Một số khách giang hồ đến từ ngũ hồ tứ hải Đại Ninh không cho rằng giang hồ của Trường An thâm sâu bao nhiêu. Thành Trường An lớn đến mấy cũng chỉ là một tòa thành mà thôi, người trong một tòa thành nhiều đến mấy cũng là có hạn, có thể có bao nhiêu người lăn lộn giang hồ? So với giang hồ của khắp cả Đại Ninh, giang hồ của thành Trường An chỉ là một vũng nước nhỏ.
Thật ra người trong triều đình khinh thường người lăn lộn giang hồ từ tận xương tủy, mà khách giang hồ cũng không phải là đều vừa mắt nhau. Rất nhiều người trước khi vào Trường An chỉ biết trong thành Trường An có một Lưu Vân Hội, nhưng cũng không biết Lưu Vân Hội có bối cảnh căn cơ gì.
Bỏ số tiền lớn mời những cao thủ giang hồ này đến tưởng rằng chẳng qua là chuyện giang hồ báo thù bình thường, bọn họ cầm bạc giết người, mặc kệ giết là một lão bách tính bình thường hay là đại đương gia của một thế lực ám đạo, điểm khác biệt duy nhất chính là giá tiền khác nhau.
Hình bộ.
Diệp Lưu Vân ngồi trong thư phòng lật xem hồ sơ được đưa lên hôm nay. Từ sau khi ông ta đến Hình bộ, Hình bộ đã nhanh chóng vượt qua hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là gần như tự cam chịu lạc hậu. Sau khi người của Hình bộ biết được thượng thư mới là một người lăn lộn ám đạo thì tất nhiên khó chịu, thế nên cảm thấy Hình bộ xem như đã phế rồi, không chừng ngày nào đó sẽ hoàn toàn bị phủ Đình Úy thay thế.
Giai đoạn thứ hai là nghi ngờ, cho dù đã chấp nhận sự thật Diệp Lưu Vân là Hình bộ thượng thư nhiệm kỳ mới, cũng đã chấp nhận sự thật Diệp Lưu Vân là gia thần của bệ hạ, nhưng lại không thể không hoài nghi khả năng của Diệp Lưu Vân. Lăn lộn ám đạo và làm việc ở quan phủ là hai khái niệm khác nhau, có thể dẫn dắt một thế lực ám đạo cường đại nhưng chưa chắc biết làm như thế nào để làm tốt cương vị của một Hình bộ thượng thư.
Nhưng Diệp Lưu Vân chính là Diệp Lưu Vân, trong thời gian rất ngắn ông ta đã khiến những người này vượt qua hai giai đoạn trên, quan viên Hình bộ không còn cam chịu lạc hậu, cũng không còn hoài nghi nữa, ai ai cũng giống như được tiêm thuốc tăng lực vậy.
Diệp Lưu Vân xưa nay có tài ăn nói, chẳng qua là đôi ba lần diễn thuyết, trong Hình bộ liền có thêm không ít người hâm mộ.
Nhất là vụ án mà Hình bộ làm gần đây, là Diệp Lưu Vân móc từ trong tay Hàn Hoán Chi ra. Hình bộ trước đây, ai có thể móc được vụ án đặc biệt từ trong tay Hàn Hoán Chi?
"Gần đây không quá yên ổn."
Diệp Lưu Vân nhìn một đám quan viên Hình bộ trước mặt. Ngồi ở vị trí gần nhất là một người trẻ tuổi, tên là Ngôn Bạch, nguyên phó thống lĩnh thị vệ đại nội, một trong trong Ngũ Sắc Lộc. Sau khi Diệp Lưu Vân được bệ hạ phong làm Hình bộ thượng thư, ứng viên cho chức Hình bộ thị lang theo lý là do Diệp Lưu Vân đề cử, nhưng Diệp Lưu Vân không ai để có thể đề cử, vì thế trước khi đi bệ hạ đã phái Ngôn Bạch đến Hình bộ, tạm thời giữ chức Hình bộ thị lang. Thật ra suy nghĩ của hoàng đế rất rõ ràng, Ngôn Bạch chính là đến để bảo vệ Diệp Lưu Vân.
