Chương 1313: Cố Vân Đông tẩy não
Cố Vân Đông mới hỏi: “Còn gì nữa không?”
“Còn có……” Cô nương ở quầy tiếp đón kia hơi cúi đầu, hai tay đặt trên bàn siết chặt vào nhau, có chút bất an xoay tới xoay lui, nhưng lời nói ra lại rõ ràng và kiên định: “Còn có nghĩa là hiện giờ chúng ta làm việc ở chỗ này, không chỉ là có công việc, có thêm một phần tiền công để sống tốt, mà quan trọng hơn là, có một phần chỗ dựa vững chắc. Lấy bối cảnh và gia thế to lớn của Tân Minh Các, ai lại dám bắt nạt chúng ta chứ?”
Lời này vừa nói ra, Cố Vân Đông lập tức nở nụ cười xán lạn.
Tất cả mọi người ở đây không khỏi rùng mình, bất ngờ nhìn về phía cô nương ở quầy tiếp đón.
Sau khi cô nương kia nói xong, ngẩng đầu sắc mặt còn có chút hồng, nàng cắn môi khắc chế cơ thể run rẩy, lo lắng nhìn về phía Cố Vân Đông: “Chủ, chủ nhân, ta nói, nói đúng không?”
“Đúng vậy, vô cùng đúng.” Cô đang chờ những lời này của nàng.
Cô gái ở quầy đón tiếp thở ra, nở nụ cười.
Những người khác càng mang vẻ mặt tỉnh ngộ, đúng vậy, đây không chỉ là một phần công việc để nuôi sống bản thân, mà còn là sức mạnh của các nàng.
Cố Vân Đông: “Tân Minh Các không chỉ là việc làm ăn của mấy chủ nhân của chúng ta, mà cũng liên quan mật thiết với các ngươi, tính ra, vinh nhục của các ngươi cũng là của Tân Minh Các, cho nên thanh danh của Tân Minh Các rất quan trọng. Lần này tuy nói Tân Minh Các ở phủ Vạn Khánh bị tổn hại đến thanh danh, nhưng lại ảnh hưởng sâu sắc với tất cả Tân Minh Các, hậu hoạn vô cùng. Bởi vậy, chuyện của Vạn thị, ta hy vọng dừng ở đây, sẽ không có trường hợp tiếp theo nữa.”
Mọi người sửng sốt, trên mặt hiện lên tia xấu hổ.
Một hồi lâu sau mới có người thấp giọng trả lời: “Hiểu, hiểu rồi ạ.”
Đúng vậy, thanh danh Tân Minh Các không thể hỏng. Cho dù các nàng không suy nghĩ vì Tân Minh Các, cũng nên vì chính mình mà ngẫm lại.
Trước kia các nàng không thể hiểu được mấy vấn đề này, hiện tại, đã có một cảm giác rõ ràng.
Các nàng phải bảo vệ, không chỉ là Tân Minh Các, mà còn là các nàng.
Đoàn Uyển ở một bên nhìn về phía Cố Vân Đông, ánh mắt nàng càng thêm sùng bái, Cố tỷ tỷ không hổ là Cố tỷ tỷ, nói mấy câu đã khiến cho tâm tính của những người này thay đổi rồi, không còn coi mình như người ngoài nữa.
Cố Vân Đông lại liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt vẫn ghét bỏ như trước.
Đoàn Uyển sờ mũi, nàng cũng không muốn, đây không phải là.…… Không quá thông minh sao?
Cố Vân Đông thu hồi tầm mắt, tiếp tục nói: “Các ngươi đã hiểu thì tốt rồi, lần sau lại gặp phải chuyện như vậy, ta hy vọng các ngươi có thể đồng tâm hiệp lực cùng nhau giải quyết. Sau này Vạn thị sẽ không xuất hiện ở Tân Minh Các nữa, chuyện của bà ta đã chấm dứt, nhờ chuyện này mà sau này cảnh giác hơn. Hơn nữa, ta còn không quen các ngươi, vừa rồi ta đã tự giới thiệu, hiện tại đến phiên các ngươi, nói xem mình tên là gì, bao nhiêu tuổi, chủ yếu phụ trách công việc gì ở Tân Minh Các.”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại bắt đầu lo lắng.
Cố Vân Đông trực tiếp gọi cô nương ở quầy đón tiếp: “Ngươi trước đi.”
“Vâng ạ.” cô nương kia hơi dừng lại, đứng lên nói: “Ta tên là Kim Dao, năm nay mười lăm tuổi, trước mắt đứng ở quầy chiêu đãi khách……”
Kim Dao, nha đầu này là một người thông minh.
Cố Vân Đông vừa nghe vừa âm thầm đánh giá, chờ nàng giới thiệu xong, người phía sau mới lần lượt bắt đầu.
Ấn tượng của Cố Vân Đông đối với vài người vẫn tương đối khắc sâu.
Chờ đến khi hoàn thành một vòng, Cố Vân Đông mới nói: “Được rồi, hôm nay cũng coi như là lần đầu quen biết. Ta cũng là lần đầu tiên tới Tân Minh Các bên phủ Vạn Khánh này, nhiều chuyện không biết rõ, ai có thể giới thiệu cho ta một chút đặc sắc ở nơi này ……”
Cố Vân Đông hàn huyên với các nàng rất nhiều, có thể cô thật sự quá mức giản dị và gần gũi, mọi người dần dần buông lỏng, kể chi tiết về những chuyện ở Tân Minh Các.
