Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1163 - Chương 1163. Thân Thế Của Bạch Chi Ngôn

Chương 1163. Thân thế của Bạch Chi Ngôn Chương 1163. Thân thế của Bạch Chi Ngôn

Chương 1163: Thân thế của Bạch Chi Ngôn

Tin tức Cao Phong trở về, khiến Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông đều có chút kinh ngạc.

Trước khi hắn rời đi, hắn nói phải chờ chuyện ở bên phủ Linh Châu chấm dứt, mới có thể hồi kinh, lúc này đã trở về, là xảy ra chuyện gì sao?

Vẻ mặt hai người Thiệu Thanh Viễn đều trở nên nghiêm túc, nhưng thấy dáng vẻ Cao Phong dường như rất mệt mỏi nên vội vàng để người đi tắm rửa và ăn chút gì đó trước rồi lại nói sau.

Cố Vân Đông cho người đến Tân Minh Các gọi Lục thị về, Lục thị được Cố Vân Đông điều tới làm việc ở đại viện bên phía đông thành. Sau khi Tân Minh Các bên phía Đông Thành khai trương đã có nhiều nhu cầu hơn về đánh đàn tấu khúc của Lục thị.

Bởi vậy Cố Vân Đông lại tìm thêm hai người nữa, có lẽ cũng vì có tiền lệ của Lục thị, sau này lúc tuyển người, ngược lại dễ dàng hơn một chút.

Nhưng khi cô vừa tính đi gọi người đã bị Cao Phong ngăn cản: “Không cần gọi đâu, chờ nàng ấy xong công việc, tối trở về gặp cũng được.”

Hắn và Lục thị thông qua thư, cũng biết tình huống hiện giờ của Lục thị, biết nàng sống rất vui vẻ ở đây, hắn cũng yên tâm.

Cố Vân Đông không miễn cưỡng, Cao Phong nhanh chóng đi sửa soạn bản thân.

Sau khi thay một bộ quần áo sạch sẽ và ăn no, trong nháy mắt tinh thần phấn chấn hẳn lên, sau đó, đến thư phòng cùng Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông.

Trước tiên, hắn lấy ra một phong thư trong người: “Đây là Nhị lão gia viết cho các ngài.”

Thiệu Thanh Viễn nhận lấy mở ra xem, bên trong đều là một vài chuyện hằng ngày, cũng không có chuyện gì quan trọng, hắn xem xong đặt một bên, sau đó trực tiếp hỏi Cao Phong: “Tình hình bên phủ Linh Châu thế nào rồi.”

“Thật ra Nhị lão gia đã thu thập đầy đủ chứng cứ phạm tội của Tuân tri phủ rồi, nhưng những chứng cứ phạm tội này vẫn chưa đủ để bắt ông ta đền tội, cũng không thể liên lụy đến Lỗ Vương, nhiều lắm cũng chỉ bị giáng chức quan mà thôi, hiệu quả không đủ lớn, chưa kể còn dễ rút dây động rừng. Cho nên Nhị lão gia vẫn chưa động thủ, nhưng chúng ta tra ra một chuyện quan trọng khác, Nhị lão gia bảo ta tới nói với thiếu gia.”

Thiệu Thanh Viễn híp mắt lại, Cao Phong tự mình tới đây, có lẽ không thích hợp để nói qua thư.

“Chuyện gì?”

“Là về thân thế của Bạch Chi Ngôn.”

Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông đồng thời dựng thẳng sống lưng, ha, có dưa lớn ăn.

Cao Phong hơi thở ra, nói: “Bạch Chi Ngôn, là con trai của Lỗ Vương.”

Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên, con trai của Lỗ Vương? Trời ạ, chuyện này quả thật đủ điên rồ. MAyy dich

Mấy ngày nay, Lỗ Vương rụt đầu tỏ ra vô cùng khiêm tốn, ngay cả những quan viên đứng về phía ông ta cũng không xuất đầu lộ diện. Tuy rằng mấy người Tần Văn Tranh đã cật lực tìm kiếm chứng cứ cho thấy ông ta muốn mưu phản, nhưng nếu bọn chúng không hành động, sẽ không lộ ra dấu vết, muốn tìm được chứng cứ phạm tội quá khó khăn.

Không ngờ lại có chuyện vui ngoài ý muốn ở phủ Linh Châu, bên kia có một thu hoạch lớn như vậy.

Nếu Bạch Chi Ngôn là con trai của Lỗ Vương, vậy việc này còn có lỗ hổng để hành động, cho dù Lỗ Vương muốn khiêm tốn cũng không chắc có thể khiêm tốn.

“Nhưng mà, tại sao con trai Lỗ Vương lúc trước lại ở phủ Linh Châu, còn trở thành con cháu Bạch gia?” Thiệu Thanh Viễn hỏi.

Cao Phong hơi hạ giọng nói: “Năm đó Lỗ Vương đã từng đến phủ Linh Châu làm việc, ở đó hai ba tháng, khi đó người tiếp đãi ông ta, chính là Tuân tri phủ.”

Tuân tri phủ đã ngồi ở vị trí đó hơn hai mươi năm, điều này rất kỳ lạ, dù sao ông ta cũng mất 6 năm để từ tri huyện lên làm tri phủ, nếu ông ta muốn tiến xa hơn, sẽ không ở mãi vị trí đó mà không có một chút thành tích nào, một chút dịch chuyển cũng không có.

Cố Vân Đông dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hỏi; “Vậy mẫu thân của Bạch Chi Ngôn là ai?”

