Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1100 - Chương 1100. Tống Đức Giang Giải Vây

Chương 1100. Tống Đức Giang giải vây Chương 1100. Tống Đức Giang giải vây

Chương 1100: Tống Đức Giang giải vây

Giọng nói vừa phát ra, mọi người lập tức quay đầu.

Hình Văn Minh bỗng nhiên đứng bật dậy, đúng lúc đụng phải Tống Đức Giang đang đi vào cửa.

Tống Đức Giang thoáng sửng sốt, ngay sau đó trên mặt lập tức lộ vẻ vui mừng: “Hình sư đệ? Sao ngươi lại tới đây? Ngươi đến đây từ khi nào? Sao tới mà không nói với ta một tiếng?”

Trên mặt Hình Văn Minh hiện lên một tia xấu hổ cười nói: “Đại sư huynh, ta vừa mới tới hôm qua. Đệ định hôm nay đến thăm tiểu đồ tôn trước, ngày mai sẽ đến gặp huynh sau, không ngờ huynh lại đây.”

“Điều đó chứng minh sư huynh đệ chúng ta tâm linh tương thông.” Tống Đức Giang cười ha ha, bước đến vỗ vỗ bả vai Hình Văn Minh, kéo hắn ngồi xuống lần nữa: “Đúng rồi, ngươi định ở lại Kinh Thành bao lâu, bây giờ ngươi đang ở đâu?”

“Có lẽ là khoảng vài tháng, vừa rồi đệ mới nói Thanh Viễn, tạm thời đệ sẽ ở lại đây.”

Tống Đức Giang nhíu mày: “Ở đây làm cái gì? Đến chỗ ta ở đi.”

“Không cần, đệ muốn ……”

“Cứ quyết định như vậy đi, một mình ta ở trong phủ cũng rất buồn chán. Hiếm khi ngươi mới tới Kinh Thành một chuyến, đến trò chuyện cùng với ta, buổi tối hai chúng ta còn có thể soi đèn tâm sự suốt đêm. Mấy năm nay người đều ở bên ngoài, tính ra đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, đến lúc đó ngươi kể cho ta ngươi đã gặp những chứng bệnh gì, dùng biện pháp gì. Bây giờ ta không thể rời khỏi Kinh Thành, đành phải trông cậy các người thường xuyên đến thăm ta.”

Tống Đức Giang cực kỳ mạnh mẽ đưa ra quyết định: “Ta là đại sư huynh của ngươi, ngươi tới Kinh Thành, nào có đạo lý để ngươi ở lại chỗ của tiểu bối. Trong viện của ta có nhiều chỗ ở, ngươi có thể đến đó. Nơi này của Thanh Viễn hầu hết toàn là nữ quyến, hơn nữa hắn vừa mới thu nhận đồ đệ, trong hậu viện có rất nhiều người, lại thiếu hạ nhân, ngươi ở lại đây bất tiện.”

Vốn dĩ Hình Văn Minh còn muốn nhắc đến chuyện mình muốn khám chân cho Lôi Nham, nhưng Tống Đức Giang đã nói đến nước này, vậy hắn không tiện lấy đây làm cái cớ nữa.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ xem nên viện lý do nào khác, thì đúng lúc Thiệu Văn mang hành lý của hắn ở y quán Huệ Dân về.

Tống Đức Giang vừa nhìn thấy, lập tức bước đến giành lấy hai cái tay nải nhỏ: “Đi, chúng ta trở về thôi. Ta sẽ cho người chuẩn bị rượu thịt, chúng ta cùng nhau ăn một bữa.” MAyy dich

Hình Văn Minh căn bản không nói được lời nào đã trực tiếp bị Tống Đức Giang lôi đi.

Thiệu Thanh Viễn chạy đuổi theo mấy bước: “Tống sư bá, Hình sư thúc, các người đừng đi, ở lại ăn cơm chiều rồi hẵng về. Tống sư bá?”

Tống Đức Giang xua tay: “Không cần, nhà các ngươi còn một đống chuyện, hai ông già chúng ta không cần ngươi phải tiếp đãi, ngươi đi làm việc của mình đi.”

Hình Văn Minh cứ thế bị Tống Đức Giang kéo đi ra ngoài, hoàn toàn không nói được lời nào.

Thiệu Thanh Viễn bước lên hai bước tiễn bọn họ cho có lệ, sau đó mới xoay người lại.

Ngay sau đó, gương mặt lập tức trầm xuống.

Cố Vân Đông ẵm con trai đã tỉnh dậy đi đến: “Người đi rồi à?”

“Ừ, bị Tống sư bá kéo đi.”

“Chàng nói xem, bỗng dưng Hình Văn Minh tới kinh thành làm gì? Nếu hắn là người của Tuân tri phủ, vậy việc hắn tới Kinh Thành nhất định liên quan với Tuân tri phủ. Hắn còn trăm phương nghìn kế tìm cớ muốn đến ở nhà chúng ta, chẳng lẽ hắn muốn gây bất lợi cho chúng ta à?”

Thiệu Thanh Viễn cũng nghĩ như vậy, cho nên mới để Tống Đức Giang đưa người đi.

Nếu là trước kia thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ lại không được.

Hắn ngẩng đầu, nhìn con trai đang nắm đôi tay nhỏ bé thổi nước bọt phì phì, duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt con trai.

Trì Trì vẫn còn quá nhỏ, để một người có sát khí lớn như Hình Văn Minh ở trong phủ, quá nguy hiểm.

Hình Văn Minh, dù sao cũng là một đại phu……

“Hắn ở trong phủ của Tống sư bá, liệu Tống sư bá có sao không?”

