Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1007 - Chương 1007. Cao Phong Bị Thương Hai Lần.

Chương 1007. Cao Phong bị thương hai lần. Chương 1007. Cao Phong bị thương hai lần.

Chương 1007: Cao Phong bị thương hai lần.

Từ đó về sau phú hộ chưa hề đến Lục gia gây phiền phức cho Lục thị.

Đợi đến sau khi vết thương của Cao Phong được chữa khỏi hoàn toàn, hắn mới rời đi. Lục thị không biết sau đó hắn đã làm gì, nhưng lúc Cao Phong rời đi nét mặt có chút nghiêm trọng, không hề thoải mái.

Nhưng cho đến hai tháng sau Cao Phong lại một lần nữa xuất hiện trong sân nhà Lục thị. Chỉ là lúc đó tình hình có chút gay go, không kể trên người toàn máu, còn trúng độc.

Sau khi nhìn thấy Lục thị chỉ nói được hai câu, nói nàng đừng tiết lộ tung tích của hắn, không được ra ngoài tìm đại phu. Đưa cho nàng một phương thuốc rồi hôn mê bất tỉnh.

Lục thị lúc đó rất hoang mang lo sợ. Chỉ có thể đưa Cao phong vào nhà. Băng bó kỹ vết thương trên người hắn trước.

Còn độc trên người Cao Phong thì nàng không biết làm thế nào.

Nàng lại không thể đi tìm đại phu, không có cách nào chuẩn đoán độc tính, không dám tùy ý dùng thuốc. Chỉ có thể dựa vào phương thuốc mà Cao Phong đưa cho đi mua thuốc.

Cứ chăm sóc như vậy, cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng cho Cao Phong. Trong thời gian này hắn cũng có tỉnh lại, nhưng thời gian cũng không dài. Hơn nữa cứ mơ mơ màng màng, không nói nên lời.

Trong lòng Lục thị càng thêm lo lắng, thấy tình hình của Cao Phong càng ngày càng nghiêm trọng. Thậm chí nàng đã nghĩ nên dứt khoát một chút, tìm đại phu đến giải độc. Bằng không Cao Phong chỉ có thể chờ chết.

Vừa lúc đó gặp được Thiệu Thanh Viễn.

Cố Vân Đông nghe xong cũng không khỏi cảm thán Cao Phong đúng là may mắn.

"Gặp được may mắn rồi, nếu như ngươi định đi tìm đại phu trên thị trấn giải độc cho Cao Phong, chẳng những không giải được mà còn có thể tình thế sẽ bị đảo ngược."

Lục thị sợ hãi kêu lên một tiếng: "Độc mà Cao Phong trúng khó giải vậy sao?"

Thiệu Thanh Viễn vừa đúng lúc đi bắt mạch cho Cao Phong về tiện thể nói luôn: "Khó giải, không nói đại phu trên thị trấn, đến cả đại phu trong huyện thành cũng chưa chắc có thể giải được."

Trừ khi vận may của Lục thị vô cùng tốt, gặp được đại phu che giấu năng lực, hơn nữa trong tay người này phải có đúng loại dược liệu mới được.

Thiệu Thanh Viễn ngoài việc châm cứu lấy máu ra, còn kết hợp các loại dược liệu quý hiếm lại với nhau.

Lục thị nghe xong có chút bàng hoàng, nàng nghĩ đến đơn thuốc mà trước đó Cao Phong đưa cho nàng: "Cho, cho nên phương thuốc hắn đưa cho ta không thể giải độc? Ta đã cho hắn uống hết rồi, liệu có sao không?"

Trước lúc hôn mê Cao Phong cũng không nói đơn thuốc đó dùng để làm gì, lúc đó nàng đã đưa đơn thuốc đó đến hỏi đại phu. Đại phu nói có thể trừ độc giải nhiệt, Lục thị cho rằng đây là đơn thuốc.

Lục thị cũng không dám cầm đơn thuốc đi khắp nơi để hỏi. Cho nên chỉ mua thuốc về sắc rồi cho Cao Phong uống.

Thiệu Thanh Viễn lại lắc đầu: "Phương thuốc đó đúng là giải độc trừ nhiệt, có thể giảm bớt độc trên người Cao Phong, nhưng không thể chữa khỏi tận gốc. Thời gian dài thuốc cũng dần mất đi hiệu quả." MAyy dich

Rõ ràng Cao Phong bị người ta hạ độc nhưng lại đang trốn tránh gì đó. Đến mức không cho Lục thị đi tìm đại phu, tất nhiên sẽ không đưa cho Lục thị phương thuốc giải độc thật sự. Như vậy sẽ chẳng khác nào nói cho người khác biết hắn ở đây, nhanh chóng tới bắt hắn sao?

Cho dù là đưa phương thuốc thật, chưa chắc Lục thị có thể tìm được hết tất cả dược liệu.

Lục thị thở phào nhẹ nhõm, phương thuốc không có vấn đề là tốt rồi.

Nàng ngẩng đầu nhìn Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn nhỏ giọng hỏi: "Vậy bây giờ độc trên người hắn đã được giải chưa? Khoảng lúc nào thì có thể khỏi hoàn toàn?"

Nói thật Cao Phong vẫn luôn hôn mê, trong lòng Lục thị có chút bất an.

"Ít nhất phải mười ngày nửa tháng nữa, độc của hắn mới có thể giải xong, còn về phần khỏi hẳn phải chăm sóc dần."

