Chương 536: Năm Thứ Hai Mươi Hai Ngàn Năm Trăm...
Chương 536: Năm Thứ Hai Mươi Hai Ngàn Năm Trăm...Chương 536: Năm Thứ Hai Mươi Hai Ngàn Năm Trăm...
Ông ông —— Thanh trường thương đen nhánh giống như một con Giao Long chân chính. Chỉ trong nháy mắt, nó đã đảo ngược, rồi đâm thẳng về phía Thẩm Nghi.
Một thương nhìn như thế đại lực trâm, hùng hùng hổ hổ như vậy, nhưng còn chưa phát lực đã bị chùm sáng tứ tượng bắn trúng, một lần nữa đánh rơi!
Thẩm Nghi cũng không khách khí, hắn lại giáng một quyền lên thân thương. Trường thương đập ầm ầm vào vách đá, nó lập tức nổi giận chỉ thẳng về phía đỉnh động, sau đó lại chỉ thẳng vào người Thẩm Nghi, dường như đã ấm ức tới cực điểm rồi.
Đều là điều động yêu lực, dựa vào cái gì chỉ trấn một mình nó?
Thẩm Nghi nhíu mày, hắn không định nuông chiều thứ này, nếu dám tới nữa, sẽ giáng tiếp một quyền. Cùng lúc đó, theo quá trình thọ nguyên của yêu ma trôi đi, tiến độ thôi diễn trong bảng giao diện cũng nhanh chóng được kéo lên.
Dân dần, U Vĩ Thương đã không còn táo bạo như trước nữa, chỉ nghe "lạch cạch'" một tiếng, nó đã rơi xuống trước người Thẩm Nghi rồi.
Đúng là thứ này có thực lực vô cùng cường đại, nhưng ở thời điểm không có người điều khiển, nó cũng chỉ là một đoạn xương đuôi mà thôi.
Sau khi tạm thời trấn áp được sự phản kháng theo bản năng của nó, Thẩm Nghi lại tiếp tục dựa theo thủ đoạn được ghi lại trên Thông Yêu Luyện Bảo, để thử luyện hóa triệt để thứ này.
Nghe động tĩnh truyên đến từ trong hang động, hai cô cháu bên ngoài có chút mờ mịt liếc mắt nhìn nhau một cái, A Thanh do dự nói: "Có muốn vào xem một chút hay không?”
"Ngươi đi đi." Hứa Uyển Vận đã đoán được suy nghĩ đại khái của chất nữ nhà mình rồi.
"Cô cô đi đi." A Thanh bĩu môi đáp lại.
Hai người trâm mặc hồi lâu, lúc này mới cùng nhau cất bước đi vào bên trong hang động. Sau đó, hai cô cháu Hứa gia lập tức bị Thanh Hoa đang dùng ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm vào, phất tay đẩy ra toàn bộ.
"Ôi" A Thanh ngã chổng mông xuống đất, Hứa Uyển Vận lại không khoa trương như vậy, chỉ lui lại chừng hai - ba bước, sau đó có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm vào vùng hư vô trước mặt. Thứ gì có thể ngăn cản một vị Hỗn Nguyên Tông Sư cực cảnh như nàng?
Nhưng không cần biết đó là cái gì, thì qua tình huống này, bọn họ đã hiểu được thái độ của Thẩm Nghi rồi.
"Vẫn nên thành thật ở lại đây đi. Hứa Uyển Vận tìm một vị trí bằng phẳng, nhẹ nhàng ngồi xuống, dùng hai tay chống cằm. A Thanh cũng đi theo, nàng lấy cái bếp lò nhỏ của mình ra, bắt đầu tu sửa bộ kiếm trận lúc trước.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Từ sau khi Thẩm Nghi tiến vào hang động, hắn vốn không rời đi nửa bước, ngẫu nhiên trong đó sẽ truyền ra một tiếng động thật lớn, nhưng đa phần đều là yên tĩnh.
Thỉnh thoảng Hứa Hồng Đức và mấy vị tộc lão sẽ đến nơi này nhìn một chút, lại phát hiện hai cô cháu kia giống như kẻ ngốc, đang ngồi xổm ở ngoài cửa hang. Bà lão có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chứng kiến cảnh tượng này, bà cũng dứt khoát dập tắt dự định lúc trước luôn rồi.
Mãi cho đến khi những người khác của Hứa gia đã sắp quên đi sự tôn tại của Thẩm Nghị, thì rốt cục trong hang động lại có một mảnh huyết khí lan tràn.
