Chương 667: Người Thẩm Nghi Tin Tưởng!
Chương 667: Người Thẩm Nghi Tin Tưởng!Chương 667: Người Thẩm Nghi Tin Tưởng!
Mặc dù thứ này đã hoàn thành từ rất lâu trước đó, nhưng Hứa Thanh Nhi vẫn muốn làm càng hoàn thiện hơn. Nàng đứng dậy đi ra khỏi căn phòng oi bức ấy.
Cô cô đang nhàm chán chờ ở ngoài cửa, vốn tưởng rằng sau khi đi ra là có thể càn rỡ chạy lung tung khắp nơi, không ngờ Thẩm Nghỉ vừa quay đầu đã thẳng tay ném đám người mình ở lại Đại Càn. Hứa Uyển Vận lại bắt đầu hoài niệm khoảng thời gian đi dạo lung tung cùng đối phương ở Thiên Yêu quật lúc trước.
"Đúng rồi!" Đột nhiên nàng quay người, vừa nhớ tới Thiên Yêu quật, đã lập tức liên tưởng đến tin đồn vẫn ồn ào huyên náo khắp nơi trong đoạn thời gian gần đây: "Ngươi có biết, Thiên Yêu quật đã chiêu cáo thiên hạ, lại có một vị Đại Yêu Hoàng xếp trong mười quật đầu tiên hiện thế... Ngươi đoán xem, nó là tên gì?"
"Là gì?" Hứa Thanh Nhi tò mò nhìn sang, không biết tên của một con yêu ma thì có cái gì đáng giá để cô cô phải bí bí hiểm hiểm như vậy?
"Chậc." Hứa Uyển Vận đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên bị tiếng bước chân sau lưng làm giật mình, vừa xoay người nhìn lại, đã lập tức vui mừng: "Ngươi trở về từ khi nào vậy?"
"Vừa về." Thẩm Nghi khẽ gật đầu với bọn họ, rồi đi về phía căn phòng kia.
Hứa Thanh Nhi nhìn theo bóng lưng của Thẩm đại ca, vẫn dáng vẻ ung dung như cũ, trên chiếc áo bào màu đen không dính một hạt bụi, giống như nguy cơ tứ phía bên ngoài chỉ là một chuyến rời nhà đi dạo đối với hắn. "Đây là do ngươi làm?" Thẩm Nghỉ quan sát cái lò luyện đan tinh xảo trước mặt. "Cùng chế tạo với mấy vị tiên bối của Khí tông... Không biết có thể dùng được hay không." Hứa Thanh Nhi ngại ngùng chắp tay sau lưng nói. "Vất vả rồi." Thẩm Nghỉ gật gật đầu, lại ném hai miếng ngọc giản qua: "Cầm đi sao chép một bản, rồi giữ lại từ từ xem."
Hứa Thanh Nhi cầm miếng ngọc giản trong tay, không nôn nóng xem ngay, lại mở miệng hỏi: "Thẩm đại ca muốn luyện loại đan gì, có cần bổ sung thêm trận pháp khác không?"DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
"Đi làm việc của ngươi đi, có việc ta lại mời ngươi tới." Thẩm Nghỉ hơi khoát tay nói. "Ừm." Hứa Thanh Nhi mím môi nói. Thật ra so với lễ vật, nàng càng hy vọng có thể ở lại bên cạnh đối phương nhiều thêm một lúc, nhưng nàng vẫn nghe lời xoay người lui ra bên ngoài.
Hì, chí ít cũng chỉ một mình nàng có lễ vật.
Hứa Thanh Nhi đóng cửa phòng lại, đưa mắt liếc cô cô đang tò mò nhìn ngó xung quanh, rồi hưng phấn lắc lắc miếng ngọc giản trong tay, trực tiếp rót thần thức vào. Ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lập tức biến thành trắng bệch. "Đây là..." Hứa Thanh Nhi vội vàng che miệng lại theo bản năng, hung hăng nuốt nửa câu sau trở về.
Mãi cho đến khi cô cô nghỉ ngờ đi tới, nàng mới thở gấp nhỏ giọng nói: "Đây là Đoán Thần Thiên T¡ của Đồng Tâm Xuyến Ngô Đồng sơn."
Hứa gia vốn là người đi nghiên cứu đạo của trăm nhà, sao có thể bỏ qua vị tồn tại tôn quý cũng là trận pháp sư kia.
