Trường Ninh Đế Quân [Dịch Full]

Chương 862 - Chương 862: Cẩm Tú Lâu

Chương 862: Cẩm Tú Lâu Chương 862: Cẩm Tú Lâu

Hiện tại người chủ sự trong Nghênh Tân Lâu là Hắc Nhãn, nhưng trên thực tế Hắc Nhãn còn có một thân phận khác, một trong bốn phó thống lĩnh thị vệ đại nội mới bổ sung vào Ngũ Sắc Lộc. Hoàng đế bắc chinh, Ngũ Sắc Lộc mang đi hai người, thống lĩnh thị vệ đại nội Vệ Lam và phó thống lĩnh Liễu Thanh tùy giá lên bắc, một vị phó thống lĩnh khác Tạ Thầm Hoàng tọa trấn cung Vị Ương, Ngôn Bạch đi Hình bộ, việc của Hắc Nhãn cũng trở nên nhiều hơn.

Sau một ngày bận rộn, Hắc Nhãn từ trong cung đi ra vừa mới vàoNghênh Tân Lâu đã bị thủ hạ ngăn lại. Đoạn đưa cho gã một phong thư, nói là buổi trưa có một bàn khách ăn cơm xong để lại, lúc dọn bàn mới phát hiện.

Hắc Nhãn mở thư ra xem, thư rất ngắn, chỉ nói mấy câu.

"Đông Thục đạo Thích Tán Kim tiếp kiến Hắc Nhãn tiên sinh. Nếu tiên sinh có thời gian, đêm nay có thể gặp mặt ở Thính Đào Các Cẩm Tú Lâu?"

Hắc Nhãn khẽ nhíu mày, thế lực giang hồ của Đông Thục đạo trước nay khiêm tốn, đó là năm đó bọn họ từng tiến vào Tây Thục đạo với quy mô lớn muốn tranh đoạt kinh doanh mã bang, kết quả là bị lão đương gia mã bang đánh cho tè ra quần, mười mấy năm sau Đông Thục đạo cũng không có người dám sang bên Tây Thục đạo gây rối nữa. Sau đó trong một bản tấu chương của đạo phủ Đông Thục đạo đưa đến Nội các có nhắc tới, trên giang hồ Đông Thục đạo xuất hiện một mã bang Cổ Đạo, hỗ trợ quan phủ Đông Thục đạo tiêu diệt toàn bộ thế lực lục lâm tán loạn trong Đông Thục đạo, công lao cực lớn. Đạo phủ đại nhân Đông Thục đạo dâng tấu lên triều đình, biểu dương công tích cho mã bang Cổ Đạo.

Nghe nói hiện tại ở giữa chính đường của mã bang Cổ Đạo còn treo bức hoành phi do đạo phủ đại nhân Đông Thục đạo tự tay viết để ngợi khen.

"Người của mã bang Cổ Đạo?"

Hắc Nhãn liếc mắt nhìn thủ hạ một cái: "Mấy năm trước khi bảo vệ một vị khách về Tây Thục đạo, từng có làm quen với người của mã bang Cổ Đạo. Đối với lục lâm đạo của cả Đông Thục đạo mà nói mã bang Cổ Đạo chính là nhất gia độc đại, thế lực của bọn họ rất mạnh, lần đó đúng dịp gặp được người của bọn họ, cũng may mà bọn họ giúp đỡ mới có thể an toàn trở lại, nhưng sau đó vẫn luôn không có qua lại."

Đoạn trầm tư một chút: "Đệ từng đi Đông Thục đạo làm một việc, đã từng có tiếp xúc với người của mã bang Cổ Đạo bọn họ, dường như mọi người không tệ, nhưng cũng có thể nhìn ra được, vẫn còn tính khí hung hãn của người trên lục lâm đạo, chỉ là nén lại. Dù sao mấy năm nay đều vẫn đang đi lại với quan phủ Đông Thục đạo, cho nên chắc chắn phải ép xuống. Lục lâm đạo khác chúng ta, đại ca huynh đi gặp người này cũng phải cẩn thận một chút, tốt nhất là không gặp."

"Không gặp không có lễ nghĩa."

Hắc Nhãn nói: "Ta biết người của lục lâm đạo làm việc khác với chúng ta. Chúng ta tuy được gọi là ám đạo giang hồ nhưng đều làm việc quang minh, lục lâm đạo khác, bọn họ sát phạt nặng hơn, nói dễ nghe thì là lục lâm đạo, nói khó nghe thì là một đám giặc cỏ. Đông Thục Tây Thục lưỡng đạo nhiều núi, liên miên bất tận, còn có quá nhiều nơi con người căn bản không vào được, mã bang thịnh hành, giặc cỏ cũng thịnh hành."

"Chúng ta đi Đông Thục đạo người của mã bang Cổ Đạo đã giúp chúng ta, hiện giờ người ta vào Trường An mà chúng ta tránh mặt không gặp, vậy không tốt."

Xá nhíu mày: "Nhưng nếu thật lòng muốn gặp đại ca, tại sao không trực tiếp đến Nghênh Tân Lâu đưa bái thiếp? Thần thần bí bí như vậy, trước phái một người đến đây ăn cơm sau đó để lại một phong thư, nơi chỉ định còn không phải là Nghênh Tân Lâu chúng ta, nhìn thế nào cũng quái dị."

Ly gật đầu: "Người Khô Miệng (1) nói đúng."

Xá trừng mắt lườm gã một cái: "Ông nội ngươi..."

Ly cười nói: "Nếu thành tâm kết giao, chẳng lẽ không nên mang lễ vật đến Nghênh Tân Lâu chúng ta sao?"

Đoạn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó: "Chẳng lẽ là giả?"

Hắc Nhãn lắc đầu: "Bất kể là thật hay là giả đều phải gặp. Nếu như là thật, Thích Tán Kim là thủ đồ của đại đương gia mã bang Cổ Đạo Đông Thục đạo. Đại đương gia Thích Thượng Doãn không có con nối dõi, chỉ có hai mươi bốn đệ tử. Trong hai mươi bốn người chỉ có Thích Tán Kim đổi thành họ Thích, có thể thấy được Thích Thượng Doãn muốn giao mã bang Cổ Đạo cho Thích Tán Kim quản lý, người này phân lượng không nhẹ, về công về tư đều phải gặp."

"Bọn đệ đi cùng huynh."

Đoạn nói: "Đệ dẫn người đi Cẩm Tú Lâu xem thử trước."

"Cũng được."

Hắc Nhãn trầm tư một lát: "Nếu đối phương thật sự có tính toán gì, người trong Nghênh Tân Lâu chúng ta đều ở ngoài sáng, không chừng bên ngoài có bao nhiêu người đang theo dõi. Ly... ngươi nghĩ cách đi Hồng Tụ Lâu một chuyến."

Ly gật đầu: "Hiểu rồi."

Hắc Nhãn nói: "Xá, ngươi đi Hình bộ, thông báo cho đông chủ một tiếng."

Xá vâng một tiếng: "Đệ đi ngay."

Đoạn nói: "Đệ đi xem thử tình hình bên Cẩm Tú Lâu trước. Cẩm Tú Lâu cũng sạch sẽ, qua nhiều năm như vậy vẫn không có dính líu quá sâu với giang hồ, chưởng quầy Lâm Đông Lâm của bọn họ cũng quen với chúng ta, đệ đi trước hỏi xem tình hình thế nào."

Hắc Nhãn nói: "Ta đi đổi bộ y phục, sau đó đến nhà bếp tìm chút đồ lót dạ, bụng rỗng đi uống rượu, khó chịu."

Ba người Đoạn Xá Ly tách ra làm việc, Hắc Nhãn thay một bộ y phục sau đó đến nhà bếp. Khách ở trong lầu phía trước đã không ít, nhà bếp đang bận rộn làm việc, Hắc Nhãn tuỳ tiện tìm đồ lót dạ một chút. Đầu bếp béo ú Ban Nhược của nhà bếp cười nói: "Lại đi uống rượu?"

Hắc Nhãn thở dài: "Haiz... Lại đi uống rượu."

Ban Nhược nói: "Ta rót cho ngươi một bình trà giải rượu mang theo?"

Hắc Nhãn: "Ngươi đổ đi. Trà giải rượu của ngươi lần trước ta uống cũng thật sự tỉnh rượu, tiêu chảy một ngày một đêm, đi tìm lang trung khám, lang trung kê thuốc uống xong đến ngày thứ ba mới có tác dụng. Ta hỏi lang trung, lang trung nói theo lý mà nói ăn uống bị tiêu chảy uống ba thang thuốc này của ông ta là khỏi, ta uống một ngày một đêm không khỏi cũng là kì quái. Ông ta hỏi ta rốt cuộc đã ăn cái gì. Ông ta nói thuốc của ông ta không có vấn đề, cho dù trực tiếp ăn phân cũng có thể chữa khỏi..."

Ban Nhược hung hăng nhìn Hắc Nhãn một cái: "Ngươi có thể khinh thường trù nghệ của ta, nhưng không thể xem thường y thuật của ta!"

Hắc Nhãn: "Cút đi..."

Gã ăn vài miếng rồi ra ngoài. Cẩm Tú Lâu cách Nghênh Tân Lâu không phải là gần, ngồi xe ngựa đi gần một nén nhang mới đến, mà đây chính là chỗ ba người Đoạn Xá Ly đều cảm thấy không ổn, Hắc Nhãn cũng cảm thấy có vấn đề. Nghênh Tân Lâu ở phía đông thành, Cẩm Tú Lâu ở phía tây thành, mời khách ăn cơm lại để khách vượt qua gần nửa thành Trường An đến đây, đây là chuyện rất thiếu lễ nghĩa.

Càng chủ yếu hơn là lực lượng của Lưu Vân Hội chủ yếu đều ở phía đông thành. Vị trí của Cẩm Tú Lâu rất đặc biệt, từ nơi này nhìn sang bốn phía, cách Lưu Vân Hội và mấy nơi thế lực có khả năng giúp Lưu Vân Hội đều không gần, cho dù đến Tường Ninh Quán ở phía tây thành cũng phải đi khoảng chừng canh khắc.

Lúc xe ngựa của Hắc Nhãn dừng lại ở cửa Cẩm Tú Lâu, Đoạn đã chờ ở ngoài cửa, ngoài Đoạn ra còn có chưởng quầy Lâm Đông Lâm của Cẩm Tú Lâu. Hắc Nhãn vừa xuống xe Lâm Đông Lâm liền qua đón, khác với trước kia, trên mặt Lâm Đông Lâm không có nụ cười, chỉ có vẻ nặng nề.

"Sao vậy?"

"Không ai nói là mời ngươi ăn cơm lúc đặt phòng riêng ở chỗ ta."

Lâm Đông Lâm nói nhỏ: "Lầu hai tổng cộng chín có phòng riêng, tất cả chín phòng riêng đều đã được đặt, hơn nữa đều là đặt từ hôm kia. Đầu tiên là đặt một phòng, sau đó lần lượt đặt tám phòng, hai ngày nay ta cũng không có để ý, vừa rồi lúc Đoạn tiên sinh đến nói thì ta mới sực nghĩ đến, chuyện này không hợp với lẽ thường."

"Xem ra là vị Thích Tán Kim Thích tiên sinh kia muốn bày một trận thế?"

Hắc Nhãn cười nói: "Không sao, đây là ở Trường An, cũng không phải ở Đông Thục đạo."

Lâm Đông Lâm nói: "Ta đã thông báo cho hộ vệ của lầu, bảo bọn họ theo dõi nhiều một chút."

"Không sao."

Hắc Nhãn vỗ vai Lâm Đông Lâm: "Nếu ta xảy ra chuyện gì ở trong thành Trường An, sợ là giang hồ cả Trường An đều sẽ loạn, ngươi cũng biết đấy, ta gần đây rất nổi, ta là đại đương gia mà."

Lâm Đông Lâm cũng cười: "Đại đương gia ngươi vẫn không đứng đắn."

"Đi thôi, lên lầu, xem thử khách của chúng ta có đến hay không."

"Chưa đến."

Lâm Đông Lâm vừa đi vừa nói: "Sau khi Đoạn tiên sinh đến là ta vẫn cho người theo dõi phòng riêng ở lầu hai, ngoại trừ gian phòng được đặt sớm nhất ra, người của tám phòng riêng khác đều đã đến, chỉ có gian phòng riêng mà ngươi đi vẫn trống."

"Ồ..." Hắc Nhãn dừng bước chân lại: "Người này mời khách cũng không đáng tin cậy. Mang một bình trà và một ít điểm tâm quả khô lên trước, ta chờ."

Đoạn ở bên cạnh gã nói nhỏ: "Đệ đã hỏi rồi, trong phòng tám riêng ở lầu hai đều kín người, số người ở từng phòng không bằng nhau, phòng ít nhất cũng có tám người, phòng nhiều là 11 – 12 người, đều là nam nhân."

Khóe miệng Hắc Nhãn hơi cong lên: "Xem ra Thích tiên sinh cũng đúng là định ở thành Trường An dạy người của Lưu Vân Hội bày trận thế như thế nào."

"Có binh khí không?"

Hắc Nhãn hỏi.

"Bọn tiểu nhị không chú ý tới, nhưng nghe nói là mang theo tay nải vào."

"Bảo huynh đệ của chúng ta trước hết đừng hành động, bình tĩnh một chút, xem thử tình hình."

Hắc Nhãn cất bước đi vào Cẩm Tú Lâu. Trong đại đường Cẩm Tú Lâu đã ngồi kín người, việc kinh doanh vô cùng tốt, nâng ly cạn chén thoạt nhìn rất náo nhiệt. Hắc Nhãn liếc mắt một lượt, trong cả đại đường tính đại khái có hơn trăm người ăn cơm, cũng không có một nữ nhân nào, tất cả đều là nam nhân, mà không có một lão nhân nào.

Hắc Nhãn gật đầu cười, mặt không đổi sắc đi lên lầu hai.

Phòng riêng ở lầu hai gần như đều đóng cửa, chỉ có gian phòng riêng mà gã phải vào là đang mở cửa. Lúc gã đi ngang qua cửa từng gian phòng riêng tai đều sẽ khẽ động đậy, không phải ngứa tai mà là đang nghe âm thanh. Trong tửu lâu âm thanh ồn ào, muốn nghe được trong phòng riêng nói gì tất nhiên là không có khả năng, nhưng dọc đường đi Hắc Nhãn lại có thể xác định tám gian phòng riêng này đều có vấn đề.

Đâu có ai ăn cơm mà lặng ngắt như tờ vậy.

Âm thanh nâng ly cạn chén ở dưới lầu rất lớn, trong phòng riêng yên tĩnh giống như không có một bóng người, điều này đương nhiên không phù hợp lẽ thường.

Hai bên hành lang lầu hai đều có bảo tiêu hộ vệ của Cẩm Tú Lâu, những người này cũng võ nghệ đều không tệ, nhưng đương nhiên không thể nào so sánh được với cao thủ giang hồ thật sự.

Gian phòng riêng mà Hắc Nhãn vào ở vị trí chính giữa, cũng là gian phòng riêng lớn nhất. Sau khi đi vào Hắc Nhãn liền tùy tiện ngồi xuống, Đoạn ở lại cửa, hai tay vịn lan can nhìn người chật kín trong đại sảnh dưới lầu, gã ta cau mày lại, tính toán xem Xá ở phía sau Cẩm Tú Lâu và Ly ở phía trước dẫn người vào cần bao lâu thời gian. Gã ta ngẩng đầu nhìn lên lầu trên, phòng riêng ở lầu ba dường như không được đặt bao nhiêu, có chút vắng vẻ, chỉ có một gã người làm đứng ở đầu cầu thang trông coi, điều này đủ để chứng tỏ tình hình kinh doanh của lầu ba bình thường.

Đoạn quay đầu lại liếc mắt nhìn Hắc Nhãn một cái, Hắc Nhãn cười với gã ta: "Vào ăn chút gì đi, yên tâm chờ là được."

Lầu ba.

Trong phòng riêng đối xứng với phòng riêng của Hắc Nhãn, một nam nhân trẻ tuổi đang ngồi ở đó ở thưởng thức trà, trên bàn của gã để vài món ăn nhưng cũng không động đến một miếng. Người trẻ tuổi này nhìn khoảng 26 – 27 tuổi, cặp mày kiếm rất đẹp, mắt cũng đẹp. Đại bộ phận nữ hài tử đều sẽ không có sức chống cự trước nam nhân trẻ tuổi tuấn lãnh như vậy, chỉ là nhìn môi gã có vẻ hơi mỏng.

Có người nói người môi mỏng, tính tình lạnh.

Gã bưng chén trà lên nhấp một ngụm, dường như nghe được dưới lầu có người vào cửa trong thanh âm ồn ào, vì thế khóe miệng hơi nhếch lên.

(1) chữ xá gồm chữ nhân, chữ can và chữ khẩu ghép lại. Ly gọi đùa Xá là người khô miệng.

Bình Luận (0)
Comment