Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1276 - Chương 1276. Chuẩn Bị Trước Khi Rời Kinh

Chương 1276. Chuẩn bị trước khi rời Kinh Chương 1276. Chuẩn bị trước khi rời Kinh

Chương 1276: Chuẩn bị trước khi rời Kinh

Cố Vân Đông vừa nhìn biểu tình của Thiệu Thanh Viễn, đã biết mình thuyết phục được rồi, lập tức nở nụ cười: "Nửa tháng sau xuất phát đúng không? Ta chuẩn bị đồ đạc, chuyến này đi này sợ là trong thời gian ngắn không về được, đồ đạc phải mang theo khẳng định không ít.”

Tuy nói hoàng thượng sai Thiệu Thanh Viễn đi huyện Tĩnh Bình, nhiệm vụ chủ yếu là bắt được Bạch Chi Ngôn, nhưng nếu đã làm huyện lệnh, vậy tất nhiên cũng phải quản lý tốt huyện thành trong tay. Nếu làm được một nửa rồi đi, lưu lại một mớ hỗn độn, vậy sẽ là không chịu trách nhiệm đối với dân chúng kia.

Cho nên lần này đi, tối thiểu cũng phải ba năm.

Cố Vân Đông cảm thấy không gian của mình có thể phải lấp đầy.

Nhưng mà, những người khác vừa nghe bọn họ muốn đi biên thành xa như vậy, đều kinh ngạc có chút không kịp hoàn hồn lại.

Nhưng nghe xong lý do Thiệu Thanh Viễn phải đi, lại không thể nói lời ngăn cản giữ lại.

Dương Liễu cùng Khả Khả đều không nhịn được mà ôm lấy Cố Vân Đông: "Các con vừa đi, chẳng phải là phải thật lâu không thể gặp mặt sao?”

“Mẹ, phu quân phải ở huyện Tĩnh Bình nhưng con vẫn có thể đi được. Khi nào rảnh rỗi, con sẽ trở lại thăm mẹ.”

Nói là nói thế, nhưng nào có dễ dàng như vậy?

Dương Liễu trong lòng rất rõ ràng, lần chia tay này, sợ là phải ba năm nữa.

Thiệu Âm Bạch Hàng cũng không nỡ, bọn họ thật vất vả mới được đoàn tụ với nhi tử, lúc này mới bao lâu, hắn đã phải đi địa phương xa xôi như vậy.

Thiệu Âm ngược lại muốn đi theo, nhưng Bạch Hàng cũng có chuyện mình phải làm, bà làm thê tử, cũng không tiện bỏ lại trượng phu mà đi theo con trai con dâu. Đến lúc đó mỗi ngày đều nhìn hai vợ chồng này ân ân ái ái, không phải bà sẽ chua chết?

Vì vậy, bà chỉ có thể chờ đợi khi có thời gian rảnh rỗi sẽ đi thăm chúng.

Cả nhà đều bởi vì sắp chia lìa mà trở nên buồn rầu. Vốn Cố Đại Phượng cùng Biển Nguyên Trí rời đi đã làm cho bọn họ không nỡ, ai biết lúc này mới qua mấy ngày, một nhà Vân Đông cũng phải đi.

Nhưng cứ như vậy, Cố Đại Phượng cũng không vội xuất phát.

Ý của Cố Vân Đông là: "Đại cô cùng chúng cháu khởi hành luôn, lần này đi Tây Nam, chúng cháu tính đi đường vòng, trước tiên về phủ Tuyên Hòa một chuyến. Lần này rời đi thời gian dài, trong nhà bên kia cũng có không ít chuyện phải xử lý rõ ràng."

“Được, vậy ta đi tiêu cục bên kia nói một tiếng, không đi theo bọn họ."

Cũng chỉ đợi thêm năm sáu ngày nữa, so với tiêu cục, bọn họ tất nhiên càng nguyện ý cùng Vân Đông rời kinh.

Nửa tháng kế tiếp, Cố Vân Đông Thiệu Thanh Viễn đều trở nên bận rộn.

Bọn họ đi Tần phủ một chuyến trước, thăm Tần Văn Tranh một chút, cũng hỏi thăm một phen về tây nam bên kia.

Tần Văn Tranh quả thật không có chuyện lớn gì, hắn bị thương cũng không phải bởi vì Bạch Chi Ngôn, chỉ là gặp phải hai đám thôn dân đánh nhau, bị ngộ thương. Dù sao vết thương rất oan uổng, cũng may thương thế không quá nặng.

Cố Vân Đông đi tìm Cát thị, cô phải rời đi vài năm, Tân Minh Các trong kinh thành này chỉ có thể tạm thời để nàng ấy phí tâm nhiều hơn.

"Tuy rằng Nhiếp Song cũng ở kinh thành, nhưng hiện tại nàng đang mang thai, chờ sinh hài tử, tinh lực nhất thời cũng sẽ ở trên người hài tử, cho nên tân Minh Các bên kia, chỉ có thể nhờ ngươi nhìn nhiều một chút."

Cát thị cười nói: "Ngươi cứ yên tâm đi, hiện tại Tân Minh Các cũng đã đi vào quỹ đạo rồi. Có hoàng thượng ngự bút tự đề, còn có Hạ ma ma ở đây, ta cũng rất thoải mái.”

