Thẩm Lãnh là một người rất thông minh lại có Thẩm tiên sinh dạy dỗ, cho nên sẽ luôn suy nghĩ nhiều hơn người khác một chút, nhưng dù vậy hẳn là hắn cũng sẽ không ngờ được ở trong huyện thành Trình Hoạch cách Nha Thành ba trăm dặm, Bạch Nha và Cổ Lạc hai người đã giải quyết một phiền toái lớn cho hắn.
Lúc rời đi Bạch Nha hỏi Cổ Lạc cảm giác làm bảo mẫu như thế nào, Cổ Lạc cười cười nói rất có cảm giác thành tựu.
Bạch Nha lại hỏi Thẩm Lãnh có thể vĩnh viễn sẽ không biết chuyện ngươi làm, vậy thì cũng có lẽ sẽ không có hồi báo, Cổ Lạc vẫn cười, gã nói vậy thì ta cũng rất có cảm giác thành tựu.
Bạch Nha thở dài, thầm nghĩ Cổ Lạc cũng là một quái thai.
Ngày hôm sau mặt trời vừa mới nhô lên, người trong thủy sư phái ra ngoài đã bắt đầu dán bố cáo ở trong thành ngoài thành, Thẩm Lãnh đến bến thuyền Nha Thành ngày đầu tiên đã bắt năm thám báo người Cầu Lập, kể từ ngày mai khởi ở chỗ bãi đá ngầm cách Nha Thành một trăm dặm về phía nam đưa qua thám báo đầu tiên qua, nếu người Cầu Lập không đến thì sẽ chém thám báo này ở bãi đá ngầm.
Năm người năm ngày, cũng không phải không cho người Cầu Lập cơ hội.
Ngày hôm qua Trang Ung đã nhận được tin tức, bởi vì cảng thuyền Nha Thành thật sự cũ kỹ và còn nhỏ hẹp, hiện giờ đội thuyền chủ lực thủy sư ghé vào huyện Viễn Thủy cách Nha Thành không đến một trăm ba mươi dặm. Trong huyện Viễn Thủy có một con sông lớn tên là Hạ La Thủy nối thẳng đến Nha Thành. La Thủy là một trong mấy thủy lộ chủ yếu của Đại Ninh, dựa theo thói quen địa phương lại được gọi là Thượng La Thủy, La Thủy, Hạ La Thủy.
Cảnh nội Lâm Việt được gọi là Hạ La Thủy, Hạ La Thủy ở trong huyện Viễn Thủy sẽ có đường sông thông tới Ninh Hồ, Ninh Hồ huyện Viễn Thủy cùng Thái Hồ quận An Dương, Diêm Hồ ở tây bắc, Tam Sinh Hồ của phương bắc trở thành Đại Ninh tứ đại hồ, đương nhiên cách gọi tứ đại hồ là mấy năm nay mới có, dù sao trước khi đánh hạ Lâm Việt đã quy Ninh Hồ thuộc về Đại Ninh cũng không quá thích hợp.
Ninh Hồ thủy vực rộng lớn thích hợp đóng quân, vốn là nơi trước đây thủy sư Lâm Việt quốc huấn luyện, tuy rằng cơ sở cũng có vẻ cũ kỹ một chút nhưng lớn hơn cảng thuyền Nha Thành rất nhiều, huống hồ chỉ cần không đến một ngày để ra biển, cho nên từ đầu Trang Ung đã định nơi này làm đại doanh thủy sư ở hải cương Bình Việt đạo. Trước đó Trang Ung căn bản cũng không có nhắc tới với người khác, ngay cả quan viên huyện Viễn Thủy cũng không biết, đây là trận chiến thật sự trên ý nghĩa đầu tiên của thủy sư, Trang Ung làm sao có thể không hết sức cẩn thận.
Sau khi biết kế hoạch của Thẩm Lãnh, Trang Ung không nhịn cười được, cái tên Thẩm Lãnh này sẽ luôn cho ông vài phần kinh hỉ. Đại tướng quân thủy sư người Cầu Lập Nguyên Thanh Phong tuy rằng tuổi không phải lớn nhưng thủ đoạn cũng thành thục cũng độc ác, bọn họ dĩ dật đãi lao, vốn chủ động hơn thủy sư Đại Ninh nhiều, cho dù là ở gần biển Đại Ninh.
