Chương 1173: May quá đuổi kịp rồi.
Sau khi dời đi, mấy người phía trước xem xét rồi lập tức cau mày.
"Lối vào mật đạo lại bị chặn." Thiệu Thanh Viễn ngồi xổm xuống, nhìn đống đất đá chặn đường kia nói: "Dấu vết còn mới, xem ra chưa quá một ngày, có thể mới chặn tối qua."
Hắn nói xong lập tức đứng dậy: "Từ đây không đi được nữa, đi, chúng ta quay về Tân Minh Các."
Mấy người không chậm trễ, nhanh chóng đứng dậy chạy tới chỗ xe ngựa cách đó không xa, Thiệu Văn lại lần nữa đuổi tới Tân Minh Các.
May mà gần đây, không lâu sau xe ngựa đã chạy tới Tân Minh Các.
Ở đây đã chật ních người hóng chuyện, thì thầm chỉ trỏ Tân Minh Các đang bị quan binh bao vây.
Lối đi bị chặn, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn chỉ có thể xuống xe ngựa đi bộ, quay sang nói với Cố Vân Thư: "Đệ ở lại với Trầm tiên sinh, tỷ và tỷ phu đi vào trước."
"Tỷ, đệ cũng đi."
Cố Vân Đông: "Để ở lại, ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì đệ còn có thời gian phản ứng. Trong nhà còn có mẹ với Khả Khả, bây giờ đệ là nam tử hán rồi biết không?"
Cố Vân Thư bặm môi, siết chặt bàn tay, gật đầu thật mạnh: "Vâng, đệ không qua đó nữa. Tỷ, tỷ phu mọi người cẩn thận."
Thiệu Thanh Viễn cũng dặn dò Thiệu Văn: "Ngươi nhanh chóng tìm Tần Văn Tranh, Dịch Tử Lam."
“Vâng.”
Mấy người phân công hành động, Cố Vân Thư căng thẳng nhìn cổng chính Tân Minh Các.
Cố Vân Thư cùng Thiệu Thanh Viễn nhanh chóng chen vào đám đông, vội vàng đi tới cổng chính.
Quan binh thấy hai người xông tới, giơ thương ra chặn: "Đứng lại, các người là ai, không được phép vào đây."
m thanh bên này khiến cho Cát thị và Lỗ Vương vốn đang giằng co ở cổng chính phải quay đầu lại, thấy Cố Vân Đông tới Cát thị thở phào một hơi.
Nàng đã cố hết sức, gần như đã không thể ngăn cản, mắt thấy Lỗ Vương sắp xông vào. MAyy dich
Cũng may khách của Tân Minh Các lại khác, luôn tiếp các phu nhân, tiểu tư gia đình quyền quý. Hơn nữa, cửa hàng của bọn họ đã mở cửa từ sớm, bây giờ thời tiết lại đang nóng nực, chỉ có buổi sáng mới dễ chịu, vì vậy khách khứa tới cũng không ít.
Có mấy người này ở đây, cho dù Lỗ Vương có phụng mệnh thì cũng không dễ dàng lục soát Tân Minh Các.
Suy cho cùng thì nơi đây đều là nữ tử gia đình có quyền thế, Lỗ Vương đắc tội một người thì được chứ đắc tội mười mấy người vậy hắn phải chịu khổ rồi.
Thực tế thì mấy quan binh kia chỉ cần lục soát qua loa là được, những vị phu nhân thông minh kia sẽ không dính dáng đến loại tội danh tàng trữ binh khí này, tránh liên lụy tới người trong nhà. Vấn đề là Lỗ Vương muốn lục soát thì cứ lục soát đi, hắn lại còn không cho phép bất cứ người nào ra vào Tân Minh Các.
Vậy là có ý gì? Chẳng lẽ coi bọn họ là phạm nhân hay sao? Nếu lúc này im lặng có thể sẽ bị Lỗ Vương bắt đi thì phải làm sao? Bởi vậy lúc Cát thị ngăn người vào cửa có vài phu nhân thân phận tôn quý cũng đứng ra cố gắng nói lý.
Người này vừa mở miệng lại rất phẫn nộ cùng oán hận, còn có Cát thị lớn tiếng khiêu khích, Lỗ Vương có muốn giải thích cũng không chen vào được.
Những quan binh này tuy rằng phụng lệnh hành sự nhưng không dám xô xát lớn tiếng, chỉ có thể bất lực nhìn về phía Lỗ Vương.
Ánh mắt Lỗ Vương hung ác nham hiểm, hắn luôn cho rằng trong đám nữ tử Cố Vân Đông thuộc loại khó chơi nhất. Không ngờ phu nhân của Tần Văn Tranh cũng không phải dạng hiền lành, mở miệng đã không chừa cho người khác đường cãi lại.
Bởi vậy mới chờ được Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn tới.
Lỗ Vương cau có mặt mày, vốn muốn tiên hạ thủ vi cường cho xong chuyện nhưng lại chậm một bước.
