Chương 1164: Tuân thị bị lợi dụng
Cố Vân Đông hiểu ra: “Kế hoạch của Lỗ Vương và Tuân tri phủ là tráo đổi con của Tam tiểu thư và Tuân thị? Bọn hắn muốn cho con của Lỗ Vương trở thành con của Bạch gia, tương lai để Bạch gia làm trợ lực cho Bạch Chi Ngôn, cũng có thể giúp Lỗ Vương một tay khi ông ta thành công?”
“Đúng vậy.” Cao Phong gật đầu: “Cho nên năm đó sau khi Tuân thị vừa mới sinh con xong, căn phòng bên cạnh đột nhiên bốc cháy, cũng do Tuân tri phủ làm. Mục đích là muốn thừa dịp loạn lạc tráo đổi đứa nhỏ, dù sao lúc ấy ở phòng sinh làm việc không tiện, trong phòng còn có người của Bạch gia, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ dẫn đến hoài nghi.”
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, trận này hỏa này đã làm cho đứa nhỏ mới sinh kia trực tiếp bị ngột chết.
Nhưng mà như vậy lại càng có lợi cho Tuân tri phủ và Lỗ Vương.
Tuân tri phủ giao con của Tam tiểu thư cho Tuân thị, còn nói với Tuân thị đây chỉ là cô nhi, khuyên bảo và thuyết phục bà ta đưa đứa nhỏ này về nuôi nấng. Hơn nữa, tuyệt đối không được để Bạch gia biết đứa bé kia đã chết, nếu không tài sản của Bạch gia, thậm chí là lão đại Bạch gia cũng không có phần của Tuân thị.
Tuân thị đang lúc hoảng loạn, bị cha mình vừa nói vừa khuyên như vậy, tâm dần yên ổn lại, nghe theo tất cả sự sắp xếp của Tuân tri phủ.
Về sau, Tuân thị phát hiện thái độ của Tuân tri phủ đối với Bạch Chi Ngôn có chút kỳ quái, tốt hơn mức bình thường. Người Bạch gia cho rằng ông ta yêu thương cháu ngoại, nhưng Tuân thị biết rằng không phải.
Tuân tri phủ sợ bà làm ra chuyện gì xấu, chỉ có thể nói cho bà biết đây là con trai của Lỗ Vương, bảo bà đối xử tốt với Bạch Chi Ngôn, tương lai nếu Lỗ Vương có thể hoàn thành đại sự, ít nhất Bạch Chi Ngôn cũng là hoàng tử. Nếu Tuân thị giúp Bạch Chi Ngôn đạt được sự ủng hộ đắc lực của Bạch gia, Bạch Chi Ngôn có thể lên làm Thái Tử, cũng không phải không thể, mà Tuân thị, chính là mẹ nuôi của Thái Tử, sau này còn không phải sẽ dưới một người trên vạn người sao?
Tuân thị bị Tuân tri phủ vẽ bánh nướng lớn mê hoặc, mộng thật đẹp, cẩn thận làm tốt nhiệm vụ của đại phu nhân Bạch gia, cho dù nhìn thấy chồng thiên vị Bạch Chi Châm, bà ta cũng không sao cả, toàn tâm toàn ý giúp đỡ Bạch Chi Ngôn nắm được Bạch gia.
Nếu không phải Bạch gia là y dược thế gia, làm mấy động tác nhỏ dưới mí mắt của Bạch Ung cũng dễ bị phát hiện, Tuân thị đã hạ độc Bạch Chi Châm, để Bạch gia chỉ còn một mình Bạch Chi Ngôn là người thừa kế.
Cũng may Bạch Chi Châm vụng về, Thiệu Thanh Viễn lại mất tích không tìm thấy, sau này nhất định Bạch Chi Ngôn sẽ kế thừa Bạch gia.
Nhưng mà ngay khi Tuân thị và Tuân tri phủ đều thả lỏng, Thiệu Thanh Viễn đột nhiên được tìm về.
Không chỉ như thế, Thiệu Thanh Viễn còn thừa hưởng thiên phú y học của người Bạch gia, quả thực là người thừa kế hoàn mỹ nhất trong suy nghĩ của Bạch Ung. Điều này làm cho hai cha con nhà họ Tuân đều bắt đầu sốt ruột, kế hoạch bày mưu tính kế nhiều năm sắp tan thành mây khói, dưới tình thế cấp bách Tuân thị ra chiêu, khiến mình bại lộ.
Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nghe xong, một lúc lâu không lên tiếng.
Hồi lâu, mới nghe Thiệu Thanh Viễn hỏi: “Tam tiểu thư của Tuân phủ kia ở đâu?”
“Không biết, chắc đã được Lỗ Vương và Tuân tri phủ giấu đi rồi, cuối cùng đang ở nơi nào, Nhị gia vẫn đang điều tra.” Cao Phong nói: “Dù sao cũng đã tuyên bố với bên ngoài là Tam tiểu thư của Tuân phủ đã qua đời.”
Qua đời? Nếu thật sự qua đời, Tuân tri phủ sẽ bình tĩnh như vậy sao? Di nương của Tam tiểu thư kia, sẽ không có một chút phản ứng nào? Ngay cả Bạch Chi Ngôn cũng không thể thờ ơ với cái chết của mẹ ruột mình như vậy. MAyy dich
Ánh mắt Cố Vân Đông đột nhiên sáng lên: “Các ngươi nói xem, Tam tiểu thư này, có thể ở kinh thành hay không?”
Kinh thành?
