Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1505 - Chương 1505. Cố Vân Đông Không Hiểu Chuyện Sao?

Chương 1505. Cố Vân Đông không hiểu chuyện sao? Chương 1505. Cố Vân Đông không hiểu chuyện sao?

Chương 1505: Cố Vân Đông không hiểu chuyện sao?

La Tương chưa kịp nói gì, La Hàm đã cười khẩy: “Đương nhiên là quen, lúc đó ở phủ Lạc Châu nàng ta và phu quân của mình lừa Cửu Khương Hoa nhà ta gây ra đại họa, kết quả lại trốn chui trốn lủi như một con chó hoang.”

Mọi người nghe xong mặt biến sắc, như tai mình bị ảo giác, lừa gạt sao? Chó hoang?

Lâu phu nhân ngạc nhiên, bà ta vội vàng nói: “Nhị vị cô nương, hình như có hiểu lầm gì đó ở đây chăng? Vị này là huyện lệnh phu nhân mới của huyện Tĩnh Bình bọn ta, Thiệu phu nhân, sao lại lừa mọi người được? Nhất định là hiểu lầm.”

“Huyện lệnh phu nhân??” Tỷ muội La Tương kinh ngạc.

Nữ nhân này là huyện lệnh phu nhân, vậy Thiệu đại phu ngày trước chẳng phải là huyện lệnh đại nhân hay sao??

Trên mặt La Hàm hiện lên tia vui sướng nhưng rất nhanh đã áp chế lại. Là huyện lệnh thì đã sao? Lúc trước nàng ta nhịn nhục, cam tâm tình nguyện làm bình thê, kết quả tên họ Thiệu kia không hề cảm kích.

Cố Vân Đông cúi người phủi y phục, cuối cùng mở miệng cười nói: “Thật ra thì cũng không hẳn là hiểu lầm, nhưng hai vị cô nương họ La đây mở miệng nói cũng phải sạch sẽ một chút. Trước kia ngươi bất tỉnh nằm ở lề đường, La gia lấy Cửu Khương Hoa làm thù lao tìm danh y vào phủ chữa bệnh. Cuối cùng phu quân ta cũng chữa khỏi cho ngươi, vậy Cửu Khương Hoa kia chính là thù lao của phu quân ta, mà sao vào miệng ngươi lại thành lừa đảo vậy? La gia các người là loại ăn cháo đá bát, qua cầu rút ván, không muốn thừa nhận công sức của người ta phải không? Kiểu làm ăn không giữ chữ tín, mà hôm nay có nhiều phu nhân ở đây như vậy chắc chắn sau này không ai dám làm ăn với La gia.”

La Tương có tâm tư hơn La Hàm một chút, vừa nghe thấy lời này mặt liền biến sắc, lập tức nói: “La gia chắc chắn không phải kẻ bội tín…”

Nàng ta còn chưa nói xong, đã bị Cố Vân Đông chặn họng: “Đến mức bỏ trốn? Thật sự đúng là hiểu lầm. Hồi đó khi La nhị cô nương vừa mới tỉnh lại, thì đã mơ mộng tới sắc đẹp của phù quân nhà ta, mở miệng ngậm miệng đều muốn lấy thân báo đáp. Phu quân ta chưa bao giờ gặp loại nữ nhân không biết xấu hổ như vậy, thật vô phúc mới vớ phải, vậy nên mới khẩn trương đưa ta rời đi, chỉ sợ không thể dứt ra được thì sẽ rất phiền. Vì vậy, sau này hai vị cô nương nói chuyện thì nên nói rõ ràng ra một chút, đừng có chuyện gì cũng đổ lên đầu bọn ta.”

“Ngươi, ngươi nói cái gì?” La Hàm tức giận run người.

La Tương cũng cau mày, nói nhỏ: “Thiệu phu nhân cũng không thể nói lung tung, ngươi ở bên ngoài bôi nhọ thanh danh tỷ muội bọn ta như vậy là thấy bọn ta dễ bắt nạt lắm hay sao?”

Lâu phu nhân thấy cảnh tượng căng thẳng trước mặt, trong lòng mừng như nở hoa.

Thật không ngờ, thật sự không ngờ, không cần bà ta tới thêm mắm thêm muối mà hai bên đã náo loạn ầm ĩ cả.

Nhưng thân là chủ tiệc, Lâu phu nhân vẫn cố tỏ ra lo lắng: “Phải đó, Thiệu phu nhân, không nên nói lung tung. Người có biết đây là ai không? Vị này là phu nhân phủ thành Dư thông phán, dù sao cũng là phu nhân nhà quan, phu nhân lại ô uế thanh danh người ta như vậy không sợ người nhà đại nhân tới kiếm chuyện hay sao?”

Lời vừa nói xong, mọi người có mặt đều bừng tỉnh ngộ, hoá ra đây là thông phán phu nhân.

Thông phán là quan lục phẩm, là người làm việc bên cạnh tri phủ đại nhân. Chẳng những chức vị cao hơn thất phẩm huyện lệnh mà còn trực tiếp lãnh đạo Thiệu đại nhân kia.

