Chương 1300: Cái mặt hàng như này
“Có!”
Giọng cô nương ở quầy tiếp đón hưng phấn lạ thường, làm Cố Vân Đông thoáng sửng sốt một chút.
Cô nương kia lập tức im bặt, biểu tình có chút xấu hổ nói: “Thực xin lỗi phu nhân, ta nói to quá.”
Này cũng không thể trách nàng, hôm qua nàng thật sự tâm tâm niệm niệm rằng vị phu nhân thoạt nhìn không dễ chọc này có thể tới Tân Minh Các tìm Đoàn chủ nhân cáo trạng, vì thế nàng đã trông ngóng từ sáng sớm rồi.
Nhưng ai biết, nàng đợi chờ mãi, chờ được khách tới, chờ được Đoàn chủ nhân, cũng chờ được Vạn thị, chỉ có điều vị phu nhân nói sẽ đến đây mà mãi vẫn chưa thấy bóng dáng, mãi đến gần trưa, lúc nàng chuẩn bị từ bỏ thì Cố Vân Đông lại đột nhiên xuất hiện.
Cô nương ở quầy tiếp đón nhất thời có chút thất thố, giọng nói bất giác trở nên lanh lảnh sáng sủa hơn rất nhiều.
Cố Vân Đông xua xua tay: “Không sao, Đoàn chủ nhân các ngươi bây giờ đang ở đâu?”
“Ở hậu viện.”
“Ta đi tìm nàng.” Cố Vân Đông nói xong, nhấc chân đi về phía hậu viện.
Cô nương ở quần đón khách hoảng sợ, vội vàng cản cô lại: “Phu nhân, ngài ở chờ ở chỗ này một lát, để ta đi báo cho chủ nhân một tiếng có được không?” Cứ đi thẳng vào như thế, không thích hợp lắm.
Cố Vân Đông nghe vậy thoáng khựng lại, suy nghĩ một chút gật đầu: “Được rồi, phiền ngươi đi bào với Đoàn Uyển, nói Cố……”
Cô còn chưa nói xong, phía sau đột nhiên vang lên tiếng cười quen thuộc: “Sao ngươi lại đến đây.”
Cố Vân Đông nhíu mày, chậm rãi quay đầu lại, sau đó lập tức chạm phải ánh mắt của Vạn thị.
Vạn thị cười một tiếng: “Như thế nào, hối hận vì đã không tìm ta mua thuốc viên rồi phải không? Ta nói cho ngươi biết, bây giờ năm mươi lượng cũng không đủ đâu, một lọ ít nhất phải một trăm lượng.”
Cố Vân Đông hơi nheo mắt lại, nhìn về phía Vạn thị vừa đi ra.
Đó là cửa cầu thang lầu hai……
Cố Vân Đông hỏi bà ta: “Ngươi tới từ khi nào?”
Vạn thị ngẩn ra, ngay sau đó cười nói: “Ta? Ta đến từ sáng sớm rồi. Ngươi thì sao, thật không biết tốt xấu, nhưng ở đây có rất nhiều phu nhân tiểu thư biết xem hàng đấy. Thuốc viên trong tay ta ngày càng ít, nếu ngươi muốn mua thì nhanh tay lên.”
Cố Vân Đông lại ngước mắt lên nhìn cô nương ở trước quầy đón khách đang nhíu chặt mày bộ dạng muốn nói lại thôi, hỏi: “Đoàn chủ nhân của các ngươi tới đã bao lâu rồi?”
“……Chỉ, hơn, hơn một canh giờ.”
Cố Vân Đông bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, day day thái dương, giọng trầm xuống: “Cho nên, Đoàn Uyển vẫn luôn ở trong cửa hàng. Nàng ở trong cửa hàng vậy mà lại trơ mắt nhìn cái mặt hàng này đẩy mạnh tiểu thụ thứ đồ bỏ mỹ dung sinh tử đan kia, mặc kệ không quản à?”
Cố Vân Đông không định tranh cãi với người khác ở Tân Minh Các làm mất mặt Đoàn Uyển, nhưng hành động của Đoàn Uyển ngày hôm nay làm cô quá thất vọng. Rõ ràng người vẫn đang ở đây, nhưng lại để mặc kệ Vạn thị muốn làm gì thì làm.
Cô day day cái thái dương đau nhức, bởi vì đêm qua nghỉ ngơi không đủ cộng thêm bị đè nén cảm xúc, nên bây giờ không áp xuống được.
Sắc mặt cô nương ở quầy tiếp đón chợt biến, vị phu nhân này nói chuyện không khỏi quá không khách khí rồi.
Vạn thị càng là tức muốn chết, hung tợn trợn trừng mắt nhìn cô: “Ngươi đang nói cái gì thế? Cái gì gọi là cái mặt hàng như này? Ngươi đang sỉ nhục ai đấy hả?”
Bà ta nói chuyện thì cứ nói đi, còn vươn tay ra định kéo Cố Vân Đông.
Chỉ là còn chưa chạm được vào người cô, đã bị Đồng Thủy Đào hất ra, nàng có chút chán ghét nhìn Vạn thị: “Bỏ cái móng heo hôi thối của ngươi ra, ai cho phép ngươi chạm vào tiểu thư nhà ta? Thử động tay động chân lần nữa xem, có tin ta đánh gãy tay của ngươi không?”
Vạn thị không dám tin nhìn Đồng Thủy Đào: “Ngươi, ngươi con nha đầu thối này, ngươi có biết ta là ai không?”
