Chương 121: Thứ Thẩm Nghi Mong Muốn!
Chương 121: Thứ Thẩm Nghi Mong Muốn!Chương 121: Thứ Thẩm Nghi Mong Muốn!
"Phù..." Hắn bình ổn hô hấp, khiến cho nỗi lòng trầm tĩnh lại.
Đột nhiên gia tăng lớn như thế, tâm cảnh dao động cũng là chuyện không thể tránh khỏi.
Lại nói, hắn giết nhiều yêu như vậy, còn làm đủ mọi cách để đi tới Trấn Ma tỉ này, cuối cùng cũng có hồi báo. Mà mức độ phong phú của hồi báo cũng khiến Thẩm Nghi khá là hài lòng, gân như không tìm được một chút khuyết điểm nào cả.
Bộ thân thể mới tinh này đã không thể đưa ra so sánh với lúc vừa rồi được.
Thọ nguyên gân ba trăm năm, đã suýt soát với đám yêu tà.
Hắn hơi cụp mắt xuống.
Với hai trăm chín mươi sáu năm này, đừng nói là sống lại một đời, nó tuyệt đối đủ để hắn sống lại đến ba đời liên tiếp.
Bắt đầu từ hôm nay, dù hắn đi tìm một chỗ tá túc, sau đó cái gì cũng không làm, cũng có thể sống đến khi chán muốn chết.
Nhưng sau khi được chứng kiến những hình ảnh lúc trước, làm sao hắn có thể cam tâm làm một người bình thường được?
Hắn muốn leo lên cao hơn để nhìn, lại muốn sống đến khi thọ chết già, mà cái này cũng muốn cái kia cũng muốn như vậy, đương nhiên không thể thiếu được thủ đoạn bảo mệnh rồi.
Thẩm Nghi nhìn lại lên phía trên cùng của giao diện.
[ Võ học hiện tại ]
Thấu Cốt Cầm Nã Thủ (đại thành)
Sơ cảnh. Bạch Viên Hí Mãng (viên mãn)
Ngọc Dịch. Thiên Cương Huyết Sát (viên mãn)
Ngọc Dịch. Tiệt Mạch Cầm Long (viên mãn)
Ngọc Dịch. Tham Lang Tru Tà (viên mãn)
"Ngọc Dịch." Kim Dương Bát Bảo Huyền Thân quyển thượng (viên mãn)...
Quét qua tất cả những môn võ học đang có trong tay, Thẩm Nghi lại bắt đầu suy nghĩ.
Trải qua chuyến hành trình đi đến Thủy Vân hương này, hắn cũng có một chút phán đoán về điểm ưu khuyết của võ học.
Thanh nghi đao của hắn cực kỳ sắc bén. Còn đao pháp, không hổ là võ học được bản thân từng bước một thôi diễn đi lên, cầm nghi đao trong tay, hắn có thể dễ dàng phá vỡ da thịt của yêu ma, còn có thể bổ sung thể lực, lại có hiệu quả chữa thương, chẳng qua lúc đối mặt với địch nhân có hình thể khá lớn, lại lộ ra một chút miễn cưỡng.
Tiệt Mạch Cầm Long có thể nhanh chóng tước đi toàn bộ lực phản kháng của kẻ địch, khuyết điểm duy nhất là cần cận thân bác đấu, nguy hiểm cực lớn.
Thiên Cương Huyết Sát cũng không tệ, nhưng tiêu hao khá lớn.
Suy nghĩ sâu hơn, ánh mắt Thẩm Nghi lại rơi vào hai thức võ học Phong Lôi Dung Nhật Bảo Điển và Kim Dương Bát Bảo Huyền Thân.
Loại trước có cơ hội suy diễn ra nội công Ngưng Đan cảnh... Hẳn là vậy. Nhưng nhớ tới ngộ tính của mình, Thẩm Nghi lại không quá nắm chắc chuyện này.
Loại sau vốn đến từ Trương đồ tể. Sau khi luyện đến viên mãn, nhục thân cũng chỉ miễn cưỡng bước qua bậc cửa Ngọc Dịch cảnh mà thôi. Hiệu quả thế này, nếu ở sơ cảnh, có vẻ rất trân quý, nhưng đối với Thẩm Nghi ở hiện tại, huyền quang hộ thể đã không còn bất cứ tác dụng gì nữa rồi.
Ban đầu, gần như Thẩm Nghi không hề có ý định tiếp tục lãng phí thọ nguyên của yêu ma trên môn võ học này. Nhưng sau khi đạt được Giao Ma Chi Lực, hắn lại có chút do dự.
Chung quy lại, nếu muốn xông lên đánh giáp lá cà với yêu ma, mà bản thân không đủ da dày thịt béo là không thể được.
Thẩm Nghi trâm ngâm một lát, cuối cùng vẫn thu ánh mắt lại.
Đương nhiên, phương pháp tôi thể rất quan trọng, nhưng trước khi thôi diễn, có thể tu tập được càng nhiều võ học đồng loại, tích góp được càng nhiều kinh nghiệm liên quan, sẽ tiết kiệm được càng nhiều thọ nguyên lãng phí.
Theo hắn nghĩ, hẳn là bên trong Trấn Ma tỉ cũng không thiếu những môn võ học có phẩm giai tương đồng, chỉ cần tích góp một chút công tích là có thể đổi lấy chúng, chờ hắn học thêm mấy môn, lại vùi đầu vào suy diễn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Cũng giống như Dung Nhật Bảo Lô dùng số lượng khiếu huyệt kết nối được để phân chia làm thượng trung hạ tam phẩm, những loại võ học này cũng có phương thức phân chia tương tự.
Những môn võ học được Tổng binh thân truyền như Tiệt Mạch Câm Long, Tứ Hợp Chân Cương này, chỉ cần nắm giữ được một loại, đã đủ để một vị tróc yêu nhân như Lâm Bạch Vi tích lũy được danh tiếng to lớn ở Thanh châu rồi.
Có thể nói, nhìn khắp toàn bộ võ học Ngọc Dịch cảnh, những môn này cũng được xếp vào hàng chí thâm chí cao. Và trong cùng cảnh, không còn phẩm giai nào cao hơn chúng nữa.
Dù có, thì với thân phận của hắn ở thời điểm hiện tại, cũng không thể tiếp xúc với chúng được.
Sở dĩ Thẩm Nghi từ chối ý tốt của Lý Mộ Cẩn, một phần vì sợ phiền toái, hắn không nguyện giao tính mạng của bản thân và gia đình vào trong tay một thế gia xa lạ.
Đừng nhìn hiện tại nàng nói thật dễ nghe, nhưng chờ đến lúc hắn chân chính dấn thân vào, mọi chuyện ra sao mới nhìn rõ được. Có lẽ bọn họ sẽ chia cho hắn một chút tài nguyên võ học, và để đổi lại khi chủ gia gặp nạn, đương nhiên hắn sẽ phải liều chết đi bảo vệ.
Lý gia cũng không phải Huyện thái gia của Bách Vân huyện, khẳng định là bọn họ sẽ có thủ đoạn khắc chế đối với nhóm cung phụng hộ tộc dưới trướng.
Cùng là lấy mạng đổi tiên đồ, Trâm Nghi càng nghiêng về phía Trấn Ma tỉ hơn.
Trước mắt xem ra, phương thức gia tăng địa vị ở Trấn Ma ti chỉ có một, đó chính là trảm yêu trừ ma, tích góp công trạng.
Phương thức thẳng thắn, không có nhiều lắt léo như vậy, lại tương đối phù hợp với tâm ý của hắn.
Chỉ cần dám đánh dám làm, tích lũy đủ công tích, thì bất cứ món gì cũng có thể dựa vào thực lực kiếm vê, mà dùng những món đồ ấy, trong lòng lại càng thêm yên tâm thoải mái.
Về phần nguyên nhân thứ hai, rất đơn giản, thứ mà Thẩm Nghi muốn, chưa chắc Lý gia đã cho được, cũng chưa chắc bọn họ đã bỏ được.
Ngay cả Tứ Hợp Chân Cương, ở trong tay hắn cũng có thể biến thành một môn võ học yêu ma có lực sát thương càng thêm kinh người.
Mà xa hơn một chút là Phục Yêu Đao Pháp. Nó vốn là võ công của phàm nhân, rơi vào trong tay hắn, cũng một đường diễn sinh thành võ học Ngọc Dịch cảnh không kém năm đại tuyệt kỹ đấy thôi.
Tập hợp sở trường của các gia tộc, lại kết hợp với thiên phú của yêu ma, từ đó suy diễn ra những môn võ học yêu ma càng cao thâm hơn... Đây mới là thứ mà Thẩm Nghi mong muốn.