Trường Ninh Đế Quân [Dịch Full]

Chương 1535 - Chương 1535: Mọi Người Đều Ở Đó Chứ

Chương 1535: Mọi người đều ở đó chứ Chương 1535: Mọi người đều ở đó chứ

Bản thổ Tang quốc có bốn đảo lớn nhất, một đảo Bắc Châu, một đảo Tả Trung Châu, một đảo Hữu Trung Châu, một đảo Nam Châu. Thẩm Lãnh đã trở lại nhưng quân viễn chinh của Đại Ninh vẫn còn đang chinh chiến, toàn cảnh Tang quốc vẫn chưa tới mức hoàn toàn chinh phục.

Đánh chiếm thành Kinh Đô cũng không có nghĩa là đánh chiếm toàn cảnh Tang quốc, nhưng Tang quốc hoàn chỉnh thống nhất đã diệt vong.

Hiện tại quân viễn chinh Đại Ninh mới chỉ đánh chiếm đảo Tả Trung Châu, đảo Nam Châu vẫn còn đang đánh, đảo Bắc Châu gần như không cần đánh, nhưng bên đảo Hữu Trung Châu vẫn có lượng lớn quân Tang trú đóng, hơn nữa diện tích của đảo Hữu Trung Châu còn lớn hơn đảo Tả Trung Châu một chút.

Sau khi Kinh Đô bị quân viễn chinh Đại Ninh công phá là Tang quốc lập tức liền rối loạn. Ở nơi vẫn chưa bị quân Ninh chinh phục, có hai mươi mấy thế lực lớn nhỏ vô cùng dũng cảm tuyên bố xưng đế, và còn khăng khăng rằng mình là chính thống.

Trong này có người có quan hệ dây mơ rễ má với Anh Điều Thái, ví dụ như vị họ hàng xa này, bộ hạ cũ dưới trướng kia, cho dù không có quan hệ cũng phải kéo một quan hệ.

Cũng có người có quan hệ dây mơ rễ má với Cao Tỉnh Nguyên, cháu nội này cháu ngoại kia, hoặc là quý tộc nhà giàu từng ủng hộ Cao Tỉnh Nguyên, dù sao mỗi người đều là nhân vật giống như con trai ruột của Cao Tỉnh Nguyên vậy.

Mà trong hai mươi mấy hoàng đế Tang quốc này, không có mấy người thật lòng muốn thu phục quốc thổ, phần lớn đều chỉ là muốn làm hoàng đế, mơ làm hoàng đế.

Sau khi Thẩm Lãnh về Đại Ninh, Mạnh Trường An đích thân suất quân đánh vào đảo Hữu Trung Châu, lấy sự hung mãnh của Đao Binh tiến công, nhiều nhất là bảy ngày đã giết chết chín hoàng đế. Hoàng đế như vậy, theo lời Mạnh Trường An nói, bọn họ ngay cả tư cách vào ngõ Bát Bộ cũng không có.

Sau khi Thẩm Lãnh trở lại đông cương một tháng, người đưa tin do thái tử Lý Trường Diệp phái đến Tang quốc đã tìm được Mạnh Trường An. Khi người đưa tin đến, Mạnh Trường An đang vây công một huyện thành, trong huyện thành có một hoàng đế tự xưng có mười lăm vạn binh, nhưng huyện thành đó cũng chỉ nhét được nhiều nhất hai vạn người mà thôi.

Sau khi nhận được thư của thái tử, Mạnh Trường An mời người đưa tin trả lời thái tử điện hạ, đợi gã thêm bảy ngày nữa, bảy ngày sau gã sẽ khởi hành về đông cương Đại Ninh, người đưa tin lập tức trở về.

Mạnh Trường An lại dùng thời gian bảy ngày càn quét hơn phân nửa đảo Hữu Trung Châu, trong hai mươi mấy hoàng đế có mười chín người bị một mình gã giết chết.

Đại cục đã định, Mạnh Trường An giao quân viễn chinh cho Hải Sa chỉ huy sau đó về Đại Ninh.

Thật ra bất kể nói về tài năng hay là tính cách, Hải Sa đều mạnh hơn Diêm Khai Tùng muốn một chút, sở dĩ bệ hạ cho Diêm Khai Tùng lưu thủ Tang quốc chứ không phải Hải Sa là vì tương lai lúc bắc chinh, Hải Sa nhất định sẽ tùy giá viễn chinh.