Trang Ung sắp xếp người sang bên Thẩm Lãnh chú ý động hướng của việc này, một khi Nguyên Thanh Phong nghĩ biện pháp cho người ta thông báo với Thẩm Lãnh gã ta sẽ đến chỗ hẹn, vậy thì đội thuyền chủ lực thủy sư sẽ lập tức nhổ neo.
Huyện nha Nha Thành.
Đối với người nội bộ phủ đình úy mà nói Cao Cửu Thiện là một lão đại ca hòa khí, điểm khác với những người khác ở chỗ, vì thời gian Cao Cửu Thiện ở phủ đình úy đã lâu mới thăng lên tới thiên bạn, mà đổi thành mấy người khác đều là bởi vì khả năng rất đột phá mà được Hàn Hoán Chi đề bạt lên.
Trong tám thiên bạn, cũng chỉ có Cao Cửu Thiện người này vẫn luôn phụ trách hậu cần chi viện cùng với mọi việc nội bộ, nếu không phải là Nhạc Vô Địch xảy ra chuyện, lần công tác này cũng sẽ không là ông ta và Cảnh San đi, kẻ mới bổ sung vào đã trực tiếp làm tới thiên bạn tên là Cổ Lạc kia, được Hàn đại nhân an bài đi nơi khác, nếu nói Cao Cửu Thiện trong lòng không thấy không công bằng cũng là giả, chỉ là khi đã tới độ tuổi, tâm cảnh như ông ta, chuyện gì cũng nhìn rất nhẹ nhàng.
Nhìn nhẹ nhàng thì nhìn nhẹ nhàng, đó là chuyện riêng của ông ta, chuyện liên quan đến phủ đình úy, chuyện liên quan đến Đại Ninh, ông ta sẽ không qua loa, sẽ không lười biếng.
Dựa theo cấp bậc mà nói thiên bạn vốn là chính lục phẩm, đồng cấp với giáo úy trong quân, hiện tại phủ đình úy phụng chỉ mở rộng quy mô, đô đình úy đại nhân đã được nhấc lên tới chính tam phẩm, cho nên chức quan của thiên bạn cũng sẽ nhấc lên theo, tạm được định là tòng ngũ phẩm, sau này có thể sẽ còn thăng, cho nên Cao Cửu Thiện vẫn có thêm một chút nhiệt tình hơn trước đây, nếu có thể nhấc lên tới tứ phẩm, vậy cũng xem như cuộc đời này không uổng rồi.
Người trẻ tuổi người này đáng sợ hơn người kia, Cao Cửu Thiện lại càng sợ bản thân mình bị đào thảo, nhất là sau khi Cổ Lạc vào phủ đình úy, bao nhiêu người mỏi mắt trông mong được cất nhắc lên, Cổ Lạc vừa đến đã là thiên bạn, nếu lại bị ở dưới người mới này nữa, càng thêm không mất mặt.
Cho nên Cao Cửu Thiện ngồi trên ghế huyện lệnh đại nhân thật sự rất muốn giải quyết chuyện này thật đẹp, ông ta không phải người thông minh, nhưng ông ta nhiều kinh nghiệm.
Huyện lệnh Nguyên Phí là người có dáng vẻ hiền lành, bất kể là đối với thượng quan của mình hay là đối với thủ hạ của mình dường như trước giờ đều sẽ không có lúc nào sắc mặt nghiêm nghị, lúc Cao Cửu Thiện vào bất kể nói gì, Nguyên Phí đều là vẻ mặt khiêm tốn luôn miệng dạ dạ vâng vâng.
Phủ đình úy đều là người nào? Càng là người thoạt nhìn không có khả năng có vấn đề như vậy, phủ đình úy càng có hứng thú moi móc một chút.
"Ngươi thấy thế nào về chuyện hôm nay tướng quân tiên phong thủy sư Thẩm Lãnh dán bố cáo ở trong ngoài Nha Thành?" Cao Cửu Thiện hỏi.
Nha Thành là huyện nhỏ, huyện lệnh thất phẩm, thiên bạn là tòng ngũ phẩm, hai người chênh lệch cấp bậc rất lớn, dáng vẻ khom lưng gật đầu của Nguyên Phí ở trước mặt Cao Cửu Thiện thậm chí đều sẽ khiến cho người ta có chút không đành lòng. Dù sao cũng đã là lão nhân tóc hoa râm, y ở trên vị trí huyện lệnh đã ba mươi năm, qua nhiều năm như vậy cũng không có lên chức, sau khi Lâm Việt diệt quốc làm lưu nhiệm quan viên cũng biểu hiện đúng quy củ, ít nhất là mệnh lệnh bên đạo phủ truyền xuống y không có tiêu cực chậm trễ, chỉ cần an ổn qua vài năm nữa là có thể về nhà dưỡng già.
