Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1386 - Chương 1386. Bảo Vệ? Như Thế Này À?

Chương 1386. Bảo vệ? Như thế này à? Chương 1386. Bảo vệ? Như thế này à?

Chương 1386: Bảo vệ? Như thế này à?

Doãn bộ đầu vừa nói lời này, những tên bộ khoái khác lập tức đứng thẳng lưng.

Cho dù Thiệu đại nhân có mang theo hạ nhân thì thế nào? Nơi này là huyện Tĩnh Bình, là địa bàn của bọn họ, huyện lệnh từ bên ngoài tới nơi này rồi không phải muốn làm gì là làm được.

Cố Vân Đông bình tĩnh nhìn Doãn bộ đầu, trong ánh mắt của người này mang theo một tia khinh miệt.

Cố Vân Đông biết, đám Doãn bộ đầu đây là đang ra oai phủ đầu với mình. Đáng tiếc, cô không sợ nhất chính là kiểu ra oai phủ đầu này.

“Văn Võ Song Toàn, lấy hết đao của bọn họ cho ta.” Cô vẫn nhìn thẳng Doãn bộ đầu, sau đó không quay đầu lại phân phó một tiếng.

“Vâng.” Bốn giọng nói vang dội đầy mạnh mẽ, đám người Doãn bộ đầu còn không cả kịp phản ứng lại, bọn họ chỉ cảm thấy có vài bóng người chợt lóe trước mặt mình.

Tiếp theo phanh phanh phanh vài tiếng, tất cả đao trong tay đám bộ khoái đồng loạt rơi xuống, người cũng ngã rạp trên mặt đất.

Bốn người Văn Võ Song Toàn quay lại vị trí ban đầu, trên người không hề sứt mẻ dù chỉ một chút, trên mặt bọn họ còn có chút kinh ngạc. Bộ khoái huyện Tĩnh Bình này cũng yếu ớt quá rồi? So sánh với Tôn bộ đầu tàn nhẫn độc ác trước kia, thật đúng là không chịu nổi một kích.

Tất cả những người vây xem đều trố mắt ra, không dám tin nhìn những tên bộ khoái ngày thường hay diễu võ dương oai bây giờ đang nằm trên mặt đất kêu rên.

Đám người Từ Tập đứng ở phía sau lại càng mở to hai mắt nhìn, sư gia đứng phía sau hắn phấn khích nắm cây quạt trong tay, thấp giọng nói một câu: “Xứng đáng.”

Sư gia vô cùng chán ghét những tên bộ khoái này, lúc bọn họ vừa mới tới, bọn chúng cũng có thái độ không thèm để đại nhân vào trong mắt này. Cũng may đại nhân thông minh, đào một cái bẫy hố bọn hắn một lần, bọn hắn mới bắt đầu làm việc.

Có điều cũng chỉ vẻn vẹn trong phạm vi nghe lệnh làm việc mà thôi, chứ trong lòng bọn hắn lại không hề có nửa điểm kính trong đại nhân.

Đáng tiếc đại nhân chỉ một lòng một dạ chú tâm vào việc làm thế nào để cải thiện cuộc sống nghèo khó của bá tánh huyện thành, chỉ cần bọn hắn không kéo chân sau, hoàn thành công việc mà ngài ấy giao là được. Ngài ấy thật sự không có thời gian hục hặc đấu trí đấu dũng với bọn hắn, những việc này chờ ngài ấy có thời gian rảnh rồi lại nói.

Tuy nhiên đợi một lần là đợi tận lần bổ nhiệm mới.

Ban đầu Từ Tập còn lo lắng sợ Thiệu đại nhân mới tới sẽ phải chịu thua thiệt trong tay mấy tên bộ khoái kia, bây giờ xem ra, không thể nào có khả năng đó rồi.

Từ Tập cười, nói với sư gia: “Đi thôi, không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên xuất phát rồi.”

“Đại nhân, ngài không muốn xem một chút à?”

“Không xem, Thiệu đại nhân còn có năng lực hơn cả ta. Đám bộ khoái này không chiếm được chút tiện nghi nào đâu, ta yên tâm rồi.”

Quả nhiên, Cố Vân Động bên kia nhìn đám bộ khoái ngã sõng soài trên mặt, cười khinh miệt.

Cô đi đến trước mặt Doãn bộ đầu, từ trên cao nhìn xuống: “Ngươi vừa mới nói, các ngươi muốn bảo vệ cho sự an toàn của huyện thành đúng không? Các ngươi? Giữ gìn? Như thế này à?”

Mặt Doãn bộ đầu đỏ bừng lên, nhưng Cố Vân Đông vẫn chưa nói xong: “Nếu chỉ dựa vào các ngươi để bảo vệ an toàn cho huyện Tĩnh Bình thì sợ là phạm nhân đi đầy đường rồi. Cũng là các ngươi da mặt dày, ngay cả mấy lời không biết xấu hổ thế này mà cũng dám mở miệng đi khoe khoang. Ngày nào cũng ra ngoài tuần tra, sao không thấy các người tuần tra ra cái quỷ gì, nhiều người như vậy, mà ngay cả bốn người Văn Võ Song Toàn nhà ta cũng không đánh lại, ta cảm thấy ngại thay các ngươi.”

“Ngươi, ngươi……” Doãn bộ đầu mặt đỏ tai hồng, những người khác vốn định muốn bò dậy, bây giờ chỉ hận không thể chui xuống dưới nền đất.

Đây chính là cổng huyện nha, khắp nơi đều có người tới xem náo nhiệt.