Ngoài Ngôn Bạch ra, tất cả mọi người đều đứng ở đó chờ Diệp Lưu Vân tiếp tục nói.
Thời tiền triều Đại Sở, các bộ thiết lập một thượng thư chính nhị phẩm, hai thị lang chính tam phẩm, gọi là tả hữu thị lang, mà tới thời Đại Ninh thì đổi thành các bộ một thượng thư và một thị lang.
Hình bộ thiết lập bốn ti, lần lượt là Hình bộ ti, Tỉ bộ ti, Đô quan ti, Ti môn ti. Bốn ti mỗi ti thiết lập một lang trung, một viên ngoại lang, bốn chủ sự.
Dựa theo quan chế của Đại Ninh, thượng thư là chính nhị phẩm, thị lang là chính tam phẩm, bốn ti có lang trung là chính tứ phẩm, viên ngoại lang tòng tứ phẩm, chủ sự chính ngũ phẩm, phía dưới còn có rất nhiều tiểu lại, tòng ngũ phẩm tới tòng thất phẩm.
Diệp Lưu Vân liếc mắt nhìn bọn họ một cái: "Lúc trước ta đã hỏi thăm một chút, năm ngoài đầu của ta trị giá ba vạn lượng bạc, năm nay sau khi ta điều nhiệm Hình bộ thượng thư, đầu của ta chỉ trị giá hai vạn lượng bạc thôi."
Mọi người nhìn nhau, có người đã không nhịn được bật cười.
Diệp Lưu Vân thở dài: "Thật là... Tại sao lúc ta làm đại đương gia đầu lại có giá hơn khi làm Hình bộ thượng thư? Bởi vì khi đó ta tự do giết người, chỉ cần là kẻ ác, ta có thể dựa theo lề thói trên giang hồ mà giết người, dù sao thì Hình bộ cũng vậy, phủ Đình Úy cũng vậy, không ai tra việc này. Lúc ấy đối với bọn họ mà nói là ta có sức uy hiếp trực tiếp, hiện tại thì khác, bọn người kia biết ta đã là Hình bộ thượng thư, làm việc phải dựa theo quy củ, trong quy định hình pháp Đại Ninh cũng không có nói là được tùy ý giết người, phạm pháp thì xử theo luật pháp, giết theo luật pháp, nhưng không thể dựa theo ý chí của bản thân để giết nữa, cho nên ta... bị giảm giá."
Ngôn Bạch tạm giữ chức Hình bộ thị lang nhịn không được, phì cười một tiếng: "Hình như cũng có chút đáng thương. Đường đường là Hình bộ thượng thư, quan to chính nhị phẩm mặc tử bào, lại không đáng giá bằng trước kia."
Diệp Lưu Vân cười nói: "Ngươi cũng bị giảm giá rồi, giá tiền khi làm phó thống lĩnh thị vệ đại nội và làm Hình bộ thị lang chênh lệch không ít."
Ngôn Bạch cười lắc đầu.
Diệp Lưu Vân nói: "Cho nên chúng ta phải làm chút gì đó mới được, ít nhất cũng phải khiến những kẻ khốn kiếp kia biết làm sao để định giá chính xác mới được, phải làm cho bọn chúng biết đáng giá nhất nên là những người có quyền pháp xử bọn chúng như chúng ta. Ta sẽ định cho các ngươi một mục tiêu. Bên phủ Đình Úy, đầu của Hàn Hoán Chi đã từ ba vạn lượng đã tăng tới năm vạn lượng, trong vòng nửa năm tiếp theo, các ngươi nỗ lực, phải làm cho đầu của ta cùng giá với Hàn Hoán Chi, nếu không thì lúc gặp nhau ta chịu không nổi vẻ đắc ý của hắn."
Mọi người lại cười.
"Lang trung, viên ngoại lang của bốn ti cũng đều suy nghĩ lại một chút. Cấp bậc của các ngươi giống với thiên bạn phủ Đình Úy, nhưng đầu của các ngươi lại có giá thấp đến mức quá đáng, giá thị trường không phải nên là như vậy. Hôm nay gọi các ngươi tới chính là muốn nói cho các ngươi biết một chuyện... Ta định làm một chuyện lớn, trong thời hạn nửa năm, lấy danh nghĩa Hình bộ, sẽ không liên hợp với nha môn khác mà đơn độc công kích vào thế lực giang hồ hỗn loạn một lần, công kích đến mức bọn họ định giá lại cho chúng ta mới thôi."
