Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1455 - Chương 1455. Đang Mang Thai

Chương 1455. Đang mang thai Chương 1455. Đang mang thai

Chương 1455: Đang mang thai

Trong thư Vân Thư lải nhải rất nhiều, sau khi Cố Vân Đông đọc xong mới tinh luyện ra mấy điểm.

Những học sinh của Quốc Tử Giám đều biết hắn là đệ tử nhập môn duy nhất của Thẩm tiên sinh, đối với hắn luôn hâm mộ ghen tị hận, mỗi lần hắn đi ra khỏi phòng sẽ bị người ta dùng ánh mắt nhiệt tình lại đói khát đánh giá.

Hắn ở Quốc Tử Giám giao hảo được với mấy bằng hữu tốt, còn thay họ giải quyết chuyện phiền toái trong nhà, lại nói thêm mấy chuyện chấn động khác.

Hắn vốn định ở Quốc Tử Giám học thêm hai năm nữa sẽ tham gia thi hội, nhưng hiện tại trải qua suy nghĩ kỹ càng cộng thêm đề nghị của Thẩm tiên sinh, hắn dự định đợi đến năm năm sau mới đi thi.

Cố Vân Đông cùng Thiệu Thanh Viễn cảm thấy, cả bức thư của Vân Thư cũng chỉ có điểm cuối cùng là trọng điểm.

Cố Vân Đông nhìn có chút mệt mỏi, cuối cùng cũng xem xong, lại lấy một phong thư khác.

Cô nghĩ Khả Khả không nhiều lời như vậy. Không nghĩ tới phong thư vừa vào tay, phát hiện lại là một chồng dày.

Cô có chút ngây thơ chớp chớp mắt, chẳng lẽ cũng bị Vân Thư lây nhiễm, có nhiều chuyện như vậy muốn viết sao?

Nhưng mà đợi đến khi cô mở ra mới phát hiện bên trong hơn phân nửa đều là công thức nấu ăn...

Đều là công thức nấu ăn mới nghiên cứu ra của Khả Khả, người này trên con đường ăn hàng một đi không trở lại. Giống như sợ cô để Trì Trì bị đói, tập trung nghiên cứu công thức nấu ăn của đứa trẻ, từ một đến sáu tuổi nên ăn gì, tất cả đều viết ở trên.

Trọng điểm là nếu chỉ như vậy thì thôi, ngay cả những món ăn mà cô bé đã nghiên cứu hỏng trước kia cũng viết trên giấy, nói cho cô biết để tránh, miễn cho cô không biết mà đi thử.

Cố Vân Đông thở dài thật sâu, nhìn công thức nấu ăn, lại nhìn Trì Trì, chiếu theo công thức nấu ăn này, về sau khẳng định Trì Trì sẽ phát triển theo chiều ngang.

Cho đến khi nhìn thấy hai mảnh giấy cuối cùng, cô mới thấy Khả Khả viết những chuyện khác.

Tiểu nha đầu này hiện giờ sống rất thoải mái, bởi vì Liễu Duy tạm thời định cư ở kinh thành, tửu lâu cẩm tú hắn mở ở kinh thành cũng dần dần đi vào quỹ đạo.

Tiểu nha đầu tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đại khái là trời sinh thuộc tính ăn hàng, cho nên có đầu lưỡi vàng.

Phàm là tửu lâu Cẩm Tú nghiên cứu món ăn mới, Liễu Duy sẽ tìm nàng đi thử đồ ăn.

Vì thế, sau nhà bếp tửu lâu cải thiện vài món ăn, Liễu Duy còn phát tiền công cho tiểu nha đầu, làm Khả Khả vui vẻ không chịu được.

Tiểu quận chúa thường xuyên tới tìm nàng chơi cũng phải hâm mộ khóc, vì trấn an tiểu quận chúa, con bé còn đặc biệt đi ngoại ô hái một bó hoa dại lớn đưa cho nàng. Tiểu quận chúa vừa cao hứng, vụng trộm đưa đệ đệ đang nghiêm túc đọc sách ra cho nàng chơi.

Cố Vân Đông đọc đến đây nhịn không được co giật khóe miệng một chút, quả thực chính là tình chị em plastic, làm việc không thể đáng tin cậy một chút sao?

Cuối cùng Khả Khả sâu sắc biểu đạt tâm tình nhớ nhung đại tỷ của mình, trịnh trọng ấn một dấu tay đỏ ở phía trên kết thúc.

Cố Vân Đông thở dài một hơi, cảm giác trong lòng càng mệt mỏi.

Bức thư của đám người Liễu Duy phía sau cũng không dày, đều là nói tình huống gần đây của mình.

Nhiếp Song sinh một nữ nhi, Liễu Duy xem như bảo bối vậy, chỉ riêng vú nuôi đã tìm năm sáu người, sợ nữ nhi ăn không đủ no, cuối cùng vẫn là Liễu Yên đến kinh thành ngăn người lại.

Thân thể Tần Văn Tranh đã không còn gì đáng ngại, sau khi Vân Đông đi qua thôn Đại Cốc, đã viết thư cho hắn biết chuyện xảy ra nên hắn cũng rõ ràng. Nghĩ đến Lữ đại nhân bị áp giải vào kinh kia, Tần Văn Tranh sẽ chiêu đãi thật tốt.