Nghe vậy, Hứa Uyển Vận cũng lộ ra vẻ mặt kỳ quái. Vì sao công pháp của Ngô Đồng sơn, còn là ngọc giản chứ không phải là bản sao, lại xuất hiện trong tay Thẩm Nghi?
Nàng lại nghĩ tới chuyện vừa rồi còn chưa nói xong, cũng hạ giọng nói: "Tân Hoàng của Thiên Yêu quật... tên là Kim Tình Sư Hoàng."
Đột nhiên Hứa Thanh Nhi dán miếng ngọc giản kia lên ngực: "..." Lại đưa mắt nhìn về phía cô cô, chợt phát hiện nhịp của đối phương cũng trở nên cực kỳ nặng nề.
Kim Tình Sư Hoàng vốn là con yêu ma đã bị Thẩm Nghỉ tự tay chém chết, ngay cả cái đầu cũng bị Kim Thân Pháp Tướng đập nát rồi. Đây là sự thật không thể bàn cãi, vì chính các nàng đã tận mắt nhìn thấy từ đầu đến cuối sự việc này.
Nếu nó còn có thể sống lại thì về sau, bọn họ cũng không cần đi chống cự Thiên Yêu quật làm gì nữa, toàn bộ cứ nằm yên chờ chết đi.
"Cho nên..."
Hứa Thanh Nhi trừng mắt nhìn qua. Nghĩa là trong khoảng thời gian Thẩm đại ca rời đi, những việc hắn làm vốn không phải là trảm yêu trừ ma, mà là xông vào Thiên Yêu quật làm Yêu Hoàng? Thậm chí còn giúp nàng đoạt được một phần bí pháp của Ngô Đồng sơn?
Hai nàng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng sợ hãi vô cùng, lại không chút do dự, trực tiếp bóp tắt suy đoán vừa lóe lên trong mắt.
Không cần biết như thế nào, Thẩm đại ca đã làm việc thì nhất định là có đạo lý của hắn!
Nghe ngoài cửa truyền đến tiếng nói chuyện rất nhỏ, vẻ mặt Thẩm Nghi cũng không thay đổi. Người có thể được hắn tín nhiệm không nhiều, hắn chưa từng dặn dò chính vì tin tưởng vào đầu óc của Hứa Thanh Nhi.
"Nhìn xem thế nào?" Hắn liếc qua bên cạnh.
Thanh Khâu lão tổ đi một vòng quanh đan lô, mở miệng nhận xét: "Hồi bẩm chủ nhân, miễn cưỡng có thể sử dụng được."
Nói xong, nó lại ngẩng đầu giải thích: "Không phải ta nói cái lò luyện đan này không tốt, bởi ngay cả ở Thanh Khâu cũng rất khó tìm ra thứ đồ tốt như thế này, chẳng qua... phẩm cấp của Hóa Thần đan và Phá Hoàng đan quá cao, không phải phàm lực có thể thỏa mãn được." Thẩm Nghi gật gật đầu: "Có thể sử dụng là được." So với những việc phải làm thì thực lực của hắn hiện giờ, tuyệt đối không đủ, dù cộng thêm Đạo Cung, dù thi triển tất cả những loại thủ đoạn, cũng chưa chắc đã có thể bắt được Bạch Hồng Yêu Hoàng, huống chỉ là ở trong Thiên Yêu quật, cần phải đối mặt với một đống lớn Yêu Hoàng khác? Hắn ngồi xếp bằng, mở bảng giao diện ra.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Hai mươi bốn ngàn năm ]
Người có thực lực không tệ giống như Thiên Túc Yêu Hoàng, vậy mà tuổi thọ còn lại chẳng đủ để giải quyết nỗi lo thay người ta. Nhưng vô cớ tàn sát yêu ma khác, lại rất khó giải thích rõ ràng.
Lần này, hắn trực tiếp làm thịt gần một phần ba đám Yêu Hoàng của Thiên Yêu quật, nhưng vẫn chưa dẫn làm chúng nó hoài nghi, đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi. Đợi lấy xong di sản của Nam Dương tông, lại cân nhắc đến chuyện trở mặt cũng không muộn. Tiểu quyết không thành hệ thống, tu tập vẫn tương đối dễ dàng.
Dưới sự trợ giúp của Thanh Khâu lão tổ, Thẩm Nghỉ chỉ dùng hơn trăm năm đã tu luyện Thôn Nguyệt Tụ Linh Quyết đến viên mãn.
Kế tiếp chính là luyện đan.