Chương 638: Sai Lắm Ấu Trĩ!
Chương 638: Sai Lắm Ấu Trĩ!Chương 638: Sai Lắm Ấu Trĩ!
Khi giọng nói thanh thúy này vang lên bên tai mấy người, Đồng Tâm Xuyến đột ngột giơ song kiếm lên, đồng tử trong mắt Miêu Thanh Tuệ nhanh chóng co rút lại, Thanh Phong chân nhân hít sâu vào một hơi: "Kim Sí Cửu Văn Hổ!" Không phải bọn họ đến đây để phục kích con Kim Tình Sư Hoàng kia sao, sao lại lòi ra một con hổ hung dữ khác rồi? Còn nữa, vì sao Thập Đại Yêu Hoàng lại rời khỏi bảo địa? Linh Hêề chân nhân bị cặp đồng tử dựng thẳng kia chăm chú nhìn vào, phần lưng lập tức dâng lên một luồng cảm giác mát lạnh, khiến nàng øian nan nuốt một ngụm nước miếng xuống, đây vốn là động tác bản năng và bản thân nàng cũng khó có thể nhận ra. Từ trước đến nay, nàng vẫn luôn ở bên trong Ngô Đồng sơn, hầu hạ bên cạnh sư phụ, nên hầu hết những øì nàng nhận thức về Thiên Yêu quật đều đến từ những cuộc trò chuyện của các sư đệ đồng môn. Đây là lần đầu tiên nàng được tận mắt nhìn thấy một con Đại Yêu Hoàng trong lời đồn đại.
Dù đối phương vẫn còn duy trì hình người, vẻ mặt cũng không quá mức dữ tợn đáng sợ, nhưng hung sát chi khí mơ hồ tràn ngập ra ngoài, vẫn làm trái tim Lỉnh Hề chân nhân thoáng đập nhanh hơn.
"Sao... sao, có vấn đề gì sao?" "Đương nhiên là có vấn đề" Nghe thấy câu hỏi không đủ tự tin này, rốt cục Kim Sí Yêu Hoàng cũng nổ nụ cười: "Bản Hoàng thọ bảy mươi ngàn năm, có khả năng những tu sĩ Hóa Thần kỳ bản Hoàng từng ăn còn nhiều hơn số ngươi từng được gặp, ngươi lấy đâu ra lá gan to như vậy, lại dám đứng trước mặt bản Hoàng?" Khoảnh khắc chữ cuối cùng kia rơi xuống, phần cổ Linh Hề chân nhân lập tức bị một đôi vuốt thú sắc bén chộp lấy. Nàng kinh hãi nhìn chằm chằm vào cặp đồng tử dựng thẳng đang áp sát tới gần mình kia, cảm nhận được hơi thở mơ hồ của của đối phương phả thẳng vào mặt, vậy mà ... bản thân nàng lại hoàn toàn không biết, nàng ta đã tiếp cận mình như thế nào. "Cút ngay cho bổn tọa!" Linh Hề chân nhân phát ra một tiếng thét chói tai, hai tay áo vung lên, linh áp nặng nề trút xuống, sau đó nặng nê vỗ thẳng xuống người Kim Sí Yêu Hoàng.
Nữ nhân đầy đặn kia khẽ nghiêng người bứt ra, đồng thời cũng cười nhạo một tiếng, trực tiếp lưu lại mấy vết thương thật sâu trên phần cổ trắng nõn của Linh Hê.
"Á —_—_— H)
Linh Hề cảm nhận được đau đón, lập tức theo bản năng phát ra một tiếng hô nhỏ. Đồng Tâm Xuyến khẽ cắn môi, Tử Mẫu Kiếm đột ngột bắn tới, giống như linh xà xuất động, dùng tốc độ mắt thường cũng khó có thể nhìn thấy, hung hăng đâm về phía Kim Sí Yêu Hoàng!
Đinh!
Kim Sí Yêu Hoàng hơi nghiêng đầu, rồi há miệng cắn lấy thanh đoản kiếm kia, hai cái răng nanh sắc bén còn trực tiếp cắn cho thân kiếm hiện đây vết rạn.
Ngay cả thanh trường kiếm còn lại cũng bị một chưởng của nàng ta nắm chặt.
Pháp bảo đến từ Ngô Đồng sơn đương nhiên là bất phàm, nó hung hãng xé rách lòng bàn tay của Đại Yêu Hoàng, khiến cho yêu huyết sền sệt chảy dọc theo mũi kiếm. Nhưng trên mặt nàng lại không phát sinh một chút biến hóa nào, vẫn giữ nguyên nụ cười mỉa mai kia.
