Chương 637: Chuyện Tên Kia Có Thể Làm ...
Chương 637: Chuyện Tên Kia Có Thể Làm ...Chương 637: Chuyện Tên Kia Có Thể Làm ...
"U Vi, động phủ của U Vĩ Yêu Hoàng”
Tứ Dực Phi Ưng vừa dứt lời,
đã nhìn thấy nữ nhân kia nhẹ nhàng vung tay lên, một luồng linh áp lập tức tràn vào hai mắt của nó, rồi ầm ầm bành trướng nøay trong đầu nó,
mãi cho đến khi cái đầu con chim ưng kia nổ tung ra. Thanh Phong chân nhân hít sâu một hơi, nói: "Ta đã để lại rất nhiều tin tức ở bên ngoài Thiên Yêu quật, nhưng đều không có người đáp lại, chỉ sợ ngay cả Kim Thân Pháp Tướng cũng đã rời đi rồi...
"Con sư tử kia còn sống, thậm chí nó còn bỏ cả tâm tư báo thù, có lẽ tiểu tử họ Thẩm kia thật sự gặp nạn rồi." Thanh Phong nhìn sang bên cạnh. Lời này vừa nói ra, chỉ có một mình Miêu Thanh Tuệ lộ vẻ mặt đây rung động, trong mắt có thêm một tia đáng tiếc: "Lần trước chính bộ Kim Thân kia đã cứu ngươi."
"Cho nên, có nói sao chăng nữa ta cũng phải làm một chút gì đó... Lý Thanh Phong khẽ cắn môi, nặn ra một nụ cười đầy cảm giác miễn cưỡng: "Làm phiền sư tỷ.
"Ta không quan tâm các ngươi đang nói tới ai." Linh Hề chân nhân hờ hững thu hồi bàn tay, sau đó thản nhiên nói: "Ta chỉ muốn để sư phụ nhìn xem, Ngô Đồng sơn vẫn còn nhân vật số một như Linh Hê này." Nói xong, nàng lại cất bước, đi về phía trước.
"Trong ấn tượng của ta, đây là lần đầu tiên đại sư tỷ rời núi, không ngờ lại dứt khoát như vậy.' Miêu Thanh Tuệ mở miệng hóa giải sự xấu hổ của Thanh Phong.
Đồng Tâm Xuyến không nói gì. Chẳng biết tại sao, mặc dù đại sư tỷ có được tu vi Hóa Thần viên mãn, nếu chỉ luận về cảnh giới thì hoàn toàn có thể xưng nàng là đệ nhất nhân dưới sư phụ rồi, nhưng trong lòng gã lại luôn không thể nào tín nhiệm được đối phương. Không có lý do gì hết, chỉ là phản ứng bản năng trong lòng mà thôi.
Dựa theo ý tưởng của øã, muốn đi một chuyến này, ít nhất bọn họ cũng phải làm ra rất nhiều chuẩn bị, ví dụ như liên hệ với Đại Càn, hỏi tung tích của tu sĩ Âm Thần kia trước đã.
Nhưng tính cách của đại sư tỷ vốn nóng nảy bộp chộp như thế, chẳng ai có thể khuyên được. Rõ ràng là chuyện của Khương Thu Lan và Nhiếp Quân, đã khiến nàng không khống chế được cảm xúc của mình rồi.
"Không cần biết thế nào, chí ít thì tu vi là thật, chỉ hy vọng sẽ không xảy ra sai lầm gì" Đồng Tâm Xuyến thầm thở dài một tiếng, cũng nhích người đi theo.
Ngay khi mấy người bọn họ đang đến gần động phủ của U Vĩ Yêu Hoàng, lại có một bóng hình xinh đẹp đây đặn đang lười biếng nằm bên trong động phủ kia.
"Chậc." Kim Sí Yêu Hoàng dùng tay chống đầu, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp. Lúc trước, chỉ nghe con sư tử kia nói dăm ba câu mà tâm trí của nàng ta đã bị hắn lừa gạt luôn rồi. Đến lúc trở về suy nghĩ một chút, mới thấy không phải lúc trước, đối phương không nói gì rõ ràng sao, thế thì lần này nàng ta nhất định phải hỏi cho rõ. Thanh quang như sóng nước dập dờn, nhìn thì vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trong khoảnh khắc nó rơi xuống, động phủ của U Vĩ Yêu Hoàng lập tức hóa thành đất bằng, sau đó địa mạch chung quanh âm âm lún xuống đến mấy trượng! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Linh Hề chân nhân ấn tay phải xuống, ánh mắt biến thành lạnh lẽo kinh người. Đồng Tâm Xuyến đứng bên cạnh, nhìn khung cảnh trời sập đất lún trước mắt, gương mặt lập tức biến sắc, thậm chí đối phương còn không thèm thương lượng với đám người mình một câu, đã vội vàng động thủ mà không kịp chuẩn bị bất cứ điều gì.