Đại Ninh, Kinh Kỳ đạo.

Đạo thừa đại nhân Kinh Kỳ đạo Tiết Hoa Y đã đến nhận chức được một thời gian xin chỉ thị đạo phủ Sầm Chinh, sau khi được Sầm Chinh đồng ý triệu tập tất cả quan viên huyện thừa phủ thừa các châu huyện Kinh Kỳ đạo đến Thạch Thành nghị sự.

Thành Trường An.

Hai người trẻ tuổi đã thi vào thư viện, bọn họ một người tên là Tiết Chân, một người tên là Tiết Chiêu. Tiết Chân Nhi vào nữ viện học.

Hai người trẻ tuổi này tư chất đều rất tốt, thành tích thi vào thư viện xếp hạng đầu, nhưng bởi vì tuổi tác nên bọn họ chỉ có thể vào học khóa ba năm.

Mà sau cuộc thi khóa học ba năm của thư viện không lâu, bản danh sách học sinh ưu tú này sẽ đưa vào phủ Chiêm Sự Đông Cung, đợi sau khi thái tử điện hạ từ đông cương trở về, bản danh sách này sẽ đặt ở trước mặt thái tử điện hạ.

Mà trước khi bản danh sách này đặt ở trước mặt thái tử điện hạ, người đãcẩn thận xem qua danh sách là Hứa Cư Thiện.

Hai người Tiết Chân Nhi và Tiết Chiêu Nhi đều không biết bọn họ đến thư viện thành Trường An học, ba năm sau chưa chắc có thể giúp được Tiết đại nhân của bọn họ chuyện gì, mà đây chỉ là đường lui do Tiết Hoa Y sắp xếp cho bọn họ mà thôi.

Hai người trẻ tuổi mong muốn báo ân, chờ ba năm sau quay trở lại bên cạnh Tiết Hoa Y trở thành phụ tá đắc lực của hắn ta, nhưng mà bọn họ không ngờ Tiết Hoa Y không có ý định để cho bọn họ trở lại.

Đại hội Thạch Thành mở ba ngày, dựa theo lệ thường, ngày đầu tiên đạo phủ đại nhân Sầm Chinh sẽ tham gia đại hội, ngày thứ ba lúc kết thúc cũng tới tham gia, nhưng ngày giữa, trong hội nghị chính thức thì ông ta sẽ không đến.

Đây là hội nghị để cả hệ thống quan viên sương binh của Kinh Kỳ đạo làm quen một chút với lão đại mới của bọn họ, cho nên đương nhiên Sầm Chinh không tiện tham gia toàn bộ quá trình, khi khai mạc và bế mạc xuất hiện để thể hiện tầm quan trọng của đại hội.

Trong thư viện, bên hồ.

Tiết Chiêu Nhi nhìn Tiết Chân Nhi cố ý đến tìm gã ta, hai người đều vẫn chưa thích ứng với cuộc sống thế này nhưng đều cố gắng thích ứng.

Cũng may việc học trong thư viện không quá nặng nề, hai người có thời gian thường xuyên gặp nhau, bọn họ còn thuê một căn nhà ở trong thành Trường An, sẽ bớt thời gian về căn nhà đó mật hội.

"Quyển sổ mà đại nhân giao cho ta..."

Trên cầu đá, Tiết Chiêu Nhi nói nhỏ: "Ta giấu nó ở dưới cầu đá này, muội cũng phải nhớ, sau này đại nhân có thể dùng đến, lỡ như hai chúng ta có ai xảy ra chuyện, người kia còn có thể bảo quản tốt quyển sổ."

Chân Nhi gật đầu nói: "Ta nhớ rồi."

Nàng ta nhìn về phía mặt hồ thư viện, im lặng một lúc rồi nói: "Trong thư viện này, thật ra thật sự rất đẹp."

"Rất đẹp."

Chiêu Nhi gật đầu nói: "Còn nhớ đại nhân từng nói không? Ngài ấy nói sau này khi ngài ấy già rồi, không thể xử lý quốc sự nữa thì sẽ học theo lão viện trưởng Lộ Tòng Ngô đến thư viện, làm một người dạy học."

"Khi đó chúng ta cũng đã đến tuổi trung niên rồi nhỉ."

