Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1515 - Chương 1515. A Thu Vẫn Chưa Đến

Chương 1515. A Thu vẫn chưa đến Chương 1515. A Thu vẫn chưa đến

Chương 1515: A Thu vẫn chưa đến

Cố Vân Đông mang theo Đồng Thủy Đào rời khỏi đình viện, vừa đi ra, cô nhịn không được hỏi: "A Thu còn chưa tới?”

Bộ quần áo trên người cô đã có rất nhiều phu nhân hỏi qua, Cố Vân Đông đối với vải vóc không quá quen thuộc, vốn còn trông cậy vào Mục A Thu sớm một chút tới giới thiệu.

"Hình như không tới." Đồng Thủy Đào lắc đầu: "Thật sự kỳ quái, Đoàn gia cách chúng ta cũng không xa, theo lý thuyết hẳn là người đầu tiên đến. Tiểu thư, có phải Mục di nương sợ mình lại đây bị người ta nói ra nói vào, lộ ra khiếp sợ, cho nên muốn đến muộn một chút?"

Cố Vân Đông lắc đầu: "Không, mấy ngày trước nàng ấy còn nói với ta, sáng sớm ngày yến hội nàng ấy sẽ tới giúp ta. Hơn nữa nàng ấy đã tham gia yến hội Lâu gia một lần, đây là lần thứ hai lại là địa phương quen thuộc, không đến mức sẽ sợ hãi."

Đồng Thủy Đào nhíu nhíu mày: "Có thể xảy ra chuyện hay không? Tiểu thư, bằng không muội tìm người đến Đoàn gia hỏi thăm một chút?”

Cô gật đầu: "Được, muội tìm người đi Đoàn gia hỏi một chút.”

Đồng Thủy Đào đi về phía Hà thị đang bưng ghế: "Hà thẩm tử, nơi này để ta làm, ngươi đi Đoàn gia xem một chút, Mục di nương xuất phát chưa?”

Hà thị đứng thẳng thắt lưng, vội vàng lau tay: "À, ta hiện tại đi."

Ai ngờ nàng vừa mới xoay người chạy vài bước, lại xoay người chạy trở về: "Mục di nương đến.”

Cố Vân Đông ngẩng đầu lên, quả thật nhìn thấy ba người đi tới cách đó không xa, một trong số đó chính là Mục A Thu sắc mặt có chút khó chịu, đi theo Điền Hương cúi đầu không có tinh thần gì.

Làm cho Cố Vân Đông cảm thấy kỳ quái chính là, đi trước Mục di nương còn có một phụ nhân, nhìn rất xa lạ.

Đúng, người đi trước, phụ nhân này lại đi ở phía trước Mục di nương.

Cố Vân Đông hơi nheo mắt lại, phụ nhân kia đã đi tới trước mặt cô, trên mặt mang theo ý cười hành lễ: "Gặp qua Thiệu phu nhân, kính xin phu nhân thứ lỗi, di nương nhà ta thân thể không thoải mái lắm, lúc này mới trì hoãn đến bây giờ mới tới. Kỳ thật theo ý lão nô, di nương vốn cũng không nên tham gia yến hội như vậy, chỉ là nghe di nương nói, xiêm y phu nhân mặc hôm nay là Mục gia làm, phu nhân muốn giúp xưởng Đoàn gia tuyên truyền vải vóc, lúc này mới không thể không tới."

Cố Vân Đông trầm mặt xuống, phụ nhân kia lại cúi đầu, vẫn nói như trước: "Nhưng di nương một mình ra ngoài tham gia yến hội đứng đắn như vậy, rốt cuộc không có quy củ gì. Cũng miễn cho người khác nói Đoàn gia ta mất lễ nghĩa, cho nên để di nương đi theo phía sau phu nhân, tạm thời làm nha hoàn giới thiệu cho khách nhân đoạn này vải vóc đi. Cũng đừng để cho người ta biết chủ mẫu Đoàn gia ta không tới, chỉ có di nương ra mặt, kéo thấp cấp độ yến hội phu nhân."

Đồng Thủy Đào nghe không nổi nữa: "Ngươi là ai vậy, di nương nhà ngươi tốt xấu gì cũng là chủ tử, ngươi là cái gì, nơi này có phần ngươi nói chuyện sao?”

Phụ nhân kia phúc thân, nói với Cố Vân Đông: "Lão nô họ Hoa, phu nhân có thể gọi ta là Hoa ma ma, lão nô tất nhiên là hạ nhân của Đoàn gia, ở Đoàn gia, coi như là có vài phần thể diện.”

Cố Vân Đông cũng không thèm liếc mắt nhìn bà ta một cái, chỉ nhìn chằm chằm Mục A Thu.

Nàng ấy bị Hoa ma ma nói sắc mặt xanh một trận trắng một trận, thấy Cố Vân Đông nhìn qua, vội vàng tiến lên hai bước, nói với cô: "Phu nhân, mượn một bước nói chuyện.”

Hoa ma ma kia cũng không ngăn cản, chỉ là có chút khinh thường nhìn Mục A Thu một cái, tùy ý Cố Vân Đông cùng nàng đi tới một bên nói nhỏ.

