Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 489 - Chương 489: Hứa Uyển Vận!

Chương 489: Hứa Uyển Vận! Chương 489: Hứa Uyển Vận!Chương 489: Hứa Uyển Vận!

"Cô côI"

"Cô cô, ta là Thanh Nhi... Hứa Uyển Vận, người đừng có khinh người quá đáng!"

"Ta thấy ngươi mới là thứ khinh người quá đáng nha, ngươi vừa gọi ta là gì?" Hứa Uyển Vận túm lấy Thanh Nhi trong tay, muốn đánh cho nàng sưng mông một trận, nhưng vừa giơ tay lên, nhìn khuôn mặt nhỏ đáng thương ấy, trong lòng lại có chút luyến tiếc không nỡ xuống tay.

Nàng thở dài một tiếng, lại nhìn về phía thanh niên vừa rời đi kia: "Liễm Tức Trận Bàn ngươi cũng dám cho hắn? Ngươi có biết, trên trận bàn kia có dấu hiệu của Hứa gia, nếu hắn có quan hệ gì đó với Huyền Quang động, thì ngươi đã là người chết rồi?"

Người nọ có thể lặng yên không một tiếng động tiếp cận nàng, cũng giống như vừa rồi nàng có thể lặng yên không một tiếng động tiếp cận Hứa Thanh Nhị, bởi vì cả hai đều sử dụng cùng một thứ.

"Không liên quan gì.' Hứa Thanh Nhi vẫy vẫy tay muốn nói, Hứa Uyển Vận nghi hoặc một lát, cũng đưa mặt lại gần.

Ngay sau đó, khuôn mặt trắng nõn của nàng đột nhiên thay đổi. Hai ngón tay thon dài lại một lân nữa bấm lên, chỉ hận không thể dùng sức xé nát gương mặt của đứa ngốc Hứa Thanh Nhi này.

Hiện giờ nhóc con này có bản lĩnh lớn rồi, vừa đi ra ngoài đã dám đi trêu chọc Huyền Quang động, còn là một vị Hóa Thần Chân Nhân chân chính?

Đã thế, nó còn đang dương dương đắc ý thổi phồng thanh niên kia lên.

Cái gì mà có thể tham dự vào hồi đấu pháp của Hóa Thần, thậm chí đến thời khắc cuối cùng, còn đánh ra một đòn mang công lao to lớn.

Hứa Thanh Nhi khóc như mưa lập tức lườm cô cô nhà mình một cái: "Ta thấy Hứa gia các ngươi có thù với Huyên Quang động mới nói chuyện này cho người biết, đừng nói với người ngoài.'

"Hứa gia các ngươi, Hứa gia các ngươi!" Hứa Uyển Vận trút cơn giận lên mặt Thanh Nhi, lúc này mới chịu buông tay, lộ ra vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, sau đó phất tay triệt tiêu Liễm Tức Pháp Trận ở chung quanh.

Không hề nói đến chuyện vừa rồi nữa.

"Theo ta về nhà." Hứa Uyển Vận cất giọng nói cực kỳ chắc chắn, không cho phép nghi ngờ.

"Ta còn muốn đi xem Tuế Mộc... Một cây Tuế Mộc còn sống, thậm chí còn có khả năng trở thành linh căn, người không muốn xem sao?" Hứa Thanh Nhi dùng giọng điệu đầy mê hoặc nói.

Nàng hiểu rõ vị cô cô này nhất, đối phương vốn không thích trận pháp, mà có lẽ trong cả gia tộc, ngoại trừ nàng, cô cô chính là người ghét phải trốn tránh ở bên trong pháp trận nhất.

"Đừng giả bộ nữa, nếu người không muốn ra ngoài, thì vì sao phải chủ động đi tới tìm ta, mà không phải để phụ thân tới?"

"Ta..." Hứa Uyển Vận bị lời nói của nhóc con kia làm nghẹn họng, nhưng ngay sau đó, nàng đã phẫn nộ trừng mắt nhìn đối phương một cái: 'Lần này thôi, lần sau không được dùng cái cớ này nữa.”

Nàng vốn là Hỗn Nguyên Tông Sư cực cảnh, lại có thêm rất nhiều trận pháp trên người, có thể nói là cường giả đứng đầu mảnh đất này rồi, nhưng ngay cả tư cách tự do hít thở không khí bên ngoài cũng không có. Đổi lại là ai cũng thấy không cam lòng, chẳng qua ngày thường nàng luôn đóng vai điềm tĩnh để lừa gạt toàn bộ đám tộc nhân, chỉ có đứa cháu gái này mới có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của nàng.