Chân Nhi cười cười nói: "Con của chúng ta đã đến tuổi vào thư viện, đại nhân làm viện trưởng ở thư viện, còn có thể dạy con của chúng ta."

Hai người trẻ tuổi đứng ở trên cầu đá mặc sức tưởng tượng về tương lai, trong sự hưởng thu này không có một chút bi quan nào, bởi vì hai người bọn họ đều tin chắc khả năng của Tiết Hoa Y. Kể từ ngày bọn họ đi theo Tiết Hoa Y, bọn họ chưa từng thấy chuyện gì Tiết đại nhân muốn làm mà không làm được.

Phủ Đình Úy.

Trong thư phòng của Hàn Hoán Chi, ông ta đưa một bản danh sách trong tay cho Phương Thiệp Di.

"Đây là danh sách đệ tử mới vào thư viện. Vốn dĩ chúng ta sẽ không xem danh sách đệ tử của thư viện, trước nay phủ Đình Úy cũng không có thông lệ điều tra những người này, nhưng tình hình hiện tại hơi đặc biệt."

Ông ta chỉ chỉ bản danh sách kia, nói: "Đây là chiêm sự Hứa Cư Thiện Hứa đại nhân phủ Chiêm Sự Đông Cung phái người đưa tới, hắn cũng là thứ phụ Nội các. Ngươi đã quen thuộc Đại Ninh, cho nên chắc ngươi biết thân phận của Hứa đại nhân."

Phương Thiệp Di nói: "Đông Cung chiêm sự, còn là thứ phụ Nội các, như vậy tương lai sau khi thái tử điện hạ lên ngôi, vị Hứa đại nhân này chín phần chín sẽ là thủ phụ Nội các."

Hàn Hoán Chi gật đầu nói: "Đại khái chính là như vậy. Ý của Hứa đại nhân là nhân tài ưu tú trong danh sách này vô cùng có khả năng sẽ được chọn vào Đông Cung, vô cùng có khả năng sẽ trở thành quan lớn của Đại Ninh trong tương lai, cho nên hắn nghĩ cần phải để cho phủ Đình Úy kiểm tra chi tiết những người này."

Phương Thiệp Di cầm danh sách lên, cúi người nói: "Thuộc hạ sẽ mau chóng điều tra rõ ràng."

Hàn Hoán Chi hỏi: "Vậy ngươi có biết, tại sao cần ngươi tra?"

Phương Thiệp Di lắc đầu: "Thuộc hạ không biết."

Ngón tay của Hàn Hoán Chi nhẹ nhàng gõ trên bàn theo tiết tấu, một lát sau ông ta nói với Phương Thiệp Di: "Để ngươi điều tra những người này là Hứa Cư Thiện Hứa đại nhân chỉ đích danh ngươi."

Phương Thiệp Di ngẩn ra, tại sao mình lại bị chỉ đích danh đi điều tra những người này?

Hàn Hoán Chi cười cười nói: "Lần sau tự mình từ từ suy nghĩ đi, bây giờ đi xác minh tất cả những người này trước, nhất là hai mươi người đầu phải cực kỳ kỹ lưỡng."

"Thuộc hạ tuân mệnh!"

Phương Thiệp Di lại khom người cúi đầu. Với trí tuệ của gã cũng không lập tức hiểu được sao nhân vật lớn như Hứa Cư Thiện điểm danh mình.

Nhưng gã có tìm hiểu một chút về vị Hứa đại nhân này. Khi còn trẻ vị Hứa đại nhân này được An Quốc Công Thẩm Lãnh tán thưởng ở ngay tại thư viện, do đó trực tiếp bước vào con đường làm quan. Khi bệ hạ ngự giá thân chinh, người mang theo bên cạnh cũng là gã.

Không lâu sau Hứa đại nhân trở về về Nội các trở thành thứ phụ, sau khi hoàng đế phế bỏ tiền thái tử Lý Trường Trạch lập nhị hoàng tử Lý Trường Diệp làm thái tử, Hứa Cư Thiện liền kiêm quản phủ Chiêm Sự.

Tất cả những điều này đều đủ để chứng tỏ tương lai vị Hứa đại nhân này chính là thủ phụ Nội các Đại Ninh, phụ tá đắc lực của bệ hạ tương lai.