Ông ta hỏi: "Các vị có tự tin không?"
Ngôn Bạch nhìn những người khác, gã thì không có gì, nhưng những người khác thoạt nhìn đều có chút thiếu tự tin.
Hình bộ ti lang trung Hoa Nghiêm cúi đầu nói: "Đại nhân, sau khi từ phủ Đình Úy đơn độc tách ra, Hình bộ lại đã trải qua một hồi ám sát cho nên nhân thủ thiếu hụt nghiêm trọng, suy nghĩ của đại nhân sợ là khó có thể chấp hành được. Nếu liên hợp với nha môn khác làm việc, điều động nhân thủ từ phủ Đình Úy và phủ Thuận Thiên lại đây, việc này hẳn là cũng dễ làm hơn một chút."
"Điều động người của bọn họ, đó là tăng giá cho bọn họ, điều ta muốn là nâng cao phong của Hình bộ, chứ không phải mượn uy phong của người khác."
Diệp Lưu Vân nói: "Hôm qua ta đi an ủi gia quyến liệt sĩ trong thành, có người mai phục ở một trong số các hộ đó muốn giết ta."
Ông ta nói thì nhẹ nhàng bình thản nhưng tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Ánh mắt của Ngôn Bạch trở nên nghiêm túc: "Trắng trợn như vậy?"
Diệp Lưu Vân cười nói: "Nhưng chưa tới gần viện tử thì đã bị giết tất cả, bởi vì chuyện này mà đầu của ta cũng hơi tăng giá một chút. Sáng sớm ta cho người ta đến bên Lưu Vân Hội hỏi thăm một chút, sáng sớm hôm nay bên Bách Hiểu Đường đầu của ta đã tăng lên một vạn lượng, ba vạn rồi."
Ngôn Bạch nói: "Người của Bách Hiểu Đường đều nên bắt về hỏi một chút."
"Bắt về không thể giải quyết vấn đề, người của Bách Hiểu Đường đều là người trong giang hồ, nhưng trong giang hồ không dính dáng đến các môn các phái, bọn họ cũng không có uy hiếp gì. Sở thích chính là yết giá cho mỗi người, trên dưới Đại Ninh, ngoại trừ bệ hạ ra thì người nào bọn họ cũng dám yết giá, điểm này chính là tội lớn rồi. Nhưng chính bởi vì có Bách Hiểu Đường nên chúng ta có thể nhiều tra được một chuyện, đầu của ai đột nhiên tăng giá thì chứng tỏ là có vấn đề."
"Người của Bách Hiểu Đường chính là một đám khác thường."
Lang trung của Hình bộ Ti môn ti Cao An Niên nói: "Mấy năm trước thuộc hạ từng tiếp xúc với người của Bách Hiểu Đường, những người này chính là một đám giang hồ lưu manh, thế nhưng mánh khoé linh thông. Bọn họ khác thường đến mức sẽ bán cá nhân chí của rất nhiều khách giang hồ ra ngoài, nghe nói giá bán không thấp, hàng năm đều có khoản thu nhập lớn. Sau khi có thu nhập liền thuê thêm nhiều người hơn đi tìm hiểu tin tức giang hồ, dần dân Bách Hiểu Đường trở thành nơi tập trung tin tức giang hồ, rất nhiều sát thủ đều sẽ đến Bách Hiểu Đường mua tin tức, nhưng nghe nói Bách Hiểu Đường không được phép cung cấp tin tức cho sát thủ."
quyển cá nhân chí bán chạy nhất của Bách Hiểu Đường từ trước tới nay, đại khái có thể bán được mấy vạn bản... Thuộc hạ cũng không hiểu, thế mà bên phủ Đình Úy lại nhẫn nhịn."
quyển cá nhân chí của Hàn Hoán Chi mà Bách Hiểu Đường ra tổng cộng đã bán được mấy vạn lượng bạc, Hàn Hoán Chi cho người đến Bách Hiểu Đường đi dạo một vòng, đều lấy hết tất cả đi, tiền vốn cũng không để lại."
