Chương 223: Tập Kích Thiêm Quân!
Chương 223: Tập Kích Thiêm Quân!Chương 223: Tập Kích Thiêm Quân!
Tiêu Sắc Vi hơi tò mò hỏi: "Người có thiên tư như ngươi, hẳn là từ nhỏ đã được chú ý tới rồi, sao có thể luyện thành tính cách cẩn thận như vậy?"
Thẩm Nghi nghe vậy, nhưng vẫn không quay đầu lại.
Được chú ý tới ư? À đúng là rất được chú ý, được khuyển yêu ở ngoại ô phía Tây, được vượn đen ở núi phía Đông, được hồ ly ở sườn dốc phía Bắc chú ý tới, cả cái Bách Vân huyện kia cũng chỉ có mấy đàn yêu vật như vậy, nhưng con nào con nấy đều muốn lấy đi tính mạng của hắn cả.
Tới bây giờ, cái danh sách kia đã được bổ sung thêm rồi, cần phải tính cả Giao Long ở Dương Xuân giang, Hổ Quân ở Khê Thai sơn nữa.
Nghĩ đến đó, hắn lại yên tĩnh dựa vào một gốc cây đại thụ lạnh lẽo, trong lòng âm thâm điểm lại từng cái tên này, tâm tính lại càng thêm trầm ổn.
Đúng vào lúc này, một luồng yêu khí tanh sát chậm rãi cuốn tới.
Thật rõ ràng, chủ nhân của khí tức nọ cũng không tính là khẩn trương, ngay cả hành vi che giấu khí tức này, nó cũng làm hết sức qua loa đại khái.
Rất nhanh, trên sườn núi đen kịt đối diện với vùng đất trũng bên dưới đã xuất hiện bóng người. Đó là một hán tử có cái bụng phệ, gã mới ợ lên một tiếng no nê, rôi nhẹ nhàng võ cái bụng, đi về phía hàn đàm.
Dường như vừa trông thấy điều gì đó, gã chợt cười tủm tỉm, vẫy vẫy tay với đám giáo úy Trấn Ma tỉ bên kia: "Chư vị vất vả rồi, xin hãy trở về đi thôi, ta muốn về nhà nghỉ ngơi tiêu hóa. Cảm phiền hãy thay bản quân vấn an Lưu đại nhân các ngươi."
Mấy vị Thiên Tướng bên kia không tự chủ được khẽ cúi đầu xuống.
Sống lưng của bọn họ đã sớm bị đánh gãy theo mệnh lệnh của Lưu Bân rồi, đến mức ngay cả dũng khí để nhìn thẳng vào con Yêu Quân này cũng không có.
Tiêu Sắc Vi đột nhiên đứng dậy, lại phát hiện bóng người mặc áo đen ở phía xa bên kia đã sớm đạp không mà đi rồi, trong lòng không kịp cảm khái, nàng cũng vội vàng điều động nội đan, trên bàn tay lập tức bắn ra một tia cương khí hùng hậu.
Nếu đã phục kích địch nhân, thì đương nhiên xuất thủ phải đánh ra một kích mạnh nhất!
Oanh —— Thẩm Nghi bước xuống từ trên không trung, đôi giày ống giãm mạnh lên vai hán tử đầu trọc kia, đồng thời cũng rút thanh mặc đao của mình tới.
Sau khi hoàn thành lần lột xác thứ hai trong Tiên Yêu Cửu Thuế, lực đạo ẩn chứa trong thân thể hắn đã trở nên cực kỳ hùng hậu, dù phải đối mặt với yêu ma Thành Đan cảnh cũng sẽ không yếu hơn bao nhiêu.
Một cước kia trực tiếp đè cho hán tử đầu trọc kia phài quỳ xuống. Rồi ngay sau đó, một thanh trường đao mang theo hàn ý, xé gió lao lên, đột ngột chém thẳng xuống cổ đối phương, một vòi máu tươi màu xanh lá cây phun tới.
Thiềm Quân nửa quỳ dưới đất, nắm chặt thân đao.
Tiêu Sắc Vi cũng chạy đến đúng lúc, chưởng ý mãnh liệt điên cuông đánh về phía con yêu ma kia.
Rõ ràng là khi đối mặt với một đòn phục kích ác liệt như vậy, Thiêm Quân cũng có chút bất ngờ, nhưng nó vẫn bình tĩnh dùng một tay nắm lấy thanh nghi đao, rồi ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tiêu Sắc Vị đang đánh tới.
