Chương 1438: Trình Tiểu Tùng trở về
“Hôm nay là ngày tốt để khởi công xây dựng, ta có chuẩn bị chút trái cây, làm phiền trưởng thôn giúp ta chia cho người dân trong thôn, mọi người cùng tham gia vui vẻ nhé.” Cố Vân Đông lấy tay nải trong tay Hồng Diệp đang đứng phía sau, mở ra cho Tạ trưởng thôn xem.
Đồng Thủy Đào vào núi vẫn chưa trở về, mấy ngày nay để Hồng Diệp theo bên người làm việc.
Tạ trưởng thôn vừa nhận lấy vừa cười nói: “Cố chủ nhân khách khí rồi.”
Hắn nhìn thoáng qua đồ trong tay nải, bên trong chứa một ít hạt dưa, đậu phộng, nhãn, táo đỏ và những thứ linh tinh khác, đây đều là thứ tốt, giống như những người trong thôn bọn họ, ngoại trừ lễ tết, ngày thường thật sự không có mấy người dám mua mấy món ăn vặt này.
Người này là Cố chủ nhân, tuy còn trẻ tuổi, nhưng lại là một người rất khéo léo. Cho người dân trong thôn một vài lợi ích, cho bọn họ thấy được thực lực của cô, lúc khởi công cũng không có người tới gây sự, cho dù có, cũng sẽ bị người khác ngăn cản.
Tạ trưởng thôn gọi người nhà mình tới đây, lấy một ít cho bọn nhỏ hôm nay lại đây chơi. Sau đó mới chia cho những người khác.
Quả nhiên, những người được nếm thử mấy món ăn vặt đều không nhịn được mà hơi hưng phấn, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
“Phu nhân này là một chủ nhân hào phóng, lúc này vừa mới khởi công đã cho nhiều thứ tốt thế này rồi. Sau này xây xong nhà, khẳng định còn sẽ có.”
“Ngươi đã nghĩ đến những thứ này rồi.”
“Không nghĩ đến những cái này thì nghĩ đến cái gì?”
“Ánh mắt các ngươi quá hẹp hòi, các ngươi ngẫm lại xem, xưởng này xây xong, khẳng định chủ nhân sẽ tuyển người. Chúng ta đều là người của thôn Đại Khê, sau này tuyển người nhất định sẽ chọn từ thôn chúng ta. Chủ nhân hào phóng như vậy, sau này tiền công nhất định cũng không thấp.”
“Sao ngươi biết người ta sẽ chọn từ thôn chúng ta? Nói không chừng bọn họ vốn đã có người làm việc, hơn nữa chúng ta cũng không biết xưởng này làm cái gì, chúng ta không biết làm thì phải làm sao?”
“Ngươi ngốc quá đi, nếu không tuyển người trong chúng ta, trưởng thôn có thể tận tâm tận lực, lo trước lo sau như vậy sao? Cho nên, chúng ta tốt nhất nên cầu nguyện cho xưởng này bình an xây xong, thuận lợi hoạt động, nhất định chúng ta có thể thơm lây.”
“Nói rất có lý.”
Bên tai đều là âm thanh nghị luận sôi nổi, Tạ trưởng thôn đi một vòng, hơi hài lòng, sau đó trở lại bên cạnh Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông đang nói chuyện với Mao Dũng, hai người đang thảo luận địa hình này nên khởi công như thế nào.
Tạ trưởng thôn đợi bọn họ nói xong, mới cười hỏi: “Cố chủ nhân, ngài xem khi nào xưởng này chính thức bắt đầu xây dựng?”
“Hay ngày nay ta đang vẽ bản thảo, chờ vẽ xong kết cấu, thì có thể tiến hành.” Cô có kinh nghiệm, cho nên lúc vẽ cũng rất thuận tay, chỉ là diện tích này có hơi lớn, cần thời gian để vẽ xong.
Tạ trưởng thôn nghe vậy gật đầu: “Nếu chủ nhân cần hỗ tợ chỗ nào, cứ việc dặn dò một tiếng.”
“Ta sẽ không khách khí với trưởng thôn.”
Cơm trưa được dùng ở nhà Tạ trưởng thôn, Cố Vân Đông tự mang theo thịt, người nhà Tạ trưởng thôn vui vẻ làm tất cả thịt, mấy người Cố Vân Đông không ở lại ăn, những thứ khác đều lưu lại Tạ gia.
Buổi chiều Cố Vân Đông trở về, cô thật sự rất bận.
Có lẽ trong hai ngày nữa huyện nha sẽ hoàn toàn tu sửa xong, cô còn phải kiểm tra qua một lần rồi phát tiền công cho bọn hắn.
Hơn nữa vẽ bản vẽ, càng không có thời gian trì hoãn.
Ngay khi cô trở lại huyện nha, mấy người Trình Tiểu Tùng cũng vừa lúc từ phủ thành trở về.
Lần này đụng phải, Cố Vân Đông tất nhiên muốn hỏi kết quả. Cô thấy Trình Tiểu Tùng tuy nhìn gầy yếu và tiều tụy, nhưng trong ánh mắt lại lóe ra hào quang, nghĩ chắc kết quả cũng tốt.
Ngược lại, trong lòng Trịnh Tuyền Thủy đầy căm phẫn: “Hai quan sai kia quả nhiên là người của Lữ đại nhân, Lữ đại nhân kia ngay từ đầu đã muốn giết người diệt khẩu, chỉ sợ hành động quá sớm sẽ bị người theo dõi, lúc này cách gần một năm mới cho người xuống tay. Cũng may, Tiểu Tùng phúc lớn mạng lớn, bằng không làm sao có thể đợi đến hôm nay?”
“Còn nữa, mục tiêu của hai quan sai kia không chỉ có một mình Tiểu Tùng. Bọn chúng và Lữ đại nhân quen biết nhiều năm, mấy năm trước, phạm nhân do Lữ đại nhân lưu đày, có mấy người đều chết trong tay bọn chúng. ”
Cố Vân Đông nhíu mày, trong tay hai người kia quả nhiên có vài mạng người.
“Bọn chúng bị xử lý như thế nào?”
Lúc này Trình Tiểu Tùng mới phục hồi lại tinh thần, đôi mắt trừng lớn, hơi kích động nói: “Tội chết.”
Cố Vân Đông thấy thế, khẽ gật đầu: “Hiện giờ chuyện đã được giải quyết, ngươi cũng được trả trong sạch. Cuối cùng có thể về nhà đoàn tụ với người nhà, sau khi trở về phải dưỡng thương thật tốt, nhìn thấy ngươi, cha mẹ ngươi và muội muội nhất định sẽ rất vui mừng.”
“Vâng, tiểu nhân sẽ làm vậy.” Trình Tiểu Tùng nói xong, đột nhiên quỳ xuống trước mặt cô và Thiệu Thanh Viễn, trịnh trọng dập đầu ba cái: “Trình gia có ngày hôm nay, có thể sống sót dưới tay cẩu quan, đều nhờ ơn đại nhân và phu nhân ra tay cứu giúp. Đại ân đại đức của hai người, Tiểu Tùng không có gì báo đáp, nếu sau này có chỗ nào Tiểu Tùng làm được, Tiểu Tùng muôn lần chết cũng không chối từ.”
Trịnh Tuyền Thủy lặng lẽ nói: “Hai ngày trước, hắn hỏi thăm toàn bộ quá trình Trình gia được cứu, sau khi nghe xong hốc mắt hắn đỏ lên, xem sư phụ và sư nương như cha mẹ tái sinh.”
Vốn dĩ Trình Tiểu Tùng nghe nói Thiệu Thanh Viễn giúp bọn họ, hắn không biết chi tiết, chỉ cho rằng bọn họ gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ. Trong lòng đương nhiên cũng cảm kích, nhưng không khắc sâu như vậy.
Sau khi biết được chuyện từ chỗ Trịnh Tuyền Thủy, muội muội của mình suýt nữa đã bị chết đuối, may có Cố Vân Đông nhảy xuống cứu người lên, vì thế còn suýt chút làm tiểu thiếu gia Trì Trì cũng bị Liễu Đại Đức ném xuống nước.
Ngay sau đó Lữ đại nhân vì giết người diệt khẩu, sai bọn bộ khoái mai phục ở trên đường, dĩ nhiên muốn cho cả nhà Thiệu đại nhân gặp nạn. Nếu không phải Thiệu đại nhân nhìn xa trông rộng, trước đó đã liên hệ với Tri phủ đại nhân và Diệp tham tướng, dùng tới đại ân, nếu không e rằng bọn họ cũng không có kết cục tốt.
Lúc này, Trình Tiểu Tùng mới biết vì giải oan cho bọn hắn, Thiệu đại nhân bọn họ đã mạo hiểm biết bao nhiêu, tiêu phí bao nhiêu sức lực, căn bản lấy mạng mình ra đánh nhau.
Đại ân đại đức như vậy, khiến Trình Tiểu Tùng vô cùng chấn động, nội tâm thật lâu cũng không cách nào bình tĩnh, chỉ cảm thấy đời này cho dù bồi thường mạng này, chỉ sợ cũng không cách nào báo đáp ân nhân.
Hiện tại một lần nữa đứng trước mặt hai người ân nhân, hắn nhất thời có chút không khống chế được cảm xúc của mình.
Sau khi lau mặt, Trình Tiểu Tùng thở ra một hơi nói: “Không chỉ chuyện của Lữ đại nhân, chuyện hai quan sai lần này, nếu không phải có đại nhân, thì tiểu nhân thật sự ……” Hắn không biết cảm tạ như thế nào ạ, cho nên chỉ có thể thật lòng dập đầu vài cái.
Thiệu Thanh Viễn đỡ người lên: “Ngươi không cần làm như thế, nếu thật sự cảm kích ta, vậy trở về đoàn tụ với cha mẹ, sống thật tốt. Hiện tại thân phận của ngươi đã được xác nhận, trở về thu dọn hành lý, ngày mai ta sẽ cho người đưa ngươi trở về, cha mẹ ngươi còn đang ở nhà ngóng trông ngươi.”
Chỉ sợ tin tức Trình Tiểu Tùng chạy trốn đã được truyền đến thôn Đại Cốc trước đó, đã khiến cho người Trình gia hoảng sợ bất an.
Trịnh Tuyền Thủy tiến tới, muốn đỡ hắn trở về.
Nhưng Trình Tiểu Tùng lại dừng bước chân, trên mặt hiện lên vẻ rối rắm, ngay sau đó, lại quỳ xuống lần nữa: “Đại nhân, tiểu nhân còn có một chuyện, muốn, muốn cầu xin đại nhân.”