Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 248 - Chương 248: Nam Khách Tiên!

Chương 248: Nam Khách Tiên! Chương 248: Nam Khách Tiên!Chương 248: Nam Khách Tiên!

[ Giết chết Khổng Tước yêu Ngưng Đan cảnh viên mãn, tổng thọ sáu ngàn một trăm năm, thọ nguyên còn lại một ngàn bảy trăm hai mươi sáu năm, hấp thu xong ]

[ Giết chết Khổng Tước yêu Thành Đan cảnh, tổng thọ năm ngàn hai trăm năm, thọ nguyên còn thừa tám trăm lẻ bảy năm, hấp thu xong ]

[ Giết chết Khổng Tước yêu Sồ Đan cảnh, tổng thọ bốn ngàn hai trăm năm, thọ nguyên còn thừa hai ngàn tám trăm hai mươi năm, hấp thu xong ]

[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Năm nghìn tám trăm ba mươi bảy năm ] ...

Mấy người khác đang bận rộn trong sơn cốc.

Thẩm Nghỉ lại tùy ý tìm một nơi yên tĩnh, khoanh chân ngồi xuống, mở bảng hệ thống ra, đọc lướt qua mấy lời nhắc nhở lúc trước.

Hiển nhiên, mấy con Khổng Tước này vốn không phải yêu vật tâm thường, tuổi thọ của chúng còn cao hơn đám yêu ma cùng cảnh giới một khoảng.

Thẩm Nghi đọc xong nội dung thông báo, lại mở quyển sách mỏng ra trước người, đọc liền một mạch đến tận trang cuối cùng.

Lúc này, ngoại trừ thọ nguyên của yêu ma và Yêu Đan, trong cột võ học của hắn cũng phát sinh biến hóa.

[ Ngưng Đan. Tiêu Dao Thừa Phong Quyết: Chưa nhập môn ] [ Ngưng Đan. Lưỡng Nghi chân ý: Chưa nhập môn ]

Môn công pháp trước chính là bản lĩnh để Yến Hành Không tung hoành khắp Thanh Châu, còn môn công pháp sau lại đến từ một cái liếc mắt nhìn qua lúc nấy.

Hai vị lão đạo sĩ kia cũng không tệ lắm, ít nhất là lúc động thủ bọn họ không hề lùi bước.

Mấy con Đại Yêu mạnh mẽ như Khổng Tước này, khẳng định là ngoại trừ Yêu Đan, trong kia vẫn còn báu vật quý trọng khác, đến lúc đó, cứ lấy ra một phần làm thù lao trả cho bọn họ, làm như vậy, cũng không tính là hắn lấy không đồ của người khác.

Có lẽ do Thẩm Nghi đã luyện công phu tôi thể thành thói quen, nên ở thời điểm hiện giờ, chỉ cần vừa đọc qua loại võ học thâm ảo tối nghĩa kiểu này, là không hiểu sao hắn lại nhớ vê cảm thụ lúc trước khi mình miệt mài thôi diễn Tứ Hợp Chân Cương và Tiệt Mạch Cầm Long.

Hắn vô thức lắc lắc đầu, vẫn nên tu tập Tiên Yêu Cửu Thuế trước đi, tuy thứ này tiêu tốn hơi nhiều, nhưng lợi ích cực kỳ ổn định.

Nghĩ đến đây, hắn dứt khoát bỏ viên Yêu Đan của con Khổng Tước Ngưng Đan viên mãn kia vào trong miệng, đồng thời cũng rót một đống thọ nguyên của yêu ma vào.

[ Năm thứ nhất, ngươi điều động tử ý, nghiền ép về phía ý thức của Thiềm Quân... }

Quá trình này đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần, gân như không có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ có một chút khác biệt đơn giản là quá trình đó sẽ tiêu hao bao nhiêu thọ nguyên của yêu ma mà thôi.

Thẩm Nghi dứt khoát thu hồi ánh mắt, cẩn thận cảm nhận sự biến hóa bên trong cơ thể. Ở thời điểm hiện tại, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong lớp da thịt của mình vừa có một luồng ý thức khác mới tỉnh lại. Mà vừa tỉnh lại, nó đã nhanh chóng phát hiện ra tình huống không đúng, sau đó bắt đầu điên cuồng chạy trốn, mãi cho đến khi bị tử ý bao quanh.

