Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 404: Võ Tiên. Vạn Tượng Thân Tu Đại Pháp!

Chương 404: Võ Tiên. Vạn Tượng Thân Tu Đại Pháp! Chương 404: Võ Tiên. Vạn Tượng Thân Tu Đại Pháp!Chương 404: Võ Tiên. Vạn Tượng Thân Tu Đại Pháp!

Trong những lá thư này, bọn chúng gọi Xích Mục Yêu Vương là cung phụng.

Sau khi lấy đi tất cả thư tín, phía dưới cái hộp còn có thêm một bản công pháp thật dày.

Thẩm Nghi mở công pháp ra, nhanh chóng đọc lướt toàn bộ nội dung bên trên.

Rất nhanh, trên giao diện đã có thêm một hàng chữ.

[ Võ Tiên. Vạn Tượng Thần Tu Đại Pháp: Chưa nhập môn ]

Hắn nhớ tới bộ bảo giáp cùng với món vũ khí từng ngưng tụ trên người con gấu đen lúc trước.

Lúc ấy, hắn thực sự không ngờ đối phương có thể ngưng kết hương hỏa nguyện lực vô hình thành tồn tại hữu hình mà mắt thường cũng có thể thấy được, chẳng trách một con yêu ma lại đột nhiên muốn thay hình đổi dạng, làm cái gì mà Thần Quân kia, thì ra là được sư thừa.

"Cứ cất đi cái đã." Thẩm Nghi phất tay tắt giao diện đi.

Dù hiện tại, hắn đã kiếm được một khoản thọ nguyên của yêu ma vô cùng phong phú, nhưng tình huống của Tùng Châu như thế này cũng không phải dạng bình thường, nếu những châu khác cũng giống như vậy, chỉ sợ Đại Càn đã sớm tiêu vong.

Nên tiết kiệm một chút, không được lãng phí thọ nguyên.

Hơn nữa, đối với hắn, bộ công pháp Âm Thần này nhiều nhất chỉ có thể quy vào loại hình có thể lựa chọn nếu rơi vào bước đường cùng, huống chi với năng lực hiện tại của Thanh Hoa phu nhân, nàng ta làm gì còn dư lực mà đi khống chế một bộ Âm Thần càng cường đại hơn?

Nếu có thể nhặt nhạnh được một con Yêu Hoàng Hóa Thần cảnh thì tốt rồi...

Thẩm Nghi lại đưa mắt nhìn vê phía Yêu Ma Bản Nguyên, hay là... lại cho nàng ăn một viên này nhỉ?

Chờ thêm một đoạn thời gian nữa lại tính.

Nói gì thì nói, viên Yêu Ma Bản Nguyên ấy cũng chính là sản phẩm được kết tinh từ hơn vạn năm thọ nguyên của yêu ma đấy, nếu không cần thiết, hắn sẽ không lãng phí nó lên người Thanh Hoa đâu.

Vẫn nên chờ đến lúc quay về Võ Miếu tìm hiểu xem có thứ càng cần tu tập hơn hay không...

Về mối quan hệ giữa con Xích Mục Yêu Vương này và Thanh Khâu bên kia, nói thật, Thẩm Nghi cũng chẳng quá quan tâm đến nó.

Thanh Khâu bên kia đã sớm cho hắn vào danh sách mặc niệm rồi, thêm cả lần này nữa thì nhiều nhất cũng chỉ khắc sâu thêm một chút ấn tượng về hắn ở trong lòng bọn họ mà thôi.

"Tính cả trước đó là một trăm hai mươi sáu giọt ma huyết, hẳn là đủ dùng rồi."

Thẩm Nghi cất cái hộp gỗ kia đi.

Đương nhiên, hắn không thể bỏ qua Yêu Đan của mấy con yêu ma này được, hiện tại, những thứ này có thể dùng làm thuốc bổ thay thế cho ma huyết, tuyệt đối không thể lãng phí được.

Hắn lập tức ngồi xếp bằng, nhanh chóng rót thọ nguyên của yêu ma vào Cửu Yêu Hóa Ma Đại Pháp.

Lần này, hắn quyết định nuôi nấng con Tiên Yêu thứ hai.

[Năm thứ nhất, ngươi dung nhập ma huyết vào tứ chi bách hài, sau đó đút cho Sơn Quân, nó bắt đầu nuốt chửng trong vô thức]

Biến hóa cũng giống như lúc trước lại xuất hiện trên người Sơn Quân.