Thiệu Thanh Viễn và Cao Phong đồng thời rũ mắt trầm tư.
Cố Vân Đông: “Các ngươi nghĩ thử xem, nếu Tam tiểu thư kia thật sự xinh đẹp như vậy, Lỗ Vương sẽ bỏ lại một mỹ nhân như hoa như ngọc sao? Hơn nữa, Tuân tri phủ cũng không yên tâm, lỡ như Lỗ Vương ở kinh thành có người mới quên người cũ, sau này Bạch Chi Ngôn được nhận về, cũng không được sủng ái.”
Còn không bằng để Tam tiểu thư ở lại bên cạnh Lỗ Vương, chặt chẽ giữ người trong tay, thổi gió bên gối, bồi dưỡng tình cảm thật tốt.
Ngón tay Thiệu Thanh Viễn nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, tập trung suy nghĩ một lát, nói: “Lỗ Vương có một thôn trang ở ngoài thành, đó là thôn trang ‘suối nước nóng’, kiến trúc đẹp lại an tĩnh. Lỗ Vương nói mình thích ngâm mình trong suối nước nóng, mấy năm trước ông ta vẫn chưa được trọng dụng, trong những ngày đông, hơn phân nửa thời gian đều ở thôn trang. Các mùa khác, cũng sẽ lợi dụng khoảng thời gian đi săn để sống trong thôn trang.”
Nhưng điều kỳ lạ là, Lỗ Vương phi và Thế tử Lỗ Vương lại rất ít đến thôn trang kia, cho dù có đi, thời gian ở lại cũng không dài.
Cao Phong đảo mắt: “Cho nên, rất có khả năng Tam tiểu thư kia ở trong thôn trang đó? Ai, các ngài nói xem, Lỗ Vương phi và Thế tử Lỗ Vương có biết sự tồn tại của người này hay không?”
“Cho dù bọn họ biết Tam tiểu thư, nhưng nhất định không biết Tam tiểu thư sinh cho Lỗ Vương một đứa con trai.” Cố Vân Đông cong khóe môi, đôi mắt hơi nheo lại, biểu tình mang theo một tia tà ác.
Thiệu Thanh Viễn vừa thấy biểu cảm này của cô, biết trong lòng cô nhất định lại đang suy nghĩ ý đồ xấu xa.
Lập tức cười nói: “Nàng muốn làm gì?”
“Chúng ta nói chuyện này cho Lỗ Vương phi và Thế tử Lỗ Vương. Theo ta được biết, tuy rằng Lỗ Vương còn có mấy người con của thiếp thất, nhưng không coi trọng lắm, cho nên mẹ con Lỗ Vương phi cũng không cảm thấy nguy cơ gì. Nếu để cho bọn họ biết Lỗ Vương vô cùng coi trọng Bạch Chi Ngôn, còn coi trọng hắn hơn thế tử, có phải bọn họ sẽ nội chiến hay không?”
Một khi bọn hắn chó cắn chó, tâm không cùng hướng, người một nhà không đồng lòng sẽ dễ lộ ra sơ hở, cũng dễ thu thập.
Cao Phong hỏi lại: “Làm sao mới có thể để bọn hắn tin Lỗ Vương coi trọng mẹ con Bạch Chi Ngôn hơn đây?”
Cố Vân Đông mỉm cười, uống một ngụm trà: “Ta hỏi ngươi, lúc trước lần đầu chúng ta gặp nhau, các ngươi muốn đi đâu? Lúc trước phủ Vĩnh Ninh loạn thành dáng vẻ kia, nơi nơi đều là lưu dân, vì sao các ngươi lại ở nơi đó?”
Cao Phong sửng sốt, trả lời: “Lúc ấy Bạch Dương và Bạch Nguyệt ở phủ Vĩnh Ninh, đại lão gia sợ bọn họ xảy ra chuyện, bảo ta đến đón bọn họ.” MAyy dich
“Còn Bạch Chi Ngôn thì sao? Võ công của hắn bình thường, lại bởi vì lúc trước mẹ hắn uống thuốc trợ sinh nên sinh non, sức khỏe không tốt, vì sao cũng muốn đến nơi loạn lạc như vậy?”
Cao Phong chấn động, kinh ngạc nhìn về phía cô, hắn bắt đầu cau mày, chậm rãi hồi tưởng lại.
Dù sao cũng là chuyện của bốn năm trước, ký ức của Cao Phong đã có chút mơ hồ.
Hồi lâu, hắn mới do dự nói: “Hắn nói lo lắng cho hai đứa nhỏ, sợ hai đứa nhỏ trải qua loại chuyện như vậy sẽ chịu đả kích, có hắn ở đó, hai đứa nhỏ có thể bình tĩnh lại.”
Quan hệ giữa Bạch Chi Ngôn và Bạch Dương Bạch Nguyệt quả thật rất thân mật, lúc trước Cao Phong chưa từng hoài nghi đây chỉ là cái cớ.
Hơn nữa nói cho cùng hắn chỉ là hộ vệ, Bạch Chi Ngôn vẫn là chủ tử của hắn, chủ tử nói như vậy, hắn làm theo là được.
“Sau đó các ngươi đến phủ Khánh An đúng không?” Cố Vân Đông hỏi: “Các ngươi đến phủ thành sau đó lập tức rời đi, sau đó, phủ Khánh An trở nên hỗn loạn.”
Cao Phong mở to hai mắt: “Phu nhân, ý của ngài là, là Bạch Chi Ngôn làm? Lỗ Vương là kẻ cầm đầu của trận hỗn loạn đó?”