Cầm bản danh sách này rời khỏi thư phòng của Hàn Hoán Chi, Phương Thiệp Di đột nhiên cảm thấy trọng trách trên người mình nặng hơn, cũng đột nhiên cảm nhận được sự tín nhiệm của Đại Ninh đối với gã. Theo lý mà nói, một người Bột Hải như gã sẽ không được trọng dụng mới đúng.

Nhưng mà thời khắc bản danh sách này giao vào trong tay gã cũng đủ để chứng tỏ sự công nhận của triều đình Đại Ninh đối với gã. Mà trên thực tế gã cũng nghĩ nếu Hứa đại nhân chỉ đích danh bảo gã điều tra chuyện này, như vậy thì trước đó Hứa đại nhân nhất định đã xin chỉ thị hoàng đế bệ hạ Đại Ninh.

Phương Thiệp Di thở ra một hơi thật dài, trong lòng có chút ấm áp.

Nếu như là ở Hắc Vũ, nếu như là ở Bột Hải, người có thân phận như gã làm sao có thể được triều đình dùng?

Gã cúi đầu nhìn cẩm y thiên bạn trên người, sau đó thở dài một hơi, vừa đi vừa vung nắm đấm.

Không phụ sự tín nhiệm này!

Trở lại phân viện của mình, Phương Thiệp Di ngồi xuống ghế, đưa danh sách cho thủ hạ: "Trên danh sách có tổng cộng một trămba mươi sáu người, ta tự đi tra hai mươi người đầu, những người còn lại thì các ngươi chia ra làm. Đây không phải vụ án, tuy nhiên việc tra rõ gốc gác của những người này rất quan trọng. Chúng ta có thời gian, tra rõ ràng trước khi thái tử điện hạ từ đông cương về là được, cho nên nhất định phải điều tra kỹ lưỡng!"

Tính ra, cho dù hiện tại thái tử điện hạ đã khởi hành từ đông cương trở về Trường An, ít nhất cũng phải hai tháng sau mới có thể đến nơi, trên thực tế thì bọn họ có ít nhất ba bốn tháng để điều tra rõ ràng những người này.

Phương Thiệp Di đứng lên nói: "Đi đi."

"Rõ!"

Đình úy thủ hạ lên tiếng, lập tức xoay người đi ra ngoài.

Cùng lúc đó, Thạch Thành, ngày đại hội thứ hai.

Nơi họp ở ngay trong phủ của đạo thừa đại nhân, trong viện bày rất nhiều bàn, các đại nhân phủ thừa huyện thừa ngồi chung quanh, mọi người đều không dễ dàng tụ tập với nhau cho nên nói chuyện rất vui vẻ.

Tiết Hoa Y khoát tay, thân vệ trong phủ hắn ta lập tức phân tán ra ngoài, trong viện không còn những người khác nữa, tất cả đều là các đại nhân chưởng quản sương binh của Kinh Kỳ đạo.

"Ta vẫn luôn nghĩ triệu tập các vị đại nhân tới gặp ta, khi nói chuyện nghiêm túc thì nên nói câu gì đầu tiên, nghĩ tới nghĩ lui, cũng không biết nói gì có thể làm cho các ngươi coi trọng đại hội lần này."

"Sau khi nghĩ rất lâu mới nghĩ tới một câu nói như vậy, mà nếu có một câu có thể khiến các ngươi đều đồng thời cảm thấy điều này sẽ rất cần thiết, tuyệt không chỉ đơn giản là để các ngươi làm quen với một chút ta, vậy thì câu nói này chỉ có thể là..."

Tiết Hoa Y liếc mắt nhìn qua các đại nhân kia, cố ý dừng lại một chút.

Vì sự tạm dừng này, vì sự mở màn này, sự chú ý của tất cả quan viên đang ngồi ở đây đều tập trung vào mặt Tiết Hoa Y, bọn họ đều đang đợi câu nói này của Tiết đại nhân rốt cuộc là gì.

Tiết Hoa Y cố ý dừng lại quả thật rất hữu hiệu, hắn ta hài lòng gật đầu khi nhìn thấy những người đó đều chăm chú nhìn vào mình, sau đó hỏi một câu với giọng điệu hơi kéo dài ra.

"Các vị đại nhân, đều ở trên danh sách chứ."

Bình Luận (0)
Comment