Trường Ninh Đế Quân [Dịch Full]

Chương 1481 - Chương 1481: Long Quy

Chương 1481: Long Quy Chương 1481: Long Quy

Mạnh Trường An hỏi: "Nếu thủy sư Tang quốc không hề phân binh thì sao?"

"Không hề phân binh..."

Thẩm Lãnh đứng lên nói: "Vậy thì tìm một buổi chiều thích hợp."

"Buổi chiều?"

Mạnh Trường An không hiểu.

Thẩm Lãnh đứng dậy nhìn sắc trời, một ngày sắp trôi qua, hắn quay đầu nhìn về phương hướng mặt trời lặn, bên đó cũng là phương hướng Đại Ninh. Mạnh Trường An nhìn theo tầm mắt của hắn, tuy là mặt trời lặn nhưng ánh mặt trời vẫn chói mắt không mở ra được, vì thế Mạnh Trường An đã hiểu.

"Thật ra ngay từ đầu ta đã nghĩ nếu người Tang không phân binh thì làm sao, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không có gì khác lúc đầu, chiến thuật ở ngay đó, nghĩ như thế nào cũng giống nhau như đúc."

Thẩm Lãnh vịn tay vào mép thuyền: "Nói ra thì đây là lần đầu tiên đại tướng quân thủy sư ta thật sự giao chiến và thủy sư kẻ thù có lực lượng ngang nhau ở trên biển. Trước kia từng đánh Cầu Lập, từng đánh Điệu quốc, từng đánh Nhật Lang, người Cầu Lập hung ác đến mấy thì cũng kém hơn người Tang, huống hồ... khi đó người gánh trách nhiệm không phải đại tướng quân Trang Ung sao."

Hắn nhìn về phía Mạnh Trường An: "Hay là lần này ngươi gánh trách nhiệm? Đánh thua thì ta nói là ngươi chỉ huy, ta làm tiểu đào binh vui vẻ thì thế nào?"

Mạnh Trường An: "Ngươi thua hay không cũng không sao cả, dù sao đại quân ba mươi vạn binh đều ở trên thuyền đấy."

Thẩm Lãnh: "Haiz..."

Người đời đều biết hắn là Thẩm Lãnh bách chiến bách thắng, nhưng Thẩm Lãnh cũng có lúc không nắm chắc, áp lực sẽ khiến một người trở nên cẩn thận hơn, cũng sẽ khiến một người trở nên suy trước tính sau nhiều hơn.

Đây quả thực là lần đầu tiên hải chiến quy mô lớn thật sự trên ý nghĩa, trên vai Thẩm Lãnh không chỉ là sinh tử của Đông Hải Thủy Sư, còn có chiến binh của Liêu Bắc đạo, Liên Sơn đạo, còn có đông cương Đao Binh, cộng lại ba mươi vạn người.

Cũng không chỉ là sinh tử của ba mươi vạn quân, còn có tương lai của Đại Ninh.

Thủy sư thua, Đại Ninh sẽ mất quyền làm chủ trên biển, có thể trong vòng mấy năm sau này đều sẽ bị Tang quốc ức hiếp ở bờ biển, đây là chuyện mà Đại Ninh không thể chấp nhận. Nếu thật sự thua thì các bách tính sẽ nghĩ như thế nào? Triều đình sẽ nghĩ như thế nào?

Thủy sư hao tiền tốn của mà vẫn không bằng một Tang quốc nho nhỏ?

"Thật ra trong lòng ngươi đã suy nghĩ mấy chục lần nên đánh như thế nào rồi đúng không?"

Mạnh Trường An hỏi.

Thẩm Lãnh gật đầu: "Đâu có mấy chục lần, có mấy trăm lần."

Mạnh Trường An cười: "Cho nên còn nghĩ nữa cũng không có tác dụng gì."

Đúng lúc này Trần Nhiễm dẫn mấy người đến, còn cách xa đã nhìn ra đó là Tạ Phù Dao. Hai người Tạ Phù Dao và Tạ Cửu Chuyển chia nhau dẫn đội thuyền thám báo đi tìm kiếm tuyến đường khác, nhưng thuyền của bọn họ đến chỗ nào cũng sẽ có thuyền của Tang quốc đi theo, đại quân thủy sư khổng lồ như thế, căn bản không thể nào dễ dàng cắt đuôi người Tang được.

Cũng may, Thẩm Lãnh phái Tạ Phù Dao bọn họ ra ngoài đầu tiên là để mê hoặc người Tang, làm cho bọn họ tưởng là thủy sư của Đại Ninh chưa chuẩn bị sẵn sàng quyết chiến, còn đang muốn đi đường vòng, thứ hai là nghĩ cách liên lạc với Diêm Khai Tùng.

"Diêm tướng quân đã suất quân quay lại phía bắc."

Tạ Phù Dao nói: "Tính thời gian, chắc hẳn là đã đón được tướng quân Hải Sa rồi."

Thẩm Lãnh gật đầu: "Tính theo thời gian ngươi nói, không chỉ là có thể đón được Hải Sa, hơn nữa chắc hẳn bọn họ đã tiến vào đến bắc bộ đảo Tả Trung Châu. Đã hai mươi mấy ngày rồi, người Tang vẫn chưa phân binh, xem ra sẽ không định phân binh."

Tay hắn vỗ mạnh một cái lên mép thuyền: "Vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày."

Thẩm Lãnh quay đầu nhìn về phía Trần Nhiễm: "Truyền lệnh, tướng quân các quân đến kỳ hạm của ta nghị sự."

Sáng sớm hôm sau, mấy trăm chiếc thuyền chở binh bắt đầu từ từ lui về phía sau dưới sự bảo vệ của mấy chục chiếc chiến thuyền hộ vệ. Thuyền chở binh khổng lồ như vậy, mỗi một chiếc đều có thể chở một ngàn hai trăm binh lính, đủ một doanh, một khi quyết chiến, kẻ thù sẽ cố hết sức tấn công vào thuyền chở binh. Chỉ cần bắn chìm một chiếc thuyền chở binh là có thể giết chết hơn một ngàn chiến binh Đại Ninh, đối với người Tang mà nói, cho dù dùng ba chiếc thuyền va chạm để đổi một chiếc thuyền chở binh cũng là lãi to rồi.

Thủy sư Tang quốc, trên thuyền lớn Thần Mộc, một gã tướng quân vừa mới từ phía trước trở lại hơi gấp gáp nói: "Thân vương điện hạ, có một tin tức cực tốt, hình như quân Ninh muốn rút quân rồi!"

"Rút quân?"

Cao Tỉnh Vân Đài hỏi: "Tại sao ngươi phán đoán như vậy?"

Tên tướng quân báo tin kia trả lời: "Thân vương điện hạ, ta vừa mới quan sát thì phát hiện thuyền chở binh ở hậu đội quân Ninh bắt đầu lui về phía sau với quy mô lớn, từ sáng sớm đã bắt đầu, có vẻ như thật sự chuẩn bị rút quân về."

"Ngươi tưởng đó là muốn rút quân?"

Cao Tỉnh Vân Đài hừ lạnh một tiếng: "Không ngờ trong quân của ta còn có kẻ ngu xuẩn như ngươi. Quân Ninh ngại không ngàn dặm xa xôi vượt biển đến đây, ngươi tưởng là đến để chơi? Rút quân... Thuyền chở binh của quân Ninh lui về phía sau, cho thấy là bọn họ muốn quyết chiến cùng ta."

Lão ta đứng dậy: "Đằng Huy Tam Dư."

"Mời thân vương điện hạ căn dặn."

Đằng Huy Tam Dư tiến lên một bước.

"Đến lúc quyết chiến rồi. Dựa theo ý lúc đầu của ta, lợi dụng vùng hải vực ma quỷ đó đánh bại quân Ninh, nhưng mà hiển nhiên bọn họ đã nhìn ra mưu kế của ta cho nên lui về phía sau, hiện tại nếu thời khắc quyết chiến đã đến thì hai bên hãy dựa vào bản lĩnh quyết thắng thua đi. Thời tiết hôm nay thật sự rất đẹp, thích hợp để quyết chiến."

Cao tỉnh Vân Đài nhìn về phía Đằng Huy Tam Dư: "Quân tiên phong vẫn là ngươi chỉ huy, lần này khác, ta cho ngươi một nửa chiến thuyền Long Quy."

"Vâng!"

Đằng Huy Tam Dư cũng biết cuối cùng ngày này vẫn sẽ đến. Chiến hạm của quân Ninh chắc chắn hơn, hoàn mỹ hơn, nếu không có chiến thuyền Long Quy, quân tiên phong của y quả thật không có phần thắng, nhưng mà Long Quy chính là pháp bảo chiến thắng của bọn họ.

"Ta sẽ đi chuẩn bị ngay bây giờ."

