Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1514 - Chương 1514. Đồ Nướng Gà Rán Rượu Trái Cây

Chương 1514. Đồ nướng gà rán rượu trái cây Chương 1514. Đồ nướng gà rán rượu trái cây

Chương 1514: Đồ nướng gà rán rượu trái cây

Trong đình viện không chỉ có lò nướng thịt, còn có quầy gà rán, đều đặt ở một góc đình viện, do mấy người phụ trách làm ngay tại chỗ.

Thịt nướng cũng tốt, gà rán cũng tốt, vốn ăn nóng mới ngon, nguội đi chẳng những mất hương vị còn có vẻ dầu mỡ.

Mà ở giữa đình viện đặt rất nhiều bàn nhỏ, bàn tròn vuông bàn dài đều có, rõ ràng hình dạng khác nhau, nhưng đặt ở giữa sân lại đặc biệt có hương vị.

Cố Vân Đông còn cho người dựng một cái đài ở phía trước đình viện, cô ngược lại không mời gánh hát. Cô dứt khoát mời một tiên sinh thuyết thư, đọc bản thoại mới mà Cố Tiểu Khê gửi cho mình cách đây không lâu, ở huyện Tĩnh Bình này còn chưa có.

Ngoài ra còn có cô nương hát tiểu khúc đánh đàn, giọng hát uyển chuyển nhẹ nhàng, làm cho người nghe thoải mái.

Lúc này trong đình viện đã có một nửa người ngồi, nhưng tạm thời không có ai tự mình đi lấy gà rán nướng ăn. Tuy rằng mùi thơm bốn phía, nhưng các nàng đều chưa từng ăn qua, sợ không cẩn thận chọc cười.

Cho đến khi bàn Phạm phu nhân ngồi được Cảnh bà tử đặt mấy chuỗi thịt nướng và một đĩa gà rán. Mọi người lập tức đem tầm mắt đặt ở trên người các nàng, sau đó nhìn thấy Phạm phu nhân cầm xiên thật cẩn thận ăn một miếng thịt ba chỉ mỏng manh, sau một khắc ánh mắt sáng lên: "Cái này rất ngon.”

Vừa dứt lời, còn thuần thục nhét những miếng còn lại vào miệng.

Cùng bàn của bà ấy, tỷ tỷ và chị dâu thấy vậy, cũng mỗi người cầm một chuỗi. Chờ Phạm phu nhân muốn lấy tiếp, trong đĩa chỉ còn lại có một chuỗi nấm, bà cũng không thèm để ý, vội vàng bắt được trong tay. Chỉ là tầm mắt của bà ngay sau đó lại nhìn về phía gà rán trên đĩa bên cạnh.

"Đây là cái gì?"

Cố Vân Đông thấy những người khác ở đây đều nghểnh cổ nhìn, nên nói: "Ngươi nếm thử xem? Nhưng đồ ăn ngon cũng không thể ăn quá nhiều, lát nữa còn có mỹ thực khác, ta sợ lát nữa ngươi sẽ ăn không nổi."

Có món ngon khác nữa sao?

Phạm phu nhân nhịn không được thầm nuốt nước miếng một chút: "Yến hội của Thiệu phu nhân thật đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt, thức ăn bưng lên đều là món chúng ta chưa từng thấy qua, chẳng những mới lạ, còn dễ ăn. Bây giờ ta đã không thể chờ đợi muốn nếm thử các món ngon khác mà phu nhân nói.”

Nói xong, bà ăn một miếng gà rán, ánh mắt lại nhịn không được sáng lên: "Ngon quá.”

Lần này những người khác đều không nhịn được nữa, nhao nhao đến trước quầy thịt nướng và quầy gà nướng, bảo mấy người Cảnh bà tử đưa mấy chuỗi lên bàn các nàng trước.

Thật sự quá thơm, các nàng rõ ràng buổi sáng mới vừa ăn không bao lâu.

Trước kia các nàng tham gia yến hội, bình thường rất ít ăn cái gì, dù sao mọi người chỉ đến để giao tiếp cùng người khác tạo quan hệ tốt. Bởi vậy phần lớn mọi người trước khi ra khỏi cửa đều đã ăn ở nhà, thậm chí trên xe ngựa còn có thể chuẩn bị một ít điểm tâm để trên đường tới cũng sẽ ăn hai miếng đệm bụng.

Ai biết yến hội của quận chúa này không giống với nhà người bình thường, vừa vào cửa mùi hương kia đã trêu chọc các nàng muốn chảy nước miếng.

Cố Vân Đông thấy tất cả mọi người bắt đầu gọi đồ ăn, cười cười, giơ tay ra hiệu cho Đồng Thủy Đào cách đó không xa.

Nàng ấy khẽ gật đầu, rất nhanh đã dẫn đám người Vương Thải bưng bình rượu tới, một bàn đặt một bình.

