Đây là lần đầu tiên chiến thuyền Long Quy của Tang quốc xuất hiện ở trước mặt thủy sư Đại Ninh. Khi đứng ở trên sàn thuyền lớn, khoảnh khắc Thẩm Lãnh nhìn thấy Long Quy xuất trận thông qua thiên lý nhãn liền nhướn đầu lông mày lên, mắt trợn to. Hắn nhìn thấy một con thuyền Thiết Tê dưới trướng mình không chống đỡ được bao lâu đã bị Long Quy nghiền nát.
"Đó chính là Long Quy sao?"
Mạnh Trường An xuất hiện ở bên cạnh Thẩm Lãnh, Thẩm Lãnh nghiêng đầu nhìn gã: "Ngươi không nên ở lại bên thuyền chở binh sao?"
"Ta nên ở lại bên đó."
Mạnh Trường An trả lời một câu với giọng điệu bình thản, thật ra là nửa câu.
Gã nên ở lại bên đó nhưng gã lựa chọn trở lại chiến hạm Thần Uy của Thẩm Lãnh. Giơ thiên lý nhãn lên nhìn con quái vật lớn phía xa xa kia, Mạnh Trường An cũng nheo mắt lại.
"Đừng nói với ta là ngươi không có kế sách phá địch."
Mạnh Trường An buông thiên lý nhãn xuống rồi nghiêng đầu nhìn Thẩm Lãnh hỏi một câu.
Thẩm Lãnh không nói gì, vẫn theo dõi Long Quy ở phía xa.
Trên chiến thuyền Long Quy giống như đóng chi chít đinh sắt khổng lồ, đinh tán nối liền thành một mảnh gần như bao trùm kín cả thân thuyền, điều này làm cho hỏa tiễn, thậm chí là mũi tên loại lớn cũng không có bất cứ uy hiếp gì.
Sau khi chiếc Long Quy kia đâm lật một con thuyền Thiết Tê, chiến binh Đại Ninh trên chiến thuyền Thiết Tê ở hai bên đã bắt đầu dùng hỏa tiễn bắn sang Long Quy, nhưng tất cả mũi tên bắn vào lớp vỏ chiến thuyền Long Quy đều bị cản lại.
"Mặt ngoài của chiến thuyền Long Quy đều là móc sắt vuông, mỗi cái đều lớn như chậu rửa mặt, đinh bốn chân bám vào giống như móng vuốt, chỉ có thể nhìn thấy móc sắt nửa hình cầu giống như chậu rửa mặt úp ngược."
Thẩm Lãnh lẩm bẩm nói một câu.
Mũi tên bắn lên chiến thuyền Long Quy không hề gây tổn hại một chút nào, móc sắt đều là nửa hình cầu, mũi tên bắn lên trên đừng nói là bắn vào trong, cùng lắm chỉ có thể để lại một đốm lửa hay một vết xước.
Vù một tiếng, một mũi tên loại lớn từ trên chiến thuyền Phục Ba cách đó không xa bắn nhanh qua, mũi tên loại lớn xoay tròn bắn lên chiến thuyền Long Quy, một tiếng keng giòn vang, tóe ra một chuỗi đốm lửa, sau đó mũi tên loại lớn liền rơi xuống nước biển.
Đúng lúc này, ở chỗ giống như một hàng cửa sổ phía trên chiến thuyền Long Quy, cung tiễn thủ của Tang quốc thò người ra ngoài, từ trên cao bắn tên xuống phía chiến binh Đại Ninh bị rơi xuống nước. Thuyền va chạm Thiết Tê muốn đến gần cứu người bị rơi xuống nước cũng bị mũi tên của bọn họ bao trùm, trên chiến thuyền có không ít binh lính bị thương.
"Ngươi thật sự không có cách?"
Mạnh Trường An lại hỏi một câu.
Thẩm Lãnh vẫn chẳng nói lời nào.
Sau khi chiếc thuyền thứ nhất bị Long Quy đâm lật, ba mươi sáu chiếc Thiết Tê xung phong ở phía trước đã bắt đầu lui lại, bất kể là mức độ kiên cố hay kích cỡ lớn nhỏ, Thiết Tê hoàn toàn không phải đối thủ của chiến thuyền Long Quy.
"Để nó đi thêm nữa."
Thẩm Lãnh đột nhiên lẩm bẩm nói.
Mạnh Trường An nghe được câu này liền hơi nhếch khóe miệng lên. Gã biết là Thẩm Lãnh không thể nào suy nghĩ nhiều ngày như vậy mà cũng không nghĩ ra được một cách nào, nhưng bất cứ chiến thuật gì cũng phải nhìn thấy kẻ thù rồi mới có thể thực thi, Thẩm Lãnh vẫn chưa từng thấy chiến thuyền Long Quy nên cũng không dám bảo đảm ý tưởng của hắn sẽ hiệu quả.