Cố Vân Đông thấp giọng hỏi: "Hoa ma ma này từ đâu ra?”

Mục A Thu cắn môi, siết chặt lòng bàn tay nói: "Bà ta theo từ phủ Vạn Khánh tới.”

“Phủ Vạn Khánh. Lưu thị?”

Mục A Thu gật gật đầu: "Sau khi gia nạp ta, rốt cuộc vẫn phải nói với chủ mẫu một tiếng, trước đó đã gửi thư. Ai biết hôm qua Hoa ma ma đột nhiên tới huyện Tĩnh Bình, nói là chủ mẫu để cho bà ta tới, thứ nhất chiếu cố gia, thứ hai cũng là sợ trong nhà không có người chủ sự, bảo Hoa ma ma hỗ trợ quản lý quản gia."

Nàng nói cười khổ một tiếng: "Kỳ thật ta biết, đây là chủ mẫu lo lắng ta, để Hoa ma ma cố ý đến giám thị ta.”

Cố Vân Đông nhíu mày: "Đoàn Khiêm nói như thế nào?”

“Gia ở bên ngoài dù sao cũng phải nể mặt chủ mẫu, huống chi Hoa ma ma ngàn dặm xa xôi tới đây, cũng không tiện trực tiếp đưa người trở về nên nói tạm thời để Hoa ma ma lưu lại trước. Nếu Hoa ma ma làm không tốt, lại đưa về phủ Vạn Khánh. Ai biết sáng sớm hôm nay, bên xưởng xảy ra chút chuyện, gia đi ra ngoài. Hoa ma ma thấy ta muốn đến tham gia yến hội của huyện nha bên này thì nói ta không hiểu quy củ..."

Cái gì mà không hiểu quy củ, nói trắng ra, chính là Lưu thị không tiện tới đây, lại phái một hạ nhân đến mài giũa nàng mà thôi.

Cố Vân Đông không tiện khoa tay múa chân với chuyện trong nhà người khác, nói cho cùng việc này vẫn phải để Mục A Thu cùng Đoàn Khiêm thương lượng. Mặc kệ như thế nào, Lưu thị là chính thê, phái người đến bên cạnh Đoàn Khiêm cũng bình thường.

Cho dù là Hoa ma ma này cũng không giống một người hiểu quy củ, đến nhà cô tư thái lại bày ra rất cao. Hơn nữa, cá nhân Cố Vân Đông rất chán ghét Lưu thị.

“Thiệu phu nhân, không biết đề nghị vừa rồi của lão nô như thế nào?” Phía sau truyền đến giọng của Hoa ma ma.

Cố Vân Đông quay đầu lại, từ trên xuống dưới đánh giá bà ta.

Thật sự, Lưu thị là dạng gì, hạ nhân này cũng chính là dạng đó.

"Hoa ma ma đúng không? Ta cảm thấy đề nghị của ngươi không được tốt lắm, ta đã đáp ứng Mục di nương, cũng là ta tự mình gửi cho nàng thiệp mời, nàng là khách nhân của ta, ta làm sao có thể xem nàng làm nha hoàn, quay đầu lại truyền ra ngoài, người khác sợ là muốn chê cười ta."

Hoa ma ma nhíu chặt mày, dừng một lát rồi lại cười nói: "Thiệu phu nhân sao lại nói như vậy? Lão nô nghe nói đây là lần đầu tiên phu nhân tổ chức yến hội phải không? Kỳ thật quan gia phu nhân hạ thiếp mời cho phu nhân nhà khác, sẽ không bao giờ đưa thiệp mời cho thiếp thị, như vậy truyền ra ngoài mới là bị người chê cười. Cũng giống như thông gia Đoàn gia chúng ta, chính là tham tướng Đậu gia phủ Vạn Khánh, bọn họ có quan thân như vậy, mới càng chú trọng quy củ.”

Đậu gia?

Hoa ma ma gật đầu: "Không sai, Đậu gia là thông gia Đoàn gia, lão nô cũng may mắn theo chủ mẫu tham gia qua hai lần yến hội, chưa bao giờ có di nương xuất hiện ở trường hợp chính thức như vậy. Thiệu phu nhân, ngài là huyện lệnh phu nhân, tương lai đại nhân từng bước thăng tiến, sau này đối mặt chỉ sợ không chỉ có những thương hộ này, những phu nhân tiểu thư gia đình quyền quý gia kia đối với việc này đặc biệt để ý, nếu biết hành động hôm nay của phu nhân..."

Bà ta thở dài một hơi, nhìn giống như đang thay Cố Vân Đông suy nghĩ: "Thiệu phu nhân, lão nô hôm nay nói nhiều, nếu chọc cho ngài mất hứng, xin ngài thứ lỗi. Chỉ là lúc trước khuê mật của tiểu thư nhà ta, Vĩnh Gia quận chúa đã từng nói qua, lời thật lòng sẽ khó nghe, lão nô tuy nói khó nghe nhưng cũng là vì tốt cho phu nhân."

Cố Vân Đông biểu tình cổ quái: "..."

"Hoa ma ma, hình như ngươi không nhận ra ra."

Bình Luận (0)
Comment