anh linh.
Mấy chục chiếc thuyền va chạm nhìn có vẻ cũ nát lao thẳng vào Thiết Tê của Đại Ninh, mục tiêu của bọn họ chính là một thuyền đổi một thuyền. Thiết Tê của Đại Ninh có giá trị chế tạo rất cao, mà bọn họ chỉ cần một chiếc thuyền đổi một chiếc thuyền là đã lãi rồi.
Khi Tang quốc vẫn chưa thống nhất cũng đã từng có hải chiến với Bột Hải quốc không chỉ một lần, đội thuyền của Bột Hải quốc chính là bị hải tặc của Tang quốc dùng phương thức như vậy đánh bại. Rõ ràng đội thuyền của Bột Hải quốc có quy mô lớn hơn nữa, cũng là thủy sư chính quy nhưng lại bị người Tang dùng chiến thuật như vậy đánh cho tan tác.
Hơn trăm chiếc thương thuyền chở hàng do hải tặc Tang quốc cướp được bị bọn họ đốt cháy rồi lao thẳng vào đội thuyền của Bột Hải quốc, trên mỗi một chiếc thuyền lửa đều có người nhưng không phải là hải tặc, mà là thương nhân hoặc ngư dân bị hải tặc uy hiếp.
Trận chiến đó đánh cho thủy sư Bột Hải quốc với hơn ba trăm chiếc chiến thuyền nguyên khí đại thương, tổn thất khoảng hơn bảy phần chiến thuyền. Từ đó về sau phòng thủ trên biển của Bột Hải quốc chẳng khác nào cửa nhà mở rộng, hải tặc của Tang quốc tùy ý xâm phạm, người Bột Hải lại chẳng thể làm gì được.
Cho nên có những lúc rất khó hiểu người Bột Hải, bọn họ bị người Hắc Vũ đánh cho sợ hãi, cho nên sợ người Hắc Vũ, bọn họ bị người Tang đánh cho sợ, cho nên sợ người Tang, bọn họ bị Đại Ninh diệt quốc nhưng vẫn cho rằng người Hắc Vũ và người Tang có thể giúp bọn họ phục quốc.
Cho nên Đại Ninh đành phải miễn cưỡng học theo người Hắc Vũ và người Tang để đối đãi với người Bột Hải, mới có bách tính Bột Hải đạo có vẻ cung kính nghe lời như hiện tại.
Người không cung kính nghe lời đều đã chết rồi.
Mười mấy chiếc chiến thuyền Thiết Tê bắt đầu tăng tốc lao vào đội thuyền của Tang quốc, phía đối diện chính là hai mươi mấy chiếc thuyền va chạm của Bột Hải quốc. Khi khoảng cách song phương còn cách xa vài dặm thì người Tang đã bắt đầu đốt lửa, định dùng biện pháp cũ của bọn họ để chiến thắng quân Ninh.
Người dẫn chiến thuyền Thiết Tê xông lên chính là giáo úy thân binh của Tân Tật Công, Cao Thịnh, còn có mấy trăm thân binh dưới trướng hắn ta, bọn họ muốn xông lên đầu tiên.
"Chuẩn bị va chạm!"
Cao Thịnh nhìn thấy thuyền lửa lao thẳng đến liền quay đầu lại thét một tiếng, giáp sĩ trên thuyền Thiết Tê nhanh chóng tụ tập ở vị trí đầu thuyền, sau đó giơ tấm chắn lên trong tay, bọn họ ngồi xổm ở đó che tấm chắn trên đỉnh đầu.
Ầm!
Chiến thuyền Thiết Tê trực tiếp đâm toạc thuyền lửa phía đối diện lao đến. Mũi húc của Thiết Tê có tạo hình không khác sừng tê giác là bao nhưng không cong như vậy, có lực xung kích mạnh hơn, cũng chắc chắn hơn, sự tồn tại của chiến thuyền Thiết Tê chính là để va đụng thuyền.
Thuyền lửa của người Tang tưởng là có thể đâm chìm Thiết Tê nhưng lại phát hiện thuyền của bọn họ giống như tờ giấy khi đứng trước Thiết Tê, không chịu nổi một kích.
Thiết Tê giống như trùm một lớp trọng giáp trực tiếp cắt đứt thuyền lửa, ngọn lửa cháy bay qua đỉnh đầu các chiến binh, chiến binh dưới tấm chắn biên cảm nhận được một luồng sóng nhiệt nhưng sóng nhiệt này trôi qua rất nhanh.
Cao Thịnh đứng lên, nhìn thấy hai bên Thiết Tê đều có một nửa chiếc thuyền lửa đang chìm xuống.
"Đâm vào soái hạm của bọn họ!"
Cao Thịnh khàn giọng hô một tiếng.