"Sắp xếp tướng quân thủy sư cực kỳ thỏa đáng, hạ quan tất sẽ toàn lực phối hợp."
Nguyên Phí cười xòa trả lời.
Cao Cửu Thiện cũng cười: "Phối hợp? Phối hợp với ai?"
"Tất nhiên là thủy sư."
"Nguyên đại nhân thật biết nói đùa, thủy sư là muốn cho người Cầu Lập biết tin tức, ngươi phối hợp với thủy sư? Ngươi phối hợp như thế nào, chớ không phải là phối hợp với thủy sư đưa tin tức cho người Cầu Lập?"
"Lời này của đại nhân ngài có ý gì chứ, hạ quan nhưng tuyệt đối không tiếp nhận nổi."
"Chúng ta không nói chuyện bố cáo trước." Cao Cửu Thiện hỏi: "Thủy sư mới đến cảng thuyền Thẩm tướng quân đã bắt năm thám báo người Cầu Lập, hơn nữa là tuỳ tiện chỉ vào một chiếc thuyền trên biển, từ đây có thể thấy người được người Cầu Lập phái tới ở trong phạm vi Nha Thành ngươi quơ tay là bắt được một mớ, mà ngươi thân là huyện lệnh Nha Thành lâu như vậy tới nay đã từng bắt được một tên?"
"Bên trên không có dặn phải bắt thám báo người Cầu Lập mà."
"Ồ, bên trên không có dặn dò thì ngươi không bắt?"
"Không không không, đại nhân ngài hiểu lầm rồi, ý của ta là, hạ quan căn bản cũng không ngờ được người Cầu Lập sẽ phái mật thám đến đây, hạ quan chỉ là quan địa phương quản chuyện đời sống của bách tính, chuyện quân vụ thật sự không hiểu."
"Vậy sao?" Cao Cửu Thiện nói: "Ngươi thấy dáng vẻ hòa khí này của ta có tốt không?"
"Đại nhân nói chuyện vẻ mặt ôn hoà, khiến hạ quan như tắm gió xuân."
"Như tắm gió xuân à, nếu đã như vậy ngươi hà tất khiến ta đổi sắc mặt chứ?" Cao Cửu Thiện đứng lên đi đến bên cạnh Nguyên Phí, đặt tay trên vai Nguyên Phí nhẹ nhàng vỗ vỗ: "Ngày 19 tháng trước, có mấy người thân thích ở phương xa của ngươi tới tìm ngươi, hàng xóm cách vách nhà ngươi lão Vương nói lúc ngươi đón thân thích vào nhà sắc mặt không tốt lắm, vừa hay hắn đi ngang qua nhìn thấy, nghe nói đã mang cho ngươi không ít lễ vật bọc lớn bọc nhỏ. Lão Vương ở cách vách nhà ngươi cảm thấy tò mò liền leo lên tường viện nhà mình nhìn thử, những người đó vừa vào cửa ngươi liền quỳ xuống, không giống như là thân thích của ngươi, mà giống như chủ nợ của ngươi?"
Nguyên Phí sắc mặt đại biến: "Hắn nói bậy bạ!"
"Phủ đình úy làm việc từ trước đến nay nói chứng cớ, không có chứng cớ thì lúc chúng ta tra tấn người sẽ cảm thấy đuối lý."
Cao Cửu Thiện giơ tay ra cầm vành tai Nguyên Phí kéo nhẹ mấy cái, đột nhiên phát lực, nửa bên tai trực tiếp bị ông ta xé xuống, nếu không phải đã thu lực thì có thể trực tiếp xé đứt toàn bộ rồi. Nguyên Phí đau đến mức hét lên một tiếng, mọi người đều giật thót mình.
Cao Cửu Thiện lau máu lên y phục của Nguyên Phí: "Ta là người lớn tuổi nhất trong phủ đình úy, cũng coi như đã trải qua hai đời đô đình úy đại nhân. Ngươi có thể không biết Hàn đại nhân, thật ra rất dễ tiếp xúc, đời đô đình úy trước là Lý đại nhân không dễ tiếp xúc. Lúc ông ta dạy chúng ta đã nói, nghi phạm cũng là phạm, là phạm thì có thể dùng hình, khi đó làm việc không cố kỵ, sau này không được nữa, Hàn đại nhân quản thúc chúng ta cực nghiêm khác, không có chứng cớ thì không thể tuỳ tiện đánh người."
