Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1028 - Chương 1028. Lão Phu Nhân Đổ Bệnh.

Chương 1028. Lão phu nhân đổ bệnh. Chương 1028. Lão phu nhân đổ bệnh.

Chương 1028: Lão phu nhân đổ bệnh.

Tần Văn Tranh lắc đầu: "Không tới."

Hắn vừa nói xong, đằng sau chợt vang lên âm thanh quen thuộc: "Hoài Âm Hầu phủxác thực có chuyện nên mới không tới."

Thiệu Thanh Viễn vừa quay đầu lại, đối diện là gương mặt khá quen: "Ngươi…là…"

Thang Khởi Kính ấm ức, ngón tay run rẩy chỉ vào bản thân: "Ngươi không nhớ ta?"

"Hơi ấn tượng."

Thang Khởi Kính: "Ta, ta, lúc trước ta còn đánh nhau với ngươi, ta là Thang Khởi Kính, Thang thiếu gia, Thang thiếu gia đó mẹ ơi. Năm ngoái lúc ta muốn mua cửa hàng trà đó, ngươi còn ra giá mười vạn hai cơ mà."

Hắn vừa nói như vậy, Thiệu Thanh Viễn sực nhớ ra, người này đem theo bốn thuộc hạ, kết quả không đánh nổi một người Thiệu Văn, sau đó xám xịt chuồn mất. Sau này còn hợp tác với Dịch Tử Lam muốn khiến hắn bẽ mặt đấy mà.

Hắn nhớ ra Thang Khởi Kính hình như có quan hệ với Hoài m Hầu phủ, mẫu thân lại là em họ của Hoài m Hầu phủ, bèn hỏi hắn: "Ngươi nói Hoài Âm Hầu phủđã xảy ra chuyện? Chuyện gì? "

"Cũng không có chuyện gì lớn, là lão phu nhân đổ bệnh. Hầu gia Hầu phu nhân hiếu thuận lúc này chạy đi đâu được chứ. Cũng chỉ có thể sai quản gia tới tặng lễ vật."

Lão phu nhân đổ bệnh?? MAyy dich

Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn liếc mắt nhìn nhau, Tần Văn Tranh cũng hơi nhíu mày.

Trong những người có mặt tại đây, chỉ có Thanh Khởi Kính không hiểu ra sao: Tại sao mấy người ở đây lại quan tâm Hoài Âm Hầu phủthế nhỉ? Còn khẩn trương hơn cả thân thích là hắn.

Tần Văn Tranh hỏi: "Mời thái y chưa?"

"Đương nhiên phải thỉnh rồi chứ." Thang Khởi Kính nào biết mẹ hắn là em họ Hoài Âm Hầu phủ nhưng thực ra không qua lại nhiều.

Nhất là khi lão Hầu gia qua đời, một năm mẹ hắn tới hầu phủ không quá một lần.

Lần này cũng là vô tình nghe được tin tức, tình hình cụ thể Thang Khởi Kính hoàn toàn mù tịt.

Hắn nghĩ thử, bèn thêm một câu: "Cũng không phải bệnh nặng, người già ai cũng đau này đau kia."

Cố Vân Đông lại túm tay Thiệu Thanh Viễn: "Chúng ta đi xem thử."

“Được.”

Thiệu Thanh Viễn lập tức kêu Thiệu Võ chuẩn bị tốt hai xe ngựa, cẩn thận đỡ Cố Vân Đông lên.

Lập tức quay lại nói với Tần Văn Thanh: "Bên này phiền ngài giúp ta trông trừng một lúc."

"Được rồi, được rồi, các người mau đi đi, có ta ở đây." Tần Văn Tranh biết quan hệ của bọn họ nên lúc cần hỗ trợ tất nhiên sẽ không cẩu thả.

Trái lại Thang Khởi Kính cực kỳ kinh ngạc, theo bản năng theo lên xe ngựa kết quả bị Tần Văn Tranh kéo lại.

Trơ mắt nhìn xe ngựa càng ngày càng xa, Thang Khởi Kính mới quay qua khó hiểu hỏi: "Tần đại nhân, đây, chuyện quái gì thế? Tại sao mấy người Thiệu Thanh Viễn nghe nói lão phu nhân đổ bệnh lại sốt ruột như vậy?"

Tần Văn Tranh liếc xéo: "Không nên hỏi thì đừng hỏi. Chờ nên biết sẽ biết." MAyy dich

Thang Khởi Kính: "…" Chẳng lẽ người đọc sách tốt như bọn họ nói chuyện đều sâu sắc như vậy sao?

Bụng hắn vẫn rất nghi hoặc, nhưng bị Tần Văn Tranh kéo vào cửa hàng, chỉ đành gác lại lòng hiếu kỳ vào bụng.

Bên kia, xe ngựa cũng đã chạy tới cửa Hoài Âm Hầu phủ.

Thiệu Võ đi gõ cửa, người gác cổng không nói gì đã mở cửa cho bọn họ còn mở miệng vui vẻ: "Thiếu gia, có phải ngài mời được Vệ thái y tới rồi không…"

Còn chưa nói xong, thấy Thiệu Võ, người gác cổng ngây người: "Ngươi là…"

Thiệu Võ nghiêng mình, người gác cổng lại nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn đem theo Cố Vân Đông tới.

Thiệu Thanh Viễn nhìn hắn: "Bọn ta tới thăm Hầu gia."