Cao Tỉnh Vân Đài nói: "Không cần chờ bọn họ tiến công. Hiện giờ bất kể là hướng gió hay cái gì khác đều có lợi cho chúng ta. Giờ là sáng sớm, mặt trời ở bên chúng ta, bọn họ ngược ánh mặt trời tác chiến, nếu ngươi không thể lợi dụng tốt những điều này, ngươi sẽ khiến ta rất thất vọng."

"Ta nhớ rồi thân vương điện hạ."

Đằng Huy Tam Dư cúi người nói: "Sau khi trở về ta sẽ hạ lệnh tiến công."

Hơn nửa canh giờ sau, tiếng tù và trong thủy sư Tang quốc vang lên không dứt, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền chạy nhanh ra khỏi bổn trận, từ từ tăng tốc về hướng thủy sư Đại Ninh.

Thủy sư Đại Ninh, lính quan sát trên cột buồm thổi tù và, tất cả mọi người đều theo dõi phía đông, người Tang đến rồi.

"Bọn họ sẽ tranh thủ thời gian có lợi mà mau chóng tiến công."

Thẩm Lãnh căn dặn: "Chiến thuyền Thiết Tê đều rút lui về phía sau, chiến thuyền Vạn Quân lấy máy ném đá chặn đường, đánh một trận liền lui về phía sau, tách ra hai bên."

"Lui về phía sau?"

Vương Căn Đống nhất thời không kịp phản ứng, ông ta nhìn về phía Thẩm Lãnh: "Đại tướng quân, nhưng một khi bị địch thuyền cầm chân, ngược lại sẽ tấn công bổn trận."

"Đi làm theo quân lệnh."

Thẩm Lãnh nghiêm nghị nói: "Từ giờ trở đi, mỗi một quân lệnh đều phải lập tức chấp hành, ta không muốn nghe thấy các ngươi nhiều lời như vậy nữa."

Vương Căn Đống lập tức sực hiểu, mình nghi ngờ đại tướng quân trước mặt mọi người là điều tối kỵ, ông ta vội vàng cúi người: "Thuộc hạ hiểu."

Thẩm Lãnh nhìn về phía Vương Căn Đống: "Kẻ thù nhìn thấy chúng ta rút thuyền chở binh đi sẽ biết là sắp quyết chiến, bọn họ đang tranh thủ thời gian, mà ta không hy vọng thời gian của chúng ta đều trì hoãn trong quá trình các ngươi chấp hành quân lệnh."

"Vâng!"

Vương Căn Đống lập tức rời khỏi chiến hạm Thần Uy, trở lại chiến hạm Vạn Quân trong quân tiên phong của ông ta. Không bao lâu sau, lính quan sát trên cột buồm bắt đầu phất cờ, mười hai chiếc Vạn Quân của quân tiên phong chậm rãi tiến lên phía trước dàn hàng ngang.

Phía đối diện có ít nhất hơn một trăm chiếc thuyền va chạm của người Tang đi đầu, bày ra Phong Thỉ trận, nhưng trận pháp chiến thuyền biến ảo vô cùng. Ở trên biển, tốc độ thay đổi trận hình của chiến thuyền cũng không chậm hơn lục quân thay đổi trận hình.

"Bọn họ sẽ lấy Phong Thỉ trận tấn công nhưng nhất định sẽ thay đổi trận hình, đổi thành Yến Vĩ trận vu hồi hai bên, sau khi tách ra sẽ lựa chọn va chạm vào hai bên đội thuyền chủ lực của chúng ta."

Vương Căn Đống lớn tiếng căn dặn: "Dựa theo đại tướng quân căn dặn, chúng ta đánh trận chiến đầu tiên!"

Tất cả máy ném đá trên mười hai chiếc chiến thuyền Vạn Quân đều đã điều chỉnh xong, một tảng đá lớn bay ra ngoài thử khoảng cách, bắn lên một cột nước ở trên biển, đó chính là tầm bắn xa nhất của máy ném đá.

Khi thuyền va chạm của người Tang vừa tiến vào trong tầm bắn, máy ném đá trên mười hai chiếc Vạn Quân đồng loạt vung đòn bẩy lớn, mười hai túi hỏa dược khổng lồ bốc khói bay lên giữa không trung, túi hỏa dược to bằng cối xay mang theo làn khói thật dài bay lên, cũng mang theo hy vọng của các binh lính quân Ninh.

Bên phía đội thuyền Tang quốc, tiếng tù và lập tức vang lên, đội ngũ thuyền va chạm bắt đầu thay đổi trận, mũi tên vốn xông vào trước nhất đột ngột giảm tốc độ, chiến thuyền ở hậu đội thì tăng tốc tách sang hai bên, quan sát từ phía trên không nhìn giống như một đuôi chim yến khổng lồ.

