Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1104 - Chương 1104. Chuyện Trở Nên Phức Tạp

Chương 1104. Chuyện trở nên phức tạp Chương 1104. Chuyện trở nên phức tạp

Chương 1104: Chuyện trở nên phức tạp

Khuôn mặt Thiệu Thanh Viễn nghiêm trọng, nắm tay cô đi về phía đường lớn, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Cháu trai của thái phó.”

Cố Vân Đông đột ngột dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía hắn, “Chàng nói là……”

Thiệu Thanh Viễn gật đầu: “Nghe ý tứ trong lời nói của Sở Bảo Nghiên, thì hắn và Tuyên Trác là bạn tốt.”

“Hơn nữa ngày hôm đó Tuyên Trác ở vương phủ, người muốn xuống tay với Thiệu Lan Thuần chính là hắn ta.” Cố Vân Đông nhíu mày, chậm rãi phân tích: “Kết quả không biết như thế nào

mà những phu nhân tiểu thư kia bỗng nhiên đi được nửa đường lại chuyển hướng xông vào trong cái viện đó. Người ở kinh thành đều biết, hai người Lỗ Vương và thái phó nhìn nhau không thuận mắt, cho nên không thể để cho người khác thấy Tuyên Trác xuất hiện ở Lỗ Vương phủ, vì thế Sở Bảo Nghiên nói hắn và Thiệu Lan Thuần ở bên nhau, gánh lấy tội danh này cho Tuyên Trác.”

Cố Vân Đông càng nói, sắc mặt càng trở nên khó coi: “Nhưng mà trong nhà Tuyên Trác đã có thê tử rồi. Bên ngoài đều truyền nhau nói thê tử hắn là người hay ghen tuông, nhất quyết không chịu cho Tuyên Trác nạp thiếp. Vì vậy Tuyên Trác không dám để người khác biết hắn nổi lên tà tâm với Thiệu Lan Thuần, cộng thêm sợ lúc ấy Thiệu Lan Thuần đã nhìn thấy mình, cho nên hắn dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, giết chết nàng?” MAyy dich

Thiệu Thanh Viễn ngước mắt nhìn phía trước: “Ta đang nghĩ, Sở Bảo Nghiên và Tuyên Trác là bạn tốt, có quan hệ thân thiết, vậy Lỗ Vương và thái phó……”

Lỗ Vương và thái phó, có khả năng mối quan hệ của bọn họ không phải như nước với lửa giống như vẻ bề ngoài.

Mọi chuyện bắt đầu trở nên phức tạp.

“Vốn dĩ chúng ta còn định lợi dụng thái phó để chèn ép Lỗ Vương, nhưng nếu như quan hệ giữa bọn họ tốt, thì suy tính của chúng ta có hể không thể thực hiện được rồi.” Thậm chí, nếu đầu sỏ là Tuyên Trác, thì mục tiêu mà bọn họ muốn tính sổ lúc này, đó chính là phủ thái phó.

“Bây giờ chúng ta nên làm gì?”

Thiệu Thanh Viễn nhất thời cũng không nghĩ được cách nào, lượng tin tức quá nhiều, tạm thời hắn vẫn chưa có manh mối.

Hai người khi nói chuyện, Thiệu Văn đánh xe ngựa lại đây.

“Gia, phu nhân, ta đã đưa người đến Đỗ gia, hiện tại hắn đang tĩnh dưỡng ở đó.”

Thiệu Thanh Viễn đỡ Cố Vân Đông lên xe ngựa, sau đó mới hỏi: “Hắn thế nào rồi?”

“Vẫn còn hơi choáng váng, lại hôn mê rồi.”

“Được rồi, chúng ta đến Đỗ gia trước đi.”

Thiệu Văn gật đầu, đánh xe ngựa quay trở về Đỗ gia một lần nữa.