Theo quá trình thọ nguyên của yêu ma không ngừng giảm bớt, luông ý thức kia cũng đang chậm rãi tan biến.

[ Năm thứ hai trăm lẻ ba, ý thức của Thiêm Quân tiêu vong theo, ngươi bắt đầu thử nghiệm lần lột xác thứ tư trong Tiên Yêu Cửu Thuế }

Ngay sau đó, viên Yêu Đan trong miệng dần dần tan ra, một luông lực lượng mới dần dần ngưng kết bên trong cơ thể.

Tốc độ tiêu hao thọ nguyên của yêu ma càng thêm kinh người.

Bảy trăm năm... Một ngàn bốn trăm năm... Hai ngàn năm...

Mãi đến khi một tiếng chim sẻ cao vút vang lên trong đầu, rốt cuộc nguồn lực lượng ấy cũng bị bắt giữ vào trong thân thể hắn rồi.

[ Năm thứ hai ngàn bốn trăm ba mươi, trong thân thể ngươi lại có thêm một con hung yêu, con này càng hung ác hơn những con trước đó ]

[ Hóa thân Nam Khách Tiên, vốn là linh cầm ở dao thai [1] rơi xuống, Thanh Linh sắc bén chém nát sơn hà, Xích Linh làm xương trắng mọc thịt, tâm niệm sát phạt có thể khiến sinh linh run rẩy, tâm niệm nhân từ đủ sức giúp vạn vật hồi xuân ]

[1l : dao thai chỉ nơi thần tiên cư ngụ trong truyên thuyết, còn nam khách là con chim khách.

Lần gia tăng này cũng không làm Thẩm Nghi rung động như lúc trước, nhưng nó lại khiến hắn rõ ràng cảm nhận được mình đã bước qua ngưỡng cửa kia rồi. Dù đây chỉ là lần Tiên Yêu lột xác thứ tư, còn kém hai bậc so với trình độ võ học đại thành, nhưng nó vẫn đủ khả năng trợ giúp nhục thể của hắn hoàn toàn thoát ly trình độ mà một con yêu ma Thành Đan cảnh nên có, và hiện tại, nhục thể của hắn đã chân chính có thể sáng ngang với Ngưng Đan viên mãn rồi.

Hai mắt Thẩm Nghi hơi khép lại, hai bàn tay dang rộng ra, đặt trên đầu gối, trên tay phải có thanh quang du động, trên tay trái có xích mang rực rỡ.

Hai luồng lực lượng hoàn toàn tương phản này trực tiếp chạy quanh thân thể hắn, điều khiển cánh tay hắn.

Hắn vận hông mang lên, chỉ trong nháy mắt, cánh tay lúc trước còn đau nhức vì kéo cung quá nhiều, đã khôi phục lại như lúc ban đầu, thậm chí chút mệt mỏi do toàn lực chạy đi nhiều ngày cũng tan biến hết.

Hắn thở nhẹ một hơi, trong lòng lại sinh ra vài phần cảm thán đối với sự huyền diệu của những loại thần thông yêu ma này.

Thanh quang sắc bén lập tức lóe lên đầu ngón tay. Ở thời điểm hiện tại, dường như chỉ cần hắn tùy ý vung lên, là đủ sức phân tách toàn bộ những sự vật trước mắt.

Quá trình lột xác này đã tiêu tốn hơn hai ngàn bốn trăm năm thọ nguyên của yêu ma, thoạt nghe thì tưởng là rất nhiều, nhưng trên thực tế, con số này còn ít hơn một chút so với những gì hắn đang suy đoán, dựa theo sự chênh lệch giữa nội đan của Sơn Quân và Thiêm Quân, hắn vốn cho rằng lần này, ít nhất mình cũng phải tiêu tốn thêm mấy trăm năm nữa mới đủ.

[ Thọ nguyên của yêu ma còn lại: Ba nghìn bốn trăm linh bảy năm ]

Thẩm Nghi mở mắt, thu hồi hai luông quang mang Thanh Xích trên bàn tay lại, ánh mắt lập tức nhìn vê phía giao diện, sau đó dừng lại trên nội dung về Tiêu Dao Thừa Phong Quyết.
Bình Luận (0)
Comment