Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma (Bản Dịch)

Chương 524 - Chương 524: Thanh Linh Quỷ Diện Ưng!

Chương 524: Thanh Linh Quỷ Diện Ưng! Chương 524: Thanh Linh Quỷ Diện Ưng!Chương 524: Thanh Linh Quỷ Diện Ưng!

Gần như cùng khoảng thời gian ấy, hắn đã cảm nhận được bản thân vừa bị một luông khí tức mênh mông khóa lại. Thân hình Thẩm Nghỉ điên cuồng lay động, nhưng không cần biết hắn di chuyển thế nào, từ đầu đến cuối vẫn không thể thoát khỏi tâm ngắm của con Yêu Hoàng kia.

Hắn cưỡng ép mình phải ổn định lại tâm thần, dứt khoát không né tránh nữa, mà trực tiếp đi về phía đại điện đón khách.

"Ngăn cản một tay của nó."

“Thanh Hoa tuân mệnh."

Trong nháy mắt, khi kết nối với Thanh Hoa xong, Thẩm Nghi đã hóa thành một luồng lưu quang lao thẳng về phía cánh cổng chào cao ngất kia.

Kim Thân Pháp Tướng bảo vệ phía sau hắn, lại phát hiện có một nam nhân với hình dáng quái dị đang khoan thai ngồi bên trong tòa đại điện đón khách đã sụp đổ kia, gương mặt gã như ác quỷ, trên người khoác một chiếc áo lông vũ màu xanh.

Gã há to miệng nuốt lấy huyết nhục, thậm chí còn cười cười với Kim Thân: "Các ngươi cứ tùy tiện trốn đi, không cần phải khách khí với bản Hoàng."

Sau khi nhìn Kim Thân cũng biến mất ở phía dưới cổng chào, nam nhân nọ mới không nhanh không chậm liếm sạch huyết tương trong lòng bàn tay, lúc này mới đứng lên, nhẹ nhàng duỗi hai tay ra thư giãn một chút.

Nhìn thì từ tốn là vậy nhưng chỉ một nháy mắt, vị trí vừa rồi đã trống rỗng, không còn thân hình của nam nhân kia nữa rồi.

Bên ngoài cổng chào, Thẩm Nghi lướt ngang qua trời cao, sông ngòi núi non dưới chân nhanh chóng bị bỏ lại phía sau với tốc độ dùng mắt thường khó mà thấy được.

Kim Thân đang cảnh giác trông coi phía sau.

Đúng vào lúc này, Thanh Hoa chợt phát hiện ra chủ nhân đã dừng động tác lại, nàng nhìn sang bên kia. Chỉ thấy nam nhân vừa rồi còn yên tĩnh ngồi một chỗ, lúc này đã bay lơ lửng ở ngay trước mặt mình, bộ lông vũ màu xanh trên người gã rực rỡ đến tỏa sáng, tựa như một món bảo y lộng lẫy đang rủ xuống hai bên.

Gã cười khanh khách, lập tức đưa tay chỉ sang bên cạnh hỏi: "Có muốn thử chạy trốn từ bên này hay không?"

Thẩm Nghi chỉ trâm mặc đúng một nháy mắt, chờ đến khi hắn lại một lần ngước mắt nhìn lên, Chân Dương Kỳ Lân Thạch nóng bỏng bên trong Thôn Thiên Yêu Anh, đã tỏa sáng tựa như một vầng mặt trời chói chang. Sóng lửa màu tím vàng cuồn cuộn tuôn ra, giống như một đám mây chói lọi, trải rộng về phía chân trời.

"Phù." Thanh Linh Quỷ Diện Ưng vỗ vỗ tay nói: "Ngươi không định chạy trốn, muốn liều mạng với bản Hoàng đấy sao?"

Dứt lời, nó đã thu hồi nụ cười lại: "Vậy... tới đây đi?"...

Trấn Yêu thành.

Gần như tất cả các tu sĩ đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy một vệt nắng chiêu màu tím vàng ùa vào trong mắt. So với cảnh tượng hiếm thấy này, luông yêu khí ngút trời bên kia mới là nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

"Tử Diễm chân nhân lại ra tay sao?"

Trên lầu hai của quán rượu, có tu sĩ vỗ đùi mạnh một cái, lập tức quay sang đám đồng bạn chung quanh, hét lên một tiếng: "Còn nhớ Trịnh gia ta từng nhắc đến không? Chính là cảnh tượng kiểu này đó!"