Trong thư Nhiếp Thông gửi tới, nói Nghiêm Nhã cũng mang thai, chỉ là thai bất ổn, di nương Nghiêm Nhã cũng từ chùa miếu trở về chăm sóc.

Cố Vân Đông hoang mang: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chúng ta vừa rời khỏi kinh thành, cả đám này vừa mang thai vừa sinh con.”

Làm giống như cô ở kinh thành cản trở các nàng vậy.

Nhìn xem, không chỉ Cát thị, Nghiêm Nhã mang thai, ngay cả Thẩm Tư Điềm cũng có. Đồng An và nàng ấy thành thân cũng đã hai năm rưỡi, lúc trước vẫn không thấy động tĩnh, hiện giờ cũng có.

Thiệu Thanh Viễn mím môi cười, cúi đầu nhìn Trì Trì một cái, nói: "Đại khái là nhìn nàng sinh ra một quả trứng đáng yêu như vậy, cho nên trong lòng bọn họ rất hâm mộ, cũng muốn sinh một đứa.”

Hắn cũng không tiện nói, thời điểm Vân Đông ở kinh thành, những người này đều lấy cô làm trung tâm, thường xuyên tới tìm nàng nói chuyện đòi chủ ý. Sau khi lấy xong chủ ý trở về luôn có ý chí chiến đấu cao gấp trăm lần, tìm cho mình rất nhiều chuyện để làm, như vậy mới không đến mức trở nên trống rỗng nhàm chán.

Bận rộn như vậy, ban đêm luôn mệt mỏi trực tiếp ngủ, cuộc sống vợ chồng... Ít nhiều vẫn có chút ảnh hưởng.

Nhưng Cố Vân Đông cảm thấy lý do Thiệu Thanh Viễn nói trước đó rất có đạo lý, trước khi bọn họ rời khỏi kinh thành, Trì Trì bị mấy người các nàng đoạt lấy ôm vào trong ngực, cũng không nỡ buông tay.

Nhưng những chuyện này đều là hỉ sự, Cố Vân Đông vẫn thay các nàng cao hứng.

Còn có thư của lão phu nhân Hầu phủ, trong thư nói chuyện Bạch Hàng Thiệu Âm rời khỏi kinh thành, còn nói phủ Linh Châu bên kia đưa tin tức tới, Bạch Ung qua một đoạn thời gian cũng muốn đến kinh thành, gặp mặt thông gia Hầu phủ một lần.

Lại nói chuyện của Dương Hạc và Thiệu tam tiểu thư, Dương Hạc đã thi đỗ tú tài, đang định vào kinh cầu thân. Lão phu nhân cân nhắc qua, ngược lại cảm thấy cửa hôn sự này không tệ, nhất là dưới tình huống song phương đều có ý.

Cho nên nếu không có gì bất ngờ, hai người năm nay hoặc năm sau sẽ thành thân.

Phía sau còn có thư của Dịch Tử Lam, tên này không nói gì khác, chính là ở trong thư trắng trợn tán dương hành vi của Vân Thư ở Quốc Tử Giám, còn nói cô yên tâm, cho dù hắn gây họa gì, có hắn ta ở phía sau che đậy không thành vấn đề.

Tâm tư Mã Chiêu này, nghĩ là cô không biết sao.

Cố Vân Đông lắc đầu, chậc một tiếng, cuối cùng phát hiện dưới cùng còn đè một phong thư.

Lấy ra xem, là của Cố tiểu thúc.

Tiểu thúc viết không nhiều lắm, chỉ nói bản vẽ minh họa mình và Trịnh tiểu cữu tử hợp tác bán ra hiệu quả không tệ, chẳng những kiếm được một khoản bạc, loại hình thức này nhanh chóng thịnh hành ở kinh thành.

Gần đây hắn lại có cảm hứng, viết một quyển sách vẽ cho thiếu nhi, bên trong có rất nhiều tiếng đồng ngôn đồng ngữ của Khiếu Khiếu làm tham chiếu, rất thú vị. Còn gửi cho mấy người Cố Vân Đông một quyển.

Cuối cùng trên một tờ giấy viết thư, được dùng bút lông vẽ một bức tranh xiêu vẹo, Cố Tiểu Khê bên cạnh ghi chú một câu, thư cho Trì Trì.

Cố Vân Đông đưa tờ giấy kia cho Trì Trì: "Cậu Khiếu Khiếu viết cho con, chỉ mong con có thể hiểu được.”

Trì Trì nghiêng đầu, rốt cuộc buông lỏng hai tay vòng ngực ra, hắn bảo vệ thịt quá mệt mỏi, cuối cùng cũng có thể buông ra.

Nhận lấy tờ giấy kia, hắn nhìn lại không hiểu nên dùng sức xé tờ giấy kia làm hai.

Như tìm được niềm vui, nghe thanh âm 'xé rách' kia cảm giác đặc biệt êm tai, ném một nửa, hai tay nắm lấy nửa kia lại xé một cái.

Thiệu Thanh Viễn vội vàng nắm lấy tay hắn "Không thể xé nữa, bằng không cậu út con biết sẽ khóc."

Trì Trì cố gắng giãy dụa một chút nhưng giãy không ra, đáng thương nhìn hắn: "Con muốn..."

Bình Luận (0)
Comment