Chương 1523: Cố nhân tới thăm.
Ngày Đông chí, sáng sớm Cố Vân Đông cùng Đồng Thủy Đào lên xe tới thôn Đại Khê lo chuyện ở phân xưởng.
Xe ngựa vừa đi tới thị trấn Cố Vân Đông đã vén rèm xe nhìn lại phía cổng thành, sau đó thở dài một hơi rồi buông rèm xuống.
Đồng Thủy Đào rót ly trà cho cô: “Tiểu thư, chúng ta cứ rời đi như vậy thật sự sẽ không sao chứ?”
“Hôm nay huyện Tĩnh Bình này là sân của Thiệu Văn Thiệu Võ, chúng ta ở đây bọn họ sẽ không phát huy được tối đa. Yên tâm đi, cô gia của muội vẫn còn ở huyện nha, không có việc gì đâu.”
Đồng Thủy Đào cực kỳ tiếc nuối: “Muội cũng muốn ở đó, xem náo nhiệt cũng được mà.”
Cố Vân Đông liếc nhìn nàng một cái: “Muội mà ở đó sẽ không có chuyện náo nhiệt đơn giản như vậy đâu.” Với tính tình của nàng, sợ rằng sẽ trở thành nhân vật chính.
Cô lắc đầu cười, nhìn cảnh vật bên ngoài, tâm trạng cũng rất tốt.
Dù sao hôm nay Tam gia hành động lớn như vậy chắc chắn sẽ lộ ra sơ hở.
Cho tới khi Bạch Chi Ngôn bị bắt thì mới coi như thiên hạ được thái bình.
Cố Vân Đông thở ra một hơi, xe ngựa rất nhanh đã đến thôn Đại Khê.
Hiện giờ thôn Đại Khê đang vô cùng náo nhiệt, giống như cô từng nói khi trước, chỉ cần phân xưởng được xây dựng ở đây, cho dù những người dân này không được phân xưởng thuê thì ngày hôm nay chắc chắn cũng không quá buồn.
Chí ít khi Cố Vân Đông thu mua trái cây thì đợt đầu tiên sẽ là thôn Đại Khê và những thôn lân cận.
Những người buôn bán trái cây này vốn dĩ đang lo lắng không thể bán được trái cây mà hiện giờ mặt ai nấy đều hồng hào tươi vui, còn kéo theo toàn bộ thôn dân nhà ít nhà nhiều nhà nào cũng trồng trái cây.
Khi xe của Cố Vân Đông đi đến cổng thôn thì mấy đứa nhỏ đứng đó đã nhanh chóng chạy tới phân xưởng thông báo.
Xuống xe, Cố Vân Đông nhìn con đường dưới chân suy nghĩ, đợi xong chuyện đang dang dở, con đường cũng nên được sửa chữa.
Hôm nay phân xưởng cực kỳ tưng bừng, những người công nhân sáng sớm nay đã thấy Bùi quản sự chọn ra vài người lên thị trấn mua bột mì và thịt, nói là bà chủ sai đi làm, để tặng mọi người thêm phần ăn ngày Đông chí.
Đây là lần đầu tiên Cố Vân Đông làm hoạt động phúc lợi cho phân xưởng Cố gia.
Kỳ thực, phân xưởng mới đi vào hoạt động chưa bao lâu thì gặp tết Trung thu mà lúc ấy thời gian gấp gáp, mọi người lại chưa thạo việc làm, phân xưởng cũng chưa chỉn chu vì vậy Cố Vân Đông sẽ không vội vàng tạo phúc lợi.
Ngày Đông chí hôm nay mới được xem như là lần đầu tiên tổ chức tặng phúc lợi cho thôn Đại Khê.
Bởi vậy khi Cố Vân Đông đến, tất cả mọi người trong phân xưởng đều cực kỳ hân hoan. Chốc chốc lại có người ngó sang bên phía phòng bếp nóng lòng muốn lập tức tới giờ ăn trưa.
Mãi cho đến khi Cố Vân Đông đi vào bọn họ mới vội vàng thu hồi tầm mắt chào cô rồi vội vã đi làm.
Cố Vân Đông khẽ gật đầu rồi đi về phía phòng bếp.
Phòng bếp phía sau phân xưởng tuyển ba phu nhân chuyên nhặt rau nấu cơm, tay nghề rất tốt, cũng rất chăm chỉ. Nghe nói khi nhận được việc thì ở nhà cực kỳ hãnh diện.
Thấy Cố Vân Đông ba người vội vàng dừng tay.
“Bà chủ.”
Cố Vân Đông khoát tay: “Ta tới xem thử, nguyên liệu đủ cả chứ?”
“Đủ cả, đủ cả, Bùi quản sự tìm người đem tới rất nhiều. Ông ấy nói bà chủ dặn rồi, khó khăn lắm mới có một ngày, nhất định phải để mọi người được ăn no. Nếu thừa thì để đến đêm hâm nóng lại ăn khuya.”
Cố Vân Đông gật đầu: “Vậy thì tốt.”