Người bên cạnh vội vàng đứng dậy hỏi: "Ngươi còn nói đối phương là chân nhân hả? Không cảm nhận được yêu khí đó đáng sợ tới mức nào à?"

"Thiên Yêu quật có Yêu Hoàng sánh ngang với Hóa Thần trung kỳ xuất hiện." Có người lúng ta lúng túng nói.

Lời ấy tựa như một viên đá ném thẳng xuống mặt hồ, làm dấy lên tầng tầng sóng nước, gần như tất cả mọi người đều vỗ xuống bên hông.

Trong lúc nhất thời, các loại tường vân phi toa ùn ùn xuất hiện.

"Tử Diễm chân nhân, vì sao ta chưa từng nghe qua cái tên này chứ?" Đường Nguyên vừa điều tức vừa nghiêm túc đưa mắt nhìn vê phía chân trời.

Gã biết, có mấy vị chân nhân thuộc Ngô Đồng sơn đều đang có mặt bên trong Thiên Yêu quật, nhưng không một vị nào trong nhóm này có thể chống lại cảnh tượng trước mắt này.

"Nghe người bên ngoài nói, đó chính là vị đã diệt Trịnh gia kia." Mấy vị Tông Sư của Đại Càn nhẹ giọng nói, lời còn chưa dứt, Hầu Vạn Hải đã nhìn thấy Hứa Uyển Vận đang ở bên cạnh bọn họ, lập tức lộ vẻ mặt sợ hãi, gã không khỏi nghi ngờ hỏi: "Ngài làm sao vậy?

Đường Nguyên thoáng ngơ ngác một chút, chợt nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi: "Không phải là Thẩm đạo hữu chứ?”

Gã nhớ đối phương cũng thích chơi lửa. Hứa Uyển Vận không nhiều lời, cả người đã lao ra khỏi quán rượu, trực tiếp bay về phía dị tượng kia.

"Hỏng rồi!" Đường Nguyên và mấy người còn lại vội vàng đưa mắt nhìn nhau. Vốn tưởng rằng Thiên Yêu quật đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không ngờ chuyện ngoài ý muốn kia lại có liên quan tới đám người mình.

"Đi xem một chút?' Đường Nguyên đứng lên, gã còn nhớ lúc trước mình từng nói ân cứu mạng, ngày sau nhất định sẽ trả lại. Nhìn tình hình này, sợ là bản thân còn không đợi tìm được cơ hội trả lại, ân nhân cứu mạng đã mất rồi.

Mấy vị Tông Sư của Đại Càn không trả lời, chỉ yên lặng đứng dậy.

Mấy bóng người lập tức đằng không bay lên, đuổi theo Hứa Uyển Vận.

Cả đám đều là hạng người có tu vi hùng hậu, bởi vậy khoảng cách này, chỉ trong chớp mắt đã tới.

Ở thời điểm Đường Nguyên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bỗng nhiên gã lại có cảm giác da mặt mình đang run lên. Chỉ thấy một nam nhân toàn thân phủ đầy lông xanh, đang dùng một tay xuyên qua phần cổ của con kim long, sau đó, ngay cả nam nhân nọ cũng bị Kim Thân hung hăng đập mạnh xuống dưới đất.

Cùng thời điểm này, gã cũng nhìn thấy thân hình cao lớn của thanh niên kia đang lơ lửng giữa không trung, bộ áo bào màu đen trên người hắn đã vỡ vụn, thân trên để trần, đường vân đỏ tươi cùng với ngọn lửa màu vàng tím hoà lẫn vào nhau, tựa như một huyết nhân.

Hắn mang theo chín vâng Ly Hỏa, trực tiếp hóa thành một luồng lưu quang ầm ầm rơi xuống đất!

"Ha ha ha hai" Thanh Linh Quỷ Diện Ưng phát ra tiếng cười chói tai, vững vàng nắm lấy bả vai Thẩm Nghi, để mặc cho Ly Hỏa tùy ý đánh lên người mình, lớp lông vũ màu xanh lấp lánh nhanh chóng bắt lửa, hừng hực thiêu đốt, ngay cả làn da trên người nó cũng bắt đầu bị hòa tan.

Khuôn mặt kia càng giống như cái mặt quỷ dữ tợn đến đáng sợ.

"Bản Hoàng muốn thử xem, mình có thể xé sống ngươi hay không."

Hai tay nó chợt phát lực, nhưng đúng vào lúc này, lại bị một quyên của Kim Thân Pháp Tướng đập thẳng xuống dưới đất.
Bình Luận (0)
Comment