Chương 228: Hung Yêu Tuyệt Thế!
Chương 228: Hung Yêu Tuyệt Thế!Chương 228: Hung Yêu Tuyệt Thế!
Hai người kia chỉ nói dăm ba câu, Lưu Bân lại phát hiện mình đã trở thành "Công trạng" giống như con yêu ma kia, bị người trẻ tuổi này thuận miệng phân phối sạch sẽ rồi.
Tiêu Sắc Vi khẽ mím môi, nhẹ giọng nói: "Chắc hẳn Du tướng quân sẽ rất vui lòng kết bạn với một cao thủ như ngươi."
Trong yên lặng, kết quả đánh giá của nàng đối với Thẩm Nghi đã từ "thiên chi kiêu tử", biến thành một vị "cao thủ” càng thêm khiêm tốn, giản dị. Người trước còn cần thời gian trưởng thành, nhưng người sau đã là tồn tại có thể một mình đảm đương một phía.
Mắt thấy Thẩm Nghi gật gật đầu, lại có xu hướng muốn xoay người rời đi, Tiêu Sắc Vi nhăn nhó nửa ngày, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: "Ngươi đã làm như thế nào lại có thể đánh bại Thiêm Quân bên trong Hắc Thạch đàm?"
"..." Thẩm Nghi ngẫm nghĩ một hồi mới thản nhiên nói: "Thối thể là như vậy, ngươi không thối thể ngươi không hiểu."
Tiêu Sắc Vi khẽ nhấch khóe miệng, cũng không truy hỏi tiếp.
Nói cho cùng, hai người bọn họ quen biết cũng chưa lâu, mà bản thân vấn đề này đã quá mạo muội rồi. Phải biết rằng, mỗi một vị tróc yêu nhân đều có bản lĩnh ẩn giấu của riêng mình, tùy tiện tiết lộ ra ngoài, có thể sẽ mất đi một cơ hội bảo mệnh.
Nếu không phải chuyện lần này quá mức rung động, nàng tuyệt đối sẽ không hỏi ra. Nhưng ít nhất khi nhận được câu hỏi kiểu này, đối phương cũng nguyện ý trả lời, dù hơi có chút qua loa cho qua chuyện.
Điêu này chứng tỏ mối quan hệ giữa hai người đã tốt hơn trước rất nhiều.
"Nghỉ ngơi một đêm, ngày mai khởi hành." Thẩm Nghi bỏ lại một câu, sau đó cất bước quay về theo đường cũ.
Đám đông Thiên Tướng và giáo úy thành thành thật thật đi theo ở phía sau, cũng thuận tiện kéo cả Lưu Bân tới. Lão tướng suy sụp, hai mắt đã trở nên vô thần, tùy ý để bọn họ dẫn đi, ngay cả một ánh mắt oán độc cũng không dám nhìn về phía bóng người phía trước.
Tiêu Sắc Vi cũng im lặng đuổi theo.
Ở trước mặt đối phương, ngay cả loại nhắc nhở "Đêm dài lắm mộng" này cũng lộ ra vẻ thừa thãi như vậy. Nói đơn giản, điều kiện tiên quyết để chó cùng rứt giậu, thì ít nhất cũng phải có một con chó trước. Nhưng cả Lưu Bân này lẫn đám sai dịch Trấn Ma tỉ kia, thậm chí cả nàng ở trong đó, phỏng chừng có kết hợp lại cũng không tạo nên chút sóng gió gì cho thanh niên kia.
Mọi người trở lại nhà gỗ.
Dù biết đợi đến ngày mai, nhóm người mình sẽ bị áp giải trở vê Đình Dương quận, nhưng ba Thiên Tướng vẫn cung kính đi nấu nước pha trà thay Thẩm đại nhân, sau đó an tính lui ra ngoài.
Đợi cho đến khi trong phòng không còn người nữa, Thẩm Nghi mới đưa tay lấy ra viên nội đan của Thiềm Quân, trong lòng không khỏi có chút cảm khái.
Viên Thiềm Đan này lại lớn hơn một vòng so với viên nội đan của Thanh Phong sơn Giao Quân lúc trước, ít nhất cũng có thể bổ sung chừng bảy phần rưỡi cho viên Thiên Yêu ngoại đan của hắn. Chỉ tính riêng phần tu vi ẩn chứa bên trong viên nội đan này đã có thể sánh ngang với ba viên Hổ Đan Ngưng Đan cảnh lúc trước.
