Chương 1502: Xuất phát
Cố Vân Đông không có ý kiến, đây là tính toán của Đoàn gia, cô cũng không xen vào.
Có điều cô vẫn ôm con trai trở về đặt xuống đất, sau đó nắm tay nó: “Nói xong rồi thì huynh trở về đi, ta dẫn Trì Trì đi thay quần áo.”
Đoàn Khiêm ‘chậc’ một tiếng, cúi đầu nhìn dấu chân nhỏ trên người mình, không hiểu sao cảm thấy còn có một tia đáng yêu.
Haizz, hắn cũng muốn có một đứa con lanh lợi và đáng yêu như tiểu Trì Trì vậy.
Cố Vân Đông nắm tay Trì Trì ra sảnh ngoài, nói với Đồng Thủy Đào: “Muội ra nói với hạ nhân Lâu gia, ta sẽ đến đúng giờ.”
“Vâng ạ.”
Lúc này Cố Vân Đông mới trở về hậu viện, thừa dịp Thích ma ma dẫn Trì Trì đi rửa mặt và thay quần áo, cô mới mở thiệp mời trong tay ra.
Vừa rồi không nghĩ tới dự tiệc, cho nên vẫn chưa xem qua.
Lúc này mới thấy trong thiệp mời lại còn nói cô mang theo con trai tới.
Cố Vân Đông cười nhạt một tiếng: “Mặt mũi lớn như vậy, dựa vào cái gì cho rằng con trai ta muốn cho bọn họ mặt mũi này?”
Trì Trì thay đổi quần áo mới thoải mái đi ra, đã bổ nhào vào lòng cô, rất thương tâm nói: “Mẹ, con gầy.”
Cố Vân Đông ném thiệp mời sang một bên, rũ mắt nhìn về phía con trai đáng thương: “Chỗ nào gầy chứ? Sao mẹ không nhìn thấy nhỉ? Nếu không, con đi cân xem, mẹ bảo đảm với con, khẳng định không gầy.”
Trì Trì nghiêng đầu: “Thật sao?”
“Đương nhiên.”
Trì Trì trượt xuống đùi cô, nắm tay Thích ma ma đi tìm cân.
Thích ma ma vô cùng buồn cười, mang người đi ra ngoài.
Cố Vân Đông quay đầu dặn dò Hồng Diệp: “Ngươi đi hỏi thăm xem lần này Lâu gia mời những gia đình nào?”
Hồng Diệp nghe lời đi ra ngoài.
Chờ nàng quay về, tin tức mang đến không khác mấy với phỏng đoán của Cố Vân Đông
Mấy người Phạm phu nhân lần trước đã gặp mặt cũng có ở đó, còn có một vài người Cố Vân Đông chưa gặp qua, nhưng nghĩ đến cũng đều có giao tình tốt với Lâu gia.
Ngoài ra còn ai, Hồng Diệp cũng không tìm ra.
Ba ngày sau là yến tiệc, địa chỉ ở Lâu gia, khoảng cách cũng không xa.
Buổi sáng hôm đó, Đoàn Khiêm dẫn Mục A Thu tới huyện nha trước.
Lúc Cố Vân Đông đến tiền viện, còn có thể nghe Đoàn Khiêm đang thấp giọng dặn dò nàng ấy: “Đến lúc đó nàng nghe nhiều nhìn nhiều, người khác hỏi nàng điều gì, có thể nói thì nói, không biết trả lời như thế nào thì nàng cười. Nàng cũng không cần sợ, nói không chừng những người đó còn kém bản lĩnh hơn nàng, có cái gì không biết thì nàng hỏi Thiệu phu nhân.”
Đoàn Khiêm chỉ Cố Vân Đông vừa vào cửa, cười chào hỏi: “A Thu phải làm phiền ngươi rồi.”
Cố Vân Đông gật đầu với Mục A Thu: “Đi thôi, không cần khẩn trương, chỉ là đi dạo một chút, chỉ cần da mặt có chút dày, không cần để những lời nói của mấy người đó ở trong lòng, ngươi cũng có thể thoải mái hơn một chút. Kinh doanh, da mặt dày là bình thường.”
Mục A Thu vốn có chút khẩn trương, đặc biệt là những lời nói của Đoàn Khiêm, chẳng những không làm nàng thả lỏng, ngược lại còn muốn nhớ kỹ những điểm hắn nói.
Nhưng mà Cố Vân Đông vừa mở miệng, nàng ngược lại được thả lỏng.
Đúng rồi, tới đâu hay tới đó, không cần nghĩ quá nhiều.
Mục A Thu và Đoàn Khiêm chào tạm biệt nhau, đi theo Cố Vân Đông ra huyện nha.
Hai người ngồi cùng xe ngựa, Cố Vân Đông vừa lên xe ngựa, thì mở hộp đồ ăn ra ăn một chút trước để lót bụng.
“Ngươi cũng ăn một chút đi, bình thường thức ăn trong yến tiệc này đều lạnh như băng hơn nữa còn rất ít. Những phu nhân tiểu thư kia cũng chỉ ăn hai miếng cho có lệ, ăn quá nhiều sẽ bị người ta nói. Đương nhiên, chúng ta không cần để ý, nhưng Lâu gia và chúng ta có hiềm khích, có thể không ăn đồ nhà hắn thì sẽ không ăn.”