Doãn bộ đầu nghẹn lại một lúc lâu, mới nói: “Đấy là tại chúng ta chưa sẵn sàng, không có sự chuẩn bị trước nên mới bị đánh ngã.”

“Nói như vậy là ngươi không phục?” Cố Vân Đông hỏi.

Doãn bộ đầu nhổm người ngồi dậy: “Đương nhiên là không phục, bọn họ đều có chuẩn bị mà đến, chúng hoàn toàn không chú ý đến bọn họ, đương nhiên là không kịp phòng bị.”

“Được, vậy so lại một lần nữa đi, ngươi chuẩn bị tốt rồi lại đến. Ta cũng không để mấy người Văn Võ Song Toàn lên, cứ để nha hoàn bên người ta đánh cùng các ngươi đi.”

Đồng Thủy Đào lập tức tiến lên trước một bước, hai mắt sáng ngời, nóng lòng muốn thử: “Các ngươi dám không?”

Doãn bộ đầu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi “Ngài xem thường ta?”

“Đúng vậy, ta chính là xem thường ngươi. Nếu ngay cả nha hoàn của ta mà ngươi cũng không đánh lại, vậy thì toàn bộ huyện Tĩnh Bình đều sẽ xem thường các người. Về sau cứ dứt khoát trốn ở trong nhà đi đừng ra cửa nữa.”

“Ngài……”

“Không dám à?”

Doãn bộ đầu nhìn về phía Đồng Thủy Đào, hung tợn nói: “Được rồi, đây là các ngươi tự tìm, đến lúc đó bị thương thì đừng có trách chúng ta.”

Hắn nhìn mấy tên bộ khoái vẫn đang ngồi dưới mặt đất: “Các ngươi còn không đứng dậy?”

Đám bộ khoái sột sột soạt soạt đứng dậy, nhặt đao ở dưới đất lên, nhưng lần này lại ngoan ngoãn cất đi.

Doãn bộ đầu dẫn đầu đi vào trong huyện nha, cho dù muốn đấu thì cũng không thể đấu trước cổng lớn được. Hơn nữa, phải đánh nhau với nha hoàn, hắn cũng ngại mất mặt.

Cố Vân Đông cười châm chọc một tiếng, quay đầu nói với đám người Thích ma ma: “Đều xông lên hết đi. Lão Lục, dỡ ngưỡng cửa ra.”

Lão Lục chính là người gác cổng, nghe vậy ông đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vội vàng dỡ ngạch cửa ra để mấy người Thích ma ma dắt xe ngựa đi vào.

Mao Dũng chờ bọn họ đi rồi, lúc này mới vội vàng chạy đến chào hỏi hai người và người nhà họ Vương, giúp ông ấy dỡ vật liệu trên xe xuống.

Bọn họ làm việc nhanh nhẹn, dỡ toàn bộ hàng xuống xong, đám người Doãn bộ đầu ở bên kia mới vừa chuẩn bị tốt.

Giờ phút này đoàn người Cố Vân Đông đang đứng ở thao trường luyện võ ở hậu viện trong nha môn. Huyện nha này có diện tích rất lớn, cho nên trước đây đã bỏ ra một mảnh đất để bộ khoái dùng để rèn luyện, thậm chí còn có cả cọc mai hoa.

Lần tu sửa này, Cố Vân Đông còn sai người sửa lại nơi này một chút, vừa lúc có thể để mọi người luyện võ ở đây.

Có điều thao trường luyện võ này rất lâu không có ai sử dụng, hôm qua lúc cô đến chỗ này quan sát, phát hiện nơi này cỏ dại mọc um tùm, đầu thương bị rỉ sét hết cả, ngay cả bia ngắm tên cũng bị phơi nắng phới gió đến mốc meo.

Loại trình độ này, ít nhất phải ba bốn năm rồi chưa ai đụng đến.

Lúc này thao trường luyện võ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Hôm qua mấy người Mao Dũng đã nhổ sạch cỏ dại, mặt đất bằng phằng hơn không ít.

Cố Vân Đông chắp tay ra sau lưng đứng ở hành lang, một nhóm người vây xung quanh. MAyy dich

Những tên bộ khoái kia đứng đối diện bọn họ, lúc này bọn họ đã buộc tóc, chỉnh trang lại y phục, thoạt nhìn không tươi tỉnh lắm.

Doãn bộ đầu đưa mắt ra hiệu với một tên bộ khoái ở bên cạnh, người kia tiến lên một bước: “Xin mời.”

Đồng Thủy Đào cũng sắn hết tay áo và ống quần lên, hai ba bước đã nhảy tới trước mặt hắn.

Hai người đối mặt nhau, không cần người nào hô bắt đầu, trực tiếp lao về phía đối phương bắt đầu giao thủ.

Tên bộ khoái kia thấy nàng là nữ tử, vốn còn định thủ hạ lưu tình một chút, ai ngờ vừa qua hai chiêu, hắn phát hiện tay mình nóng rát cực kỳ đau đớn, bị đánh thêm một cái, sợ là gãy xương mất.

Tên bộ khoái kia chịu không nổi, đột nhiên rút cây đao bên hông ra, hung ác xông lên.

Đồng Thủy Đào ngả người ra phía sau né, lộn hai vòng lùi về góc tường, nàng chộp lấy một cây gỗ đánh vào đầu hắn ta.

“Bang, bang” hai tiếng, cây đao trong tay bộ khoái bị đánh bay.

Ngay sau đó, chính hắn cũng bị một gậy đánh văng ra ngoài, nặng nề ngã xuống dưới chân Doãn bộ đầu.

Hiện trường, một mảnh yên tĩnh.

Bình Luận (0)
Comment