Thiệu Thanh Viễn kiểm tra lại cho hộ vệ kia, sau khi chẩn bệnh thì phát hiện hiện giờ cơ thể hắn không nên di chuyển, cho nên bọn họ quyết định tạm thời để hắn ở lại Đỗ gia tĩnh dưỡng, nhờ Đỗ Mông chăm sóc cho hắn.

Thấy thời gian không còn sớm, hai người Thiệu Thanh Viễn tính toán sẽ quay về thành ngay, bọn họ định sẽ đến Hoài m Hầu phủ trước thương lượng với lão phu nhân một chút.

Hai người họ dẫn theo Đỗ Thiên Khánh, để hắn tới đón La Kỳ về.

Một lần nữa ngồi trên xe ngựa chạy về cửa thành, người ở trên xe đều lâm vào trầm mặc.

Chờ đến vào cửa thành, Cố Vân Đông đột nhiên vén màn xe lên, nói với Thiệu Văn: “Vòng lại đi, ta muốn đến Tân Minh Các.”

“Dạ, phu nhân.”

Thiệu Thanh Viễn nhìn Cố Vân Đông, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Thiếp muốn hỏi vài chuyện.”

Xe ngựa dừng lại trước cửa Tân Minh Các, Cố Vân Đông từ trên xe xuống, nói với Thiệu Thanh Viễn: “Các ngươi ở đây chờ ta một chút, ta sẽ ra ngay.”

Thiệu Thanh Viễn phân phó xe ngựa dừng ở một bên, sau đó nhìn Cố Vân Đông đi vào Tân Minh Các.

Hạ ma ma đang tiếp đãi khách nhân nhìn thấy cô đến thì thoáng sửng sốt: “Sao chủ nhân lại đến đây vào giờ này?”

“Ta tiện đường đi ngang qua dây, nên muốn đến hỏi ngươi chuyện này.”

Hạ ma ma dẫn cô ra sau quầy, rót nước cho cô: “Chủ nhân có chuyện gì vậy, ngươi cứ hỏi đi.”

“Ngươi có biết Tuyên Trác của phủ Thái phó không?” Thấy Hạ ma ma gật đầu, cô mới tiếp tục hỏi: “Vậy phu nhân hắn đã từng đến Tân Minh Các chưa?” MAyy dich

Hạ ma ma cười: “Nàng ấy từng đến đây rồi, đến rất thường xuyên. A, nàng ấy đang ngồi ở kia.”

Cố Vân Đông sửng sốt, không ngờ người lại đang ở trong Tân Minh Các.

Cô nhìn theo hướng ngón tay Hạ ma ma chỉ, lập tức nhìn thấy một nữ tử khoảng hai mươi mấy tuổi đang ngồi ở trong góc, nhìn qua có vẻ hơi khoa trương, thậm chí động tác uống trà sữa còn có chút…… Hào hùng.

Cố Vân Đông cẩn thận quan sát phu nhân của Tuyên Trác, Hạ ma ma thấy thế, ngẫm nghĩ một lát nhỏ giọng nói: “Vị Thiếu phu nhân này, nhà mẹ đẻ xuất thân là võ tướng, trước kia nàng ấy từng đi theo cha và anh trai, bởi vì lớn lên ở biên cương cho nên tính tình có chút không câu nệ tiểu tiết. Nhà Thái phó là dòng dõi thư hương, con cháu trong nhà đều là thư sinh yếu ớt. Lúc trước, khi nghe nói hai nhà kết thân, người ở toàn Kinh Thành đều rớt cằm.

Cố Vân Đông gật đầu, thu hồi ánh mắt, chỉ khẽ liếc nhìn bằng khóe mắt: “Tính cách của nàng ấy thế nào? Tình cảm của nàng ấy và Tuyên Trác có tốt không?”