Chiếc Thiết Tê dẫn đầu điều chỉnh hướng đi, lao vào đội thuyền trung quân của kẻ thù.
"Ngăn nó lại, dùng trọng nỗ ngăn nó lại!"
Đằng Huy Tam Dư lớn tiếng hô.
Cùng với tiếng tù và vang lên, chiến thuyền Tang quốc ở phía trước bắt đầu bắn trọng nỗ về phía Thiết Tê, nhưng mà chiến thuyền Thiết Tê được bọc sắt chung quanh, chắc chắn hơn thuyền va chạm của Tang quốc nhiều, trọng nỗ đập vào Thiết Tê bắn ra đốm lửa nhưng không có thể bắn thủng được.
"Đại tướng quân."
Một gã thủ hạ lao đến bên cạnh Đằng Huy Tam Dư: "Đại tướng quân, lui quân đi, chờ chiến thuyền Long Quy lên mới có thể quyết chiến với quân Ninh."
"Ngươi cút đi!"
Đằng Huy Tam Dư một cước đá văng thủ hạ: "Ngăn thuyền va chạm của bọn họ lại, đâm qua, đâm vào sườn thuyền!"
Đã không kịp đốt lửa nữa rồi, ở khoảng cách này thì thuyền va chạm của người Tang cũng không dám đốt lửa, hướng gió ở bên người Ninh, không cẩn thận là thuyền lửa sẽ đốt cháy đội thuyền của bên mình.
Ở phía sau Thiết Tê, mười chiếc Vạn Quân và mấy chục chiếc chiến thuyền Phục Ba theo sát phía sau.
Một tiếng "bịch" trầm đục, một chiếc chiến thuyền loại lớn Trọng Tinh của Tang quốc bị Thiết Tê đâm vào trực diện. Chiến thuyền Trọng Tinh nhỏ hơn chiến thuyền Vạn Quân một chút nhưng cũng dài gần ba mươi trượng, bị Thiết Tê đâm vào cảm giác giống như một quả cầu sắt khổng lồ nặng nề đập vào tòa nhà cao tầng.
Nhà cao tầng dù lớn đến mấy nhưng quả cầu thế không thể cản.
Phần đầu thuyền Trọng Tinh trong nháy mắt đã bị đâm nát, phần đuôi chiến thuyền chếch lên.
"Thổi tù và."
Vương Căn Đống rút hắc tuyến đao của ông ta ra, dùng vải trắng buộc hắc tuyến đao lên tay phải mình.
"Cận chiến!"
Tiếng tù và vang lên tu tu tu, đội thuyền tiên phong của Đại Ninh bắt đầu tăng tốc.
Thiết Tê mở đường, một chiếc chiến hạm Vạn Quân lao vào trong đội ngũ thủy sư Tang quốc. Quan chỉ huy trên chiếc chiến thuyền Vạn Quân này là Tạ Cửu Chuyển, một chiếc chiến thuyền Trọng Tinh của Tang quốc định chạy qua ngay bên cạnh gã, Tạ Cửu Chuyển làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy được.
"Kéo qua!"
Gã hét to một tiếng.
Nỗ xa bên sườn chiến thuyền Vạn Quân bắt đầu phát uy, điểm khác là mũi tên loại lớn bắn ra lần này đều có móc câu, trên trọng nỗ còn nối dây thừng chắc chắn. Mười mấy mũi tên trọng nỗ bắn qua, bám vào chiến thuyền của kẻ thù, các binh sĩ trên Vạn Quân bắt đầu xoay trục quay, trong thanh âm cọt kẹt cọt kẹt, chiếc chiến thuyền Trọng Tinh kia từ từ bị kéo tới gần.
Cung tiễn thủ trên hai chiếc thuyền đều liều mạng bắn tên, nhưng sau khi khoảng cách kéo gần lại, nỗ trận xa lắp đặt ở bên sườn Vạn Quân phun ra ngọn lửa, trong nháy mắt đã bắn ra mấy ngàn mũi tên lửa giống như mưa rào, binh lính người Tang trên chiến thuyền phía đối diện không thể ngóc đầu lên nổi, người tránh né chậm liền bị bắn thành cái sàng trong nháy mắt.
Mười mấy trục quay không ngừng xoay chuyển, chiến thuyền Trọng Tinh của Tang quốc cứ bị kéo lại gần như vậy.
"Giết!"
Tạ Cửu Chuyển kéo mặt nạ sắt trên mặt xuống, cầm tấm chắn và trường đao rồi nhảy lên chiến thuyền của kẻ thù. Ở phía sau gã, chiến binh thủy sư Đại Ninh nhiều không đếm xuể người này nối tiếp người kia nhào lên.
Huyết chiến!