Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 262 - Chương 262: Lấy Nhục Thai Phàm Thể Ngạnh Kháng Thân Thể Yêu Ma?

Chương 262: Lấy Nhục Thai Phàm Thể Ngạnh Kháng Thân Thể Yêu Ma? Chương 262: Lấy Nhục Thai Phàm Thể Ngạnh Kháng Thân Thể Yêu Ma?Chương 262: Lấy Nhục Thai Phàm Thể Ngạnh Kháng Thân Thể Yêu Ma?

"Không phải chứ...' Trong mắt Thẩm Nghi xuất hiện hàn ý, vẻ mặt càng thêm bình tính, chậm rãi nắm chặt chuôi đao.

Hắn đã dự đoán được có thể đối phương sẽ sử dụng mỹ nhân kế, nhưng nó dùng mỹ nhân kế kiểu này, có phải quá sỉ nhục người ta hay không?

Ngay lúc đó, con Bạch Lộc vốn đang ẩn mình trong màn sương trắng bên kia đã muốn trừng to mắt đến rách cả mí rồi.

Thần thông này của nó có thể khơi dậy những dục vọng ẩn sâu nhất trong lòng người, nếu đối phương là một nam nhân trẻ tuổi, thì tuyệt đối không thể dửng dưng trước sắc đẹp mĩ miều.

Dù đối phương thật sự là chính nhân quân tử đi chăng nữa, thì khẳng định là dưới đáy lòng kiểu gì cũng chôn giấu một bóng người nào đó khiến mình nhớ mãi không quên, vì vậy nó mới chọn dùng khung cảnh Tiên Nga Dao Trì này.

Được được được... Dù lui thêm một vạn bước nữa, coi đối phương là một tảng đá cứng rắn, cho nên cái ảo cảnh này không hề có tác dụng với hắn, thì Bạch Lộc nó cũng không phải không thể tiếp nhận được sự thật này.

Nhưng điều khiến nó hoàn toàn không thể hiểu được lại phát sinh, bởi vì đối phương lại nhìn thấy nó ở trong cái bồn tắm kia?

"Con mẹ nó ngươi khinh người quá đáng!

Mảnh sương trắng của nó chỉ có thể bao trùm phạm vi trăm dặm, đối phương đang câm thần cung trong tay, chỉ cần mũi tên bắn tới, thì với khoảng cách ngắn như thế này, nó khó mà trực tiếp thoát thân được.

Ban đầu, Bạch Lộc đã có tính toán, nó sẽ ẩn núp ở một bên, chờ đến lúc thanh niên kia si mê trong ảo cảnh, sẽ ra tay đánh lén, không cần biết là đánh chết được hắn hay làm trọng thương, nó vẫn đủ khả năng chạy trốn trước khi Khương Thu Lan tới.

Bởi vậy lúc này khí huyết dâng thẳng lên đầu, nó trực tiếp nhào tới chém giết đối phương!

Xét cho cùng, thứ nó sợ hãi chính là Thiên Khung Phá Nhật Cung mà không phải là sợ đối phương.

Hơn nữa, dù bản thân không quá am hiểu chiến đấu, thì Bạch Lộc vẫn là Yêu Quân Bão Đan cảnh!

Cặp sừng hươu cứng rắn sắc nhọn đón gió mà lớn lên, nhìn giống như hai ngọn núi cao chót vót, âm ầm nện xuống thanh niên trước mặt!

Không có hình ảnh đất rung núi chuyển như trong tưởng tượng, bởi vì cặp sừng hươu khổng lồ ấy vốn không thể chạm đến sơn mạch.

Chỉ thấy một bóng người mỏng manh đang đứng ở phía dưới, tà áo đen bay loạn, hắn vững vàng, vươn tay trái lên chống đỡ cặp sừng của Bạch Lộc. Hai luồng lực đạo mênh mông kia cũng đang chậm rãi triệt tiêu trong lòng bàn tay hắn.

Cặp sừng hươu kia chậm rãi hạ xuống đất từng chút từng chút một, tốc độ giống như rùa bò.

Thật hiển nhiên, khí lực của hai bên sàn sàn như nhau, dù có chênh lệch cũng không lớn.

Lấy nhục thai phàm thể ngạnh kháng thân thể yêu ma?

Bạch Lộc cắn chặt răng, trong lòng kinh nghi bất định, nộ khí dâng trào, lực đạo tác động lên sừng hươu lại tăng thêm năm phần!

Vốn dĩ Thẩm Nghi cũng không trông cậy vào thân thể Tiên Yêu đệ ngũ thuế của mình, có thể ra tay nghiền ép một con Yêu Quân Bão Đan cảnh chân chính, bởi vì đột nhiên thanh nghi đao trong tay phải của hắn lại sáng lên một mảnh thanh quang.

Từ dưới chém lên!

Một tâng gợn sóng vô hình với bê rộng chừng hơn mười trượng, nhìn như chậm chạp, kì thực lại nhanh như mũi tên rời cung, đột ngột khuếch tán ra ngoài.

Một sợi dây nhỏ lặng lẽ xuất hiện trên cặp sừng hươu hoa lệ xinh đẹp của Bạch Lộc, rồi ngay lập tức, âm thanh "Răng rắc" vang lên, khoảng một phần ba cái sừng hươu vừa bị tách ra, trôi nghiêng qua một bên, trượt xuống mặt đất.

Bạch Lộc vội vàng ngẩng đầu lên, còn chưa kịp đau lòng về cặp sừng hươu của mình, vừa mới biến trở về kích thước ban đầu, đã nhìn thấy bóng người Thẩm Nghi câm đao chém tới.

Trên thân đao lại pha tạp đến cực điểm.

Có hung sát yêu lực, có thanh quang rét lạnh, thậm chí... Bạch Lộc còn ngửi được một tia khí tức kịch độc.

Nó đạp mạnh móng trước xuống, lại thấy thanh niên kia không tránh không né, thậm chí còn dùng bả vai của mình ăn trọn một cước nặng nề này, rồi nhân cơ hội ấy, hắn ngang nhiên xuất đao chém vào lưng của nó.

"Định lấy thương đổi thương?" Phải biết rằng, lực lượng của yêu ma Bão Đan cảnh cường hãn đến mức khiến cho đám võ phu Thanh Châu phải tuyệt vọng. Và rõ ràng là bả vai vừa hứng trọn một móng của Bạch Lộc kia đã sụp đổ xuống chỉ trong nháy mắt, nhưng dưới sự trợ giúp của luồng ánh sáng xanh kia, hắn cũng thành công khảm thanh trường đao trên tay vào da thịt của nó.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, tại khoảnh khắc thân đao lạnh lẽo chui vào trong cơ thể, Bạch Lộc đã cảm nhận được một loại kịch độc vừa lan tràn vào trong xương cốt cơ bắp của mình.

Tiếng kèn kẹt vang lên, cảm giác bị thiêu đốt ăn mòn mang đến đau đớn kịch liệt khiến gương mặt nó không khỏi biến sắc.

Nó lại nhìn về phía Thẩm Nghị, chỉ thấy lực đạo của một vó đủ để nện chết đại bộ phận võ phu Ngưng Đan cảnh, lại chỉ đủ sức làm phần xương cốt trên bả vai hắn vỡ vụn...

Ngay sau đó, một luông hồng quang lại xẹt qua tâm mắt Bạch Lộc.

Nhận được sự chăm sóc đến từ luồng hồng mang ấy, Thẩm Nghi tùy ý vung tay lên, bả vai của hắn đang khôi phục lại như lúc ban đầu với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được.

Sau đó, hắn lại nhào tới.

Hai thân hình lần lượt đan xen vào nhau trên không trung chừng ba lần, trên người Bạch Lộc nhanh chóng xuất hiện ba vết nứt sâu đến dọa người, kịch độc đã ăn mòn hết phần cơ bắp trắng mịn của nó, rồi hóa thành một thứ nước xanh chảy vào xương cốt nội tạng.

Nó vừa mới ngẩng đầu lên nhìn thanh niên kia, lại phát hiện thương thế trên người đối phương đã được hồng mang chữa trị khỏi như lúc ban đầu.

"Con mẹ nó, trên người ngươi toàn là thủ đoạn âm độc, căn bản là không tu võ học có đúng không?

Rốt cục, Bạch Lộc cũng có chút nóng nảy rồi.

Nó vẫn tin tưởng mình sẽ chạy thoát thân dưới tay Khương Thu Lan, là bởi vì nữ nhân kia không có thời gian lãng phí vào mấy thứ vô dụng khác, mấy thứ như khinh công bộ pháp, thủ đoạn liễm tức gì đó, nàng ta vẫn chưa từng đọc lướt qua một lần nào.

Từ sau khi Ngưng Đan, nàng chỉ luyện duy nhất một môn Huyền Băng Thất Sát kiếm ý dùng để nuôi nấng nội đan mà thôi. Có thể nói, hết thảy những gì nàng luyện đều vì một mục đích là đột phá Hỗn Nguyên Vô Cực Tông Sư.

Nhưng tiểu tử trước mắt này ... rõ ràng là hắn yếu hơn nó, nhưng các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp xuất ra, trong tay cầm bảo cụ cường hãn, vậy mà chạy còn nhanh hơn một con Yêu Quân có sở trường về tốc độ như nó.

Đúng là khó chơi vô cùng!
Bình Luận (0)
Comment