Chương 1517: Uống say rồi
Tuy rằng công thức nấu thì không thể nào mua bán được, nhưng hương vị của rượu quả kia thật sự không tệ. Các nàng không thích uống rượu mạnh, nhưng loại cảm giác hơi say say này, lại khiến cho người ta rất thích.
Nghe nói cửa hàng Cố Ký qua hai ngày nữa sẽ khai trương, đến lúc đó có thể đi đến cửa hàng mua.
Nhưng những người ở đây tự nhận mình đều có thân phận, mọi việc đều muốn đi trước một bước, bởi vậy lúc này ai nấy đều hỏi Cố Vân Đông lúc trở về có thể bán cho các nàng mấy bình mang về được hay không.
Cố Vân Đông đương nhiên đồng ý, tuy rằng không ngờ rằng hôm nay lại có nhiều người đặt hàng như vậy, nhưng hàng trong kho vẫn đủ.
Dù sao hai ngày sau Cố Ký sẽ khai trương, rượu quả đã vận chuyển đến huyện thành trước đó rồi.
Hỏi xong chuyện rượu trái cây, Cố Vân Đông đẩy Mục A Thu đến trước mặt: "Các vị phu nhân, tiểu thư không phải hỏi y phục trên người ta làm từ vải gì, kiểu dáng do ai thiết kế sao? Người đó hiện tại đang ở ngay trước mặt ta đây. Mọi người có bất kỳ câu hỏi nào, hãy hỏi nàng ấy.”
Nói cho cùng, quần áo trang sức đối với nữ tử mà nói, mới là hấp dẫn nhất.
Vải vóc trên người Cố Vân Đông chẳng những đẹp, thoải mái, sờ cũng mềm mại, hơn nữa kiểu dáng hoàn toàn khác các nàng, các nàng cũng muốn một thân quần áo lộ ra quý khí như vậy.
Về phần thân phận di nương của Mục A Thu?? Nhớ lại Vân Đông từng mang theo nàng xuất hiện ở yến hội Lâu gia, mọi người đã sớm biết qua, năng lực tiếp nhận tràn đầy, một chút cũng không thèm để ý nàng là thê hay thiếp.
Bên cạnh Mục A Thu rất nhanh đã có rất nhiều người vây quanh, trong nhất thời thật đúng là làm cho nàng có chút thụ sủng nhược kinh.
Hôm nay lúc nàng ra cửa, đã mang theo vải vóc tới, lúc này nói Điền Hương cầm đến đặt trên bàn ở giữa, cùng mọi người cẩn thận nói tiếp.
Cố Vân Đông lui ra phía sau, cười cười, cuối cùng cũng có thể ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cô rất đói, đầu tiên phải vội vàng đi lấp đầy dạ dày của mình.
Nhưng mà chờ cô trở lại lần nữa, lại được thông báo có mấy vị phu nhân tiểu thư tửu lượng rượu không được tốt lắm, hình như có chút say rồi.
Cố Vân Đông tuy đã nhắc nhở mọi người trước đó, nhưng vẫn có mấy người tham chén, lại không biết tửu lượng của mình, lúc này lung lay, ngay cả đứng cũng đứng không vững.
Cố Vân Đông cũng thật bất đắc dĩ, phân phó mấy người Đồng Thủy Đào: "Trước tiên dẫn mấy vị phu nhân đến phòng khách nghỉ ngơi đi, lúc này thời gian còn sớm, các nàng nghỉ ngơi nửa ngày là tỉnh rượu, buổi chiều trở về cũng không muộn.”
Tình huống này, cô cũng đã dự đoán, vì vậy sự chuẩn bị cũng đầy đủ.
Chẳng qua, sau khi đỡ người đến phòng khách nghỉ ngơi, Cố Vân Đông vẫn sai người đi gọi Trịnh Tuyền Thủy và Cao tử tới đây, bắt mạch cho các nàng.
Cô làm việc cẩn thận, cũng sợ có vài người uống quá nhiều rượu mà xảy ra chuyện. May mắn trong phủ có mấy đại phu, rất thuận tiện.
Hai người Trịnh Tuyền Thủy sau khi bắt mạch xong đều nói không có việc gì, cho người nấu canh tỉnh rượu, quay lại đút các nàng uống là được.
Sau khi kiểm tra xong, hai người thu thập đồ đạc hành lễ với Cố Vân Đông, rồi cáo từ rời đi.
Hôm nay hậu viện đãi yến khách, bọn họ đương nhiên đều chạy tới tiền đường.
Phạm phu nhân và tỷ tỷ, tẩu tử đều hỗ trợ đưa người say rượu đến phòng khách, đương nhiên cũng ở một bên nhìn.
Lúc này nhìn thấy mấy người Trịnh Tuyền Thủy rời đi, biểu tình lại trở nên cổ quái.
Cố Vân Đông phân phó xong thì nhìn các nàng, rồi dẫn đám người Phạm phu nhân một lần nữa đi về phía đình viện.
Chỉ là đi chưa được mấy bước, cô đã phát hiện mấy người Phạm phu nhân ở phía sau thì thầm nói cái gì đó.
Cố Vân Đông quay đầu, vừa vặn nhìn thấy Phạm phu nhân không kiên nhẫn phất tay tỷ tỷ nàng ra, có chút tức giận nói một câu gì đó.
Cố Vân Đông kỳ quái hỏi: "Làm sao vậy? Có chuyện gì với phu nhân vậy?”