Người gác cổng hơi bối rối, nếu hắn nhớ không lầm hôm nay là ngày Cố Ký và Thiệu Kí khai trương. Thân là ông chủ hai nhà không ở hiện trường mà lại chạy tới Hầu phủ?

Lúc này tới thăm hỏi Hầu gia? Có hơi kỳ.

Người gác cổng lập tức dập tắt nụ cười nói: "À thì, Thiệu đại nhân, Vĩnh Gia quận chúa. Hôm nay quý phủ bận rộn có thể tiếp đãi không chu toàn, Hầu gia và Hầu phu nhân…"

"Bọn ta nghe nói lão phu nhân bị bệnh, vừa hay ta là đại phu." Thiệu Thanh Viễn cắt ngang lời hắn, giọng nói hơi mất kiên nhẫn.

Lão phu nhân Hầu phủ là bà ngoại của hắn, mẹ hắn vẫn luôn mong nhớ, lòng hắn khó tránh khỏi lo lắng, muốn tận mắt xác nhận có đang khỏe mạnh hay không.

Người gác cổng không ngờ hắn lão phu nhân mà tới. Nhưng hắn ta chẳng qua chỉ là một hạ nhân. Lúc quý phủ bối rối như vậy cũng không có tư cách đưa người vào trong phủ.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thấy bóng dáng Đại thiếu gia cách đó không xa đi tới.

Người gác cổng mắt sáng quắc lên, vội vội vàng vàng đi qua nghênh đón, khe khẽ nói thầm điều gì đó.

Đại thiếu gia Thiệu phủ, Thiệu Hồng Khang vừa mới hai mươi hai tuổi. Lập tức nhìn đám người Thiệu Thanh Viễn. Biểu cảm khuôn mặt vốn dĩ có hơi sa sút nhưng đã lập tức biến mất, vui vẻ tiếp đón.

"Thiệu đại nhân, ngài tới chẩn bệnh cho tổ mẫu nhà ta sao?"

"Đúng, dẫn đường phía trước."

Thiệu Thanh Viễn gọn gàng nhanh nhẹn, Thiệu Hồng Khang chắc chắn không khước từ. Hắn đã vì bệnh tình của tổ mẫu mà lo lắng phát bực, vội vàng đi trước dẫn đường.

Nhưng mới vào Hầu phủ được vài bước, lại phát hiện Thiệu Thanh Viễn không theo kịp.

Quay đầu nhìn, lập tức vỗ vỗ trán.

Hắn nhìn trái nhìn phải, kéo tới một nha hoàn, nói với nàng ta: "Ngươi lại đây, chăm sóc Vĩnh gia Quận chúa, đỡ nàng ấy từ từ đi tới Niệm Âm đường."

Niệm Âm đường? Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nghe thấy cái tên cùng lúc sững lại.

Đây là nhớ đến Thiệu Âm sao?

Thiệu Hồng Khang dặn dò xong, lại ngại ngùng nói với Thiệu Thanh Viễn: "Thiệu đại nhân, tổ mẫu bệnh nặng, lòng ta sốt ruột vô cùng, vẫn mong mời đại nhân đi nhanh vài bước. Ngài yên tâm, ta đã gọi nha hoàn chăm sóc tốt cho lệnh phu nhân đi từ từ." MAyy dich

Thiệu Thanh Viễn kinh ngạc: "Bệnh nặng?" Không phải Thang Khởi Kính nói không có gì đáng ngại sao?

"Đúng vậy, bây giờ đã hôn mê bất tỉnh rồi."

Cố Vân Đông vội vàng buông tay Thiệu Thanh Viễn: "Chàng mau đi đi, ta sẽ đi từ từ, không sao đâu, gặp nhau ở Niệm Âm đường."

"Vậy nàng đi chậm thôi nhé, ta đi trước xem sao."

Cố Vân Đông gật đầu, Thiệu Thanh Viễn lập tức bước nhanh, bước lớn đến ngay cả Thiệu Hồng Khang cũng suýt nữa không theo kịp.

Thiệu Thanh Viễn cứ vừa đi vừa hỏi: "Hôn mê lúc nào? Trước khi hôn mê có triệu chứng gì? Đại phu khác nói như nào?"

"Hôn mê sáng nay, trước khi hôn mê cảm thấy đau đầu chóng mặt, không có sức sống, nghe ma ma chăm sóc nói sáng ngày tổ mẫu cũng không ăn uống gì kêu lên hai tiếng rồi ngã khụy xuống." Thiệu Hồng Khang đuổi theo hơi vất vả. Khí sức một thư sinh như hắn không so bì được với tốc độ của người luyện võ Thiệu Thanh Viễn.

Lúc này hắn thở hổn hển.

"Buổi sáng đi Huệ Dân y quán mời Lưu đại phu nhưng ông ấy không nhìn ra được bệnh gì, nói bọn ta đi mời người đứng đầu thái y viện tới. Nhưng hôm nay trong cung có một vị quý nhân xảy ra chuyện, thái y của Thái y viện phân nửa đều ở trong hậu cung. Ta tới thái y viện thấy Lý thái y đang ở đó, mời ông ấy qua phủ chẩn bệnh nhưng ông ấy..."

Thiệu Hồng Khang nói tới đây mím môi dừng lại.

Thiệu Thanh Viễn nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn, chưa kịp hỏi kĩ thì người đã đứng bên ngoài Niệm Âm đường.

Bình Luận (0)
Comment