Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1604 - Chương 1604. Cố Đại Giang Đang Làm Tốt

Chương 1604. Cố Đại Giang đang làm tốt Chương 1604. Cố Đại Giang đang làm tốt

Chương 1604: Cố Đại Giang đang làm tốt

Đương nhiên, Thu thẩm cũng nghi ngờ mình nhìn lầm.

Bà còn nói với Thu Hải chồng mình chuyện này, Thu Hải cảm thấy bà làm quá, ông không cảm thấy Đỗ thị kia có vấn đề gì. Hơn nữa, cho dù Đỗ thị kia có suy nghĩ đó, chẳng lẽ bọn họ không tin Lão gia sao?

Bọn họ đi theo Lão gia lâu như vậy, chẳng lẽ còn không biết tình cảm của Lão gia đối với phu nhân sao?

Thu thẩm suýt nữa đã bị Thu Hải thuyết phục, nghi ngờ mình có thể quá đa nghi.

Cho đến lần gặp phải bọn cướp, Đỗ thị kia không chút nghĩ ngợi ngăn trước mặt Lão gia, rõ ràng cả người run bần bật vì sợ hãi nhưng vẫn kiên định cầm dao chắn trước mặt Cố Đại Giang.

Thu thẩm cho rằng mọi chuyện đã kết thúc, nhưng lúc Chung Kiều còn đang vật lộn với bọn cướp, nàng ta không lo lắng cho chồng mình, ngược lại vui vẻ chạy đến bên cạnh Lão gia.

Bên cạnh Lão gia có Tiểu Cao và Tiểu Tráng bảo vệ, đến lượt nàng ta sao?

Có điều Thu thẩm không nghĩ tới là Lão gia lại cau mày nói Đỗ thị quá vướng víu, sai người đưa nàng ta ra phía sau xe ngựa, cũng không thèm nhìn, chỉ chú ý tình hình phía trước.

Dáng vẻ yếu đuối đáng thương nhưng lại cố gắng bình tĩnh của Đỗ thị, toàn bộ vứt cho người mù xem.

Nghĩ đến đây, Thu thẩm muốn cười, có điều…

“Chắc chắn Đỗ thị kia vẫn chưa từ bỏ ý định, cũng không biết sau này sẽ có hành động nào khác hay không. May là đã lập tức đến phủ Lạc Châu, ta nghĩ đại tiểu thư đang ở bên này, gặp đại tiểu thư thì nói với ngài một tiếng trước, trong lòng tiểu thư cũng sẽ hiểu rõ.”

Cố Vân Đông nghe xong gật đầu, cô không hề nghi ngờ sức hấp dẫn của cha mình.

Trước kia, lúc ông ấy chưa thi đậu tiến sĩ làm quan, cũng đã có không ít nữ nhân muốn nhào vào lòng. Lúc trước, khi mẹ cô tới chăm cô sinh con ở kinh thình, chỉ có một mình cha ở phủ Tuyên Hòa. Ông là người tốt bụng, đoạn thời gian đó có không ít người muốn lợi dụng sơ hở, nhét người đến bên cạnh ông.

Sau đó cha cô đã trực tiếp nổi giận, giết gà dọa khỉ, loại chuyện này mới dừng lại.

Cô tin cha cô sẽ không làm chuyện có lỗi với mẹ, nhưng mà như Thu thẩm nói, hiện giờ phủ Lạc Châu hỗn loạn, Cố Đại Giang có rất nhiều chuyện không thể chú ý đến, bị người thừa nước đục thả câu cũng không phải không có khả năng.

Cố Vân Đông suy nghĩ một chút, nói: “Vậy hiện giờ Đỗ thị đang ở đâu? Vừa lúc ta có thời gian rảnh, ta đến xem thử.”

Thu thẩm đương nhiên cầu mà không được: “Chắc là lúc này đang ở phòng bếp. Trong phủ có rất nhiều khách tới, tài nấu nướng của Đỗ thị không tồi, nhất định đang ở phòng bếp chuẩn bị thức ăn. Tiểu thư đi xem cũng tốt, ánh mắt nhìn người của tiểu thư luôn tốt, là người hay quỷ liếc mắt một cái đã có thể nhận ra, ta cũng lo mình nhìn lầm rồi đổ oan nàng ta.”

Cố Vân Đông gật đầu, ngước mắt tìm Trì Trì.

Đứa nhóc đang nằm trên lan can ở hành lang, nhìn con kiến di chuyển trên mặt đất.

Bàn tay nhỏ mũm mĩm đang muốn động, run rẩy duỗi ra, muốn chạm vào.

Trước khi tay cậu nhóc đụng vào, Cố Vân Đông đã đi tới ôm cậu nhóc lên.

Mắt thấy con kiến dần cách xa mình, Trì Trì có chút ngơ ngác xoay đầu: “Mẫu thân…”

“Con có đói bụng không? Mẫu thân dẫn con đi ăn chút gì đó?”

Thật ra Trì Trì không đói bụng, vừa rồi được Cố Đại Giang ôm trong lòng cho ăn không ít.

Có điều cậu nhóc có chút thèm ăn: “Con muốn ăn mì.”

“Được, vậy đi ăn mì.” Cố Vân Đông dẫn cậu nhóc đi theo phía sau Thu thẩm, đi đến phòng bếp.

Khi hai lớn, một nhỏ đến gần phòng bếp, đột nhiên nhìn thấy Vạn Tiểu Cao từ một hướng khác đi tới, bước chân vội vàng vào phòng bếp, không nhìn thấy các nàng.