Hai người lại thảo luận một buổi chiều về sự phát triển tương lai của Tân Minh Các, trao đổi ý nghĩ của nhau, lúc này hai người Cố Vân Đông mới rời khỏi Tần phủ.

Ai biết vừa về đến nhà, Nhiếp Song đã ưỡn bụng to tới.

Nhiếp Song hiện giờ đang ở cách Thiệu phủ không xa, Liễu Duy cũng mua một căn nhà trong ngõ Hợp Thái bọn họ.

Bọn họ cũng sẽ ở kinh thành tầm một năm rưỡi, Nhiếp Song sắp sinh con, cũng không tiện tiếp tục ở trong nhà Liễu đại nhân.

Bởi vậy Liễu Duy sau khi mở tửu lâu Cẩm Tú trong kinh thành, đã tìm phòng ốc, hắn cũng không đi xa tìm, chỉ tìm gần Thiệu phủ.

Tất cả mọi người là bạn bè, sống gần có thể chăm sóc lẫn nhau.

Lúc Cố Vân Đông nghe nói như vậy, thì: "..." Ai chiếu cố ai???

Liễu gia và Nhiếp gia sau khi nghe nói Nhiếp Song mang thai, đã phái tới vài vị ma ma có kinh nghiệm. Nghe nói Liễu tỷ tỷ năm sau cũng tính đến kinh thành một chuyến, thứ nhất là hỗ trợ chiếu cố Nhiếp Song, thứ hai cũng là vì gặp đường thúc Liễu đại nhân này, thứ ba, nhà chồng nàng cũng muốn thử sức ở kinh thành, xem có thể làm ăn hay không.

Kinh thành sau này còn náo nhiệt hơn.

Thời điểm Nhiếp Song đến đây, phía sau còn mang theo một cái rương lớn, nàng cười tủm tỉm kéo tay Cố Vân Đông: "Muội nghe nói tỷ muốn đi ngang qua phủ Tuyên Hòa, muốn nhờ tỷ giúp muội mang vài thứ trở về. Lần này muội đi cũng đã gần hai năm, trong lòng rất nhớ nhung cha mẹ, đã chuẩn bị cho bọn họ một ít đặc sản trong kinh thành.”

Nhiếp Song và Liễu Duy thành thân vào tháng 5 năm trước, đã rời khỏi phủ Tuyên Hòa. Lúc đó bọn họ đi phủ Vạn Khánh mở chi nhánh Tân Mân Các, vừa mở đã gần một năm.

Ngay sau đó năm ngoái lại đi theo Vân Thư Nguyên Trí đến kinh thành, đến bây giờ đã cảm giác qua rất lâu.

"Đúng rồi, tỷ đi ngang qua phủ Vạn Khánh đúng không? Tỷ còn chưa đi xem Tân Minh Các bên kia, vừa vặn cũng đi thị sát một chút. Không biết Đoàn Uyển quản lý như thế nào, nhưng có người anh trai có thể làm ăn như vậy chắc là không có vấn đề gì.”

Cố Vân Đông nghe xong chỉ gật gật đầu, lập tức nhíu mày nhìn bụng nàng ấy: "Chính muội cũng để ý một chút, bụng đã lớn như vậy, đi đường còn đá đá đạp đạp, ổn định một chút.”

Đã gần tám tháng rồi, tính tình một chút cũng không thấy ổn trọng.

Nhiếp Song cười ha ha: "Biết biết, muội sẽ chú ý.”

Sau khi nhắn nhủ mọi chuyện, nàng ấy rời đi. Chỉ là sau khi đi ra khỏi Thiệu phủ, biểu tình trên mặt Nhiếp Song lại rơi xuống, nhịn không được nặng nề thở dài một hơi.

Nàng cũng luyến tiếc Vân Đông, nhưng thiên hạ không có buổi tiệc nào không tan, nàng sẽ kiên cường thừa nhận, ừm! !

Mấy ngày kế tiếp, đám người Dịch Tử Lam, Nhiếp Thông, Tống Đức Giang cũng tới nói lời tạm biệt với bọn họ.

Cố Vân Đông đi Cố ký Thiệu Ký và xưởng Cố gia, dặn dò một lượt.

Lần này đi ra ngoài, bọn họ ngoại trừ mang theo Văn Võ Song Toàn cùng vợ chồng Đồng Thủy Đào Tiết Vinh, và một ít hộ vệ mà Bạch gia âm thầm lưu lại, những người khác đều ở lại kinh thành. Bọn họ ở bên này cũng đã thuần thục, tùy tiện đi nơi khác không thích hợp.

Về phần huyện Tĩnh Bình bên kia, Cố Vân Đông cũng tính mở cửa hàng, nhưng phải chuẩn bị tìm nhân thủ địa phương.

Hiện giờ Thung Tử đã trở thành chưởng quỹ của Cố Ký, Khương Bảo cũng trở thành chưởng quỹ của Thiệu Ký.

Xưởng cố gia bên kia có Đồng An, đối với giao tiếp đàm phán làm ăn có Vạn phụ.

Chưởng quỹ của hai Tân Minh Các, Mai Hồng và Trương Nghênh Nguyệt đều có thể một mình đảm đương một mặt.

Mỗi người đều có trách nhiệm, cũng không cần Cố Vân Đông quan tâm nhiều.

Hết thảy đều đã dặn dò xong, Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn mới chuẩn bị xuất phát rời khỏi kinh thành.

Bình Luận (0)
Comment