Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 478 - Chương 478: Là Ta Tới Muộn Rồi...

Chương 478: Là Ta Tới Muộn Rồi... Chương 478: Là Ta Tới Muộn Rồi...Chương 478: Là Ta Tới Muộn Rồi...

"Thiên Yêu quật?" Thiếu niên nọ ngước mắt nhìn lên, tiếp tục hỏi.

Mấy vị Hỗn Nguyên Tông Sư phía đối diện đều lên tiếng trả lời: 'Không sai, có Kim Đao Yêu Vương, Hắc Phong Yêu Vương, còn có..."

"Ngươi đánh rắm!" Trương Thần Lâm giận dữ cắn răng nói, sau đó quay đầu lại, sắc mặt chuyển thành dữ tợn vô cùng: "Vì sao ta vẫn một mực canh giữ ở nơi này lại không nhìn thấy yêu ma? Huống chỉ sư thúc của ta còn ở bên trong đó! Chỉ dựa vào mấy tên các ngươi, nếu thật sự gặp được những con Yêu Vương kia, còn có thể sống sót đi ra sao?"

Nghe vậy, sắc mặt mấy vị Hỗn Nguyên Tông Sư bên này lập tức biến thành lạnh lùng. Nhưng tất cả lại không hẹn mà cùng phớt lờ câu nói của Trịnh Tử Thăng, chỉ thành thật nói thêm: “Chúng ta đánh không lại Yêu Vương, đây là sự thật, nhưng có một vị tiên bối ra tay cứu giúp, chuyện này không cần ngươi phải quan tâm”"

Lúc trước, bọn họ từng ra tay với Trịnh Tử Thăng, hiện giờ vừa vặn ném hết lên người đám yêu ma kia.

Thanh Phong chân nhân nhìn tòa pháp trận truyên tống đang biến mất với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được kia, nhưng ngoại trừ những người vừa mới xuất hiện, bên trong vẫn một mực im lìm, không có bóng người tiếp tục bước ra nữa.

Sau đó, thiếu niên này lại đưa mắt nhìn thanh niên mặc áo đen dẫn đầu đám người kia thêm một chút. Tiền bối trong mấy người này là ai, chỉ cân thông qua vị trí đứng của bọn họ là có thể rõ ràng nhìn ra được.

Nghĩ đến đây, gã vươn tay vỗ võ bả vai Trương Thần Lâm, thản nhiên nói: "Nén bi thương”

"Ngươi đánh..." Trương Thần Lâm vô thức muốn mắng lại, nhưng chưa kịp nói hết câu, toàn thân đã run rẩy, sau đó, gã tự giáng cho chính mình một bạt tai, vội vàng giải thích: "Chân nhân bớt giận, ta quá lo lắng cho sư thúc nên có chút mất bình tĩnh."

"Không sao, là ta tới muộn rồi." Thiếu niên nọ thu bàn tay lại, khẽ lắc lắc đầu, sau đó xoay người đi vê phía Bát Phương Thực Lâu.

Động tác đơn giản này của gã lại khiến những người còn lại đều kinh ngạc không thôi.

Ý tứ của lời này... chẳng lẽ Thiên Yêu quật đã phục kích Trương chân nhân của Huyền Quang động bên trong tòa động phủ kia, thậm chí còn thành công rồi? Đương nhiên, A Thanh và Trân Trung biết câu chuyện này vốn không diễn ra như những gì mọi người đang suy nghĩ, nhưng giờ phút này, cả hai đều duy trì im lặng, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, coi như không biết cái gì.

Chỉ dựa vào chuyện bọn họ đứng ở bên cạnh, trơ mắt nhìn Trương Minh Dương ngã xuống thôi, cũng đủ để Huyền Quang động bên kia điên lên, muốn lấy mạng bọn họ rồi, càng đừng nói đến Hứa gia và Đại Càn vốn có mâu thuẫn với Huyền Quang động từ trước...

"Thanh Phong chân nhân!" Bỗng nhiên Trương Thần Lâm lên tiếng gọi gã lại: "Có thể nói cho ta biết, đó là vị nào hay không?"

Thiếu niên thoáng ngừng bước, trầm ngâm giây lát, mới dùng ngữ điệu không quá xác định nói: "Bạch Vũ Yêu Hoàng?”

"Nhưng vì sao..." Thân hình Trương Thần Lâm thoáng lắc lư, dường như có chút đứng không vững rồi.

Loại chuyện một vị Hóa Thân Chân Nhân ngã xuống này, dù đặt vào Huyền Quang động, cũng là tổn thất khó có thể tiếp nhận được.