Bây giờ hắn đã nhìn thấy, cũng đã xác nhận, chiến thuyền Long Quy quả thật là bá đạo trên biển, đâm cũng không lật.
Sau khi chiếc Long Quy thứ nhất giết ra, có ít nhất hai mươi mấy chiếc ở phía sau nối đuôi nhau lao ra. Sau khi ở nghiền nát một con thuyền Thiết Tê, hiển nhiên khí thế của những chiến thuyền Long Quy này càng tăng lên. Trước đó thuyền va chạm của bọn họ không chịu nổi một kích trước Thiết Tê của Đại Ninh, thế nhưng sau khi Long Quy xuất hiện thì bọn họ lập tức đáp trả lại.
"Đại tướng quân!"
Trần Nhiễm nhìn thấy lính quan sát trên cột buồm phất cờ, lập tức gọi Thẩm Lãnh một tiếng: "Long Quy cách trung quân không đến năm dặm!"
Trên biển, năm dặm là không xa.
Hai mươi mấy chiếc Long Quy nối nhau rời khỏi đội thuyền của Tang quốc, sau đó dàn hàng ngang thành trận hình chữ nhất ở trên mặt biển lấn át về phía trước, chiến thuyền Thiết Tê và chiến thuyền Phục Ba của Đại Ninh bắt đầu lui về phía sau. cảnh tượng đó thoạt nhìn giống như là một đàn mãnh hổ rút lui trước mấy chục con voi khổng lồ vậy. Mãnh hổ hung dữ đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chẳng có cách gì khi đối diện với voi lớn mặc trọng giáp, chúng có móng vuốt và hàm răng sắc bén nhưng giáp trụ trên người voi lớn quá nặng quá dày.
Hai mươi chiếc Long Quy đi song song về phía trước như vậy, lao đến với một tư thái muốn nghiền ép thủy sư Đại Ninh, khí thế này làm cho người Tang lập tức hoan hỉ, bọn họ dường như đã nhìn thấy thắng lợi.
"Đại tướng quân, cách trung quân không đến bốn dặm, mời đại tướng quân lui về phía sau!"
Trần Nhiễm khàn giọng hô to một tiếng.
"Ta phải ở đây."
Thẩm Lãnh hai tay vịn mép thuyền: "Chỉ có kỳ hạm ở đây, những thuyền Long Quy kia mới lao về bên này."
Thẩm Lãnh hạ lệnh cho tất cả máy ném đá trên chiến hạm Vạn Quân chuẩn bị sẵn sàng. Bên Đại Ninh đã cải tạo lại máy ném đá, xa nhất có thể ném túi hỏa dược đi khoảng ba dặm rưỡi, chiến thuyền Long Quy của kẻ thù đuổi theo Thiết Tê và chiến thuyền Phục Ba của quân Ninh, rất nhanh sẽ rơi vào tầm bắn.
"Bắn!"
Thẩm Lãnh ra lệnh một tiếng.
Vù một tiếng, mười mấy túi hỏa dược đồng thời bị ném mạnh đi, chiến thuyền Long Quy là chiến thuyền kiểu đóng kín hoàn toàn, ở trên đỉnh có một chòi nhô lên giống như lầu các, bốn phía mở cửa sổ, bên trong có bốn lính quan sát lần lượt nhìn về bốn phía.
Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy bên Đại Ninh bắn bổng túi hỏa dược ra ngoài, sau đó bắt đầu điên cuồng hô hào.
Cửa sổ ở hai bên chiến thuyền Long Quy có thiết kế đặc biệt, cửa sổ đẩy lên là mở ra, kéo xuống là đóng lại, sau khi lính quan sát cảnh báo, tất cả cửa sổ đều kéo xuống đóng lại, mà những cửa sổ này đều là nguyên một miếng sắt.
Hiển nhiên, người Tang cũng tốn công sức để ứng đối với hỏa khí của Đại Ninh.
Không những cửa sổ hai bên thuyền đóng lại, tháp quan sát ở bên trên cũng có thể đóng cửa sổ bốn phía lại, thiết kế giống nhau, miếng sắt từ phía trên cửa sổ kéo xuống, che kín cực kỳ nghiêm ngặt.
Ầm!
