Chương 1478: Xong xuôi công việc ở phân xưởng.
Cố Vân Đông lắc đầu, cũng không làm phiền họ nữa, chuẩn bị rời đi cùng Đồng Thủy Đào.
Nhưng cô mới đi tới cửa, Sầm Lan đang vẽ tranh đột nhiên đứng dậy.
Cố Vân Đông sững người, vừa đi vừa hỏi: “Sầm tiên sinh tìm ta có việc gì sao?”
Sầm Lan đã hơi sáng: “Có phải Cố phu tử rất thân với hiệu trưởng của thư viện Thiên Hải không?”
“Gặp qua vài lần, thảo luận về mấy bức tranh. Nhưng ông ấy bận, ta cũng bận, nói thân thì cũng không phải.” Tất nhiên Cố Vân Đông không thể nói mình rất thân với hiệu trưởng được.
Sầm Lan chau mày: “Vậy à.”
“Sầm tiên sinh hiếu kỳ hiệu trưởng của thư viện Thiên Hải lắm sao?”
“Cũng không hiếu kỳ lắm, chỉ là những người có học thức đều có khao khát với đại học phủ, ta cũng vậy.”
Cố Vân Đông đã hiểu: “Sầm tiên sinh muốn ta tiến cử vào học tại thư viện sao?”
Không ngờ Sầm Lan lại khoát tay: “Ha ha ha, Cố phu tử hiểu lầm rồi. Nếu là ta của trước kia thì sẽ tìm đủ mọi cách nhờ Cố phu tử giúp ta. Nhưng bây giờ ta là huấn đạo của trường huyện, chỉ cần những học tử này có tiền đồ thì ta cũng được thơm lây rồi. Nhưng...tuy ta không muốn đến thư viện Thiên Hải nhưng vẫn mong Cố phu tử có thể tạo điều kiện rải đường giúp những học trò này.”
Hắn rất thành thật, không hề che dấu dã tâm làm quan của mình.
Cố Vân Đông cười nói: “Sầm tiên sinh yên tâm, ta cũng là phu tử của bọn chúng.”
Sầm Lan cuối cùng cũng yên tâm, như vậy hắn cũng có cơ hội thăng tiến.
Việc này dừng lại ở đây, Sầm Lan lại hỏi cô về những việc cần chú ý trong vẽ tranh.
Cứ như vậy đi tới cổng mới dừng lại nhìn Cố Vân Đông rời đi.
Những ngày sau đó Cố Vân Đông bắt đầu chuẩn bị cho việc tuyển dụng.
Những loại mứt quả đường này cô có thể kiếm người mới để làm, mặt hàng kinh doanh chính của xưởng vẫn là đồ uống. Bây giờ cô cũng không cần tiếp tục giấu diếm phương hướng kinh doanh của xưởng nữa.
Tốt nhất vẫn là nên tìm hai thợ chính có kinh nghiệm đào tạo. Chỉ có điều những năm gần đây những người có tay nghề tốt cơ bản đều ẩn dật rất khó tìm.
Nhưng Bùi quản sự lại mang tới cho cô một niềm vui, hắn giúp cô tìm được một người tên là Ông La Xuân nhà mấy đời chuyên ủ rượu, đáng tiếc cha hắn bị người ta hãm hại lừa mất bí kíp gia truyền. Tên gian thương lừa gạt kia có chút bản lĩnh, cải tiến bí kíp kia, ủ ra loại rượu tinh khiết hơn, đậm đặc hơn.
Chẳng những mở rộng việc kinh doanh rượu mà còn tung tin đồn nhà họ Ông trộm công thức gia truyền nhà bọn họ, chỉ là tay nghề chưa hoàn thiện.
Ông gia chỉ là hộ gia đình nghèo, đấu không lại người ta. Bị tính kế gây tổn hại tới thanh danh thành ra không bán được rượu.
Cuối cùng lão Ông không chịu nổi uất ức, chẳng bao lâu sau thì qua đời.
Ông La Xuân lại không cam tâm, muốn báo thù chiếu cáo thiên hạ là Ông gia bị oan. Nhưng một già một trẻ trong nhà đang chờ hắn nuôi dưỡng, phụ thân không còn, nếu hắn không bằng lòng buông bỏ vậy người trong nhà sẽ chịu cảnh tan nát.
Ông La Xuân không thể không thỏa hiệp, đành tìm công việc để làm trước, ít nhất là để người nhà có cuộc sống ổn định.
Cố Vân Đông gặp Ông La Xuân, hỏi qua một số vấn đề thì rất hài lòng, vì vậy đã quyết định tạm thời nhận hắn.
Bùi quản sự là một người có năng lực, hắn đã tới thôn Đại Khê ở lại vài ngày sau đó khảo sát kỹ lưỡng tình hình thực tế những vùng xung quanh, quyết định chọn ra vài người thích hợp.
Sau khi trở về, hắn lại viết một bản báo cáo khảo sát đưa cho Cố Vân Đông, tuy nét chữ bình thường nhưng thực tế lại rất chi tiết.
Thời gian dần trôi, việc xây dựng xưởng đã đi đến những bước cuối cùng.
Cố Vân Đông ấn định chọn ngày khai trương.
Hôm ấy cửa thành vừa mới mở, Cố Vân Đông lên ngựa đi thẳng tới thôn Đại Khê.
Thiệu Thanh Viễn cũng đi, với tư cách là huyện lệnh huyện Tĩnh Bình, phân xưởng Cố gia là hạng mục quan phủ nâng đỡ vì thế đương nhiên hắn phải xuất hiện.
Hơn nữa, thỉnh thoảng hắn muốn xuất hiện bên cạnh Cố Vân Đông để bọn họ biết cuộc sống vợ chồng bọn họ vẫn đang êm ấm.
Đoàn Khiêm cũng đưa Mục A Thu tới góp vui.
Không chỉ có bọn họ mà những người khác ở huyện Tĩnh Bình đang chú ý tới Cố Vân Đông và phân xưởng mới xây Cố gia cũng phái người tới xem xét tình hình.
Tới cổng thôn Đại Khê, Cố Vân Đông liếc thấy đám người đang cãi nhau.
Chà, Cố Vân Đông không muốn chạy qua chạy lại nhiều lần, mà vì để mau chóng bắt đầu nên chẳng những hôm nay là ngày khai trương mà còn là ngày tuyển người.
Hẳn là những người này tới để nhận việc. MAyy dich
“Bà chủ Cố tới, bà chủ Cố tới, mọi người mau tránh ra.” Tạ trưởng thôn nhễ nhại mồ hôi, ông ta biết bà chủ Cố đã tuyên truyền việc muốn nhận người làm từ trước, nhưng không nghĩ lại đông như vậy.
Giờ phút này Tạ trưởng thôn cảm thấy khủng hoảng nghiêm trọng.
Đám người yên lặng trở lại, Thiệu Thanh Viễn nhảy xuống từ trên xe, Tạ trưởng thôn vừa thấy hắn thì trợn trừng mắt.
“Tri huyện đại nhân?!”
Thôn dân còn đang nháo nhào tranh cãi tự tiến cử mình với Cố Vân Đông vừa nghe thấy tri huyện tới lập tức lui lại phía sau vội vã quỳ xuống.
Thiệu Thanh Viễn: “Các ngươi đứng dậy cả đi, bổn quan mới tới huyện Tĩnh Bình không lâu, chưa rõ hết chuyện trong huyện này, vẫn chưa có cơ hội tới thôn ta. Hôm nay nhân dịp mọi người tụ họp ở đây nên qua xem thử, tìm hiểu dân tình, không biết chư vị có chào đón không.”
“Hoan nghênh, hoan nghênh, đại nhân chăm sóc con dân đó là phúc, đại nhân anh minh.”
Sau đó Đoàn Khiên trong xe ngựa ‘khụ’ một tiếng: “Rõ ràng là tới làm chỗ dựa cho nương tử vậy mà lại thể hiện như có công lao vĩ đại lắm.”
Mục A Thu bên cạnh khẽ cười nói: “Dân chúng vui mừng là tốt rồi.”
Đoàn Khiêm liếc nàng ấy không nói thêm gì nữa.
Mấy người đằng trước xuống xe, hắn cũng dẫn người bước xuống.
Đám đông tản ra nhường đường, Thiệu Thanh Viễn đưa Cố Vân Đông đi một mạch tới phân xưởng Cố gia.
Đám người Bùi quản sự và Mao Dũng đang chờ sẵn ở đó, vừa tới nơi thì tiếng pháo nổ vang lên, Bùi quản sự dẫn người đi rải nhãn, đậu phộng và tiền đồng vào khoảng trống phía trước, những người vây quanh đều nhao nhao tới tóm lấy chúng.
Cố Vân Đông đứng từ xa nhìn, ngậm ngùi nói: “Tuyển người hữu dụng tới quả nhiên có ích.” Lần đầu tiên xây dựng phân xưởng, cô đã tự mình làm hết mọi việc quả thực rất mệt.
Lên xà xong, mọi người nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu tuyển nhân công.
Nhiều người như vậy, Cố Vân Đông không thể kiểm tra từng người được.
Phỏng vấn vòng thứ nhất thì để Bùi quản sự và Ông La Xuân sàng lọc, đợi tới lượt Cố Vân Đông thì nhân số sẽ giảm, còn khoảng một nửa.
Bùi quản sự chưa có kinh nghiệm tuyển người, nhưng Cố Vân Đông đã đặt ra những yêu cầu cho hắn nghe.
Trong lòng Bùi quản sự hiểu ra, lập tức kêu người xếp thành hàng, từng người một vào đăng ký.
Tạ trưởng thôn sốt ruột, ông ta nhìn về phía Cố Vân Đông muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Ai ngờ ngay sau đó, đột nhiên Bùi quản sự nói với ông ta: “Tạ trưởng thôn, phiền ngài nhắc nhở thôn dân Đại Khê xếp hàng bên trái trước.”
Tạ trưởng thôn nghe xong lập tức ngầm hiểu ý trên mặt lộ rõ vẻ vui sướng, lập tức hô to lên.
Người dân thôn khác lập tức bất mãn, lớn tiếng ồn ào muốn tranh cãi gì đó, nhưng vừa thấy Thiệu Thanh Viễn nghiêm sắc mặt đứng bên cạnh lập tức im bặt.