Chương 392: Ai Sẽ Trả Lời Cho Các Ngươi Đây?
Chương 392: Ai Sẽ Trả Lời Cho Các Ngươi Đây?Chương 392: Ai Sẽ Trả Lời Cho Các Ngươi Đây?
Ả nha hoàn nọ cố nén tiếng nức nở trong miệng, thở không ra hơi nói: "Thẩm đại nhân lại thăng cấp rồi, hiện giờ ngài ấy đã trở thành phó Tuần Tra sứ của Trấn Ma til Cũng không thấy tin tức Thanh Châu có yêu họa truyền ra."
Tê Vương phi nghe vậy, lập tức ngơ ngẩn cả người.
Tuần Tra sứ Trấn Ma ti?
Đột nhiên nàng ta phát hiện, hình như mình đã đoán sai rồi.
Chẳng lẽ yêu họa của Thanh Châu đã được giải quyết?
Cứ cho là thế đi, thì làm sao hắn có thể thăng cấp lên Tuần Tra sứ được?
Dù đối phương tự tay chém giết Yêu Vương, cũng tuyệt đối không đủ tư cách ngồi lên vị trí này.
"Thẩm đại nhân! Thẩm đại nhân đã tiến vào Giáp Viện Võ Miếu! Bây giờ đã là đệ tử Võ Miếu rồi." Nha hoàn kia không dám ngập ngừng ấp úng nữa, trực tiếp mở miệng nói hết toàn bộ tin tức mình đã nắm được, sau đó bụm mặt cúi người xuống.
"Phù." Thân thể Tê Vương phi cứng đờ hồi lâu, cuối cùng mới thở dài một hơi, lại ngồi trở về vị trí cũ.
Nếu nói thân phận Tuần Tra sứ của đối phương chỉ vẻn vẹn làm cho nàng ta kinh ngạc, thì ý nghĩa của danh xưng đệ tử Võ Miếu kia lại hoàn toàn khác biệt.
Trên danh nghĩa, Võ Miếu chính là tôn tại ngồi ngang hàng với Huyền Quang động, Ngô Đồng sơn. Dù hiện tại nơi này đã suy sụp, nhưng bên trong vẫn còn tu sĩ Hóa Thần cảnh tọa trấn.
Phải biết rằng, tâm thế cao ngạo của Tê Vương phi vốn đến từ sự miệt thị của một người vốn xuất thân từ tiên môn đối với vương triều thế tục, nhưng hiện giờ, Thẩm Nghi đã chân chính tiến vào Võ Miếu, đã trở thành đệ tử tiên môn đường đường chính chính rồi.
Huống chi Võ Miếu còn đặc biệt chuẩn bị cho hắn một cái ghế Tuần Tra sứ còn trống kia, có thể thấy được, bọn họ cực kỳ coi trọng hắn, gọi là chân truyền đệ tử cũng không quá đáng.
Bàn về thân phận, thậm chí thân phận của hắn còn cao hơn một người chỉ có chút quan hệ với Huyền Quang động như Vương phi nàng.
Trâm ngâm hồi lâu, nàng ta mới nặn ra một nụ cười: "Bảo người ta đi chọn một món trân tàng của bản cung, là loại bảo vật uẩn dưỡng thần hồn kia, sau đó đưa đến Võ Miếu, chúc mừng Thẩm đại nhân thăng quan."
Mấy người hộ vệ ngoài cửa lập tức gập đầu nhận lệnh. Các nàng còn chưa đi xa, lại đột nhiên nghe được Tề Vương phi lên tiếng: "Quên đi, chuẩn bị xe, bản cung tự mình đi chúc mừng hắn."
Nếu nàng ta nhớ không lầm thì giữa mình và Tiểu Thẩm tướng quân vốn không có ân oán. Một vị thiên kiêu trẻ tuổi như vậy, kết giao sớm tuyệt đối không sai.
Nhất định không thể vì hai sư đồ họ Khương kia mà khiến cho mối quan hệ giữa nàng ta và Thẩm Nghi nảy sinh hiểu lầm gì đó, để lại một tâng ngăn cách không cần thiết.
Đám hộ vệ đều sửng sốt, lại lập tức oán thâm trong lòng.
Lúc trước, còn nói phải từ chối người ta từ ngoài cửa, nhưng đến hiện giờ, lại thành Vương phủ chủ động đi chúc mừng đối phương rồi?