Một túi hỏa dược đập mạnh lên chiến thuyền Long Quy một cách chuẩn xác, ngọn lửa bùng lên trong nháy mắt đã lan ra ngoài, đốm lửa từ đầu mũi tên và các thứ như đá bắn ra văng khắp nơi, thế nhưng chiến thuyền Long Quy lại chống đỡ được. Khi túi hỏa dược nổ tung chiến thuyền Long Quy lắc lư một chút nhưng lại không bị tổn hại.
Ở bên trong chiến thuyền Long Quy, tướng quân Tang quốc phụ trách chỉ huy cười lớn ha hả.
"Các ngươi đã thấy chưa, hỏa khí mà người Ninh gọi là vô địch thiên hạ cũng không thể làm gì được chiến thuyền Long Quy của chúng ta, bọn họ đã không có cách nào nữa rồi, cho bọn họ đốt đi, chiến thuyền chạy thẳng về phía trước, đâm qua!"
"Đế quốc Đại Tang vạn tuế!"
"Đế quốc Đại Tang vạn tuế!"
Một đám người điên cuồng kêu gào, mặt đều hưng phấn đến mức méo mó.
Hai mươi mấy chiếc chiến thuyền Long Quy đều đóng cửa cửa sổ thuyền và cửa sổ của tháp quan sát, bọn họ không cần quan sát nữa, cứ lao thẳng về phía trước.
"Công!"
Thẩm Lãnh ra lệnh một tiếng.
Ở phía sau thuyền lớn Vạn Quân, khoái thuyền Con Rết nhiều không đếm xuể đã đang chờ đợi, ngay khi nghe tiếng trống trận, những khoái thuyền Con Rết này lập tức lao ra ngoài. Trên mỗi một con thuyền đều có hơn mười gã chiến binh Đại Ninh, bọn họ ra sức khua mái chèo làm cho khoái thuyền Con Rết giống như bay trên mặt nước nhanh chóng tới gần Long Quy.
"Bọn họ vừa lớn lại vừa cứng."
Thẩm Lãnh nhìn khoái thuyền Con Rết đông đúc tấn công qua, lẩm bẩm nói: "Chúng ta đây là kiến cắn voi."
Vô số thuyền nhỏ lao tới bốn phía chiến thuyền Long Quy, chiến binh Đại Ninh chèo thuyền nhỏ tới gần, sau đó lấy đinh sắt và búa đóng lên chiến thuyền, sau khi đóng xong lại treo túi hỏa dược lên, treo ở cả hai bên.
Dường như đã nhận ra điều không ổn, cửa sổ ở hai bên chiến thuyền Long Quy đều mở ra, thế nhưng giờ khắc này bọn họ mới phát hiện chiến thuyền mà mình tưởng là vô địch này cũng có điểm tai hại.
Chiến thuyền của bọn họ là một hình bầu dục, hai bên chính là cái bụng lớn, cửa sổ ở trên bụng hướng lên trên một chút, bọn họ muốn bắn tên vào thuyền nhỏ quân Ninh ở hai bên chiến thuyền nhưng lại bắn không được, chỉ có thể bắn tên vào người ở chỗ xa.
"Xong rồi!"
Người ở bên trái hô một tiếng: "Đốt lửa!"
Người ở phía bên phải mặc kệ đã treo bao nhiêu túi hỏa dược lên cũng bắt đầu đốt lửa.
Sau khi đốt lửa thuyền nhỏ bắt đầu nhanh chóng lui về, giống như đàn kiến cắn mấy miếng ở trên người voi liền bắt đầu rút lui. Sau khi lui ra ngoài một khoảng cách, các binh sĩ trên tất cả khoái thuyền Con Rết lại làm một việc khiến lính Tang nghẹn họng nhìn trân trối.
Tất cả binh lính thủy sư quân Ninh đều nhảy xuống thuyền, bọn họ nhanh chóng trốn xuống dưới nước, trên đầu chính là thuyền của bọn họ, động tác nhanh đến mức khiến người ta hoa cả mắt.
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Túi hỏa dược treo ở hai bên chiến thuyền Long Quy nổ giống như pháo liên hoàn. Chiến thuyền của bọn họ từ mực ngập nước trở lên đều có móc sắt vuông bảo vệ, nhưng dưới mực ngập nước thì không có, phát nổ kịch liệt làm hai bên chiến thuyền vỡ nát.
Chiến thuyền Long Quy quá nặng nề, một khi bắt đầu rỉ nước, các binh sĩ quân Tang ở bên trong chiến thuyền kiểu phong kín này ngay cả chạy trốn cũng không có chỗ trốn, cửa thoát hiểm của bọn họ ở đỉnh thuyền!