"Nói đi, Tuế Mộc ở đâu, ta dẫn ngươi đi xem." Hứa Uyển Vận thoáng điều chỉnh hô hấp, tới hiện giờ nàng vẫn còn cảm nhận được hơi nóng trên lưng, trong lòng có chút không phục. Dùng đồ của Hứa gia để đối phó với người của Hứa gia, đúng là quá đáng mài

"Không cần người dẫn đường, kinh nghiệm giang hồ của người quá mức nông cạn, đần muốn chết." Vất vả lắm Hứa Thanh Nhi mới thoát khốn được, nàng không dám nấn ná thêm đã trực tiếp chạy về phía thực lâu rồi. Sau khi tiến vào thực lâu, nàng lại tìm thấy Thẩm Nghi đang ngồi trong góc. Nàng võ võ bộ ngực, lập tức đưa quyển sổ nhỏ tới: "Thẩm đại ca, những thứ này là ta vừa đổi được, đã dùng hết khoảng ba phần tích lũy bên trong túi trữ vật, sau khi trao đổi tin tức kia lại dùng hết bốn phần."

"Đã giải quyết xong rồi?" Thẩm Nghi ngước mắt nhìn lại.

Hứa Thanh Nhi xoay người nhìn cô cô với gương mặt không chút biểu cảm đi vào thực lâu, lúng ta lúng túng nói: “Đại khái là vậy.'

"Đây là thứ gì?" Thẩm Nghi lật cuốn sổ ra, chợt phát hiện mình không hiểu những thứ được ghi chép trên đó.

"Ta đã xem mấy bản công pháp bọn họ lấy ra trao đổi, đều là mấy thứ không đáng tiền, có rất ít người mang theo pháp môn chân chính lợi hại bên cạnh mình, nên mới dứt khoát đổi lấy những thứ khác."

A Thanh tiến đến bên tai Thẩm Nghị, dùng hơi thở như lan nói: "Những thứ này đều dùng để tu sửa Cửu Kiếm Diệt Kiếp Đại Trận, ta biết cách sửa, còn biết cách hoàn thiện nó."

Thấy hai người dùng tư thái thân mật như vậy nói chuyện với nhau, Hứa Uyển Vận lại vô thức siết chặt năm ngón tay.

"Ngươi đứng cách xa một chút." Thẩm Nghi khá là bất đắc dĩ không nói nên lời, chỉ có biết nhẹ nhàng đẩy đầu A Thanh ra.

Đừng quên là trong mắt người ngoài, nhóc con này vẫn có bộ dáng của thư sinh, còn rất tuấn tú xinh đẹp, nàng đứng gân hắn như vậy, dễ sinh ra hiểu lâm lắm.

"À được!" Hứa Thanh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Hứa Uyển Vận thấy thế, cơn giận trong lòng mới hơi bình ổn lại, nàng điều chỉnh xong biểu cảm trên mặt, lại đi đến đối diện với Thẩm Nghị, ngồi xuống.

"Đạo huynh, trong khoảng thời gian này ngươi đã chăm sóc cho tiểu bối nhà ta, xin lỗi vì nhóc con ấy đã gây ra cho ngài không ít phiên phức." Hứa Uyển Vận tự rót cho mình một chén trà, lấy trà thay rượu, muốn cảm ơn người nọ.

"Không cần phải khách khí, nàng cũng giúp ta không ít chuyện." Thẩm Nghi gật đầu, hắn cũng nói ra sự thật.

Chỉ dựa vào lời A Thanh vừa nói, nếu nàng có thể sữa chữa được Cửu Kiếm Diệt Kiếp Trận, thì đặt nàng ở chỗ nào cũng không thể thiếu người bảo hộ được. Bởi thứ kia chính là trận pháp có thể vây giết Hóa Thần cảnh...

Thấy hai người khách khí giao lưu như vậy, A Thanh cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nàng chỉ có chút nghịch ngợm, chứ không phải thực sự ngõ nghịch bất kham, đã biết hai người này đều đối xử vô cùng tốt với mình, trong thâm tâm nàng thực sự không hy vọng giữa bọn họ sinh ra khoảng cách gì.

Nghĩ đến đây, nàng lại lập tức cảm thấy trong chuyện này có điểm gì đó là lạ, nhưng nghĩ mãi vẫn không biết ở nơi nào có vấn đề rồi...
Bình Luận (0)
Comment