Vết nứt nơi cổ khá sâu, dòng máu màu xanh lục vẫn đang ồ ồ phun ra bên ngoài, nhưng khóe miệng tên hán tử kia lại lộ ra một nụ cười dữ tợn: "Bổn quân ăn nói tử tế với các ngươi, cho các ngươi chút màu sắc, các ngươi lại muốn muốn mở phường nhuộm?”
Trong lúc nói chuyện, từ trong miệng hán tử đầu trọc kia lại đột nhiên bắn ra một búng độc dịch màu xanh sẫml!
Độc dịch như mũi tên rời cung, trực tiếp phá vỡ mảnh cương khí mãnh liệt của Tiêu Sắc Vị, lại lướt qua từ cổ tay, lưu lại một vết cháy khủng bố trên phần da thịt trắng nốn trên người nàng.
Một khi bị loại lục thủy này dính vào người, nó sẽ dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ để ăn mòn da thịt, thậm chí chỉ trong một nhịp hô hấp sau khi trúng đòn, vết thương kia đã bị ăn mòn sâu đến mức có thể mơ hồ nhìn thấy xương trắng bên trong.
Trúng phải loại kịch độc mạnh mẽ như thế, nhưng Tiêu Sắc Vi vẫn không đổi sắc mặt. Chỉ thấy khóe mắt nàng hơi run rẩy một hồi, rồi ngay sau đó, lực đạo trong lòng bàn tay lại hùng hậu thêm ba phần. Nàng muốn mượn cơ hội Thẩm Nghi đang ngăn chặn đối phương, để dùng một đòn thế lớn lực mạnh bổ thẳng về phía huyệt Thái Dương của hán tử nọ.
Thiêm Quân dùng độc tiễn là muốn ép cho nữ nhân trước mặt phải lui ra, lại phát hiện đối phương mang theo ý tưởng lấy thương đổi mệnh, tâm tư xoay chuyển, nó lại lần nữa phát lực, muốn rút thanh trường đao trên cổ ra, thoát thân né tránh.
Kết quả là bên trong thân thể nhìn như gầy gò của thanh niên kia lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ vô cùng, ngay cả một vị Yêu Quân như nó cũng phải kinh ngạc không thôi. Rắc!
Nó mạnh mẽ chịu một chưởng này, một vết rạn nứt dày đặc lập tức trải rộng trên đầu, giống như một cái mạng nhện lan tràn ra.
Chịu ảnh hưởng đến từ chưởng lực hùng hồn kia, cả thân thể Thiềm Quân bay thẳng ra ngoài, nhưng chưa kịp rơi xuống đất, Thẩm Nghi đã cầm đao chém tới.
Chỉ trong chớp mắt, đã có mấy chục đao điên cuồng chém xuống, đều là chỗ hiểm!
Trên người Thiêm Quân liên tục vang lên những âm thanh da thịt vỡ vụn, cả người nó đã hóa thành huyết nhân màu xanh sẫm, bộ dáng cực kỳ thê thảm.
Trên lưỡi đao của đối phương có mang theo một luồng yêu lực hung thần ác sát, mỗi một lần xuất đao đều sẽ lưu lại một bộ phận yêu lực ở trong cơ thể nó, điên cuồng xé rách thân thể yêu ma cứng cỏi của nó.
Cùng thời điểm này, Tiêu Sắc Vi cũng điều động khí tức đi tới, tạm thời làm chậm lại tốc độ chuyển biến xấu của vết thương trên cổ tay, rồi lập tức cất bước lao đến, vừa chặn đường lui của Thiểm Quân vừa vung chưởng tấn công từ bên dưới.
Cương khí đầy trời bị cưỡng ép ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, nhìn khí thế của nàng, hẳn là thề phải đánh một chưởng khiến nó đứt gân gãy xương mới chịu.
Hai người bọn họ đều là võ phu đã giết yêu vô số, dù đây là lần đầu tiên liên thủ, lại phối hợp cực kỳ kín kẽ, không chê vào đâu được, tuyệt đối không để cho con yêu ma trước mặt có cơ hội thở dốc.
-Lời tác giả:
Vì mọi người hỏi, nên ta sẽ trả lời chi tiết về phương diện cảnh giới này. Ngưng Đan cảnh chính là một đại cảnh giới, bên trong có chia ra vài cấp bậc.
Sồ Đan (hai tên nhi tử của Sơn Quân)
Thành Đan (Giao Quân Trương Hành Chu).
Đan Thành Viên Mãn (Sơn Quân).
Bão Đan (12 Đại Tướng, kim linh tróc yêu nhân, Bạch Lộc)
Toái Đan không tính, bởi vì sau khi Toái Đan chính là cảnh giới tiếp theo.