Miêu Thanh Tuệ mím môi, phản ứng cực nhanh, vội vàng tế bảo tháp đen tuyên ra, rồi hướng ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào đống phế tích dưới chân. Nàng không biết con Sư Hoàng kia mạnh cỡ nào, nhưng đã từng chứng kiến cảnh tượng Thẩm Nghi ra tay, so sánh một chút là có thể hiểu được con sư tử đã đoạt U Vĩ Thương này tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.
Quá vội vàng! Các nàng vốn là tu sĩ có đầu óc, rõ ràng là có thể chuẩn bị trước loại chuyện phục kích này. Không nói đến những thứ khác, chỉ cần để Đồng sư đệ bày ra đại trận trước, dù không ngăn được con sư tử kia, thì sau này, cũng có thể ngăn cản những con yêu ma khác ở bên ngoài đi tới trợ giúp, tránh để con sư tử nọ đào thoát.
Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
Hiện giờ danh tiếng của Kim Tình Sư Hoàng đang thịnh, nó mới có thể chủ quan như thế, đợi cho đến khi nó cảm nhận được nguy hiểm, thì về sau chắc chắn nó sẽ cẩn thận hơn nhiều, sao có thể cho bọn họ cơ hội vụng trộm tiếp cận nó được?
"Chớ có buông lỏng cảnh giác!" Đáng tiếc, Miêu Thanh Tuệ vốn là sư muội, nào dám chỉ trích vị đại sư tỷ vốn luôn tự cao tự đại này, chỉ có thể nhắc nhở hai vị sư đệ một tiếng. "Có cần thiết phải làm như vậy không?" Linh Hê chân nhân lạnh lùng liếc nàng: "Ngươi không tin bản tọa sao? Càng hy vọng người đưa các ngươi tới hôm nay là Nhiếp Quân hả?"
"Thanh Tuệ không dám” Miêu Thanh Tuệ lắc đầu, trong lòng lại âm thâm thở dài.
"Suy cho cùng, nó cũng chỉ là một con tiểu yêu mà thôi, không phải thập Đại Yêu Hoàng." Linh Hề chân nhân thu hồi ánh mắt, lật bàn tay lại, hung hăng siết chặt năm ngón tay: "Huống chỉ, ở trước mặt bản tọa, dù thập Đại Yêu Hoàng có đích thân tới đây cũng không tính là gì"
Từ nhiều năm về trước, Nhiếp Quân đã có thể lấy một địch sáu con yêu ma, dù đối phương có mạnh hơn nữa, cũng có thể mạnh được đến đầu?
Chuyện tên kia có thể làm được, thì nàng cũng có thể làm được, hơn nữa còn làm được tốt hơn.
Theo động tác trên bàn tay nàng, bụi đất và đá vụn dưới chân đột ngột xoay tròn, hệt như chúng đang bị một bản tay vô hình do linh áp hóa thành, trực tiếp nắm lại cùng một chỗ với nhau. "Phù"
Đồng Tâm Xuyến dời ánh mắt nhìn xuống phía dưới, gã không lựa chọn bày trận, mà lấy ra hai thanh Tử Mẫu Kiếm một dài một ngắn.
Đúng vào thời điểm bụi đất và đá vụn trực tiếp tụ tập lại tạo thành một quả cầu vô cùng lớn, thì đột nhiên một luồng chấn động cực lớn trực tiếp bộc phát ra ngay tại một vị trí nào đó bên trong quả cầu kia, đồng thời một bàn tay sắc bén cũng nhanh như cắt thò ra ngoài, ngay sau đó là một đôi kim sí vung tới, hung hãng đánh nát đống đá vụn kia. Một nữ nhân đầy đặn mà tràn ngập dã tính chậm rãi bước tới, con ngươi dựng thẳng bình tĩnh nhìn lên trời.
Đến khi nhìn rõ khuôn mặt của đám người trước mắt, nàng ta dùng răng nanh cắn móng tay, khóe môi cong lên, để lộ ra vẻ nghiên ngẫm: "Thập Đại Yêu Hoàng cũng không tính là øì, lời này là thật hay giả?"