“Tình cảm à, làm sao mà người ngoài biết được tình cảm giữa phu thê bọn họ? Có điều chuyện nàng ấy quản Tuyên công tử rất nghiêm là thật, trong nhà chưa nạp một người thị thiếp nào. Bọn họ thành thân cũng đã được mấy năm, nhưng đến nay dưới gối vẫn không có con. Năm ngoái Tuyên phu nhân muốn nạp thiếp cho Tuyên công tử, kết quả Tuyên thiếu phu nhân đại náo một trận, còn tuyên bố nếu Tuyên công tử dám nạp thiếp, nàng sẽ đánh Tuyên công tử đến bán thân bất toại, cùng lắm thì nàng ấy sẽ ở trước giường bệnh hầu hạ cả đời.”

Cố Vân Đông nhướng mày: “Tuyên thiếu phu nhân này thật dũng mãnh.”

“Cũng may mà cha và anh trai nàng ấy lập được chiến công, nếu không nhà chồng cường thế như vậy, sợ là đã sớm bị Tuyên phu nhân thu thập rồi.”

Cố Vân Đông lại phải nhìn vị Tuyên thiếu phu nhân này một lần nữa, không nghĩ ngay sau đó, lại thấy nàng giơ tay gọi tiểu nhị Dư Phán Nhi qua.

Dư Phàn Nhi đi tới nghe xong, rất nhanh đã quay lại, sau đó vẻ mặt khó xử nói với Hạ ma ma: “Chưởng quầy, Tuyên thiếu phu nhân gọi rượu.”

“Rượu?” Cố Vân Đông lấy một bầu rượu ở ngăn tủ bên cạnh ra: “Đây là rượu quả dương mai, ngươi mang qua đưa cho nàng đi.”

Ai ngờ Dư Phán Nhi lại lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Nàng nói không cần rượu trái cây, uống không có mùi vị, nàng ấy muốn rượu mạnh, loại rượu mạnh mà nam tử ở biên cương hay uống.”

Cố Vân Đông: “……”

Hạ ma ma hiển nhiên đã có kinh nghiệm, bà ấy cầm lấy bầu rượu trái cây tự mình đi qua đó, ngồi xuống bên cạnh Tuyên thiếu phu nhân nói nói mấy câu.

Chỉ trong chốc lát, rượu quả dương mai đã được rót đầy trong ly của nàng.

Lúc này Hạ ma ma mới quay trở lại, nói với Cố Vân Đông: “Tâm trạng nàng ấy không tốt, hình như lại Tuyên phu nhân lại muốn nạp thiếp cho Tuyên công tử. Không hiểu sao mà hai ngày nay Tuyên công tử lại không ở trong phủ.”

Cố Vân Đông hơi nheo mắt lại: “Hai ngày nay Tuyên công tử không ở trong phủ sao?”

“Đúng vậy. Trượng phu không ở bên cạnh, bà bà lại ép buộc nàng phải cho phép phu quân nạp thiếp. Ngài đừng thấy bây giờ nàng ấy vẫn kiên cường, nếu thêm vài lần nữa, chỉ sợ cũng sẽ không kiên trì nổi, trừ phi nàng hòa ly với trượng phu.”

Tân Minh Các này của cô, không chỉ cung cấp chỗ vui chơi tiêu khiển cho các phu nhân ở Kinh Thành, mà còn là nơi để những vị phu nhân đó phát tiết, trút bầu tâm sự.

Chẳng qua, những người có tâm tình không tốt đều sẽ ngồi trong phòng riêng.

Nhưng có lẽ bởi vì tính tình Tuyên thiếu phu nhân, cũng có thể là nàng ấy không để tâm đến suy nghĩ của người khác, hoặc là nàng thích sự náo nhiệt ở chỗ này, cho nên hầu như lúc nào cũng ngồi ở sảnh đường, không bao giờ đặt phòng riêng.

Cố Vân Đông thấy đã quan sát đủ, đang chuẩn bị đi, thì đột nhiên bị Hạ ma ma kéo tay áo.

“Nhìn kìa, người kia chính là Tuyên Trác.” Bà ấy chỉ vào cửa nói.

Bình Luận (0)
Comment