Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1073 - Chương 1073. Gần 300 Người

Chương 1073. Gần 300 người Chương 1073. Gần 300 người

Chương 1073: Gần 300 người

Thiệu Văn nhìn lướt qua bậc thang, trong lòng hơi kinh ngạc, không ngờ lại nhiều người như vậy.

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Giờ Thìn đã tới, khảo hạch lập tức sẽ bắt đầu, có con nhỏ thì tự chăm sóc tốt, trật tự xếp hàng vào cổng.”

“Tới rồi tới rồi, mọi người mau vào đi.”

“Được, ta trước ta trước.”

“Ta tới sớm, ngươi đừng chen ta, để ta vào trước.”

Những người trước cổng bắt đầu cãi cọ ầm ĩ muốn xông vào bên trong, có vài người không đợi được, giống như vào cổng trước thì có thể được nhận trước, ỷ mình có hình thể cao lớn đẩy người khác sang một bên.

Ngay sau đó, có đứa nhỏ bị ép đến đau, không khống chế được khóc lớn.

Thiệu Văn nhíu mày, quát lớn: “Không nghe thấy ta nói phải xếp hàng sao? Ai lại chen lung tung vào bên trong, trực tiếp hủy bỏ tư cách tham dự.”

Hiện trường lập tức yên tĩnh trong chốc lát, người vốn cắn răng muốn xông vào trong vội vàng cúi đầu, không dám động.

Thiệu Văn lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người, hắn đứng trên cao, cảnh tượng phía dưới đều nhìn thấy rõ ràng.

“Các ngươi cũng không cần cảm thấy vào cổng trước thì có thể được chọn, phía sau còn phải làm khảo hạch, tất cả mọi người đều đến phiên, ai trước ai sau cũng không khác nhau. Được rồi, hiện tại từng người một vào cổng, ai lại để ta nhìn thấy cảnh chen vào bên trong, ta sẽ không khách khí.”

Mọi người không dám lên tiếng nữa, lập tức từng người một đi vào bên trong.

Thiệu Văn đứng cạnh cổng, đợi tất cả mọi người đều vào trong, mới đóng cổng lại, bước nhanh vào trong đại đường, nói với Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông ngồi đối diện: “Chủ nhân, mọi người đều đã vào trong, vừa rồi ta đếm sơ qua, có khoảng gần ba trăm người đến báo danh.”

“Nhiều như vậy sao?” Cố Vân Đông kinh ngạc.

Thiệu Thanh Viễn gật đầu, nói với Thiệu Văn: “Trước tiên, ngươi sắp xếp bọn họ nghỉ ngơi ở phòng bên cạnh, sau đó để cho từng người một tiến vào.”

Báo danh có khoảng 300 người, hơn nữa còn có phụ huynh, chỉ sợ phải có sáu trăm người.

Lần này tới nhiều người như vậy, cũng không thể để toàn bộ mọi người chen chúc trong sân.

Huống chi, hiện tại thời tiết còn lạnh, phần lớn đều là trẻ nhỏ, vả lại đa số đều là bình dân bá tánh, mặc y phục cũng không dày bao nhiêu, tuổi còn nhỏ, dễ sinh bệnh.

Cho nên, trước tiên nên để bọn họ nghỉ ngơi trong phòng thì tốt hơn.

Thiệu Văn và Thiệu Võ đi ra ngoài, nói nhỏ với người đang đứng trong sân: “Tất cả mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút.”

Đợi đến khi mọi người đều ngừng âm thanh, hắn mới tiếp tục nói, “Hôm nay có nhiều người tới, cho nên thời gian sẽ tương đối dài, đứng trong sân dễ trúng gió gây cảm lạnh. Cho nên đương gia và phu nhân sắp xếp phòng cho mọi người nghỉ ngơi, các ngươi chờ bên trong trước, đến lúc đó chúng ta sẽ cho người đến gọi từng người các ngươi vào tham dự khảo hạch.”

Có vài người sáng sớm đã tới đây, thành thật mà nói, lúc này thật sự vừa lạnh lại vừa mệt, nghe được lời này lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Rất nhanh, hạ nhân của Thiệu gia dẫn mọi người vào phòng chờ trước, trong phòng có một vài chiếc ghế dài để bọn họ nghỉ ngơi.

Người hơi nhiều, cho nên dù không đốt lửa than, lúc này trong phòng cũng ấm áp dị thường.

Ghế không đủ, nhưng cũng may phần lớn đều là trẻ nhỏ, người lớn ngồi ôm trên đùi cũng có thể nghỉ ngơi trong chốc lát.

Không bao lâu, Thiệu Văn lại cho người khiên hai thùng trà gừng vào, để cho mọi người uống xua đi cái lạnh.

Tuy rằng vẫn chưa bắt đầu, cũng không xác định có thể được chọn hay không, nhưng trong lòng mọi người quả thật cũng cảm thấy an ổn và ấm áp rất nhiều.

Sau khi an trí xong hết thảy, Thiệu Văn mới vào lại đại sảnh.

Thiệu Thanh Viễn thấy Cố Vân Đông muốn xem náo nhiệt, không muốn về phòng nghỉ ngơi, dứt khoát cho người di chuyển bình phong đến, để cô ở phía sau bình phòng vừa ăn vừa nghe.

Sau đó hắn ngồi giữa đại sảnh, bên cạnh còn đặt một cái bàn, Khương Bảo ngồi phía sau bàn.

Khương Bảo ở trong tiệm lâu như vậy, lại theo ba đại phu học y thuật, nhận thức về thảo dược đã rất thuần thục.

Ngoài ra, bên kia cửa cũng bày một cái bàn, Thiệu Toàn ngồi phía sau.

Tuy rằng Thiệu Toàn không tinh thông như Khương Bảo, nhưng cũng có kinh nghiệm bắt mạch cho người ta, lúc trước ở thôn Vĩnh Phúc phòng bệnh đậu mùa cho người ta, vô cùng trấn định.

Thiệu Thanh Viễn đặc biệt sắp xếp hai người bên cạnh nhau, hỗ trợ lẫn nhau đồng thời cũng có thể trao đổi với nhau nhiều hơn.

Thiệu Văn vào không bao lâu, Đồng Thủy Đào cũng bước vào.

Nàng vòng qua phía sau bình phong, trực tiếp đứng trước mặt Cố Vân Đông, nhỏ giọng nói: “Tiểu thư, muội còn thấy được mấy người quen.”

“Người quen? Ai?”

“Đệ đệ Mai Hồng cũng mang theo cháu trai tới đây.”

Cố Vân Đông: “……” Việc này, Mai Hồng biết không?

“Nhưng bọn họ cũng không nói gì, an tĩnh đứng trong góc, cũng không chào hỏi muội với Thiệu Văn.” Đồng Thủy Đào nhỏ giọng hỏi: “Tiểu thư, hai người bọn họ……”

Cố Vân Đông xua tay: “Nếu bọn họ quả thật phù hợp với yêu cầu, vậy thì nhận, không phù hợp thì không nhận.”

Mặc kệ có phải người quen hay không, bọn họ gióng trống khua chiêng nhận đồ đệ như vậy chính là vì công bằng và bình đẳng.

Đệ đệ Mai Hồng hiển nhiên cũng biết, cho nên cũng không lên tiếng nhận quan hệ.

Đồng Thủy Đào gật đầu: “Muội còn nhìn thấy con trai của Du tẩu tử cách vách, được mẹ chồng Du tẩu tử dẫn đến đây.” Dừng một chút, lại nói thêm: “Còn có hai người con dâu làm việc lâu năm trong xưởng của Cố gia ở ngoại thành, cũng mang theo con trai tới đây, muội vốn không quen biết, nhưng các nàng lại nhận ra muội, qua tìm muội nói vài lời hay ý đẹp.”

Cố Vân Đông liếc nhìn Đồng Thủy Đào, nàng lập tức đứng thẳng sống lưng: “Muội cái gì cũng không đáp ứng, muội là người rất chính trực.”

Cố Vân Đông bật cười: “Chính trực như vậy sao.”

“Đó là đương nhiên, muội chính là tâm phúc của tiểu thư, tiểu thư chính trực như vậy, nha hoàn bên cạnh làm sao có thể làm những động tác nhỏ này chứ?”

Cô lắc đầu, uống một ngụm nước, hỏi: “Tất cả người tới đều là bé trai sao? Có tiểu cô nương nào không?”

Nói đến cái này, Đồng Thủy Đào lập tức nhíu mày: “Có mấy phòng muội đều đi qua, cũng chỉ nhìn thấy một người phụ nữ dẫn theo một bé gái năm sáu tuổi, những người khác nếu không phải bé trai tuổi còn nhỏ, thì chính là thiếu niên mười mấy tuổi.”

Cố Vân Đông thở dài một hơi: “Tuy rằng lúc tuyên truyền nói không giới hạn nam nữ, nhưng cũng không có bao nhiêu người coi trọng chuyện này.”

Cô có đoán được sẽ không có nhiều bé gái đến đây, nhưng cũng không nghĩ tới lại chỉ có một người! Tỉ lệ nam nữ trực tiếp là hai trăm chín mươi chín so với một, cũng quá khoa trương rồi.

“Cái này cũng không có biện pháp, làm học trò đều phải ở trong nhà sư phụ. Bình thường bé gái trong nhà hơn năm tuổi đã có thể giúp đỡ một số việc trong nhà, lại qua mấy năm nữa là có thể xem mắt người ta rồi gả ra ngoài, đến lúc đó chính là người nhà chồng. Ở trong lòng bọn họ, đương nhiên không bằng con trai mình học tập nuôi sống gia đình.”

Hơn nữa, dù sao Thiệu Thanh Viễn cũng là nam nhân, bé gái đi theo nam nhân học y, khi còn nhỏ còn được, hơi chút lớn hơn một chút, không chừng còn sẽ bị người ta bàn luận.

Dù sao có thể leo lên Thiệu đại nhân làm chỗ dựa vững chắc, con trai trong nhà tới đây mới tốt, con trai còn thông minh hơn con gái.

Bình Luận (0)
Comment