"Sư tỷ!" Bảo tháp trong tay Miêu Thanh Tuệ phóng ra huyền quang, trực tiếp bao phủ con hổ yêu trước mắt lại, đồng thời cũng nôn nóng hô to một tiếng.
Đồng Tâm Xuyến ngơ ngác nhìn qua rồi lập tức nổi giận: Chỉ thấy Linh Hề chân nhân hô hấp dồn dập, đang dùng một tay che cổ, năm ngón tay khác nhanh chóng nhảy lên, nhưng khí tức thiên địa lại lúc ngưng lúc tán.
Đúng vậy, nàng bấm sai pháp quyết!
"Chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, ngươi hoảng cái gì!" Đồng Tâm Xuyến giận dữ mắng một tiếng.
Có lâm không vậy? Trong loại thời khắc nguy cấp này, nàng có thể phạm phải loại sai lầm ấu trĩ như thế?
"Ngươi kêu la cái gì, ta không có!" Linh Hề chân nhân rống lên một tiếng, rốt cuộc cũng bấm ra pháp quyết. Chỉ thấy một đạo linh ấn trong suốt đột nhiên ngưng tụ ngay trong thiên địa, rồi ầm ầm đánh về phía nữ nhân đây đặn kial
Thả linh ấn xong, Linh Hề chân nhân thoáng thở phảo một hơi, nhưng chỉ trong nháy mắt sau đó, con ngươi trong mắt nàng lại điên cuồng phóng đại.
Phải biết rằng loại linh ấn này vốn là trần pháp do sư phụ truyền thụ, nàng đã sớm tu luyện đến cảnh giới đại thành, chỉ cân xuất nó ra, hết thầy mọi chuyện đều suôn suôn sẻ sẻ, vậy mà giờ phút này, nó lại bị con Kim Sí Yêu Hoàng trước mắt giơ một tay đỡ lấy, còn hỡi hợt hỏi một câu: "Đại sư tỷ Ngô Đồng sơn chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?" "Nàng" Linh Hề chân nhân kinh ngạc lên tiếng, hoàn toàn không thể tin được vào mắt mình.
Đồng Tâm Xuyến nhanh chóng bố trí đại trận, Miêu Thanh Tuệ lại trực tiếp bay lên không trung, lao tới, dùng huyền tháp trong tay hung hăng đập xuống con hổ yêu kial
Ngay cả Thanh Phong cũng nhân cơ hội lấy ra một món pháp bảo đã tổn hại, toàn lực đánh ra, đồng thời hét lớn: "Sư tỷ, đừng thất thần, nàng ta đang lừa ngươi đó."
"Nghiệt súc xảo trá.." Linh Hề chân nhân vội vàng bấm pháp quyết thêm một lần nữa.
Kim Sí Yêu Hoàng bị huyền tháp đập cho một cái, thái dương chảy máu, trong mắt càng lộ rõ hung tính, cười gằn nói: "Đã muộn rồi."
Chỉ thấy nàng ta âm âm vung chưởng, hung hăng xé rách linh ấn. Sau đó, đôi cánh vỗ mạnh, lần thứ hai thân hình lướt tới trước người Linh Hề chân nhân. Lần này, nàng ta há miệng cắn thẳng vào vai đối phương, những cái răng nhọn hoắt trắng muốt đâm vào da thịt Linh Hẻ.
"Cút ngay!" Linh Hề chân nhân hoảng loạn, lập tức ngừng bấm tay niệm thần chú, lại theo bản năng dùng linh áp càng thô bạo hơn võ xuống người Kim Sí Yêu Hoàng. Phanh! Phanh! Mỗi một đạo linh áp đều có thể làm cho thân thể tràn ngập dã tính kia rạn nứt, nhưng hai tay Kim Sí Yêu Hoàng vẫn nắm chặt, gắt gao cắn chặt lấy huyết nhục của nàng, thậm chí còn để lộ ra một nụ cười tà dị với Linh Hề, nói với âm thanh mơ hồ không rõ: "Ngươi thật thơm nha."
Xoetl
Cùng với tiếng da thịt bị xé rách.
"A!" Linh Hề chân nhân phát ra một tiếng rú thảm, bất lực dùng ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn chằm chằm vào con hổ yêu trước mặt, trơ mắt nhìn đối phương nhai nuốt huyết nhục do Đạo Anh của chính mình biến thành, thậm chí còn hải lòng chùi khóe miệng.