Chờ đến khi xe ngựa ngừng trước cửa Lâu gia, Mục A Thu bị Cố Vân Đông bắt ăn nửa hộp thức ăn, suýt nữa thì nấc lên.
Hôm nay Cố Vân Đông mang theo Đồng Thủy Đào và Hồng Diệp ra ngoài, phía sau Mục A Thu cũng có một nha hoàn, là mấy ngày trước Đoàn Khiêm mua để hầu hạ nàng, tên là Điền Hương.
Điền Hương còn lo lắng hơn cả Mục A Thu, lúc trước khi Đoàn Khiêm chọn hạ nhân, hắn đã chọn những người trung thực và biết nghe lời. Hắn sợ nha hoàn quá mức linh hoạt, tâm tư lớn dã tâm càng lớn, còn coi thường người Mục gia, cũng sợ Mục A Thu không trấn áp được hạ nhân.
Hiện giờ Đoàn Khiêm có chút hối hận, nguyên nhân cũng vì Mục A Thu từ trong núi ra, mới phải tìm một nha hoàn hiểu quy củ, như vậy cũng có thể chăm sóc và nhắc nhở nàng. Đoàn Khiêm tính sau khi yến tiệc này kết thúc thì hỏi Cố Vân Đông mượn Thích ma ma, để bà ấy giúp dạy dỗ hạ nhân trong nhà một chút.
Những thứ này đều chờ nói sau, lúc này Cố Vân Đông đứng ở cổng lớn Lâu gia, nhìn cảnh xe qua lại, không khỏi cười một tiếng.
Trận chiến với Lâu gia lần này, rõ ràng còn lớn hơn Phạm gia lần trước.
Lần trước người Phạm gia mời đều là người quen biết, các nàng sợ Cố Vân Đông thấy nhiều người sẽ không vui.
Này Lâu gia lại làm lớn như vậy, giống như muốn làm hỉ sự.
Phu nhân của Lâu gia đang đứng ở cửa đón khách, nhìn thấy Cố Vân Đông và Mục A Thu, con ngươi nàng ta hơi lóe lên, rất nhanh dời tầm mắt, đi đến trước mặt phu nhân khác nói chuyện.
Đồng Thủy Đào nheo mắt lại, tức giận bất bình: “Nàng ta có ý gì vậy? Nhìn thấy tiểu thư lại dám làm như không thấy, chẳng lẽ còn muốn ra oai phủ đầu chúng ta sao?” MAyy dich
“Nàng ta không sợ hãi như vậy, chắc nghĩ đến trong tay có chỗ dựa nào đó. Vừa lúc, hôm nay chúng ta tới đây cũng có thể tìm hiểu một chút. Đi thôi, chúng ta vào trong.”
Cố Vân Đông mang người tiến lên, đi thẳng đến trước mặt Lâu phu nhân, nàng ta mới khẽ sửng sốt, giống như khó hiểu hỏi: “Xin hỏi phu nhân này là……”
Đồng Thủy Đào đưa thiệp mời ra: “Phu nhân nhà ta là huyện lệnh phu nhân của huyện Tĩnh Bình.”
Lâu phu nhân mở to hai mắt nhìn, vui mừng kinh ngạc lên tiếng: “Hóa ra là Thiệu phu nhân, hoan nghênh hoan nghênh, trách ta có mắt mà không thấy Thái Sơn, cũng không nhận ra phu nhân ngài tới. Mau, mời phu nhân vào trong.”
Diễn xuất khoa trương này của nàng ta khiến Cố Vân Đông có chút không nỡ nhìn thẳng.
Lâu phu nhân lại nhìn về phía Mục A Thu bên cạnh cô, ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới, rõ ràng có chút không kiêng nể gì: “Vị này là……”
Mục A Thu có chút tức giận, nhưng nghĩ đến những lời Cố Vân Đông nói cùng nàng, lập tức cười một tiếng, ngay sau đó nhìn Điền Hương bên cạnh.
Cũng may Điền Hương vừa rồi vẫn luôn nhìn động tác của Đồng Thủy Đào, lúc này cũng nín thở đưa thiệp mời ra.
“Đây là Mục di nương của Đoàn phủ chúng ta.”
Lâu phu nhân lại hơi sững người, sau khi nhận lấy thiệp mời, trên mặt lại lộ ra nụ cười xấu hổ: “Thiệp mời này của ta, mời đều là đương gia chủ mẫu, ngươi..."
Cố Vân Đông cười nói: “Nhưng thiệp mời này của ngươi cũng không viết không thể để di nương tới đây nhỉ, hơn nữa, chắc hẳn Lâu gia các ngươi cũng biết chủ mẫu của Đoàn gia không ở huyện Tĩnh Bình này, vậy các ngươi còn đưa thiệp mời đến Đoàn gia. Đoàn gia còn tưởng rằng thiệp mời của các ngươi là mời Mục di nương.”
Vẻ mặt của Lâu phu nhân có chút cứng đờ, nói như vậy, ngược lại bọn họ sai rồi?
Con dâu Miêu thị phía sau Lâu phu nhân kéo ống tay áo của nàng ta, Lâu phu nhân phục hồi lại tinh thần, nhớ tới bên này là cổng lớn, nháo lên cũng là các nàng không có mặt mũi. Hơn nữa, Mục di nương này cũng không cần nàng ta ra tay, vào bên trong rồi sẽ có nhiều lời châm chọc và mỉa mai của mấy phu nhân tiểu thư kia.