Hắn dùng thần niệm gọi bảng giao diện ra ngoài.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Hai ngàn bốn trăm sáu mươi lăm năm ]
Ngưng Đan. Tiên Yêu Cửu Thuế (Trân): Nhập môn }
Nếu tính toán của hắn không sai, thì sau lần lột xác thứ ba, Tiên Yêu Cửu Thuế sẽ đạt đến cảnh giới tiểu thành. Đến khi ấy, dù không dựa vào Thiên Yêu ngoại đan, cũng không có Tiêu Sắc Vi lược trận, hắn vẫn có thể chân chính áp chế yêu ma Thành Đan cảnh.
Nghĩ đến đây, Thẩm Nghi dứt khoát nuốt Thiêm Đan vào trong miệng, lại điều động thọ nguyên của yêu ma tới rót vào võ học.
[ Năm thứ nhất, ngươi dự định tiến hành lần lột xác thứ ba. Trước đó, ngươi đã thuần thục điều động tử ý, bắt đầu trấn sát ý thức của Sơn Quân đang lưu lại trong cơ thể }
Lần này cũng giống như lúc trước, cần phải chém vào ý thức của Giao Quân, sau đó triệt để xóa nó đi, loại thiên phú thần thông và lực lượng này mới có thể chân chính thuộc về mình.
Trên thực tế, câu nói 'trói buộc yêu vào trong cơ thể' cũng có thể lý giải theo một hướng khác là nuôi dưỡng yêu ma ở trong cơ thể, nghĩa là nuôi một con Đại Yêu không có thân thể, chỉ đơn thuần do tu vi cô đọng thành, nhưng vẫn có được ý thức. Nếu không chém chết nó, sẽ mang đến nguy hại cho bản thân.
[ Năm thứ một trăm hai mươi sáu, kèm theo một tiếng hổ gầm thê lương, ngươi lặng lẽ thu hồi tử ý, có cảm giác lực lượng trong cơ thể càng thêm hòa hợp, viên mãn thành một thể, ngươi bắt đầu thử nghiệm lần lột xác thứ ba ]
Bởi vì yêu lực mạnh hơn, khiến qua quá trình xóa bỏ ý thức của Sơn Quân trở nên khó khăn hơn, cũng tiêu tốn một khoảng thời gian dài hơn so với lần trước, nhưng Thẩm Nghi lại không thấy tiếc.
Lần giao thủ với thiềm yêu này đã khiến hắn thật sự cảm nhận được sự cường đại của thần thông yêu ma rồi, loại bản lĩnh bẩm sinh này tuyệt đối không thua kém võ học cường đại của Nhân tộc.
Thần thông của yêu ma có thể giúp hắn nhàn nhã dạo chơi ngay bên trong đầm sâu vô tận nọ, thậm chí còn làm cho người cảm thấy an tâm hơn là đứng ở bên ngoài.
Đây là chuyện mà võ phu bình thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Có những bản lĩnh này, hắn mới có thể xuống biển bắt rồng, lên trời bắt ưng, thu hoạch được càng nhiều thọ nguyên yêu ma hơn, vì nó mà trả giá lớn hơn nữa cũng đáng.
[ Năm thứ một trăm hai mươi bảy, ngươi nuốt Thiềm Đan, so với quá trình thuần hóa ôn hòa lúc trước, đã có hai lần kinh nghiệm, thủ pháp của ngươi dần trở nên thô bạo. Được sinh cơ chỉ lực của ngươi dẫn đường, yêu lực của thâm quân vừa đắm mình trong nỗi sợ hãi lại mang theo một chút sung sướng, khiến cho hiệu suất tiến trình nhanh chóng gia tăng }
Sau khi Thiêm Đan bị tiêu hóa, thọ nguyên của yêu ma còn lại bắt đầu giảm bớt với một tốc độ cực kỳ khủng bố.
Một viên nội đan gần đạt đến trình độ viên mãn đang nhanh chóng dung nhập vào trong tứ chi bách hải của Thẩm Nghi.
[ Năm thứ bảy trăm hai mươi... ]
[ Năm thứ một ngàn ba trăm năm... ]
[ Năm thứ một ngàn chín trăm bảy mươi hai, một con hung yêu tuyệt thế đã thức tỉnh trong cơ thể ngươi, lại bị ngươi lạnh lùng trấn áp vào trong thân thể ]}