Trước hết Long Quy bị nổ vỡ bắt đầu chìm xuống, tốc độ rất nhanh, người Tang ở bên trong chiến thuyền bắt đầu phát ra tiếng gào thét, người lúcnãy kiêu căng ngạo nghễ thì lúc này đều sợ tái mặt.
Bảy tám chiếc chiến thuyền Long Quy liên tiếp bị nổ vỡ, mới đi xa một chút đã bắt đầu chậm rãi quay đầu.
Binh lính Tang quốc trong chiến thuyền Long Quy leo ra ngoài từ cửa ra vào trên chiến thuyền giống như phát điên, nhưng bọn họ chỉ có hai lối ra, bọn họ leo ra từng người từng người một thì quá chậm, kém xa tốc độ chìm xuống của chiến thuyền.
"Bắn tên!"
Bốn phía bên dưới thuyền nhỏ, chiến binh thủy sư Đại Ninh trở lại trên thuyền nhỏ lần nữa, dùng liên nỏ và mũi tên của bọn họ bắn lính Tang leo ra ngoài thuyền. Đám lính Tang ra ngoài một kẻ bị bắn ngã một kẻ, thi thể nhanh chóng trôi nổi một lớp chung quanh chiến thuyền Long Quy.
"Bọn họ lui rồi!"
Tổng cộng có khoảng mười hai mười ba chiếc chiến thuyền Long Quy bị thủy sư Đại Ninh đánh chìm bằng chiến thuật kiến cắn voi này, số còn lại bắt đầu đổi hướng định rút lui.
Nhưng loại thuyền va chạm kín mít và khổng lồ nặng nề như vậy ngay cả quay đầu cũng rất chậm, khoái thuyền Con Rết từ bốn phía bủa vây lại linh hoạt hơn chúng. Thuyền nhỏ giống như sói ngửi thấy mùi thịt, không còn là đàn kiến mà là sói, nhào vào con voi lớn đã lộ ra sơ hở.
Thẩm Lãnh hạ lệnh: "Hai cánh xuất kích, ngăn cản chiến hạm của Tang quốc cứu viện, đánh chìm hết Long Quy tới đây cho ta!"
Cùng với tiếng tù và vang lên, hai cánh thuyền lớn Vạn Quân dẫn theo chiến thuyền Phục Ba và chiến thuyền Thiết Tê nhiều không đếm xuể tăng tốc tiến về phía trước, giống như hai cánh tay khổng lồ vươn ra ôm lấy hai mươi mấy chiếc Long Quy, muốn chạy trốn cũng không trốn thoát.
Đội thuyền thủy sư Tang quốc ở phía sau muốn cứu Long Quy về nhưng lại bị thủy sư Đại Ninh ngăn lại, cung tiễn thủ của hai bên bắt đầu bắn tên dày đặc.
Nhưng mà trên chiến hạm Vạn Quân của Đại Ninh có nỗ trận xa.
Càn quét một trận, nỗ trận xa bắt đầu phát hỏa, hỏa tiễn lao vụt ra dày đặc hơn cả mưa sao băng, cảnh tượng đó nhìn còn rung động hơn nhiều so với mưa sao băng.
Cảnh tượng hai mươi mấy chiếc Vạn Quân xếp hàng ở đó, trên chiến thuyền đồng thời phun lửa, tất cả nỗ trận xa đồng thời phát uy trông vô cùng hoành tráng.
Mà bên phía thuyền nhỏ, các chiến binh thủy sư của Đại Ninh đóng đinh rất hăng say. Thiết kế của chiến thuyền Long Quy có thể bảo đảm con thuyền này vĩnh viễn cũng sẽ không bị lật nhưng sẽ chìm, hai bên thiết kế như cái bụng lớn lại khiến cho cung tiễn thủ của bọn họ ở trong cửa sổ không thể nào công kích thuyền nhỏ ở quá gần. Kiểu thiết kế này của bọn họ là nhằm vào chiến hạm Vạn Quân, nhằm vào chiến hạm Phục Ba. Bọn họ ở trong cửa sổ phía trên cao bắn tên xuống có thể áp chế binh lính Đại Ninh trên Vạn Quân và Phục Ba.
Vương Căn Đống nhìn cảnh tượng này liền hưng phấn, không nhịn được cười nói: "Mọi người đều nói, người bụng quá lớn không thấy gà của mình, Long Quy của bọn họ cũng như vậy, bảo vệ đầu bảo vệ mặt, không bảo vệ được gà!"
Ông ta nói xong lại nhìn về phía Trần Nhiễm, muốn chia sẻ niềm vui của mình.
Trần Nhiễm: "Huynh vui vẻ thì vui vẻ, huynh nhìn ta làm gì? Huynh nhìn ta làm gì?!"