Cố Vân Đông lắng nghe, cũng dần dần có chút hiểu về cục diện của phủ Vạn Khánh, cũng có chút hiểu biết với tính cách và sở trường của những nhân viên trước mặt này.
Trong lòng cô ít nhiều có tính toán, cũng hiểu nhân viên Tân Minh Các bên phủ Vạn Khánh này vẫn thiếu một ít chỉ dạy và kinh nghiệm.
So với hai phủ khác, còn hơi kém một chút.
Cô suy nghĩ một chút, nghiêng đầu tiến đến bên tai Đoàn Uyển thấp giọng nói vài câu.
Đoàn Uyển nghe vậy, vội vàng dùng sức gật đầu: “Được, đương nhiên được.”
Cố Vân Đông: “……”
Cô xoa xoa thái dương, những người khác tò mò nhìn cô, không biết hai vị chủ nhân nói điều gì.
Ngay sau đó, các nàng nghe được Cố Vân Đông lên tiếng: “Hiện tại Tân Minh Các vẫn không có chưởng quầy, ta tính điều một người từ bên kinh thành qua đây. Người này là ma ma trong cung, Hạ ma ma vốn là chưởng quầy của Tân Minh Các ở kinh thành, kinh nghiệm phong phú, cũng biết cách giao tiếp với người khác, là người có thủ đoạn và có quyết đoán.”
Hạ ma ma? Ma ma trong cung ra?
Mọi người lập tức có chút thấp thỏm.
Cố Vân Đông nói tiếp: “Nhưng các ngươi yên tâm, Hạ ma ma sẽ ở lại không lâu, nhà bà ấy ở kinh thành. Bà tới bên này, sẽ chỉ dạy và bồi dưỡng cho các ngươi, đến lúc đó, cũng sẽ tuyển chọn ra một người trong nhóm người các ngươi để làm chưởng quầy.”
Lúc trước khi Tân Minh Các ở phủ Vạn Khánh khai trương, bởi vì không chọn ra được người thích hợp, cho nên không có vị trí chưởng quầy. Dù sao mỗi ngày Đoàn Uyển đều tới Tân Minh Các, nên để nàng tới làm chưởng quầy, chờ tìm người thích hợp lại thay.
Mọi người vừa nghe chưởng quầy tương lai sẽ chọn ra trong các nàng, một đám đều kích động với ánh mắt tỏa sáng, ngón tay phát run.
Cố Vân Đông nhìn lướt qua một vòng, kỳ thật trong lòng cô rất coi trọng Kim Dao.
Nhưng cụ thể như thế nào, còn phải đợi Hạ ma ma tới đây chỉ dạy, sau đó để bà ấy quyết định.
“Ta hy vọng các ngươi có thể biểu hiện thật tốt, ở chỗ này, chỉ cần có bản lĩnh, có năng lực, đều có thể được thăng lên cao. Chưởng quỹ của hai nhà Tân Mân Các ở kinh thành, đều bắt đầu từ tiểu nhị, cũng chỉ làm hơn một năm, hiện tại đều thành chưởng quầy. Các nàng một người trầm ổn, một người nhạy bén, đều do Hạ ma ma chỉ dạy, hy vọng các ngươi cũng có thể đi theo Hạ ma ma học hỏi, tương lai tiền đồ như gấm.”
Chưởng quỹ của hai cửa hàng ở kinh thành ban đầu lại giống như các nàng? Thời gian một năm, thời gian một năm đã trở thành chưởng quỹ, vậy thì lợi hại biết bao?
Giờ này khắc này, các nàng đối với việc Hạ ma ma đến, từ thấp thỏm bất an đã biến thành gấp gáp trông chờ.
Vẻ mặt Cố Vân Đông lại nghiêm túc vài phần: “Nhưng trước tiên ta muốn nói rõ một chút, ta nói đến bản lĩnh cũng không phải là âm mưu quỷ kế ám hại người khác, nếu ai dùng thủ đoạn đê tiện hại người khác để đạt mục đích của mình, người như vậy ta không dung nạp được. Các ngươi có thể biểu hiện nhiều hơn, có thể đưa ra ý kiến, thậm chí có những suy nghĩ bất đồng cũng có thể nói, nhưng không thể dùng thủ đoạn bỉ ổi, hiểu chưa?”
“Hiểu rõ ạ!!” Mọi người ở đây đều hít sâu, trả lời chắt nịch.
Cố Vân Đông vừa lòng: “Rất tốt, hy vọng lần sau ta gặp lại các ngươi, diện mạo của các ngươi có thể thay đổi hoàn toàn.”
Cô nói xong, lại uống một ngụm trà, ngay sau đó đứng dậy: “Thời gian không còn sớm, uống xong trà sữa, ăn một chút gì đó thì trở về, những thức ăn này không nên lãng phí.”
“Vâng, chủ nhân.” Mọi người vội vàng đồng ý.