Thẩm Nghi kéo y phục lên, nhìn hoa văn hình mãnh hổ vừa lặng lẽ hiện lên trên người, những giọt ma huyết kia bắt đầu dung nhập vào trong thân thể nó, ánh lên màu đỏ tươi hơi có vẻ quỷ dị.

Cùng lúc đó, một luồng lực lượng mênh mông cũng bắt đầu bộc phát ra bên trong cơ thể hắn.

Số lượng ma huyết nhanh chóng giảm bớt.

Rất nhanh, đã mất đi hơn bảy mươi giọt rồi nhưng Sơn Quân vẫn còn tiếp tục hấp thu.

[ Năm thứ bốn ngàn hai trăm, tốc độ hấp thu của Sơn Quân bắt đầu chậm lại, dường như khí thế trên người nó đã leo lên một loại đỉnh điểm nào đó rồi, khiến cho con Tiên Giao bên cạnh cảm nhận được địa vị của mình đang bị uy hiếp. Con ban lan mãnh hổ kia chỉ hờ hững nhìn về phía đối phương, sau đó lại nuốt vào một giọt ma huyết nữa]

[Năm thứ bảy ngàn bốn trăm, Sơn Quân đã nuốt vào một trăm mười ba giọt ma huyết. Ở trước mặt nó, kể cả Khiếu Nguyệt Lang Yêu hay là con Tiên Giao mới đột phá kia, đều giống nhau cả, chúng nó đều bị khí thế cường hãn của Sơn Quân áp bách đến phải nằm rạp xuống dưới. Thần thông Sơn Quân của ngươi đã được tăng lên ] [ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: tám mươi bảy ngàn hai trăm năm ]

Thẩm Nghi nhìn quá trình thôi diễn kết thúc, cảm giác đau đớn ập đến, toàn thân nóng bỏng như bị lửa đốt, nhưng gia tăng cũng cực kỳ rõ ràng.

Lúc trước, hắn chỉ ngưng luyện được hơn tám mươi giọt ma huyết từ trên người Thanh Hoa phu nhân mà thôi vậy mà con Sơn Quân này lại hấp thu đến một trăm mười ba giọt ma huyết.

Lại nhớ lúc trước, con Sơn Quân này chỉ vừa mới đột phá tới Sô Đan cảnh mà thôi, nhưng ở thời điểm hiện tại, tuyệt đối có thể nói là thực lực của nó đã bay vọt về chất rồi.

Đây chính là đặc điểm của võ học yêu ma thối thể.

Phương thức hơi ngốc thật, nhưng tuyệt đối là yết giá công khai, tiền nào của nấy.

Đợi cho đến khi hoa văn hình Sơn Quân từ từ biến mất dưới làn da, Thẩm Nghi lại mặc y phục tử tế vào, đứng dậy gọi mây đỏ ra, lập tức lấy luồng khí tức từ trong chiếc chuông nhỏ của mình ra. Đây là luông khí tức lúc trước hắn từng thuận tay lấy đi trên người Dương Thiên Tường.

Sau đó, hắn đi theo khí tức chỉ dẫn, lập tức cưỡi mây biến mất ngay tại chỗ.

Bên cạnh Tùng Châu.

Cả đám đang đứng chờ đợi ở bên ngoài huyện thành, ngoại trừ Dương Thiên Tường khô gây, mấy người còn lại đều mặc áo giáp màu đen, áo choàng màu đỏ.

Bày ra thế trận lớn như thế chỉ vì chờ đợi một người.

Không biết đã qua bao lâu, một nam nhân thấp bé mặc áo đen ngắn vội vàng chạy như điên từ bên ngoài đến, trên người không để lộ một chút khí tức nào. Vừa nhìn thấy nhiều bóng người quen thuộc như vậy, sắc mặt gã khẽ biến, vội vàng lên tiếng hỏi: "Đột nhiên gọi ta trở về như vậy, chẳng lẽ các ngươi đều biết cả rồi?"

Nam nhân này chính là kim linh tróc yêu nhân còn lại của Tùng Châu.

Hỏi xong câu lúc trước, đột nhiên nam nhân thấp bé kia cắn chặt răng, cố gắng che giấu nỗi sợ hãi trong mắt, thổn thức nói: "Ta đã cố hết sức rồi, đã đưa thiên tài địa bảo thay cho nó. Nhưng đại nạn của nó sắp tới, lại bị Xích Mục Yêu Vương đánh trọng thương, cuối cùng cũng hết cách xoay chuyển, chỉ còn nửa hơi thở mà thôi."
Bình Luận (0)
Comment