“Biết, không phải là một kẻ giả danh lừa bịp đi khắp nơi bán thuốc kém chất lượng à? Mau biến đi, tránh xa tiểu thư nhà ta một chút.” Đồng Thủy Đào cực kỳ khinh thường.
Vạn thị tức đến phát run, đặc biệt có không ít khách khứa ở đại sảnh vây lại xem, nhìn bà ta chỉ trỏ.
Vạn thị chỉ vào Đồng Thủy Đào, sau đó lại chỉ vào Cố Vân Đông, rồi lại quát cô nương ở quầy đón khách: “Còn ở đó thất thần làm gì? Người này cố tình tới Tân Minh Các gây chuyện, ngươi còn không đuổi bọn họ đi à?”
Cô nương ở quầy tiếp đón bị tiếng hét làm cho giật mình, lúc này sắc mặt nàng cũng hơi thay đổi, có chút căng thẳng.
Nàng không nghĩ mọi chuyện sẽ phát triển theo phương hướng này. Nàng chỉ hy vọng có khách nhân phản ánh lại tình trạng này trước mặt chủ nhân, nàng không hy vọng Tân Minh Các sẽ nảy sinh tranh cãi ở khoảng thời gian này, ảnh hưởng đến việc buôn bán của cửa hàng.
Cô nương ở quầy tiếp đón có chút sốt ruột nói với Cố Vân Đông: “Cái kia, vị phu nhân này, ngài đi theo ta trước được không? Ta dẫn ngài sang phòng nghỉ nghỉ ngơi, Đoàn chủ nhân sẽ tới ngay.”
Vạn thị vừa nghe thấy vậy, lập tức cười lạnh một tiếng: “Ta nói ngươi không nghe thấy à? Người này tới đây gây sự, ngươi còn dẫn nàng ta đi gặp Đoàn Uyển? Rốt cuộc là ngươi có muốn tiếp tục làm việc ở chỗ này không?”
Cô nương ở quầy tiếp đón cắn môi dưới, mấy tiểu thị khác cũng lo lắng chạy tới.
Dù sao Vạn thị cũng đã xây dựng hình ảnh một thời gian dài, thả ra tin tức nói bản thân có quan hệ không tầm thường với chủ nhân. Bây giờ chủ nhân vẫn còn đang ở đây, chỉ cần nàng ta chạy đến hậu viện nói một tiếng, các nàng có thể sẽ bị chủ nhân đuổi việc ngay lập tức.
Có người cân nhắc các mặt thiệt hại xong, lập tức đi đến trước mặt Cố Vân Đông, giọng điệu tuy kính cẩn nhưng lại vô cùng cương quyết nói: “Vị phu nhân này, Tân Minh Các không phải nơi để gây sự. Nếu ngài có yêu cầu gì cứ việc nói với chúng ta, nhưng nếu ngài làm ảnh hưởng đến những vị khách nhân khác ở trong quán, chúng ta chỉ đành phải yêu cầu ngài rời khỏi đây.”
Cô nương ở quầy đón khách thấy bà tử kia bày ra dáng vẻ ngang ngược với Cố Vân Đông thì lập tức kéo bà ta lại: “Ngươi đừng nói hươu nói vượn, vị phu nhân này đã nói gì đâu, có gì chúng ta cứ đến phòng nghỉ từ từ nói chuyện là được.”
Bà tử kia giật ống tay áo mình lại: “Chưa nói cái gì ư? Vừa rồi chúng ta đều nghe thấy nàng mắng Vạn phu nhân là loại mặt hàng này mặt hàng nọ, nói mấy lời mang tính vũ nhục người khác này, không phải muốn tới gây sự thì là gì?”
Cố Vân Đông chậm rãi quay đầu sang, nhìn về phía bà tử kia, ánh mắt lạnh lẽo: “Ta nói, không đúng à?”
“Đương nhiên không……” Kia bà tử nói được một nửa, thì bị ánh mắt của cô dọa nuốt nửa câu còn lại xuống.
Bà ta không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng thẹn quá giận quay sang quát những bà tử tiểu nhị khác: “Các ngươi còn đứng đó làm cái gì? Mau đuổi nàng ta ra ngoài, Tân Minh Các của chúng ta không phải nơi ai cũng có thể đến làm xằng làm bậy.”
Mấy bà tử tiểu nhị nhìn nhau, nhất thời có chút lưỡng lự.
Bà tử kia không dám tự mình đi lên kéo Cố Vân Đông, bởi vậy trong chốc lát không gian trở nên vô cùng quỷ dị.
Vạn thị cắn răng, những người này thật đúng là không biết tốt xấu mà.
Được rồi, bà tử kia không dám động vào các nàng, chẳng lẽ bà ta thân là dì bên chồng nhà Đoàn Uyển còn không thể sai sử bọn họ hai tiếng à?
“Không nghe thấy à? Mau đuổi bọn họ đi cho ta.”
Nhưng bà ta vừa dứt lời, phía sau đột nhiên vang lên giọng nói kỳ quái: “Xảy ra chuyện gì thế? Các ngươi ở đây làm cái gì?”
“Chủ nhân!!” Cô nương ở quầy tiếp đón vẻ mặt vui mừng, vội vàng chạy tới.
Những người khác lần lượt tránh sang hai bên, khách khứa đang vây quanh hóng chuyện cũng lùi lại mấy bước, nhường đường cho Đoàn Uyển đi vào. Chỉ là trong ánh mắt thể hiện ra vẻ muốn xem bát quái vô cùng rõ ràng.
Cố Vân Đông ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào người đang đi về phía mình.