Ngôn Bạch cười không khép được miệng: "Hàn đại nhân giữ Bách Hiểu Đường lại còn có thể cải thiện cuộc sống cho các huynh đệ thủ hạ, lại có thể lấy được một ít tin tức giang hồ."
Diệp Lưu Vân nói: "Cho nên Hàn Hoán Chi có thể giữ lại Bách Hiểu Đường, chúng ta cũng có thể, phủ Đình Úy có thể dùng Bách Hiểu Đường thì Hình bộ cũng có thể... Ngôn Bạch, làm phiền ngươi, buổi chiều ngươi đến Bách Hiểu Đường một chuyến, bảo bọn họ lấy một bản danh sách những người vào Trường An gần đây, có thể lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Ngoài ra ngươi bảo bọn họ sửa lại giá của ngươi một chút, đường đường là Hình bộ thị lang, đầu chỉ có giá tám ngàn lượng, thấp đến mức khó có thể chấp nhận."
Ngôn Bạch cười nói: "Buổi chiều ta qua đó một chuyến."
"Chúng ta không cần phải nhờ đến phủ Đình Úy, cũng không phải nhờ đến phủ Thuận Thiên."
Diệp Lưu Vân vừa đi vừa nói: "Ta điều động một nhóm người từ Lưu Vân Hội Thiếu Niên Đường đến đây phân phái đến các ti, bên Hình bộ ti nhiều hơn một ít. Ta mới nhậm chức đã hạ lệnh cho phân ti Hình bộ các đạo điều động nhân thủ có khả năng đến đây, dựa theo yêu cầu ta đưa ra cho bọn họ, cuối tháng này nhất định toàn bộ phải đến kinh thành. Khách giang hồ thành Trường An đều không biết những người này, khách giang hồ từ ngoài thành Trường An vào Trường An cũng không biết, đây là kì binh của chúng ta."
Ông ta dừng bước chân lại, liếc nhìn mọi người: "Mồng 1 tháng sau chính thức bắt đầu hành động này, tháng đầu tiên, đem toàn bộ khách giang hồ vào kinh về cho ta, bất kể là đến có mục đích hay là đến chơi, trước cuối tháng sau, đại lao Hình bộ phải nhốt đầy người mới được. Ta ở Lưu Vân Hội làm đại đương gia, trong giang hồ người người sợ ta, ta đến Hình bộ làm thượng thư, người trên giang hồ lại không sợ ta nữa, thế này không đúng."
"Lưu Vân Hội không phải người chấp pháp của hình pháp Đại Ninh, mà là Hình bộ."
Diệp Lưu Vân lên giọng: "Làm cho những kẻ tạp nham kia đều hiểu, xúc phạm hình pháp Đại Ninh thì nhất định sẽ bị xử theo pháp luật, lúc xử bọn họ theo pháp luật thì nhất định sẽ không lưu tình. Người trên giang hồ không nên chỉ sợ phủ Đình Úy, còn phải sợ cả Hình bộ!"
Ngôn Bạch đứng dậy, chắp tay cúi người: "Tuân mệnh!"
Tất cả mọi người đều khom người cúi đầu: "Tuân mệnh!"
"Phủ Đình Úy đã lấy đi một phần quyền lợi từ Hình bộ, phần còn lại không thể nhường thêm nữa."
Diệp Lưu Vân trầm mặc một lát: "Người ta thường nói tân quan nhậm chức phải đốt ba ngọn đuốc (1), ta đốt một ngọn đuốc là đủ rồi... Đánh cho bọn họ phục cho ta, có thể không phục Hình bộ, không thể không phục quốc pháp!"
Ông ta nhìn về phía Ngôn Bạch, lại bổ sung thêm bốn chữ.
"Bất kể là ai."
Ngôn Bạch gật đầu: "Bất kể là ai."
(1) Tân quan nhậm chức phải đốt ba ngọn đuốc: ý nói người mới nhậm chức thì trước tiên luôn phải làm vài việc có sức ảnh hưởng để thể hiện khả năng và bản lĩnh của mình.