Chương 302: Thôn Thiên Nội Đan!
Chương 302: Thôn Thiên Nội Đan!Chương 302: Thôn Thiên Nội Đan!
Đột nhiên có bốn bóng người áo xanh xuất hiện phía trước Võ Miếu, tất cả đều có khuôn mặt già nua, dường như một nửa thân thể đã vùi mình xuống đất rồi (đã đặt nửa bước chân vào trong quan tài rồi).
Bọn họ chậm rãi đi vào trong đại điện, đưa mắt nhìn về phía thanh niên mặc giáp đen đã sớm đứng phía dưới mười ba bức Kim Thân kia.
Mấy người nọ hơi phất tay một cái, chỉ trong nháy mắt sau đó, bên ngoài cửa Võ Miếu đã xuất hiện một mảnh sương trắng nồng đậm, trực tiếp ngăn cách toàn bộ không gian bên trong điện với bên ngoài.
"Ngồi xếp bằng, nín hơi tập trung tư tưởng."
Thẩm Nghi ngồi trên một tấm bồ đoàn, vị trí này có chút vi diệu, bởi vì rất trùng hợp, nó lại là nơi mà tất cả ánh mắt của những bộ Kim Thân Pháp Tướng cao lớn bên trong đại điện cùng lúc hội tụ lại.
Dạ Xoa dữ tợn, Sư Đà nằm sấp, Pháp Tướng thân người mặt thú mỗi tay cầm một cây trùy vàng...
Nhưng so với mười hai Pháp Tướng hung thần ác sát kia, bộ Kim Thân cao sáu trượng ở giữa thoạt nhìn càng bình thường hơn một chút, lại khiến con ngươi trong mắt Thẩm Nghi khẽ híp lại.
Chỉ thấy ở bên trong gian Võ Miếu tĩnh mịch này, con ngươi nằm trong đôi mắt vốn đang trợn trừng của bộ La Hán Kim Thân kia, lại đột nhiên giật giật hai cái.
Dù phải đối diện với loại tình huống quỷ dị này, nhưng Trầm Nghi vẫn cố gắng bình tính lại, quả nhiên ngày đó hắn không nhìn lâm.
Bên trong này có nhiều bộ Pháp Tướng như vậy, nhưng chỉ có duy nhất một bộ La Hán Kim Thân kia là còn "sống'...
Bốn lão nhân mặc áo xanh đột nhiên nhíu mày, lại một lần nữa lên tiếng nhắc nhở, giọng nói lần này còn mang theo vài phần nghiêm khắc: "Đừng phân tâm."
Đối với võ phu của triều đình Cửu Châu, Võ Miếu tẩy luyện là một cơ hội không dễ dàng. Nếu bởi vì tâm thần không yên dẫn đến bỏ lỡ cơ hội tốt, thì ở thời điểm khí tức đi qua thân thể cũng chỉ có thể lưu lại chừng một - hai phần, đến lúc ấy, không biết đối phương sẽ hối hận bao lâu.
Tiếng nói ngừng lại, mấy người bọn họ đồng thời bấm chỉ quyết. Chỉ thấy sâu bên trong đôi mắt vốn đang trợn trừng trừng của La Hán Kim Thân đã có thêm vài phần linh quang, dường như đối phương đang tỉnh lại từ trong giấc ngủ say, hoặc như suy nghĩ trong đầu có chút hỗn độn, ý thức đang dần dần tụ lại.
Rốt cục, nó cũng dùng tốc độ cực kỳ chậm chạp để quay đầu, nhìn về phía bộ Pháp Tướng đầu tiên ở bên tay phải mình.
Đột nhiên một tia kim quang trực tiếp bị rút ra từ trên thân thể bộ Pháp Tướng Dạ Xoa, rôi chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể thanh niên mặc giáp đen bên dưới.
Mấy vị lão nhân đứng gân đó chỉ trâm mặc bấm đốt ngón tay, âm thầm tính toán thời gian. Đây cũng là một cơ hội để bọn họ kiểm tra đo lường tư chất của người tham gia tẩy luyện, phàm là hạng người kinh tài tuyệt diễm, Võ Miếu đều sẽ ghi chép vào trong danh sách.
Mười hơi thở trôi qua, bọn họ đồng loạt ngước mắt nhìn lên, chờ đợi tia kim quang vừa rồi ly thể, một lần nữa trở về với bộ Pháp Tướng Kim Thân trên kia. Nhưng Thẩm Nghi chỉ yên tĩnh ngồi đó, và đừng nói là kim quang, ngay cả một luông khí tức cũng không có ý định rời khỏi cơ thể hắn.
Hắn cố ý chờ đợi trong chốc lát, lúc này mới nhìn vê phía mấy người kia, bình tĩnh nói: "Có thể tiếp tục."
Loại cảm giác giống như toàn thân vừa được một dòng nước ấm bao phủ lấy kia, tuyệt đối làm người ta sảng khoái tới đỉnh điểm, mà hiệu quả của nó cũng vượt quá dự liệu của hắn.
[ Năm thứ nhất, ngươi thuần thục vận chuyển Ngưng Đan pháp, trực tiếp cắn nuốt khí tức của Pháp Tướng Kim Thân. Được khí tức hùng hồn chồng chất lên tích tụ lại, Thôn Thiên nội đan đã sơ bộ hình thành ]
[ Thọ nguyên tăng thêm hai trăm năm ]
Một lão giả áo xanh trong đó khẽ giật giật mí mắt, sau đó liếc nhìn ba người bên cạnh: ”...'
Chẳng lẽ thanh niên này là Tỳ Hưu biến thành, chỉ vào chứ không ra?
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều thêm, lại một lần nữa bấm pháp quyết.
La Hán Kim Thân lại có chút phản ứng, đối phương vẫn chậm rãi đưa ánh mắt nhìn về phía vị Pháp Tướng thứ hai.
Chỉ trong nháy mắt, một tia kim quang giống vừa rồi như đúc lại bị rút ra, tràn vào thân thể Thẩm Nghi.
Kết quả cũng giống như lúc trước, nhưng lần này không cần hắn thúc giục, mười hơi thở vừa thoáng đi qua, luông kim quang thứ ba đã nhanh chóng bay tới.
Thẩm Nghi chìm vào nội thị.
Chỉ thấy bên trong khí hải vẫn một mực bị Dung Nhật Bảo Lô trấn áp, lại có một viên nội đan màu trắng như ngọc đang dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mà thành hình.
[ Năm thứ năm, ngươi nuốt khí tức của Kim Thân Pháp Tướng, bước vào Thành Đan kỳ } [ Thọ nguyên tăng thêm hai trăm năm]
"Tiêu hao trước mắt đã tương đương với mười lần tẩy luyện bình thường rồi. Rốt cuộc là hắn tu luyện loại Ngưng Đan pháp gì, mà còn chưa đạt tới Ngưng Đan viên mãn?”
Chứng kiến cảnh tượng này, đột nhiên mấy vị lão nhân kia lại có cảm giác đau lòng, bọn họ vừa mới hỏi một câu, còn chưa kịp nói thêm hai câu, đã phát hiện thanh niên kia đưa mắt nhìn về phía mình rồi.
"Thôn Thiên Đan Phệ." Vị lão nhân khác hé miệng thở dài.
"Hắn là Trấn Ma đại tướng của châu nào vậy? Đừng nói là..."
“Thanh Châu."
"Sao lần này còn lợi hại hơn lần trước? Ta vẫn nhớ cô nương kia cũng chỉ có thể giữ lại chừng bảy phần rưỡi mà thôi."
Mấy người bọn họ thấp giọng nói chuyện phiếm, nhưng chỉ quyết lại không ngừng bấm, mãi cho đến khi luồng kim quang thứ chín xuất hiện.
[ Năm thứ chín, Thôn Thiên nội đan của ngươi ngưng kết viên mãn } [ Thôn Thiên Đan Phệ nhập môn ] [ Thọ nguyên còn thừa: Chín trăm năm mươi sáu năm ]
Cảm nhận được khí thế bàng bạc từ trong cơ thể thanh niên kia tràn ra bên ngoài, rốt cuộc mấy lão nhân nọ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Bọn họ đưa mắt nhìn về phía chín tòa Kim Thân Pháp Tướng đã ảm đạm đởi rõ ràng, vẻ mặt lóe lên một tia bất định.
Thấy Thẩm Nghi vẫn ngồi yên như cũ, không có ý đứng dậy, một người trong đó không nhịn được nữa, lập tức mở miệng nhắc nhở: "Tiểu hữu, hiện giờ ngươi vừa mới đột phá, đang ở trong trạng thái sung mẫn nhất, không cần phải bổ sung thêm, dù tiếp tục tẩy luyện, cũng không mang đến bất cứ tác dụng gì đâu."