Thiệu Thanh Viễn nói không sai, một đường này Cao Phong hơn phân nửa thời gian vẫn luôn hôn mê.

Thỉnh thoảng giữa chừng cũng có tỉnh lại, nhưng thời gian không dài.

Thiệu Thanh Viễn trong lòng muốn hỏi người hạ độc hắn là ai, nhưng Cao Phong không nói, hắn ta rõ ràng có chút băn khoăn, không quá tin tưởng vào Thiệu Thanh Viễn.

Mặc dù hắn nói mình là con trai của Bạch Hàng bị thất lạc nhiều năm, nhưng Cao Phong cũng chỉ sững sờ một chút, ngay sau đó, ánh mắt hắn nhìn Thiệu Thanh Viễn lại càng đề phòng hơn.

Thiệu Thanh Viễn: “……” Được rồi, người này còn trúng độc, đầu óc không minh mẫn cho lắm, khắp người đều mọc gai, sau này lại hỏi sau.

Hơn nữa thời gian hắn thanh tỉnh thật sự rất ít, cho dù Thiệu Thanh Viễn muốn chứng minh thân phận của mình, cũng không có cơ hội.

Cũng may tình hình của hắn dần chuyển biến tốt đẹp, thấy Cao Phong như vậy, Lục thị cùng dần ít đi sự đề phòng đối với mấy người Cố Vân Đông.

Đoàn người cứ như vậy cách kinh thành càng ngày càng gần, trên đường ngoại trừ một ít mâu thuẫn nhỏ ra, ngược lại không gặp phải nguy hiểm nghiêm trọng hơn.

Bụng Cố Vân Đông dần dần bắt đầu lộ ra, hiện tại cô đã mang thai hơn bốn tháng, đã có thể cảm thấy rõ bụng mình bắt đầu nhô ra ngoài

Thiệu Thanh Viễn càng chú ý tình hình của cô hơn, bên Cao Phong hắn trực tiếp giao cho Thiệu Võ và Lục thị chăm sóc, dù sao máu độc gần như đã được đẩy ra, chờ tới kinh thành hút ra thêm một hai lần sẽ không thành vấn đề.

Mà trước một đêm đến kinh thành, Cao Phong cũng đã hoàn toàn tỉnh lại.

Một đêm này mọi người đều ở một huyện thành cách kinh thành gần nhất để nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai, bọn họ đi thêm hai canh giờ nữa là có thể vào thành.

Thịnh tiêu đầu thở phào nhẹ nhõm, lúc trước Thiệu Thanh Viễn nói với hắn có nguy hiểm, hắn thời thời khắc khắc đều nâng cao cảnh giác, thần kinh toàn thân đều căng thẳng, buổi tối cũng không dám ngủ quá sâu. MAyy dich

Hiện giờ còn thiếu một đoạn đường cuối cùng, chờ sau khi hộ tống bọn họ đến kinh thành, bọn hắn có thể thả lỏng nghỉ ngơi hai ngày.

Ngược lại người tiêu sư trẻ tuổi kia, cách kinh thành càng gần, hắn càng nhìn Thiệu Thanh Viễn không vừa mắt. Hơn nữa đoạn hành trình này, cả nhà này đi rất chậm, rõ ràng bộ dáng rất nghèo, nhưng bữa cơm nào cũng phải dừng lại, ăn một bữa cơm nóng hổi.

Cái này cũng thôi đi, nhìn thấy nhóm tiêu sư bọn hắn ăn bánh bao lạnh lẽo cứng ngắt, bọn họ cũng không gọi bọn hắn ăn cùng.

Tiêu sư trẻ tuổi này vừa gia nhập tiêu cục không lâu, cũng được đi bảo hộ ba bốn lần, nhưng đều đi đường ngắn, hơn nữa đều là vận chuyển hàng hóa.

Chỉ có một lần duy nhất là hộ tống một gia đình giàu có đi xa, gia đình giàu có kia ra tay cũng hào phóng, ăn cái gì cũng sẽ gọi bọn họ lên ăn cùng, hơn nữa thỉnh thoảng còn cho một ít phí đặc biệt, để bọn hắn hỗ trợ làm chân chạy việc vặt, tiền dư sẽ trực tiếp cho bọn hắn.

Kết quả khẩu vị của tiêu sư trẻ tuổi này đã bị nuôi dưỡng, gặp phải Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông, cũng có chút nhìn không quen.

Nhất là hôm nay, hắn đã ám chỉ bọn họ hai lần có thể thanh toán một phần phí, nhưng Thiệu Thanh Viễn đều làm như không nhìn thấy.

Tiêu sư trẻ tuổi càng cảm thấy bọn họ muốn quỵt nợ, nhưng khi hắn đi tìm Thịnh tiêu đầu, lại trực tiếp bị mắng.

Một màn này, còn vừa vặn bị Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nhìn thấy.

Cố Vân Đông: “……” Cô nhíu mày, cũng không thèm liếc mắt nhìn tiêu sư trẻ tuổi kia một cái, nói với Thiệu Thanh Viễn: “Đi thôi.”

Hai người đi thẳng vào phòng Cao Phong, tuy rằng Cao Phong đã tỉnh lại, nhưng không có tinh thần gì, dáng vẻ rất suy yếu.

Nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn, hắn mơ hồ nhớ rõ hình như hôm qua hắn nói mình là nhị thiếu gia mất tích năm đó?

Nhị thiếu gia? Cao Phong không nhịn được cẩn thận đánh giá Thiệu Thanh Viễn.

Bình Luận (0)
Comment