Thẩm Nghi vẫn ngồi xếp bằng như cũ, chỉ có điều ở bên cạnh hắn, lại có thêm một thanh trường thương đứng thẳng tắp trên mặt đất, tựa như một người hộ vệ trung thành. Thi thể của Bạch Vũ Yêu Hoàng đã biến mất hơn phân nửa, trực tiếp hóa thành khoảng tám trăm giọt ma huyết được lưu trữ bên trong khí hải.
[ Năm thứ mười tám ngàn, sau khi tiêu hóa bảy trăm hai mươi giọt ma huyết, dường như Thanh Diện Sư Tiên đã chạm đến điểm cực hạn của Yêu Vương, thần thông Âm Phong Sát Vũ trực tiếp bay vọt về chất ]
[ Năm thứ hai mươi hai ngàn năm trăm, Hóa Huyết Ma Ngưu đã nuốt hết hơn một trăm giọt ma huyết còn thừa, Hóa Huyết thần thông đạt được trưởng thành ]
Tất cả thu hoạch trong chuyến đi Thiên Yêu quật này đang nhanh chóng hóa thành nội tình của Thẩm Nghi.
Rốt cuộc hắn cũng mở mắt.
Sau khi thần thông của Tiểu Yêu Vương đạt được trưởng thành, tốc độ biến mất của phần thi thể còn lại trên người Bạch Vũ Yêu Hoàng đã trở nên nhanh hơn, thậm chí còn có thể nhìn thấy bắng mắt thường.
Lại một ngày đêm trôi qua, ma huyết hùng hậu trực tiếp hóa thành một cơn sóng lao nhanh trong khí hải. Thi thể của Kim Tình Sư Hoàng và Thanh Linh Yêu Hoàng đã khô kiệt chỉ còn một cái túi da, cả hai đã cung cấp cho hắn gần ba ngàn sáu trăm giọt ma huyết.
Nội dung nhắc nhở nhanh chóng lướt qua trên bảng giao diện.
Trước kia là đám Tiên Yêu không đủ ăn, mà bây giờ, ma huyết lại nhiều đến mức không dùng hất.
Giờ phút này, ngay cả Hóa Huyết Ma Ngưu cũng tiêu hóa hơn tám trăm giọt ma huyết rồi, mà vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
Lượng ma huyết cung cấp cho cả tám con Tiên Yêu cộng lại, đã sớm vượt qua số lượng hai ngàn, nó cũng chính là điểm cực hạn của thân thể cấp bậc Yêu Hoàng.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Mười ngàn năm ]
Thẩm Nghi vẫn luôn chú ý đến sự thay đổi về số lượng thọ nguyên. Theo xu thế này, muốn trực tiếp thôi diễn Cửu Yêu Hóa Ma Đại Pháp đạt đến trình độ viên mãn vẫn còn kém một chút. Bởi vậy sau khi lưu lại một món linh căn cuối cùng, hắn cũng dứt khoát ngừng quá trình rót vào.
"Phù." Thẩm Nghi chậm rãi đứng dậy, đưa tay làm ra động tác nắm lấy, chỉ trong nháy mắt, U Vĩ Thương đã rơi vào lòng bàn tay.
Dưới hiệu quả áp chế của trận pháp Tứ Tượng Phục Yêu, lớp vảy đen trên thân thể hắn đã hoàn toàn rút đi, ảnh hưởng của U Vĩ Yêu Hoàng đã triệt để bị tiêu trừ.
Mà hiện tại, cây thương này cũng thay đổi chủ nhân rồi.
Cảm nhận được luồng yêu lực khiến người ta sợ hãi đang ẩn chứa bên trong thanh trường thương, Thẩm Nghi hài lòng thu nó vào trong bảo cụ trữ vật.
Có cây thương này hỗ trợ, cũng đồng nghĩa với hắn đã nắm giữ thực lực tương đương với một nửa U Vĩ Yêu Hoàng, lại cộng thêm nhục thân tôi thể vừa đạt được một bước tiến nhảy vọt, nếu hiện giờ, lại cho hắn đối đầu với Thanh Linh Yêu Hoàng... Không đúng, kể cả mấy vị Đại Yêu xếp hạng phía trước Thanh Linh Yêu Hoàng, Thẩm Nghi cũng cho rằng mình có thể nghiền ép đối phương.
Tuy thực lực của hắn ở thời điểm hiện tại còn lâu mới bằng được Nhiếp Quân, nhưng hẳn là sẽ không thua lão tổ Võ Miếu.
Nếu cảnh giới cũng có thể đột phá đến Hóa Thần, thậm chí hắn còn có hi vọng sẽ đuổi kịp vị Thanh Phong chân nhân kia.