Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1171 - Chương 1171. Hai Chiếc Xe Ngựa Đụng Trúng Nhau.

Chương 1171. Hai chiếc xe ngựa đụng trúng nhau. Chương 1171. Hai chiếc xe ngựa đụng trúng nhau.

Chương 1171: Hai chiếc xe ngựa đụng trúng nhau.

Lão nông dân nghe đến đây hai mắt sáng rực lên: " Thật sự, thật sự sao?" Nghe nói mía sẽ không bị chặt, hắn có chút vui mừng.

Cố Vân Đông gật đầu: " Và sau khi ta mua lại mảnh đất, cũng cần thuê người đến chăm sóc. Nếu ngươi muốn ta sẽ thuê ngươi chăm sóc mảnh đất này."

Lão nông dân nghe vậy càng thêm kích động, hắn còn có thể ở lại đây sao?

Nếu được như vậy, vậy thì, vậy thì tốt quá.

Chỉ là….

"Vậy giá cả của mảnh đất này thế nào đây?" Hắn vẫn luôn không đáp ứng giá cả với tên nhà giàu kia, tên nhà giàu đó ép giá quá mức, hắn nhận ra bọn họ đang thiếu tiền. Nên đã giảm đi nửa giá bán. Còn bao gồm những cây mía này.

Lão nông rất đau lòng nhưng không thể làm gì được, nhà bọn họ bây giờ đang rất cần tiền, lại không thấy ai muốn mua chỉ có thể thoả hiệp.

Nhưng hiện tại hai người trước mặt muốn mua lại mảnh mía này, lão nông dân trong lòng vô cùng vui vẻ, chỉ cần giá cả cao hơn tên nhà giàu đó là được.

Về phương diện này, Cố Vân Đông sẽ không tận lực ép giá, huống chi ở thời điểm người ta gặp khó khăn mà gây khó dễ sẽ chẳng khác nào nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

"Về giá cả thì ngươi cứ yên tâm, cứ theo như giá cả thị trường ở đây mà bán, cộng thêm tiền mía, lát nữa ta sẽ tính hết cho ngươi."

Đôi mắt của lão nông dân sáng lên: "Cám ơn Thiệu công tử, cám ơn Thiệu phu nhân, các ngài đúng là người tốt."

Cố Vân Đông mỉm cười quay lại nói với Đỗ Thiên Khánh:"Chuyện này giao cho ngươi nhé, xử lý cẩn thận đấy. Làm tốt không chừng còn có thể cưới được vợ."

Đỗ Thiên Khánh trong chốc lát đã lấy lại tinh thần:"Bà chủ yên tâm ta cam đoan sẽ làm tốt chuyện này."

"Được ngươi ở lại nói chuyện với ông lão một chút, bọn ta về trước." Cô đưa Đỗ Thiên Khánh hai tờ ngân phiếu, bảo hắn tiếp tục bàn bạc làm xong mọi thủ tục với ông lão.

Có điều trước khi đi vẫn kéo hắn qua một bên nói nhỏ: " Đến lúc đó chú ý một chút, ta hoài nghi trong nhà ông ấy đã xảy ra chuyện gì đó, bị người ta ép giá mà bán, có lẽ có người ở đằng sau. Nói không chừng người đó là một người có thân phận, nhưng ngươi cũng đừng sợ, bà chủ của ngươi là ta đây dù sao cũng là một quận chúa, không sợ ai cả."

Đỗ Thiên Khánh hiểu rõ: "Ta biết rồi, ta sẽ chú ý."

Sau đó, Cố Vân Đông nói lời tạm biệt với lão nông dân đang phấn khích chuẩn bị quỳ xuống, cô được Thiệu Thanh Viễn đỡ lên xe, cả đoàn người rất nhanh đã đi khỏi ruộng mía, quay trở về phân xưởng Cố gia.

Thời gian vẫn còn sớm, nhưng mục đích của mấy người Cố Vân Đông đã đạt được. Cô cũng rất yên tâm khi giao công việc ở phân xưởng cho Đồng An. Chỉ cầm lấy hai cuốn sổ Đồng An đưa cho rồi trở về kinh thành. MAyy dich

Trên đường phố lúc này vô cùng náo nhiệt, Cố Vân Đông nghĩ đến những lời mà Đỗ Thiên Khánh đã nói, lập tức cho xe ngựa vòng trở lại Tân Minh Các ở phía đông, cô cũng muốn hỏi Trương Thẩm có ý gì.

Bây giờ các cô nương ở trong Tân Minh Các đang có giá thị trường rất tốt, từng người một được cầu hôn.

Nhưng thực sự thành thân lại không nhiều.

Cũng không có cách nào khác, những cô gái có bạc và công việc sẽ tự tin hơn. Nếu phẩm tính không tốt sẽ không được bọn họ nhìn trúng. Ngay cả cha mẹ và gia đình của các cô nương này hôm nay cũng không thể làm chủ. Dù sao thì người có bạc trong tay sẽ có quyền lực và địa vị trong gia đình.

Cố Vân Đông đang nghĩ ngợi, càng xe bên phía Thiệu Văn đột nhiên kêu ' kít' một tiếng, xe ngựa đột nhiên dừng lại.

Cơ thể Cố Vân Đông theo bản năng ngã về phía trước, may thay có Thiệu Thanh Viễn nhanh mắt nhanh tay, một tay đỡ lấy cô đưa cô trở lại chỗ ngồi.

Thiệu Thanh Viễn nhíu mày một cái: "Thiệu Văn, đã xảy ra chuyện gì?"

"Gia, có một chiếc xe ngựa chạy quá nhanh, thiếu chút nữa đã đụng trúng." Thiệu Văn lòng còn sợ hãi nói, nếu không phải hắn nhanh tay thì có thể đã đụng trúng chiếc xe ngựa đột nhiên đi ra khỏi ngõ. Hai người ở trong xe sẽ bị ngã.

Thiệu Văn cau mày nhìn người đánh xe ngựa phía đối diện. Không ngờ vừa nhìn thấy người này lại có chút sững sờ.

"Ngươi là Trần chưởng quỹ bên cạnh Thẩm tiên sinh?"

Nghe thấy của tiếng của Thiệu Văn, Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông cũng vội vàng vén rèm nhìn ra bên ngoài.

Quả nhiên, người đánh xe ngựa phía trước là Trần Đại Dũng.

Lúc này, vì phanh gấp nên Trần Đại Dũng cũng quay lại lo lắng hỏi xem người trong xe có bị sao không.

Xe là do Trần Đại Dũng đánh vậy người ngồi trong xe có khả năng là Thẩm Nguyên.

Hai người Thiệu Thanh Viễn vội vàng xuống xe ngựa, đi đến chiếc xe ngựa trước mặt.

Không ngờ không chỉ gặp Thẩm Nguyên mà còn nhìn thấy cả Cố Vân Thư và Biển Nguyên Trí cũng ngồi trong đó.

"Vân Thư, các đệ đi đâu đây? Tại sao lại vội vàng như vậy?"

Cố Vân Thư vẫn còn đang đỡ Thẩm Nguyên bị đập đầu, nghe vậy bỗng biên ngẩng đầu, trên mặt thoáng hiện lên sự vui mừng, sau đó lại trở nên lo lắng: "Tỷ tỷ, tỷ phu, Tân Minh Các xảy ra chuyện rồi."

Sắc mặt của Cố Vân Đông có chút thay đổi, việc có thể làm cho Vân Thư lo lắng đến mức gần như không quan tâm đến việc đánh xe an toàn, chuyện này chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.

Thiệu Thanh Viễn cầm lấy tay cô, nói: " Ta lên xe ngựa xử lý viết thương cho Thẩm tiên sinh trước, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Sau đó hắn cao giọng nói với Thiệu Văn: "Ngươi đổi vị trí với Trần chưởng quỹ, ngươi đến đánh xe."

Trần chưởng quỹ hiển nhiên không thích việc đánh xe, đi chậm một chút thì không sao, chỉ cần đi nhanh một chút sẽ bối rối không khống chế được.

Vì vậy hắn đã nhanh chóng gật đầu, nhảy ra khỏi xe: "Được, Thiệu đại nhân làm phiền ngài rồi, ta đổi với Thiệu Văn ca một chút."

Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nhanh chóng lên xe ngựa, Thiệu Văn điều chỉnh lại xe ngựa, vội vàng đi đến Tân Minh Các.

Bên trong xe ngựa lắc lư, Thiệu Thanh Viễn vẫn vững tay kiểm tra.

May mắn thay, mặc dù bị đập vào trán nhưng không phải vấn đề lớn.

Thiệu Thanh Viễn nhanh chóng xử lý vết thương, bôi thuốc và băng bó lại.

Bên kia Cố Vân Thư cũng vội vàng kể chuyện: "Đệ cùng biểu ca vốn là đang ngồi trong phòng đọc sách, được một nửa thì định đến hiệu sách mua sách, không ngờ vừa đi đến tiền viện thì có một người vội vã chạy đến nói Tân Minh Các ở Thành Đông đã xảy ra chuyện. Toàn bộ xung quanh Tân Minh Các đều đã bị quan binh vây quanh, người ở trong Tâm Minh Các cũng không ra ngoài được."

Người báo tin là người trong một hộ gia đình sống trong con ngõ nhỏ gần Tân Minh Các. Trước đó lúc Cố Vân Đông phát đồ ăn miễn phí, hắn cũng dẫn theo người nhà đến. Lúc đó, hắn có ấn tượng rất tốt với Tân Minh Các, cũng vô cùng ngưỡng mộ Cố Vân Đông, quận chúa Vĩnh gia.

Vì vậy, khi thấy tất cả mọi người trong Tân Minh Các đều không ra ngoài được. Hắn đã nhanh chóng chạy đến Thiệu phủ để báo tin. Không ngờ lại trùng hợp như vậy, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn không có trong phủ.

Bây giờ có lẽ hắn vẫn đang ngồi đợi ở đó.

Sắc mặt của Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đều biến đổi: "Bị quan binh bao vây? Có nói rõ là tại sao không? Là ai dẫn binh lính đến?"

Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Cố Vân Đông là một vị tiểu thư nào đó có thân phận cao quý, sau khi ăn đồ ăn ở Tân Minh Các đã xảy ra chuyện.

Nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không đúng, cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng không có quyền điều động binh lính mới phải.

Bình Luận (0)
Comment