Phạm phu nhân vội vàng lắc đầu: "Không có, không có việc gì.”
Lời này chọc cho tỷ tỷ bà tức hừ hừ, dùng sức kéo bà một cái.
Cố Vân Đông nhìn hành động nhỏ giữa các nàng, cười nói: "Có việc gì mà không dám nói thẳng, nhăn nhăn nhó nhó cũng không ra hình tượng gì."
“Đúng vậy." Tỷ tỷ bà ấy vội vàng phụ họa một tiếng, cười muốn tiến lên.
Phạm phu nhân sợ tỷ tỷ mình nói ra cái gì không nên nói, vội vàng ngăn trở nàng: "Vẫn là ta nói đi.” Bà thở ra một hơi, hỏi: "Phu nhân, hai vị công tử vừa rồi, là Trịnh đại phu, Cao đại phu sao?”
Cố Vân Đông sửng sốt, cười nói: "Đúng vậy." Đây là lần đầu tiên Cố Vân Đông nghe bọn hắn được gọi là đại phu từ trong miệng người khác.
"Không biết hai vị công tử có hôn phối chưa?"
Cố Vân Đông chớp chớp mắt, hôn phối?? Đây là muốn làm mai cho bọn hắn sao?
Cô suy nghĩ một chút, nói: "Chưa có hôn phối.”
Phạm phu nhân thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Là như vậy, trong nhà tỷ tỷ ta có một nữ nhi, đang ở độ tuổi thích hợp. Tiểu cô nương ngoan ngoãn khéo léo hơn nữa cũng cần cù, bộ dạng cũng không tệ, còn có một tay thêu thùa..."
Còn thật sự là làm mai cho hai người bọn hắn, Cố Vân Đông có chút dở khóc dở cười.
Sao bọn họ lúc này mới vừa tới huyện Tĩnh Bình không bao lâu, đã có nhiều người đến nói chuyện định thân với người bên cạnh cô như vậy, xem ra đương gia chủ mẫu là cô quả thật làm việc có chút thất trách.
Nhưng từ lần trước Vương Thải nói muốn quyến rũ Thiệu Văn Thiệu Vũ, Cố Vân Đông quả thật cũng chú ý những người khác.
Cô tất nhiên cũng hỏi qua Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử, trước không nói đến Trịnh Tuyền Thủy, Cao Tử lại lấy hết dũng khí nói với cô quan điểm của mình.
Tiểu tử này hóa ra đã sớm nhìn trúng La Kỳ, hắn nói lúc trước ở đảo Lâm Tầm, hắn đã nghĩ tới sau này cùng La Kỳ kết làm phu thê. Sau đó La Kỳ bị bọn họ mang đi, Cao Tử biết sau này nàng sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp, chính mình không xứng với nàng, đã chết tâm, không nghĩ nhiều nữa.
Ai biết hắn hôm nay lại trở thành đồ đệ của sư phụ, chờ tương lai y thuật của hắn có thành tựu, có thể một mình đảm đương một mặt, hắn đi cầu hôn, hy vọng sư phụ sư nương thành toàn.
Cố Vân Đông lúc ấy nghe xong thật sự là trợn mắt há hốc mồm, chuyện gì đã xảy ra? Văn Võ Song Toàn cùng với Trịnh Tuyền Thủy có chút lớn tuổi này còn chưa thông suốt, người còn nhỏ tuổi này lại trưởng thành sớm như vậy???
Có phải là ngược rồi không?
"Phạm phu nhân, bà nói ta hiểu. Chỉ là chuyện này, ta và tướng công sẽ không can thiệp. Tuyền Thủy đã đến tuổi, nhưng hắn tạm thời còn chưa tính đến chuyện thành thân, hắn muốn một phen làm ra sự nghiệp rồi mới tính chuyện thành gia.”
Phạm phu nhân nghe xong như có điều suy nghĩ, tỷ tỷ nàng có chút không cam lòng: "Phu nhân, có thể để cho hai người gặp mặt trước được không, nói không chừng tiểu Trịnh đại phu kia có tính toán thành thân ý chứ?”
Cố Vân Đông cười nói: "Truyển Thủy đã nói với chúng ta từ trước, nếu hắn tạm thời vô tình, chúng ta cũng không tiện đi bức hắn. Chờ hắn muốn tìm, tự nhiên sẽ tìm”
Chuyện bức hôn này, Cố Vân Đông không làm được.
Trịnh Tuyền Thủy một lòng nhào vào sự nghiệp, nếu có người cho lời định hôn mà bắt hắn với cô nương người ta gặp mặt một lần, vậy chẳng phải là cho hắn áp lực sao? Nếu như Trịnh Tuyền Thủy cho rằng người làm sư nương là cô nhất định muốn hắn thành thân, vì để cho cô an tâm mà đã tùy tiện tìm một người thì làm sao bây giờ?
Cố Vân Đông cảm thấy, Trịnh Tuyền Thủy hoàn toàn làm được. Trong lòng người này, Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông chính là cha mẹ tái sinh của hắn.
Tỷ tỷ Phạm phu nhân còn muốn nói cái gì đó, nhưng bị Phạm phu nhân kéo lại: "Chúng ta hiểu, phu nhân, vậy coi như vừa rồi chúng ta chưa từng nói qua những lời kia.”
Cố Vân Đông cười cười: "Đương nhiên, chúng ta đi đình viện nghe sách thôi.”