Thiệu Thanh Viễn gạt cây thương của hai binh sĩ kia, che chắn cho Cố Vân Đông bước vào trong, đứng trên bậc thềm trước cổng chính Tân Minh Các.
Đối mặt với thần thái oai phong của Lỗ Vương, Thiệu Thanh Viễn lạnh lùng nhìn lại: "Lỗ Vương có ý gì vậy? Ngài nói Tân Minh Các tàng trữ vũ khí sao, chứng cứ đâu?"
Cố Vân Đông cũng tiến lại gần Cát thị hỏi nhỏ: "Có chuyện gì vậy?"
Cát thị nhanh chóng nói: "Lỗ Vương đưa người tới bao vây Tân Minh Các, hiện giờ một con ruồi cũng không được bay ra ngoài. Bọn họ nói là có người báo bên trong Tân Minh Các có tàng trữ một lượng lớn binh khí, cũng không biết là ở đâu, ta muốn gọi người đi tìm nhưng hình như Lỗ Vương biết Tân Minh Các chúng ta có bao nhiêu người làm, bắt tất cả mọi người đứng ở đó không được phép nhúc nhích nếu không sẽ xử quyết tại chỗ. Vốn dĩ bọn hắn muốn lục soát nhưng cũng may khách nhân tới sáng nay không phải người thường. Ta tìm mấy người Liễu phu nhân nhờ họ chặn lại, vừa hay mấy vị phu nhân đó cũng không thích kiểu đối xử như tội phạm như vậy, đều không phục hành vi của Lỗ Vương. Nhưng cũng không chống đỡ được bao nhiêu, ngươi có thấy nữ thị vệ đằng sau Lỗ Vương không?"
Cố Vân Đông ngước mắt nhìn lén, quả thực là nữ hộ vệ.
Cát thị nói: "Nữ hộ vệ kia là Lỗ Vương vừa mới gọi người tìm tới. Những vị phu nhân bên trong không thích để cho mấy tên quan binh này lục soát, sợ bị đụng chạm. Vì thế ta cho rằng Lỗ Vương muốn cho nữ hộ vệ này tới trước vào trong tiếp xúc với mấy vị phu nhân kia. Ban nãy ta cố tình không để Lỗ Vương có cơ hội mở lời, chỉ sợ mấy vị phu nhân kia bị thuyết phục."
Nói cho cùng, mấy vị khách này cũng chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát, mấy tên quan binh kia là phụng lệnh tới lục soát, chẳng qua bây giờ không muốn mạo phạm các vị đại thần trong triều cho nên mới không áp dụng biện pháp cưỡng chế.
Một khi không quan tâm tới nữa thì bọn họ biết ngăn cản kiểu gì?
Cát thị vô cùng sốt ruột: "Ngươi có nghĩ được biện pháp nào không? Tân Minh Các chúng ta sao lại có thể tàng trữ binh khí được chứ?"
"Chắc chắn bị vu oan." Cố Vân Đông cười khẩy, vỗ vai nàng nói: "Không sao, ở đây để ta."
Cô từng bước từng bước tiến lên, lượn một vòng quanh mấy người phía trước.
Mấy tên quan binh đó chắc là người của quân doanh, tuy rằng Lỗ Vương là người có địa vị cao nhất trong đó nhưng người quản lý mấy tên quan binh này lại là vị Lý thống lĩnh đứng bên cạnh Lỗ Vương.
Lý thống lĩnh đang giải thích nguyên do cho Thiệu Thanh Viễn: "Vẫn mong Thiệu đại nhân đừng cản trở ty chức phá án, nếu không ty chức nhất định sẽ trình báo lên Thánh Thượng. Nếu Tân Minh Các không tàng trữ binh khí vậy để bọn ta vào trong một lát sẽ rõ. Nếu như một mực từ chối thì chứng tỏ Thiệu đại nhân chột dạ."
Thiệu Thanh Viễn cau mày, vừa định giải thích lại bị Cố Vân Đông kéo tay.
Cô cười hỏi: "Ta nghe nói có người cáo trạng Tân Minh Các bọn ta tàng trữ binh khí, không biết Lý Thống lĩnh có thể cho bọn ta biết là ai không?"
Lý Thống lĩnh nhíu mày nói: "Thật xin lỗi, việc này không thể nói."
Cố Vân Đông cười: "Vậy ta cũng thật xin lỗi, các người không được lục soát Tân Minh Các. Làm sao ta biết lời tố giác của các ngươi có đúng sự thật hay không. Nếu có người muốn đối phó bọn ta, cố tình thừa nước đục thả câu thì sao?"
Nói rồi, cô còn liếc Lỗ Vương một cái: "Lý thống lĩnh và Lỗ Vương có thể ngẩng đầu lên nhìn thử, nếu ta không đồng ý các người có dám xông vào không?"
Lỗ Vương nhăn mặt, ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt lập tức tái mét.