“Tam tiểu thư thứ xuất của Tuân gia.” Cao Phong trả lời.

Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn liếc nhìn nhau: “Quả nhiên.” Là người nhà họ Tuân.

“Ngươi nói rõ ràng xem cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.”

Cao Phong uống một ngụm trà, gật đầu, kể lại chuyện điều tra một cách kỹ càng tỉ mỉ.

Đừng thấy Tuân tri phủ bất động ở một vị trí nhiều năm như vậy, nhưng thật ra ông ta là một người vô cùng có dã tâm. Tuân gia không có lai lịch và quyền thế gì, năm đó Tuân tri phủ có đường làm quan thuận lợi, được phái đến phủ Linh Châu giàu có và đông đúc làm tri phủ như vậy cũng là vì ông ta cưới được thê tử có thể giúp ông ta một tay.

Mà cựu đại bá nương của Thiệu Thanh Viễn, Tuân thị, là do người thê tử này sinh ra.

Đáng tiếc, người trong lòng Tuân tri phủ thích lại là một người khác, sau khi ông ta cưới vợ không bao lâu, đã nạp thêm hai thị thiếp. Hai thị thiếp này nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng trong đó lại có một nữ nhân ông ta yêu.

Bạch nguyệt quang của Tuân tri phủ cũng sinh cho ông ta một đứa con gái, là tam tiểu thư của Tuân phủ.

Tam tiểu thư cũng là đứa con gái mà Tuân tri phủ thương yêu nhất, nhưng vì nhà mẹ đẻ của thê tử có quyền thế lớn, ông ta không thể không che giấu tình thương này. Hơn nữa bởi vì tam tiểu thư lớn lên rất xinh đẹp, mặt mày như họa, thậm chí ông ta còn phải biểu hiện không quan tâm đến đứa con gái này, chỉ sợ chính thê ngứa mắt tam tiểu thư, sẽ bị chính thê gây khó dễ.

Nhưng ông ta vẫn luôn âm thầm vì tam tiểu thư này mà bày mưu tính kế.

Hai mươi năm trước, Lỗ Vương đến phủ Linh Châu làm việc, đặt chân vào phủ đệ của tri phủ.

Tuân tri phủ biết cơ hội đã đến, Tam tiểu thư và Lỗ Vương thành công ngẫu nhiên gặp nhau. Tam tiểu thư coi trọng thân phận Lỗ vương, Lỗ vương nhìn trúng dáng vẻ của nàng ta, hai người có thể nói là ăn ý với nhau, thưởng thức lẫn nhau, cầm sắt hòa minh.

(琴瑟和鸣 – Cầm sắt hòa minh là một thành ngữ Trung Hoa, đây là một phép ẩn dụ nói về tình yêu và sự hòa hợp của một cặp vợ chồng, khá tương tự với câu trăm năm hòa hợp mà bên mình hay dùng để chúc đám cưới.)

Quan hệ này giống như ngự kiếm phi hành, trong nháy mắt biến thành thân mật khăng khít.

Tuân tri phủ rất vừa lòng, ông ta thấy hai bên không thể tách rời, đang định bàn với Lỗ Vương đưa tam tiểu thư về vương phủ phong làm trắc phi thì phát hiện tam tiểu thư đã có thai.

Có thai, Tuân tri phủ càng thêm ra sức. Đến lúc đó con gái trở thành trắc phi của Lỗ Vương, ông ta cũng có thể mượn khí thế của Lỗ Vương thăng lên trên, rất nhanh có thể được điều đến kinh thành.

Nhưng mà, sau khi Lỗ Vương biết tam tiểu thư mang thai, lại trầm mặc.

Ông ta chẳng những không đáp ứng đưa tam tiểu thư về kinh thành, thậm chí còn yêu cầu tam tiểu thư tiếp tục ở lại phủ Linh Châu.

Tuân tri phủ nghe xong, quả thực nổi trận lôi đình, cho rằng hắn ăn xong không nhận nợ, muốn phụ lòng. Nếu như thế này, vậy ông ta chẳng phải là tiền mất tật mang, mất hết toàn bộ mặt mũi sao.

Nhưng Lỗ Vương lại kéo một mình ông đến thư phòng, thấp giọng hỏi ông ta về chuyện Bạch gia, hỏi đại phu nhân Tuân thị ở Bạch gia có phải cũng có thai hay không, còn cùng tháng với tam tiểu thư.

Tuân tri phủ dần dần nghe ra điều không thích hợp, chậm rãi ngầm hiểu Lỗ Vương cũng là người có dã tâm giống như mình.

Tuân tri phủ chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, nhưng tim lại đập rất nhanh, cảm giác như sắp nhảy ra.

Quả nhiên, lời nói tiếp theo của Lỗ Vương làm cho phỏng đoán của ông được chứng thực.

Lỗ Vương để Tam tiểu thư ở lại Tuân phủ, để lại hai người chăm sóc cho tam tiểu thư, sau đó trước khi nàng ta bị người ngoài nhìn ra bụng đã đưa người đến thôn trang ngoài thành để dưỡng thai sinh con.

Chờ đến tới ngày gần sinh, Tuân tri phủ mới bí mật đưa người trở về.

Sau đó an bài người bên cạnh Tuân thị châm ngòi ly gián, để trước khi bà ta sinh con đã xảy ra mâu thuẫn với Bạch gia, dẫn tới cuối cùng Tuân thị chỉ có thể ở lại trong phủ thành sinh con, để bọn hắn có cơ hội động tay động chân.

Bình Luận (0)
Comment