Thiệu Thanh Viễn cười cười: “Tống sư bá đã có phòng bị, nhất định ông ấy sẽ cho người theo dõi hắn. Nếu mục đích của hắn là chúng ta, đoán chừng hắn cũng sẽ gây bất lợi cho Tống sư bá, nhưng trước khi hắn đối phó chúng ta, chúng ta sẽ không xuống tay, tránh cho hắn nghi ngờ chúng ta.”

Cố Vân Đông gật gật đầu, cũng may là phần lớn thời gian Tống Đức Giang đều ở trong cung, thời gian phải chung đụng với Hình Văn Minh cũng không nhiều lắm.

Nhưng Hình Văn Minh không thể sống trong nhà bọn họ, chắc chắn hắn ta sẽ thường xuyên kiếm cớ để đến đây.

Quả nhiên, mặc dù ở lại Tống phủ, nhưng sáng sớm ngày hôm sau hắn đã mượn cớ muốn khám chân cho Lôi Nham để chạy tới Thiệu phủ.

Thậm chí còn ngày nào cũng đến.

Mỗi lần hắn tới, Thiệu Thanh Viễn đều sẽ ở một bên tiếp khách. Cho dù hắn không có ở đây, mấy người Thiệu Văn Thiệu Võ cũng sẽ sắp xếp một người ở bên cạnh tiếp đãi hắn ta, một tấc cũng không rời.

Thật ra Hình Văn Minh rất muốn đuổi bọn họ đi, đáng tiếc, người Thiệu phủ đều đã có phòng bị, nên không thiếu ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn ta.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Hình Văn Minh sẽ không làm được gì cả. MAyy dich

Cùng lúc đó, Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông cũng bắt đầu theo dõi Lỗ Vương phủ.

Lỗ Vương vẫn như thường ngày, mặc dù bên ngoài đang đồn đại ầm ĩ, nhưng cũng là lời tán chuyện giữa mấy phụ nhân mà thôi, không có người nào dám đến trước mặt Lỗ Vương ăn nói lung tung cả.

Nhiều ngày nay Lỗ Vương phi chưa hề ra khỏi cửa, có điều nàng ta lại phái ma ma bên người đến Hoài Âm Hầu phủ.

Ma ma kia vênh váo tự đắc, ý tứ là nếu chuyện của thế tử gia nhà bọn họ và tam cô nương Thiệu gia đã không thể không thành, tuy rằng đây không phải là ý định ban đầu của thế tử và Lỗ Vương phủ. Nhưng Lỗ Vương phủ vẫn sẽ chịu trách nhiệm, bọn họ sẽ cho một cỗ kiệu nhỏ đưa tam cô nương nâng vào phủ.

Cuối cùng ma ma kia bị Hầu phu nhân đuổi ra ngoài, thậm chí Thiệu Hồng Khang còn cầm chổi đuổi người đi.

Dù sao Hoài Âm Hầu phủ và Lỗ Vương phủ đã xé rách mặt nhau rồi, tuy không thể làm gì Lỗ Vương Lỗ Vương phi, nhưng chẳng lẽ bọn họ còn phải xem sắc mặt một hạ nhân chắc? Chưa dùng dao cắt cái miệng thối của bà ta là đã nể mặt mũi Lỗ Vương phủ lắm rồi.

Chuyện này đã bị những người vây xem bàn tán suốt một thời gian dài.

Bây giờ những lời đồn xung quanh Hoài Âm Hầu phủ căn bản không thể dập tắt, cũng chẳng thể nào áp xuống nổi, trừ phi có một tin đồn khác lớn hơn.

Mấy người Cố Vân Đông cũng nỗ lực đi theo phương hướng này.

Bọn họ định sẽ xuống tay từ chỗ thế tử Lỗ Vương, mà có một người biết rất rõ chuyện của thế tử Lỗ Vương Sở Bảo Nghiên.

Đó là Đỗ Thiên Khánh.

Lúc trước Sở Bảo Nghiên được Đỗ Thiên Khánh cứu, sau đó họ mới cùng nhau xuất hiện.

Đúng lúc, cũng lâu rồi Cố Vân Đông không ra khỏi thành đến xem xưởng Cố gia, nhân cơ hội này tiện thể kiểm tra sổ sách.

Thiệu Thanh Viễn không yên tâm, sáng sớm đã cùng cô ra khỏi nhà.

Mặc dù xưởng Cố gia ở ngoài thành, nhưng mảnh đất Dịch Tử Lam kiếm được để xây xưởng nằm ở vị trí tương đối tốt, cách cửa thành không xa lắm.

Khi Cố Vân Đông đến nơi, vừa lúc nhìn thấy Đồng An đang sắp xếp xe vận chuyển hàng hóa vào thành, Đỗ Thiên Khánh chính là một người trong số đó.

Chân của cha hắn Đỗ Mông đã được chữa khỏi, Đỗ Thiên Khánh cũng yên tâm bắt đầu ra ngoài đi đưa hàng. Trước đây hắn là thợ săn, có chút thân thủ, cho nên việc vận chuyện hàng hóa này rất thích hợp với hắn.

Nhưng Cố Vân Đông tìm hắn có việc, nên phái người ngăn hắn lại.

Đồng An xoay người phân phó một người khác thay thế hắn, sau đó dẫn Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông vào trong xưởng xem trước.

Dọc đường đi, Cố Vân Đông thấy một vài gương mặt mới, nhìn bộ dạng hẳn là người mới đến.

Nói mới nhớ, bốn năm tháng rồi cô chưa đến đây, từ sau khi bụng bắt đầu lớn dần thì cô không ra khỏi thành.

Bình Luận (0)
Comment