"Ách." Thiếu niên kia quay người lại, che giấu sự xấu hổ trong mắt: "Ta cũng không rõ lắm."

Lời này vừa nói ra, Mai cô nương và lão nhân kia lập tức dời ánh mắt đi theo bản năng.

Còn vì sao nữa?

Bởi vì nguyên liệu nấu ăn mà Nhiếp tiền bối mang đến chính là Hóa Huyết Yêu Hoàng của động thứ mười chín trong Thiên Yêu quật. Đây tuyệt đối là một hồi tai bay vạ gió có thể khiến tất cả những thế lực khác đều đóng cửa không ra.

Gần như bọn họ đã có thể tưởng tượng được cơn phẫn nộ của Thiên Yêu quật lân này kinh khủng đến cỡ nào, và rốt cuộc phải cần bao nhiêu mạng người mới có thể bình ổn được lửa giận của bọn họ.

Những thế lực còn may, nhưng Bát Phương Thực Lâu, Đại Càn và Huyền Quang động thì khẳng định là trốn không thoát rồi, người trước là đầu bếp, người sau là minh hữu cơ mà.

Ngô Đồng sơn chỉ có tổng cộng là mười hai đệ tử, nhưng người này càng cường hãn hơn người kia.

Nhiếp Quân đương nhiên là không sợ bị đối phương trả thù, mà với tính cách của gã, cho dù Bát Phương Thực Lâu hoặc thế lực đồng minh xảy ra vấn đề gì, cũng chẳng ảnh hưởng là bao, cùng lắm thì đến lúc đó, gã đi trả thù lại.

May mà Thanh Phong chân nhân còn có chút nhân từ, đã đi tới giúp sư huynh nhà mình giải quyết những mối phiên phức khắp thiên hạ.

Ý niệm tới đây, Mai Tịch Dao lại lặng yên liếc nhìn đám người kia. Lúc trước bọn họ đi vào nhiều như vậy, nhưng đến lúc đi ra chỉ còn không đến một nửa, ngay cả Hỗn Nguyên Tông Sư cũng tử thương thảm trọng.

Lúc trước, nàng đã chú ý tới người thanh niên mặc áo đen trực tiếp dẫn đầu đám người kia rồi, chẳng trách lúc rời đi, phong cách nói chuyện của hắn lại tự tin mười phần như vậy. Thì ra đối phương chính là một vị cường giả có bản lãnh thật sự bên người.

"Nếu không chê, xin mời chư vị đến Bát Phương Thực Lâu của ta nghỉ ngơi một lát, chúng ta đã chuẩn bị món ngon tiếp đãi các vị rồi." Sau khi tiếng nói thanh thúy dễ nghe của Mai cô nương vang lên, đám người đang có mặt tại hiện trường đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ít nhất là hiện giờ, đang ở trước mặt Thanh Phong chân nhân, hẳn là Trương Thần Lâm kia cũng không dám nhắc lại chuyện lục soát người lúc trước nữa.

Lúc này, được nhìn khuôn mặt trắng bệch của đối phương, trong lòng bọn họ lập tức cảm thấy hả giận hơn không ít.

Đáng đời!

Thẩm Nghi yên lặng nghe xong những lời bọn họ họ trao đổi, có thể nói là hắn cũng khá hài lòng đối với kết quả này.

Đương nhiên, không phải hắn cho rằng Hỗn Nguyên Tông Sư cực cảnh của Huyền Quang động kia khó giải quyết. Sau khi Cửu Yêu Hóa Ma Đại Pháp lại lân nữa gia tăng, chỉ cần đừng gặp phải một ít thủ đoạn bàng môn tả đạo mà bản thân không hiểu, nếu xét về cứng đối cứng, thì trong đám Hỗn Nguyên cảnh, hắn đã được tính là tôn tại nhất lưu rồi.

Nhưng nói gì thì nói, ở trong động phủ và ở bên ngoài vẫn có khác biệt.

Bên ngoài nhiều người phức tạp, tâm tư khác nhau. Tốt nhất là không nên lãng phí hương hỏa nguyện lực quý giá của mình vào những mối thù hận không cần thiết, xét cho cùng, giá trị hắn nhận lại được khi chém giết tu sĩ cũng quá ít ỏi đi.

Huống chị, với nội tình của Huyền Quang động, nếu bọn họ thật sự toàn lực nhằm vào hắn, đó mới thật sự là phiền toái lớn.
Bình Luận (0)
Comment