Cao Cửu Thiện chỉ chỉ ra ngoài cửa, hai gã đình úy áp giải một cô nương nhìn khoảng 16-17 tuổi vào, cô nương kia nhìn màu da hơi đen một chút nhưng cực kỳ xinh đẹp, điều chính yếu nhất là có một dáng vẻ nông gia tinh thuần.
"Quen biết chứ."
Cao Cửu Thiện giơ tay ra túm tai Nguyên Phí, Nguyên Phí sợ tới mức liên tiếp lùi về phía sau.
"Sau khi mấy người thân thích đi nhưng để lại cô nương này, tuổi tác như ngươi cũng có thể giày vò, nhốt cô nương người ta trong nhà người ngay cả cửa phòng cũng không cho ra, lúc về nhà ngươi đã làm những gì thì ngươi tự biết, ngoài ra... Ở nhà ngươi phát hiện dưới giường có một hộc tối, sau khi mở ra đã lấy từ bên trong ra ba cái rương, đầy ắp vàng bạc châu báu."
Cao Cửu Thiện nhấc tay một cái giật đứt nửa bên tai kia của Nguyên Phí, cầm tai trong tay nhìn nhìn: "Đây vẫn không phải chỗ khiến cho ta động sát tâm. Còn phát hiện một tầng hầm ở trong viện nhà ngươi, trong hầm nhốt đến mấy cô nương trẻ tuổi, trong đó có hai người ngốc, thấy người là cười ngây ngô, một người khác trên người đã có giòi, nhìn muốn cỡ nào có thảm cỡ đó, ba người này ăn uống ỉa đái ở trong hầm thì cũng thôi, ít nhất còn sống, ngoài ra trong hầm còn có hai cỗ thi thể mục nát."
Cao Cửu Thiện đột nhiên đá một cước vào dưới đũng quần Nguyên Phí, một cước này đá vào, thứ bị đá trúng kia xem như phế rồi.
Sau khi Nguyên Phí ngã xuống đất lại bị Cao Cửu Thiện giẫm lên ngực, đau đến mức cả người đều vặn vẹo.
"Mấy năm nay ngươi ở huyện Nha Thành làm huyện lệnh rất an ổn, theo lý mà nói người biết làm quan như ngươi tại sao ở một chỗ suốt ba mươi năm không chuyển đi nơi khác? Cho dù thượng quan của ngươi đối với ngươi không tốt đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể chèn ép ngươi ba mươi năm, bởi vì hắn không có khả năng ba mươi năm không biến động. Sau đó ta nghĩ lại, những nha đầu chịu tội này có phải toàn bộ hay không? Ba mươi năm đó.. Phủ đình úy đã khám nghiệm kiểm tra thi thể hư thối, người chết sớm nhất đại khái chừng nửa tháng, có hai người đã chết cũng chỉ 7-8 ngày. Chắc hẳn ngươi vẫn không biết bọn họ đã chết, bởi vì ngươi rất thích cô nương mà người Cầu Lập đưa tới cho ngươi này, đã rất lâu rồi ngươi không có đi xem người ở trong hầm."
"Ngoại trừ bọn họ ra, rốt cuộc ba mươi năm nay ngươi đã làm bao nhiêu chuyện ác? Luật pháp Đại Ninh không quản được chuyện ngươi làm khi Lâm Việt còn, nhưng bây giờ thì khác."
Cao Cửu Thiện nhìn thẳng vào mắt Nguyên Phí: "Ta có một đứa con gái."
Cao Cửu Thiện giẫm lên lồng ngực y, cúi người nhìn y: "Nhìn thấy bộ dạng của mấy tiểu nha đầu bị ngươi tra tấn, ta đã muốn giết người, cho ngươi một lựa chọn, là muốn chết nhanh một chút hay là chết chậm một chút. Dựa vào tính tình của ta nếu cho ngươi chết nhẹ nhàng thì ta sẽ cả đêm ngủ không yên, nhưng nếu ngươi chịu nói rõ sự tình, ta sẽ cho phép ngươi chết tử tế."