Túi hỏa dược liên tiếp nổ tung, thoáng chốc đã có mấy chiếc thuyền va chạm bị cháy nổ nhưng lại có thêm nhiều thuyền va chạm hướng sang hai bên hơn.

"Lui về phía sau!"

Sau khi máy ném đá bắn liền ba phát, Vương Căn Đống hạ lệnh cho quân tiên phong lui về phía sau dựa theo quân lệnh của Thẩm Lãnh, chiến thuyền bắt đầu quay đầu tách sang hai bên, giống như hai cánh cửa cực lớn mở ra.

"Tấn công!"

Thẩm Lãnh ra lệnh một tiếng.

Ở phía sau quân tiên phong, mấy chục chiếc chiến thuyền Thiết Tê tạo thành xung phong trận xông ra ngoài từ trong cánh cửa cực lớn đang mở rộng, chiến thuyền trung quân theo sát phía sau.

Bịch!

Một con thuyền va chạm của Tang quốc và Thiết Tê đâm thẳng vào nhau nhưng cảm giác giống như một chiếc xe bò đâm vào một chiếc xe tăng vậy. Giá trị chế tạo của chiến thuyền Thiết Tê đắt đỏ không phải là uổng phí, luận về độ kiên cố thì vượt xa thuyền va chạm của người Tang.

Ba mươi sáu chiếc Thiết Tê trực tiếp đâm tới, từng chiếc từng chiếc thuyền va chạm của Tang quốc biến thành bã vụn dưới Thiết Tê, những chiếc thuyền hàng thêm chút cải tạo liền lấy ra dùng đó không chịu nổi một kích, Thiết Tê đụng qua chỉ giống như phá vỡ một lớp gỗ mỏng.

Chiếc thuyền này nối tiếp chiếc thuyền kia bị đụng nát, Thiết Tê thế như chẻ tre, căn bản cũng không hề né tránh gì, đâm ra một thông đạo ở trong trận hình khổng lồ của thuyền va chạm Tang quốc.

"Không chịu nổi một kích."

Một gã giáo úy quân Ninh hừ lạnh một tiếng, chiến thuyền Thiết Tê của gã ta lại phá vỡ thuyền va chạm của kẻ thù một lần nữa, gỗ vụn và người rơi xuống nước nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

"Lại có một con thuyền đến!"

Các binh sĩ chỉ về phía trước, một con thuyền va chạm của Tang quốc đã đốt lửa, lao vào Thiết Tê trong làn khói đen bốc lên, người Tang ở trên con thuyền kia hò hét trong ngọn lửa, ai nấy đều trở nên dữ tợn.

"Đâm!"

Giáo úy ra lệnh một tiếng.

Đầu thuyền của Thiết Tê đâm thẳng vào thuyền lửa, bịch một tiếng, ngọn lửa khổng lồ nổ tung ở phía trước Thiết Tê, Thiết Tê đụng nát thuyền lửa rồi lao vào trong ngọn lửa, một lát sau lại lao ra khỏi biển lửa.

"Ha ha ha, sướng!"

Giáo úy quân Ninh cười lớn tiếng.

"Giáo úy!"

"Cẩn thận!"

Phía sau thuyền lửa, một chiếc chiến thuyền có tạo hình kỳ lạ đã xuất hiện gần trong gang tấc, nhìn phía chính diện chiếc chiến thuyền kia giống như một thần thú Huyền Vũ khổng lồ vừa mới từ sâu dưới biển trồi lên vậy.

Phía trước là một đầu rồng khổng lồ đúc bằng sắt, phía sau là thân thuyền hình bầu dục khổng lồ, so sánh với chiếc thuyền lạ này thì Thiết Tê vẫn chưa lớn bằng một phần ba.

Ầm!

Mũi húc của Thiết Tê ghim trên đầu rồng của chiến thuyền Long Quy, không lay động chiến thuyền Long Quy, mũi húc trực tiếp nứt gãy đâm ngược vào trong thuyền Thiết Tê, không ít binh lính bị va đập bay ra ngoài.

Trên chiến thuyền Long Quy, một gã tướng quân thủy sư Tang quốc khinh miệt hừ một tiếng, dùng trường đao của hắn ta đi chỉ về phía trước.

"Nghiền nát nó."

Chiến thuyền Long Quy ép về phía trước, Thiết Tê không ngừng biến hình, cuối cùng vỡ vụn.

Thiết Tê bị nghiền nát chìm xuống biển.

Chiến thuyền Long Quy tiếp tục tiến về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment