Chương 152: Thiên Tướng Tùy Tùng!
Chương 152: Thiên Tướng Tùy Tùng!Chương 152: Thiên Tướng Tùy Tùng!
Ngay khi nghĩ đến chuyện chém giết yêu ma Ngưng Đan cảnh, Thẩm Nghi lại có chút bất đắc dĩ nghĩ thâm. Lúc trước, khi hắn vẫn còn là sơ cảnh viên mãn, từng phải đối đầu với ấu giao và hà yêu Ngọc Dịch cảnh, dù cả hai đều rơi vào trạng thái bị thương, nhưng suy cho cùng, quá trình hắn chém giết chúng nó cũng không tính là đặc biệt khó khăn.
Chỗ dựa hắn có chính là các loại võ học Ngọc Dịch thượng thừa đã đạt đến trình độ viên mãn, cộng với số thọ nguyên của yêu ma đồi dào, chỉ cần tiêu hao là có thể cung cấp khí tức cuồn cuộn không ngừng.
Nhưng đối mặt với yêu ma Ngưng Đan cảnh, những loại võ học này dần dần để lộ ra khiếm khuyết, thậm chí chúng còn không mang đến bất cứ hiệu quả nào.
Lúc trước, lão Giao Long đã bị thuần thiết đại kích chém đi hơn nửa tính mạng, cả người đầy rẫy những vết thương cũ nghiêm trọng, nhưng với trạng thái như vậy, nó vẫn có thể ngạnh kháng Thiên Cương Huyết Sát của hắn suốt một canh giờ. Tới cuối cùng, phải là Tham Lang Tru Tà, Tiệt Mạch Cầm Long cùng xuất, mới miễn cưỡng bắt được.
Đây đã là toàn bộ nội tình của Thẩm Nghi rồi.
Nếu lần sau, hắn gặp phải một con yêu ma Ngưng Đan cảnh ở trạng thái toàn thịnh, thì đừng nói đến chuyện chiến thắng đối phương, chỉ sợ muốn chạy trối chết cũng khó.
May mắn, chuyến này nhận được thu hoạch tương đối khá.
Thú Nguyên của Đà Long Ngọc Dịch cảnh, nội đan của Giao Long Ngưng Đan cảnh, cộng thêm tám trăm năm thọ nguyên còn dư trước đó, cộng lại đã được hơn ba ngàn năm tuổi thọ của yêu ma rồi.
Không biết... Chúng có thể trợ giúp hắn thành công ngưng đan hay không?
Thẩm Nghi không quá nắm chắc về chuyện này.
"Thẩm huynh đệ, lá gan của ngươi thật lớn!" Hồng Lỗi kéo dây cương tới gần, thấy hắn đang suy nghĩ lung tung, lập tức hạ giọng nói: "May mà lần này, cảnh giới của Trân lão gia tử lại có tiến triển, nếu ngài bị kiếm trận kia vây khốn, ngươi lại một mình trở về truy kích Giao Long, lỡ như gặp phải bất trắc trên đường, sẽ không có ai đến cứu ngươi đâu. Ngươi còn trẻ tuổi, tiền đồ như gấm, cần gì phải lấy mạng ra đánh cược công trạng chứ?"
Dứt lời, gã lại cười khổ một tiếng: "Nhưng... lân này ngươi lại thành công thật rồi, từ nhị văn giáo úy trực tiếp thăng cấp lên làm Thiên Tướng tùy tùng. Ta lăn lộn suốt mấy chục năm cũng không nhanh bằng thành tựu của ngươi trong mấy ngày vừa qua." Căn cứ vào độ tuổi của Thẩm Nghi, gã dám khẳng định là đối phương tiến vào Trấn Ma ti nhiều nhất cũng không quá mười năm.
Mà bên trong Trấn Ma ti này, địa vị của Thiên Tướng tùy tùng sẽ lớn đến mức nào? Nói đơn giản, phía trên Thiên Tướng tùy tùng, chỉ có nhóm tróc yêu nhân, mười hai vị Trấn Ma đại tướng cùng với Tổng binh mà thôi.
Chỉ cần người ở trong Thanh châu, thì ngay cả một thế lực nhất lưu cũng phải nể mặt Trần tướng quân, khách khí với hắn.
Nhưng Hồng Lỗi chỉ kinh ngạc cảm thán, chứ gần như không cảm thấy đỏ mắt ghen ty với đối phương.
Chỉ tính riêng chuyện hắn chém chết được con giao ma Ngưng Đan cảnh, đó cũng không phải công trạng mà một người bình thường có thể làm được rồi.
Lại nhìn vết thương trên hai vai Thẩm Nghị, cùng với thi thể bị chém mất thủ cấp của con Giao Long ấy, gã dám khẳng định, hai bên đã trải qua một hồi ác chiến vui sướng lâm li.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hồng Lỗi không khỏi khao khát hướng tới: "Hắc! Khẳng định là trước khi lão giao ma kia chết, nó cũng bị thực lực của Thẩm huynh đệ thuyết phục rồi, xem như để đám Thủy tộc dưới sông này được nhìn thấy phong thái của một vị thiên kiêu Trấn Ma ti chúng ta!"
Thẩm Nghi khẽ gật đầu, trực tiếp đi vòng qua đề tài này: "Thành Thiên Tướng tùy tùng có chỗ tốt gì?"
Hắn vẫn chưa quên mục đích mình tìm đến Trấn Ma tỉ.
"Chỗ tốt ư?" Hồng Lỗi thu lại tâm trạng, lập tức đưa bàn tay ra nói: "Để ta nói cho ngươi nghe đi. Trên thực tế, ở bất cứ một môn phái hay là thế gia nào cũng vậy, chỉ cần không phải huyết mạch dòng chính, hoặc là dứt khoát ký xuống một loại huyết khế nào đó, thì những cao thủ Ngọc Dịch cảnh viên mãn giống như ngươi, muốn lấy được Ngưng Đan pháp, ít nhất cũng phải làm việc thay bọn họ chừng mấy chục năm, mới có thể đạt được tín nhiệm."
Nghe vậy, Thẩm Nghi cũng nhớ tới Kim Cương môn mà Trương đồ tể từng nhắc tới, đừng nói là Ngưng Đan pháp, ngay cả loại võ học Ngưng Đan Thối Thể hơi kém hơn một bậc, cũng phải niệm kinh năm mươi năm, giảng pháp năm mươi năm, mới có thể nhận được.
Hắn có chút khó hiểu hỏi: "Dù đã đạt đến Ngọc Dịch viên mãn, thì thọ nguyên cũng chỉ được hơn ba trăm năm là cùng, nếu một mực lãng phí thời gian vào mấy chuyện vô dụng như vậy, coi như đã cầm được Ngưng Đan pháp, cũng có tác dụng gì đâu?"
Hồng Lỗi hơi giật mình, cười khổ nói: "Thẩm huynh đệ, đối với bọn họ, ngươi là người ngoài, Ngưng Đan pháp kia mới là căn cơ, chỉ cân phương pháp này vẫn còn, thì thế lực nhất lưu vĩnh viễn sẽ là thế lực nhất lưu, nhưng nếu ngươi cầm pháp môn đưa tới Trấn Ma tỉ... Hẳn là ngươi cũng biết, đừng nói là giáo úy Trấn Ma ti, ngay cả sai dịch nha môn bọn họ cũng từ chối từ ngoài cửa. Nhiêu đó cũng đủ để thấy sự kháng cự của những môn phái kia đối với triều đình rồi.
"Đương nhiên, vẫn có biện pháp nhanh hơn. Ngươi có trông thấy Thanh Phong sơn kia không? Những thế gia khác cũng có thứ cùng loại với Tổ Kiếm, chỉ cần ngươi chịu ký huyết khế xuống, làm cung phụng của một gia tộc lớn, thì dựa vào thực lực của ngươi, bất cứ một nhà nào cũng sẽ không keo kiệt."
"Nhưng ngươi đã thành tùy tùng rồi, thì nhiêu nhất là mười năm... Không, chỉ khoảng năm năm thôi...' Hồng Lỗi vừa bắt gặp cái nhíu mày của Thẩm Nghi, đã lập tức chép miệng, sửa lời nói: "Nếu vận khí ngươi tốt, lập được đại công, con số kia vẫn có khả năng sẽ rút lại chỉ còn ba năm. Lại nói. Trong số những loại Ngưng Đan pháp do triêu đình thu thập được, cũng không thiếu hàng thượng phẩm, còn có thể căn cứ theo nhu cầu của ngươi mà cho ngươi tùy ý chọn lựa, chỗ tốt này không biết nhiều hơn những môn phái bên ngoài kia bao nhiêu.”
Thẩm Nghi hơi có chút động tâm nhìn sang: "Có thể nhanh hơn một chút hay không?”