Nhưng đương nhiên, đó là oán thâm trong dạ thôi, mặt ngoài bọn họ vẫn cúi đầu nhận lệnh, không dám có chút bất kính nào: "Chúng ta đi chuẩn bị xe ngay."
Một lúc lâu sau, chiếc xe ngựa lộng lẫy của Vương phủ chậm rãi chạy ra khỏi con phố dài, rất nhanh đã dừng lại phía trước Võ Miếu.
Trong buồng xe, Tê Vương phi mở chiếc hộp bên cạnh ra, nhìn cặp sừng hươu tuyệt đẹp, tựa như được làm bằng ngọc xanh bên trong. Nàng ta đưa tay tới nhẹ nhàng vuốt ve một lát, sau khi xác định món quà mừng này đã đủ nặng, mới gật đầu ra hiệu.
Hai ả nha hoàn xuống xe, đi về phía tổng nha Trấn Ma tỉ.
Lưu Khôn vừa mới làm xong công việc của một ngày, đang xoa xoa cổ tay mỏi nhừ, chợt nghe thấy phía trước tủ truyền đến một giọng nói nhỏ nhẹ ấm áp: "Tê Vương phi tới chơi, kính xin đại nhân hỗ trợ đi thông báo một phen."
Lưu Khôn nghe vậy, lập tức nghi hoặc ngẩng đầu lên hỏi: 'Chủ nhân nhà ngươi muốn thăm ai?
Đường đường là một vị Vương phi, còn là Tê Vương phi hung danh vang xa, lại chạy đến tổng nha Trấn Ma ti bọn họ làm gì?
"Chẳng lẽ còn có thể tới thăm ngươi hay sao?" Trong nhóm này có một ả nha hoàn trẻ tuổi, lập tức lia ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, sau khi không trông thấy bóng dáng muốn gặp, lại nhíu nhíu chân mày.
Người lớn tuổi hơn kia vỗ vỗ cánh tay của đối phương, vẫn ôn hòa nói: "Vương phi tự mình đến chúc mừng Thẩm đại nhân mới nhậm chức, nàng và Thẩm đại nhân chính là người quen cũ. Lại có thêm bạn cũ ư?
Không hiểu sao Lưu Khôn lại nhớ tới tên Giang Hạc lúc sáng sớm kia, với thân phận của Tề Vương phi, hẳn là không đến mức khoe khoang khoác lác như gã kia đâu nhỉ?
Chẳng qua ... Nếu hai bên thật sự là bạn cũ, quan hệ không tệ, thì vì sao đối phương lại đến nơi này, tìm một tên sai dịch Trấn Ma ti như gã để hỏi thăm chứ?
Hơn nữa, với thanh danh của vị Tê Vương phi kia, chậc, thực sự coi ta là con lợn sao?
Nghĩ đến đây, gã lập tức lắc đầu, khách khí nói: "Xin lỗi, Thẩm đại nhân không có ở đây, mời chư vị trở về đi."
Ả nha hoàn trẻ tuổi thoáng ngẩn người, sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, lạnh giọng nói: "Thẩm đại nhân đi đâu rồi?"
Lưu Khôn khẽ nhíu mày khi nghe ra giọng điệu chất vấn trong lời nói của đối phương, gã chậm rãi đứng dậy, nhìn xuống hai ả nha hoàn trước mặt mình, vừa không nhanh không chậm đóng cuốn sách trên bàn lại, khóe miệng vừa lộ ra vẻ nghiên ngẫm nói: “A.'
Chỉ là hai đứa nô tỳ của Vương phủ lại dám đi tới nghe ngóng tung tích của Tuần Tra sứ? Lời này để Tê Vương phi tự mình đến hỏi, cũng chỉ có thể nhận được một cái liếc mắt xem thường mà thôi.
Tuần Tra sứ Trấn Ma ti đi tuân tra chính là yêu ma tai hoạ, thế gia môn phái, mà Tề Vương phi vốn xuất thân từ Huyền Quang động kia chính là một vị dễ nhận thấy nhất.
Nói cách khác, chuyện bọn họ đến hỏi thăm tung tích của Thẩm đại nhân cũng buồn cười y như một đám cường đạo đến nha môn hỏi thăm hành tung của bộ đầu vậy.
Ai sẽ trả lời cho các ngươi đây?
Hai ả nha hoàn bị ánh mắt đây mỉa mai của Lưu Khôn đảo qua người, mới đột nhiên phản ứng lại, nơi này chính là Trấn Ma ti, bộ ngành độc lập ở bên ngoài triều đình, không chịu lép vế trước thủ đoạn của Vương phủ.