Thiệu phu nhân bôi nhọ Dư phu nhân trước mặt nhiều người như vậy, không sợ sau này thông phán đại nhân sẽ cho Thiệu đại nhân nếm mùi đau khổ sao? Thật chẳng hiểu chuyện chút nào.

La Hàm được Lâu phu nhân nhắc nhở, lập tức cười khẩy nói: “Đúng vậy, Thiệu phu nhân, ngươi thật to gan, chỉ là một thất phẩm huyện lệnh phu nhân, thấy tỷ tỷ ta cũng không thèm vấn an, lại còn đứng đây vấy bẩn tỷ muội bọn ta, lại không thèm để tỷ phu ta vào mắt, vậy chẳng phải không có tôn ti trên dưới hay sao, bọn ta chắc chắn sẽ hỏi Thiệu đại nhân xem rốt cuộc phép tắc nhà các ngươi như thế nào vậy.”

La Tương thấy nàng ta mở miệng ra là lấy tên tuổi phu thê bọn họ ra thì có chút không vui. Nhưng rốt cuộc vẫn không ngăn lại, dẫu sao Cố Vân Đông đã coi thường nàng ta mà nàng ta vẫn chưa nuốt trôi cục tức này.

Lúc trước nàng ta muốn trả thù nhưng vì không tìm được người nên đành bỏ qua, nhưng bây giờ thì khác, trượng phu của người này lại là cấp dưới của phu quân nàng ta, thật đúng là ông trời đang giúp.

Vừa hay thù cũ nợ mới tính toán luôn một thể.

Nhưng đám người bên cạnh Phạm phu nhân lại lo lắng, Lâu phu nhân cũng ra vẻ sốt ruột nói: “Thiệu phu nhân, ngài mau tạ lỗi với hai vị La cô nương đi, lần sau đừng nói ra những lời gây hiểu lầm như vậy nữa. Hai vị La cô nương là người rộng rãi, chỉ cần ngươi nói xin lỗi, nàng ấy chắc chắn sẽ tha thứ, coi như nể mặt ta, coi như bỏ qua lần này đi chứ hả?”

“Nhận lỗi? Giải thích?” Cố Vân Đông quay đầu, hỏi xác nhận lại một lần nữa.

La Hàm vội bồi thêm câu: “Xin lỗi thôi chưa đủ, vừa nãy ngươi bôi nhọ thanh danh ta trước nhiều người như vậy, ngươi phải biết thanh danh đối với nữ tử quan trọng như thế nào. Ngươi phải quỳ gối khấu đầu ba vái để tất cả mọi người nhìn thấy cô nương La gia bọn ta không dễ bị vu khống như vậy, sau này nhất định phải thận trọng.”

Lâu phu nhân khó xử: “Chuyện này, chuyện này…” Bà ta nhìn về phía Cố Vân Đông: “Thiệu phu nhân, không sao cả đâu, nhà Dư phu nhân là lục phẩm thông phán, người bình thường quỳ gối hành lễ nàng ấy cũng là điều bình thường.”

Cố Vân Đông cũng không thèm đứng dậy khiến mấy người Phạm phu nhân sốt ruột.

Cô quay đầu nhìn về phía Đồng Thuỷ Đào: “Muội.”

“Vâng, tiểu thư.” Đồng Thuỷ Đào ngứa ngáy tay chân, tiến lên từng bước một, hung hang vả ‘bốp’ một phát vào mặt La Hàm.

“A…” La Hàm bị đánh cho loạng choạng ngã nhào trên đất, bụm mặt không dám tin nhìn Đồng Thuỷ Đào.

Những người có mặt càng kinh ngạc hơn, ngươi, ngươi, sao ngươi dám?

La Tương trợn mắt: “Con tiện tì này…”

Hồng Diệp bên cạnh tiến lên tát một phát: “Ngươi là cái thá gì?”

Đồng Thuỷ Đào cười khẩy: “Chẳng qua chỉ là phu nhân lục phẩm thông phán cỏn con, lại là kế thất, còn dám sai tiểu thư nhà ta khấu đầu nhận lỗi sao? Ngươi lấy đâu ra lá gan lớn như vậy hả? Nhận nổi sao? Tiểu thư nhà ta là Vĩnh Gia quận chúa của thái ấp được Hoàng đế thân phong, là tam phẩm cáo mệnh phu nhân, là nhân vật được Hoàng thượng Thái hậu chỉ điểm, nhất phẩm nhị phẩm phu nhân trong kinh thành thấy quận chúa nhà ta đều rất khách khí, ngươi là cái thá gì? Đến xách giày cho quận chúa nhà ta còn không xứng còn dám tới trước mặt quận chúa nhà ta diễu võ dương oai.”

“Trước kia quận chúa nhà ta không tính toán với ngươi là bởi người khoan dung độ lượng, vậy cũng đã quá nhân từ với La gia các người rồi. Các người thì hay rồi, cướp không được hô hoán điều tra, cũng không thèm đi hỏi xem, quận chúa nhà ta dễ bị các người ức hiếp như vậy sao? Xem bọn ta đã chết cả rồi hả.”

Bình Luận (0)
Comment