Ngay sau đó, trong phòng bếp truyền đến một giọng nói bực tức: “Vốn dĩ là lỗi của ngươi.”

Cố Vân Đông ngẩn người, liếc nhìn Thu thẩm: “Bên trong xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ta qua đó xem trước.” Thu thẩm vội vàng nói.

Cố Vân Đông gật đầu, nhìn Thu thẩm đi qua, mới nắm tay Trì Trì, chậm rãi đi về phía phòng bếp.

Đứng ở cửa phòng bếp, cô đã nghe thấy tiếng khóc lóc.

Cố Vân Đông nhướng mày, xoay người đi vào.

Trong phòng bếp, ngoài Vạn Tiểu Cao và Thu thẩm, còn có một dáng người yếu ớt, nhìn dáng vẻ, chắc là người tên Đỗ thị mà Thu thẩm miêu tả, người đang khóc là nàng ta.

Ngoài ra, còn có một nha đầu nhóm lửa, một bà vú, hai người này đều là người lạ, Cố Vân Đông chưa từng gặp, phỏng chừng hoặc là hạ nhân cha cô mua sau, hoặc là hạ nhân được mua sau khi tới phủ Lạc Châu.

Cuối cùng, đó là một đôi chủ tớ đứng ở một bên. Chủ tử là một người phụ nữ trạc tuổi cô, hạ nhân là một nha hoàn, nghe giọng nói của nàng ta, câu nói bực tức lúc nãy ‘vốn dĩ là lỗi của ngươi’ hẳn là nha hoàn này nói.

Xem xét tình huống, chắc là nha hoàn này và Đỗ thị nổi lên tranh chấp?

Cố Vân Đông không biết cặp chủ tớ là ai, nhìn y phục của họ, ngược lại khá… đơn giản.

“Mẹ, mì.” Trì Trì chỉ cảm thấy có rất nhiều người trong phòng bếp, sau khi mẹ tiến vào lại không nói lời nào, vì vậy không kiềm được lên tiếng nhắc nhở cô.

Cậu nhóc vừa lên tiếng, mấy người đang ầm ĩ trong phòng bếp lần lượt quay đầu sang, nhìn mẹ con Cố Vân Đông.

Cố Vân Đông cười nhìn lướt qua một vòng, hỏi: “Chuyện gì xảy ra thế?”

Vạn Tiểu Cao nhìn thấy cô, vừa muốn mở miệng. Thu thẩm cũng đã đi hai ba bước tới, trước tiên giới thiệu cặp chủ tớ kia: “Đại tiểu thư, vị này là huyện lệnh phu nhân của huyện Vân Cảnh, Ôn phu nhân.”

Huyện Vân Cảnh?

Huyện thành này là huyện thành nghèo nhất phủ Lạc Châu, nghe nói huyện nha của huyện thành bọn họ, còn cũ nát hơn huyện nha ở huyện Tĩnh Bình lúc chưa được sửa chữa.

Cho nên, Ôn phu nhân ăn mặc đơn giản như vậy cũng có thể lý giải được.

Không ngờ, ngoại trừ cô và tướng công nhà cô tới, vị Ôn đại nhân kia cũng mang theo phu nhân tới.

Ôn phu nhân xoay người, cũng đang đánh giá Cố Vân Đông, Thu thẩm vội vàng nói: “Đây là đại tiểu thư của chúng ta, cũng là huyện lệnh phu nhân của huyện Tĩnh Bình.”

Ôn phu nhân kinh ngạc chớp mắt, ánh mắt không nhịn được sáng lên, lập tức hành lễ, nhẹ giọng nói: “Hóa ra là Thiệu phu nhân, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không ngờ hôm nay có thể gặp được ngài.”

Nàng không quen Thu thẩm, vừa rồi Thu thẩm tiến vào cũng chưa kịp nói câu gì, tất nhiên không biết Thu thẩm là hạ nhân của phủ nha này. Nàng còn tưởng Thu thẩm gọi Cố Vân Đông là đại tiểu thư, là bởi vì bà ấy là hồi môn từ nhà mẹ đẻ của Cố Vân Đông, cho nên mới xưng hô với Cố Vân Đông như vậy.

Bởi vậy, Ôn phu nhân không liên hệ Cố Vân Đông với tri phủ mới nhậm chức của phủ Lạc Châu.

Nhưng Đỗ thị lại hơi sửng sốt, đại tiểu thư? Đại tiểu thư nào?

Đỗ thị quả thật đi theo đoàn của Cố Đại Giang một thời gian, cũng hỏi qua tình hình ở Cố gia.

Nhưng lần này trong đoàn phần lớn đều là đàn ông, phụ nữ cũng chỉ có ba người. Trong đó chỉ có Thu thẩm là người lớn, sẽ rõ ràng chuyện của Cố gia nhất, cho nên người nàng ta có thể hỏi cũng chỉ có mình Thu thẩm.

Thu thẩm đã nói số lượng nhân khẩu của Cố gia, nhưng không nói Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đang làm huyện lệnh ở huyện thành trực thuộc phủ Lạc Châu.

Cho nên nghe thấy đại tiểu thư, Đỗ thị cũng không kịp phản ứng.

Thu thẩm cũng liếc xéo nàng ta, giải thích rõ ràng chuyện gì đã xảy ra ở đây.

Bình Luận (0)
Comment