Cô đang định đi ra ngoài thì thấy Bùi quản sự vội vã chạy tới: “Chủ nhân tới rồi sao? Bên ngoài có khách tới, nói muốn gặp ngài, người đó nói là cố nhân của ngài.”
Cố nhân? Cố Vân Đông bất ngờ, sao tự nhiên cố nhân lại tới đây tìm cô?
Cô và Đồng Thuỷ Đào nhìn nhau: “Đi thôi, qua đó xem sao.”
Hai người đi theo Bùi quản sự rời khỏi phòng bếp, bọn họ vừa đi ba đầu bếp kia đã không nhịn được bàn tán: “Tết Đông chí sao bà chủ Cố không ở thị trấn với đại nhân và tiểu thiếu gia mà lại tới phân xưởng trông nom chúng ta, lần đầu tiên ta thấy bà chủ tận tâm như vậy.”
“Còn không phải sao? Chẳng trách người ta có thể làm ăn lớn như vậy. Không nói đâu xa, nói ngay đến bữa ăn ngày hôm nay, ta chưa bao giờ thấy qua. Người nhà giàu trong thị trấn cũng phát tiền thưởng cho nhân công nhưng mà cũng có thể do số lượng người ít, xưởng chúng ta có chừng hơn trăm người, nhìn xem chúng ta ở hậu cần quản bữa ăn của từng người tốn biết bao nhiêu tiền?”
“Dù sao thì ta sẽ làm việc ở đây, tiền lương cao mà bà chủ cũng tốt việc lại không nặng, nơi khác chưa chắc đã tìm được công việc tốt như vậy.”
Cố Vân Đông đi xa rồi âm thanh phía sau mới dần biến mất.
Cố Vân Đông cười vui vẻ, chờ tới lúc phát quà tết thì đó mới gọi là việc lớn.
Mấy người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã tới văn phòng.
Cố Vân Đông đi vào thì thấy một người đàn ông ngồi trên ghế, người này quay lưng về phía cô, thoạt nhìn cô không nhận ra hắn.
Dường như nghe được tiếng bước chân phía sau lưng mình, người đàn ông quay lại, lập tức nở nụ cười: “Bà chủ Cố.”
Cố Vân Đông giật mình: “Đào Yển?”
“Đã lâu không gặp.” Đào Yển đặt chén rượu trong tay xuống, tiến lên mấy bước.
Cố Vân Đông không ngờ người tới lại là hắn, chỉ là rất nhanh lại thấy không ngoài dự đoán. Đào gia vốn kinh doanh rượu, sau khi Đào Yển được đại ca hắn tìm về hai huynh đệ lại càng khiến việc kinh doanh của nhà họ Đào trở nên ấn tượng.
Một người đối nội, một người đối ngoại, huynh đệ cực kỳ đồng lòng.
Mà Đào Yển lại là người chuyên phụ trách việc phát triển đối ngoại.
Cố Vân Đông nở nụ cười đi vào, ngồi xuống ghế bên cạnh chỉ về phía đối diện: “Mời ngồi.”
Đào Yển ngồi phía đối diện cô.
Cố Vân Đông thấy hắn bày trước mặt một bình rượu nho thì ngước mắt nhìn Bùi quản sự nói: “Ngươi sai người đi lấy mỗi loại rượu một bình mang tới đây.”
Bùi quản sự kinh ngạc, tất cả các loại sao? Xem ra vị Đào công tử này rất thân với bà chủ.
Đợi Bùi quản sự rời khỏi, Cố Vân Đông mới cười nói: “Không ngờ cố nhân tới lại là Đào tam công tử, Đào công tử tới huyện Tĩnh Bình khi nào vậy?”
“Ta hả, ở trấn nhỏ vùng biên mấy ngày.”
“Tại sao?” Cố Vân Đông kinh ngạc.
Đào Yển thở dài: “Ta ở đây vì công thức rượu. Ngài cũng biết mớ hỗn độn trong nhà ta. Năm đó cha ta hồ đồ cấu kết với Lỗ vương kéo theo cả nhà họ Đào cùng chịu tội. Mấy năm nay ta cùng đại ca vất vả gây dựng lại Đào gia, kết quả một năm trước có một lão bộc trong người mắc bệnh nặng, trước khi chết đã nói nhà ta có một công thức rượu gia truyền bị người ta lấy trộm. Người này là tâm phúc của cha ta, sau khi cha ta bị bắt thì lên kinh tìm Lỗ vương, sau đó Lỗ vương cũng bị bắt, người này lại biến mất không dấu vết. Ta nhờ bằng hữu trên giang hồ tìm kiếm manh mối, nghe nói hắn tới vùng biên phía Tây Nam, ta mới tới đây.”
Khi trước Đào lão gia bị tra ra cấu kết với người ngoài hỗ trợ buôn lậu binh khí, chỉ là chủ tử sau lưng hắn vẫn chưa thể tra ra được. Sau khi Lỗ vương bị bắt mới biết Đào lão gia đang làm việc cho hắn.