Phạm phu nhân sửng sốt: "Đây là nước trà?" Nhưng vì sao không cần ấm trà?

Cố Vân Đông cười nói: "Không, đây là rượu trái cây.”

“Rượu trái cây?” Có người kinh ngạc hô lên: "Chính là rượu quả vừa chua vừa đắng vừa khó uống kia? Rượu này không dễ uống, mấy cửa hàng rượu trên thị trấn đều không bán được.”

Rượu trong quán không bán được, kết quả Thiệu phu nhân mang đến yến hội chiêu đãi mọi người?

Có người phản ứng nhanh, đụng vào bả vai người nói chuyện một chút, thấp giọng nói: "Đừng nói bậy, ngươi đã quên, xưởng Cố gia của Thiệu phu nhân chuyên môn làm rượu trái cây sao.”

Người nọ sửng sốt, sắc mặt khẽ biến.

Cho nên, Thiệu phu nhân hôm nay cầm rượu trái cây ra ngoài bán? Nàng ấy muốn ép buộc họ mua loại rượu khó uống này?

Sớm biết, các nàng sẽ không đến, xem ra hôm nay phải ra một khoản máu.

Cố Vân Đông nhìn lướt qua một vòng, cười bưng chai rượu trên bàn lên, rót nửa chén rượu trước mặt Phạm phu nhân: "Phu nhân nếm thử không?”

Phạm phu nhân nuốt nước miếng một chút, thành thật mà nói, kỳ thật bà cũng từng uống qua một ngụm rượu trái cây trong cửa hàng rượu. Dù sao xưởng Cố gia kia bán rượu quả, chỉ là lúc đó rượu của Cố Vân Đông còn chưa bày bán, bà chỉ có thể tìm rượu quả nhà khác nếm thử.

Tư vị kia, quả nhiên là một lời khó nói hết.

Cố Vân Đông nhìn biểu tình rối rắm của bà, nhịn không được cười nói: "Phu nhân tin ta một lần, rượu quả này của ta và rượu trái cây của cửa hàng rượu không giống nhau. Bọn họ thời gian ngắn chưa lên men tốt, còn của ta đã trải qua từng công đoạn chính quy nghiêm ngặt, đến mấy ngày trước mới ủ xong, hương vị tuyệt đối không kém.”

Phạm phu nhân tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng ở đây nhiều người nhìn như vậy, dù sao vẫn phải cho Cố Vân Đông một chút mặt mũi.

Bà thầm thở ra một hơi, bưng ly rượu trước mặt kề sát môi, cắn răng một cái, ngửa đầu uống xuống.

"Ừm??" Phạm phu nhân ngẩn người, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn về phía Cố Vân Đông: "Không đắng không chát, còn có vị ngọt.”

Bà nói xong tự mình cầm bình rượu rót cho mình một chén, lúc này tinh tế từng chút từng chút nhấm nháp.

Càng uống ánh mắt của bà càng sáng: "Đây là rượu trái cây do xưởng Cố gia ủ ra? Hương vị này mềm dịu ngọt ngào, ngon hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều, căn bản không giống những rượu trái cây trong quán rượu.”

“Thích không?”

"Thích, rất thích. Cũng không có mùi rượu mạnh xông lên, mùi rượu cũng nhạt, không sặc, màu sắc còn đẹp, cũng không có tạp chất." Phạm phu nhân thật sự rất kinh hỉ, trước kia bà rất chán ghét uống rượu, nhất là lão gia nhà mình ra ngoài xã giao, thường xuyên một thân mùi rượu trở về, say khắm còn sặc mũi.

Cố Vân Đông thấy bà lại muốn rót tiếp, vội vàng đưa tay ngăn cản: "Cũng không thể một hơi uống quá nhiều, đây tuy nói là rượu trái cây, không mạnh như rượu khác, nhưng cũng là rượu, uống nhiều sẽ say. Nếm thử là được rồi.”

Phạm phu nhân có chút đáng tiếc, Cố Vân Đông cười cười, lại bảo nha hoàn bưng mâm tới.

"Nếu phu nhân thích vị ngọt, có thể thử bánh ngọt này."

Phạm phu nhân chớp chớp mắt, dùng thìa rạch một góc, vừa vào miệng bà đã hận không thể kêu thành tiếng.

Bà thật sự quá hạnh phúc, hôm nay đến tham gia yến hội này, ăn được toàn là mỹ thực thần tiên, món gì cũng rất ngon.

Cố Vân Đông cười cười: "Trong chốc lát còn có những món ăn khác đi lên, các ngươi chậm rãi ăn, cần cái gì cứ việc phân phó nha hoàn là được, ta đi trước.”

Cô không nói nhiều, quảng bá nhiều hiệu quả ngược lại phản tác dụng, cô tin tưởng, có Phạm phu nhân dẫn đầu, những người khác cũng không cự tuyệt được mỹ thực mỹ tửu hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment